Thẩm Huệ Huệ ngờ kiếp những đoạn thâm cung bí sử éo le đến thế.
Hèn chi khi Thẩm Thiên Ân trở về Kinh Đô thể trở thành tiểu thư đài các, thì ẩn chứa đằng là một câu chuyện đầy ly kỳ như !
"Người năm đó đến thôn Phúc Thủy đón và chị cháu là do bà phái đến ư?" Thẩm Huệ Huệ nghi hoặc hỏi.
"Không bà." Nói đến đây, vẻ mặt Kỷ Thư Hoa lộ rõ sự đau khổ, giọng bà trở nên khàn đặc: "Là của chồng cũ bà, tức Bạch Khải Trí – cha ruột của Tú Phân cử đến. Ông nhận Tú Phân bà một bước, nhưng Tú Phân và Diêu Tinh mối quan hệ sâu xa đến , cho nên... cho nên..."
"Cho nên ạ?" Thẩm Huệ Huệ kìm mà hỏi dồn.
"Cho nên ông nhận Tú Phân. Sau khi đưa Tú Phân và chị gái cháu rời khỏi thôn Phúc Thủy, ông giao cả hai cho con gái lớn của là Bạch Cầm." Kỷ Thư Hoa chua xót .
"Bạch Cầm, con gái lớn..." Thẩm Huệ Huệ kinh ngạc: "Con gái nuôi của hai ? Ông giao và chị của cháu cho con gái nuôi ư???"
Kỷ Thư Hoa đau đớn gật đầu.
Bạch Cầm vốn là con gái nuôi, tự nhiên Tú Phân trở về nhà họ Bạch. Vì , khi đưa Tú Phân và Thẩm Thiên Ân đến biệt thự ở tỉnh thành, bà sức hành hạ, giằn vặt hai , cho đến khi Tú Phân lâm bệnh nặng trút thở cuối cùng, gây án mạng. Lúc chỉ kinh động đến Bạch Khải Trí, mà còn thể giấu Kỷ Thư Hoa nữa. Lúc đó, bà mới bàng hoàng bộ sự thật.
Thẩm Huệ Huệ sững sờ: "Bệnh nặng qua đời... Mẹ... Mẹ cháu bệnh nặng qua đời ?"
"Xin Huệ Huệ, đều tại bà, tại năm đó bà phát hiện con đánh tráo. Mấy năm nay mắt mờ tai yếu, che giấu , mà hề gì..." Kỷ Thư Hoa , kìm mà òa nức nở.
Những năm qua, sự đau khổ, tự trách và áy náy ngừng giày vò bà. Sau khi phát hiện sự thật, bà lập tức ly hôn với Bạch Khải Trí, đồng thời đón Thẩm Thiên Ân về bên cạnh.
Người nhà họ Kỷ quen sống cuộc đời thanh bần, cộng thêm thời gian đó ông Kỷ Minh Viễn mới mất, trong nhà họ Kỷ vẫn còn treo vải trắng khắp nơi. Thẩm Thiên Ân thấy cảnh tượng đó liền lưng bỏ , dứt khoát chọn về với Bạch Khải Trí.
Tuy Bạch Khải Trí thích Tú Phân, nhưng cũng từng nghĩ đến việc hại c.h.ế.t con gái ruột của . Sự áy náy của ông đối với Tú Phân đều chuyển hết sang cho Thẩm Thiên Ân, ban cho cô một cuộc sống nhung lụa, thỏa mãn ước xa hoa nhất của cô . Thẩm Thiên Ân trở thành đứa cháu gái cưng chiều nhất nhà họ Bạch.
Thẩm Huệ Huệ Kỷ Thư Hoa , chỉ cảm thấy điều dường như đều trở nên hư ảo, một sự hoang đường đến khó tin.
Chỉ trong vòng hai ngày ngắn ngủi, cô thấy bia mộ của cô gái trẻ trung, hoạt bát là Thịnh Tiểu Mãn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-746-kiep-truoc-tu-phan-2.html.]
Cô tưởng ông Kỷ vẫn đang bác sĩ , nhưng Kỷ Thư Hoa với cô rằng ông Kỷ Minh Viễn qua đời.
Cô tưởng Tú Phân và Thẩm Thiên Ân vẫn đang sống cuộc sống giàu sang phú quý, nhưng Tú Phân lâm bệnh nặng mà .
Những từng tươi sáng, sống động trong ký ức của cô như thể chợt hóa thành những thước phim đen trắng câm lặng, bất chợt trở nên u ám, dần khuất xa cô mãi...
"Tú Phân... Mẹ... Mẹ cháu mất lúc nào ạ?" Thẩm Huệ Huệ lẩm bẩm.
"Cũng là ba năm , mùa hè ba năm ." Kỷ Thư Hoa đáp.
Mùa hè ba năm , lúc đó Thẩm Huệ Huệ đang gì nhỉ?
Trái cây trong thôn Phúc Thủy sắp chín rộ, cô kéo thôn trưởng và chặn phụ trách nhà máy nước ép trái cây, cố gắng tìm đầu cho trái cây ai của thôn Phúc Thủy.
Mùa hè năm đó oi bức, nóng nực, thì Tú Phân vĩnh viễn rời xa thế giới đúng thời khắc .
Sau khi Tú Phân và Thẩm Thiên Ân rời khỏi thôn Phúc Thủy, Thẩm Huệ Huệ ít khi nghĩ đến họ, thậm chí những lúc còn nhớ rõ họ trông như thế nào. khoảnh khắc , ký ức trong đầu chợt ùa về, khuôn mặt của Tú Phân đột nhiên trở nên vô cùng rõ nét.
Cô nhớ sự quyến luyến nỡ xa của Tú Phân, những lời dặn dò và cả mớ tiền lén dúi túi áo cô.
Cô vẫn giữ xấp tiền đó cho đến tận bây giờ, hề tiêu xài, vẫn yên trong ngăn kéo khóa kín ở thôn Phúc Thủy.
Thì là cố ý trở về tìm cô, mà là còn cơ hội để về nữa .
"Huệ Huệ, Huệ Huệ, là của bà, là bà với hai con cháu. Cháu ở bên cạnh bà ngoại , để bà ngoại giúp cháu điều dưỡng thể, chăm sóc cháu thật ." Kỷ Thư Hoa ôm Thẩm Huệ Huệ mà òa nức nở.
Thẩm Huệ Huệ chỉ trong vài năm ngắn ngủi, Kỷ Thư Hoa mất quá nhiều yêu.
Sau khi ông Kỷ Minh Viễn mất, Tú Phân cũng lâm bệnh nặng mà qua đời.