Từ Em Gái Nữ Phụ Độc Ác Đến Thiên Kim Đoàn Sủng - Chương 735: Kiếp Trước – Kỷ Minh Viễn (1)

Cập nhật lúc: 2025-08-31 12:54:32
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Huệ Huệ xua tay, đoạn chỉ về phía những thương đang la liệt cách đó xa: "Không chúng cháu, mà là những kìa. Họ đều là những thương nhưng đưa bên trong, cứ để ở đây thì chẳng khác nào chờ c.h.ế.t cả. Nếu thể, xin các bác sĩ hãy tay cứu giúp cả họ nữa."

Bác sĩ Giang phắt đầu . Khi tận mắt chứng kiến nhiều đặt thẳng xuống nền đất lạnh lẽo, cô lập tức kinh hãi giật .

Tình hình bên trong bệnh viện dã chiến thực sự quá đỗi hỗn loạn. Rõ ràng, ngay cả vị bác sĩ Giang đây cũng hề rằng một bộ phận bệnh nhân đưa bên trong, đặt thẳng ngoài, chịu cảnh bỏ mặc.

Vốn dĩ là một lương y, lẽ tự nhiên cô đối xử công bằng với tất thảy . Bác sĩ Giang do dự, khẽ gật đầu đồng ý.

Thẩm Huệ Huệ vui mừng khôn xiết, nét mặt rạng rỡ hẳn lên. Cô cùng những dân thôn Phúc Thủy lập tức chạy đến mái hiên, cùng lượt khiêng từng thương khu vực an .

Mải miết lo toan thu xếp cho những thương, Thẩm Huệ Huệ hề để tâm rằng một ánh mắt khác vẫn luôn thầm lặng dõi theo từng cử chỉ của cô.

Mãi cho đến khi bóng dáng nhỏ nhắn bận rộn của cô khuất , Hoắc Đình mới nặng nề nhắm mắt , chìm trạng thái hôn mê sâu.

Cơn mưa lớn kéo dài ròng rã nhiều ngày trời cuối cùng cũng chịu tạnh, thế nhưng những tai ương mà nó mang vẫn thể chấm dứt ngay lập tức.

Tiếp trận mưa lớn là vô những thảm họa khác: đất đá sạt lở, lũ lụt nhấn chìm, nhà cửa các triền núi thì sụp đổ tan tành, đến nguy cơ nhiễm trùng chực chờ những thương. Tất cả những điều nghiệt ngã ngừng thử thách ý chí của mỗi một dân đang mắc kẹt ở huyện Ninh Bình.

Những lương thực, thực phẩm ít ỏi do dân thôn Phúc Thủy mang đến tuy giải quyết cơn nguy cấp mắt trong chốc lát, nhưng bởi lượng hạn nên chẳng mấy chốc, một nữa rơi cảnh túng thiếu, đói kém.

Ai nấy đều đang cố gắng cầm cự qua ngày đoạn tháng. Những thương nặng thì nghiến răng cắn chặt để chịu đựng nỗi đau hành hạ, còn những vẫn còn thể thì hết lòng chung tay giúp đỡ. Tất cả những hề thương đều huy động bộ, trở thành những trợ thủ đắc lực, tuy chỉ là tạm thời, cho các y bác sĩ.

Trong đó, những may mắn chút ít kiến thức về y học như Thẩm Huệ Huệ thì càng trọng vọng, chẳng khác nào những vị bác sĩ thực thụ. Lần đầu tiên trong đời cầm chiếc kim thêu để khâu vết thương cho khác, hai bàn tay của Thẩm Huệ Huệ run lên bần bật.

Vốn dĩ quen thấy những con lành lặn, nên khi chứng kiến những thớ thịt xé toạc nát bét khi thương nặng, Thẩm Huệ Huệ chỉ cảm thấy ghê rợn đến khó tin.

Từng cục mỡ vàng khè dính da thịt, trông như những miếng bì lợn, thịt lợn băm vụn bày bán ở sạp thịt ngoài chợ. sự kết hợp giữa lớp mỡ vàng khè bất thường và phần thịt đỏ tươi ngừng nhắc nhở Thẩm Huệ Huệ rằng, tất cả những thứ đều là da thịt vốn thuộc về con .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-735-kiep-truoc-ky-minh-vien-1.html.]

buồn nôn nhưng bụng trống rỗng, nôn gì.

Đại Hạo còn biểu hiện tệ hơn nhiều.

Vốn dĩ một khỏe mạnh cường tráng như mới là phù hợp nhất cho vị trí phụ mổ. Thế nhưng thấy cảnh tượng thảm khốc đó, một đàn ông sắt đá như Đại Hạo cũng mặt cắt còn giọt máu, chân mềm nhũn khuỵu xuống đất, suýt chút nữa thì ngất xỉu.

Trong cả nhóm , cuối cùng ngờ Thẩm Huệ Huệ biểu hiện nhất. Dù kinh tởm và sợ hãi, nhưng khi thực sự đặt tay công việc thì đôi tay cô vững vàng đến lạ. Hơn nữa cô thông minh, giỏi suy một ba, tinh thần cũng vô cùng vững vàng.

Sau khi xác nhận cô năng lực , các bác sĩ chút ngần ngại kéo Thẩm Huệ Huệ đội ngũ phụ tá của .

Mỗi ngày cô đều khám bệnh, thăm hỏi, chăm sóc bệnh nhân, khâu vá vết thương...

Thời tiết mưa dầm dề, trời đất âm u, ánh sáng đủ nên ban ngày và ban đêm cũng chẳng khác biệt nhiều. Chiếc đồng hồ của Thẩm Huệ Huệ sớm tặng cho bác sĩ cần nó hơn. Không sự phân biệt ngày đêm rõ ràng, gì nhắc nhở thời gian, Thẩm Huệ Huệ lao lực đến tối mắt tối mũi, đầu óc cuồng, cô còn màng đến thời gian trôi bao lâu nữa.

Cho đến ngày hôm đó, bác sĩ Giang mang đến hai tin . Đoàn cứu trợ của nhà nước sắp đến, đồng thời bọn côn đồ hành hung, lâm trạng thái hôn mê bất tỉnh là bác sĩ Kỷ tỉnh .

"Ông gặp em, em qua đó ngay ." Bác sĩ Giang với Thẩm Huệ Huệ.

"Em ư?" Thẩm Huệ Huệ căng thẳng: "Tự dưng ông tìm em gì cơ chứ?"

Nếu là một tuần , với cô rằng cô cần gặp bác sĩ Kỷ Minh Viễn, Thẩm Huệ Huệ sẽ chút cảm xúc nào. Chỉ là bác sĩ thôi mà, gặp thì gặp, gì đáng sợ .

một tuần qua, Thẩm Huệ Huệ quá nhiều chuyện về bác sĩ Kỷ, khiến cô nhận rằng đây là một bậc thầy y học tầm cỡ quốc gia.

Không chỉ y thuật tinh thâm, địa vị cao cả trong giới y học mà khả năng lãnh đạo, chỉ huy của ông cũng thuộc hàng hiếm thấy.

Lần bác sĩ Kỷ Minh Viễn tên côn đồ Thử hành hung, khiến ông lâm trạng thái hôn mê bất tỉnh. Nếu bác sĩ Kỷ Minh Viễn còn tỉnh táo, chắc chắn tình hình ga tàu sẽ đến nỗi hỗn loạn ngổn ngang như thế .

Loading...