Vì chữa bệnh cho  nhóc, cả gia đình  tiêu hết sạch tiền tiết kiệm, thậm chí còn nợ thôn  ít. Sau khi Nhị Đản hồi phục,    học nữa mà cố gắng  việc cho thôn để trả ơn.
Tay chân  nhóc tuy  chút bất tiện, nhưng bù    tài ăn  bẩm sinh.
Người bình thường  thấy  tàn tật  chút dị dạng như  thường sẽ e dè, thậm chí là sợ hãi. Ấy  mà Nhị Đản  dựa  tài ăn  khéo léo và khả năng hòa đồng trời phú, trở thành  bán hàng giỏi nhất của thôn Phúc Thủy. Mỗi  bán hoa quả,   đều rủ   cùng.
Trong việc đòi nợ  thì quả thực  ai thích hợp hơn  !
Đề nghị của Đại Hạo nhận  sự đồng tình của tất cả  . Thôn trưởng cũng nhẹ nhàng vỗ vai Nhị Đản, ôn tồn : "Cả thôn cũng  trông mong cháu đòi   hết  tiền đó . Cháu cứ liệu mà , cố gắng xóa tan  nghi ngờ của ông chủ tiệm thuốc về thôn Phúc Thủy. Nếu  ,  tiền thôn cho cháu vay  đây sẽ  xóa hết."
"Thật ạ?" Đôi mắt Nhị Đản chợt sáng rực.
Cảnh tượng bố  Nhị Đản   lóc  từng nhà vay tiền năm  vẫn luôn in sâu trong tâm trí , như một vết sẹo khó lành.
Ca phẫu thuật cần một khoản tiền khổng lồ, dù đối với thôn Phúc Thủy mà  thì đây cũng là một khoản chi tiêu  hề nhỏ.
Tuy là tiền vay, nhưng bao nhiêu năm nay  từng  ai đến nhà Nhị Đản đòi nợ cả.
Càng như , trong lòng Nhị Đản  càng trĩu nặng. Việc trả nợ gần như  trở thành một nỗi ám ảnh dai dẳng, đè nặng lên tâm trí .
Nay thôn trưởng  như  chính là  giúp  xóa bỏ cái gánh nặng tinh thần .
Nhiệm vụ   hề dễ dàng, nhưng cũng chính vì  chút khó khăn thì Nhị Đản mới  thể thực sự bước  khỏi cái bóng ma quá khứ của .
"Đương nhiên là thật . Đây là bước  quan trọng nhất, liên quan đến sự an  của cả thôn chúng , tất cả đều trông cậy  cháu đấy." Thôn trưởng nghiêm nghị dặn dò.
"Vâng!" Nhị Đản gật đầu thật mạnh, vẻ mặt đầy kiên quyết.
Ngoài việc Nhị Đản   huyện đến đòi nợ mỗi ngày, còn  vài   giữ , tiếp tục bán hoa quả thêm mấy ngày nữa. Số  còn  thì  phân công  công việc, thực hiện theo kế hoạch mà Thẩm Huệ Huệ  vạch .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-729-kiep-truoc-kiem-tien-2.html.]
Một bộ phận  thông minh, lanh lợi sẽ cùng thôn trưởng và Thẩm Huệ Huệ  đến những nơi khác để bán Kim Tuyến Liên, mục đích là để tìm hiểu rõ giá cả thực sự của loại dược liệu hoang dã   thị trường hiện nay, đồng thời tìm   mua thích hợp để bán  Kim Tuyến Liên mà họ đang  trong tay.
Một bộ phận  chịu khó, chịu khổ khác vẫn cần ở  thôn Phúc Thủy để tiến hành một  công việc xây dựng theo hướng dẫn.
Trước đây coi Kim Tuyến Liên là cỏ dại thì chẳng ai bận tâm. Nay  đây là dược liệu quý hiếm ,   đám Kim Tuyến Liên mọc khắp núi khắp đồi  thì quả thật ai thấy cũng  lo ngay ngáy.
Lỡ như một ngày nào đó,   sành sỏi về dược liệu vô tình  ngang qua thôn Phúc Thủy,  thì chẳng  bí mật lớn nhất của thôn sẽ lập tức  phanh phui  ?
Thẩm Huệ Huệ   bây giờ   là thời điểm  để công khai. Một khi   khác  , thôn Phúc Thủy phút chốc sẽ  bọn gian thương ăn sạch sành sanh  còn một mảnh.
Vì , thôn trưởng  trăn trở suy nghĩ hai đêm liền, cuối cùng nghĩ  một cách   ngược đời, thậm chí là ngốc nghếch. Đó là  cho đoạn đường dẫn  thôn Phúc Thủy trở nên tồi tệ hơn nữa.
Thôn Phúc Thủy vốn dĩ   ở một góc hẻo lánh, đường sá   khó  , ngoài dân trong thôn  thì  ngoài hiếm khi  đến.
Tiếp theo, họ sẽ  cho tất cả các con đường xung quanh thôn Phúc Thủy trở nên tệ hơn nữa, cố gắng để mỗi   ngang qua thôn,   nửa đường là nản lòng  về. Làm   thì càng .
Đây cũng là một công việc lớn, đòi hỏi sự tỉ mỉ và  hề đơn giản chút nào. Thôn trưởng  giao phó nhiệm vụ  cho những bà con sẵn lòng đóng góp sức lực nhưng  tiện  xa, ví dụ như thím Chu.
Sau khi phân công công việc   đấy, thôn trưởng  dặn dò thêm một  nữa, yêu cầu    giữ kín như bưng, tuyệt đối   để lộ bất cứ tin tức nào.
Không chỉ    lung tung  bên ngoài, mà ngay cả trong thôn cũng  hết sức cẩn trọng.
Bà con thôn Phúc Thủy vốn đoàn kết, yêu thương  là phần lớn, song vẫn khó tránh khỏi một vài kẻ lười biếng, tính toán. Đơn cử như Thẩm Dũng...
Nếu để ông    bí mật về Kim Tuyến Liên của thôn Phúc Thủy, e rằng cả thôn đều sẽ gặp họa.
May mắn , Thẩm Dũng vốn ham ăn lười , chẳng mấy để tâm đến chút tiền bạc từ việc bán hoa quả. Ngày thường  đảm đương chính yếu là Tú Phân, Thẩm Dũng   mù tịt về tình hình kinh doanh của thôn.
Chỉ cần   giữ kín miệng,  chạy đến  mặt ông  mà tiết lộ tin tức, thì dù ông   sống ở thôn Phúc Thủy cũng chẳng thể    điều gì bất thường.
Trên chiếc máy cày hôm ,  khi dặn dò xong một bộ phận dân trong thôn, sáng sớm hôm , thôn trưởng  tập hợp một nhóm  dân khác thường xuyên tham gia bán hoa quả và  cho là đáng tin cậy. Sau đó, ông nhắc  những lời   tối qua một  nữa.