Sức khỏe Thẩm Huệ Huệ vốn , dạo cô dẫn chạy đôn chạy đáo khắp nơi, vẫn nghỉ ngơi tử tế.
Ngày thường thì còn đỡ, ít cũng ăn ngon uống , ngủ đủ giấc. Bây giờ gặp tình huống , cảnh tượng cô suýt đám đông ép c.h.ế.t vẫn còn hiện rõ mồn một. Đại Hạo và những khác vô cùng lo lắng sức khỏe của Thẩm Huệ Huệ xảy vấn đề.
Kim Tuyến Liên là do cô phát hiện , việc kinh doanh thời trang nữ cũng là do cô nghĩ . Thẩm Huệ Huệ tuy hình mảnh mai, gầy gò, nhưng trong bộ óc bé nhỏ chất chứa những mưu kế lạ lùng, đầy biến hóa.
Chỉ trong hơn một tháng ngắn ngủi, cô dẫn dắt kiếm mấy ngàn đồng.
Hơn nữa, họ đều rõ đây mới chỉ là bước khởi đầu. Chỉ cần tiếp tục theo hướng của Thẩm Huệ Huệ, sớm muộn gì thôn Phúc Thủy cũng sẽ phát tài.
Bây giờ trong mắt thôn trưởng, Đại Hạo và những khác, Thẩm Huệ Huệ chính là một vị thần tài, một ngôi may mắn mà trời đất gửi gắm đến cho thôn Phúc Thủy .
Khó khăn lắm ông trời mới ban ơn một , thể để ông dễ dàng rút . Mọi vô cùng lo lắng Thẩm Huệ Huệ xảy chuyện, mấy phiên canh chừng rời nửa bước, coi sức khỏe của cô còn quý hơn vàng, hơn cả cái mạng của .
Thẩm Huệ Huệ cũng cảm thấy sức khỏe phần suy yếu nên từ chối nữa mà gật đầu, quấn chặt áo ngủ bên cạnh .
Giấc ngủ kéo dài thêm một ngày nữa, đến khi mở mắt là chiều tối ngày hôm .
Cứ tưởng tình hình bên ngoài sẽ dần hơn, ngờ càng trở nên tồi tệ hơn.
Bên ngoài khu nhà tạm trú là qua kẻ , đủ thứ âm thanh nối tiếp vang lên. Tiếng kêu thảm thiết, tiếng rên rỉ đau đớn, tiếng nấc nghẹn...
Thẩm Huệ Huệ ngủ lâu như cũng phần tỉnh táo hơn. Nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn bên ngoài, cô kìm hỏi: "Có chuyện gì , ai tổ chức cứu trợ ? Sao nhiều thương đến , còn la liệt nền xi măng nữa???"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-733-kiep-truoc-huyen-ninh-binh-2.html.]
"Ôi dào, đừng nhắc đến nữa. Nghe trong những cùng chuyến tàu với chúng một vị bác sĩ già giỏi, ông dẫn theo một nhóm bác sĩ trẻ họp ở thành phố bên cạnh, đúng lúc gặp trận mưa lũ nên lập tức dẫn học trò giúp đỡ ." Thôn trưởng rõ ràng sớm dò hỏi chút chuyện, Thẩm Huệ Huệ hỏi thì lập tức ghé sát tai cô nhỏ.
"Có đội ngũ bác sĩ thì quá ." Thẩm Huệ Huệ .
"Là chuyện , đều cảm ơn họ, còn mang cho họ ít đồ ăn thức uống. Kết quả một thằng du côn tên Thử để ý. Hắn lẻn trộm đồ, đúng lúc bác sĩ già bắt gặp. Tên trộm đó sợ bác sĩ già gọi bắt nên đẩy mạnh ông cụ một cái, ông cụ ngã đến vỡ đầu chảy máu. Không ít thuốc men họ mang theo cũng rơi xuống đất ngấm nước, dùng nữa ..." Thôn trưởng tức giận : "Bây giờ bác sĩ già thương, thuốc men cũng đủ. Các bác sĩ còn ông chỉ huy nên như rắn mất đầu."
"Lúc bác sĩ là quan trọng nhất. Nhiều thương như , bác sĩ cứu xuể thì chẳng tình hình càng ngày càng tệ hơn ..."
Nghe xong, Thẩm Huệ Huệ cũng tức nổ đom đóm mắt.
Trước đại nạn thế , điều cần nhất chính là đoàn kết một lòng, thế mà những kẻ chỉ những chuyện trộm cắp vặt vãnh, hại chẳng lợi .
Một vị bác sĩ già thể dẫn dắt cả một đội họp thì tuyệt đối là lãnh đạo của nhóm , thể ứng phó thành thạo với tình hình hỗn loạn thiên tai. Nay đầu tàu gãy đổ, đối với tất cả mà thì đây luôn là một chuyện vô cùng đáng sợ!
"Vậy các bác sĩ còn thì , tình hình ở bệnh viện huyện thế nào ?" Thẩm Huệ Huệ hỏi.
"Con đường nối bệnh viện huyện và nhà ga nước lũ chia cắt, chúng qua nổi, mà họ cũng thể đến đây." Thôn trưởng : "Bây giờ bệnh viện dã chiến quá tải, bệnh nhân đưa quá nhiều, kịp chữa trị, đành trải chiếu tạm mái hiên. Nếu lát nữa bên trung tâm huyện chèo thuyền qua, thể đưa mấy thương thì sẽ ưu tiên đưa những ."
"Vậy nếu ai qua... hoặc đưa thì ..." Thẩm Huệ Huệ khẽ .
Thôn trưởng lập tức im lặng.
Ông tiếp nữa mà lấy khăn quàng cổ quấn chặt lấy Thẩm Huệ Huệ, dặn dò: "Lúc tuyệt đối để bệnh, cố gắng qua mấy ngày là an . May mà chúng chuẩn cho chuyến dài ngày, mang theo ít lương khô. Huệ Huệ đói , ông còn cái bánh bao đậu , nhân, ngọt lịm."