"Đều nhờ bà ngoại xinh nên di truyền sang cho cháu, cháu lợi ." Thẩm Huệ Huệ nũng : "Sắp đến giờ , cháu đây. Tối cháu về sẽ mang cho bà một gói hạt dưa, bà đợi cháu nhé!"
Cô vẫy tay chào Kỷ Thư Hoa , rời với vẻ mặt rạng rỡ.
Buổi phỏng vấn diễn vô cùng thuận lợi, chuyện đều đang tiến triển theo chiều hướng .
Buổi tối, Thẩm Huệ Huệ đến tiệm bán hạt dưa, mua một gói hạt dưa nóng hổi mang về nhà, nhưng lúc mở cửa thấy trong nhà tối om.
Bà Kỷ vẫn thường giữ thói quen thắp sáng đèn chờ cô về, mà hôm nay, căn nhà tối đen như mực, một chút ánh sáng nào hắt , tĩnh mịch đến lạ.
Thẩm Huệ Huệ một tay xách gói hạt dưa, tay mò mẫm trong bóng tối để bật đèn. Đèn sáng lên, thấy Kỷ Thư Hoa đang trong sân, vẫn giữ nguyên tư thế tiễn cô lúc ban ngày.
Điều duy nhất khác biệt là đôi mắt bà khẽ khàng nhắm , thể bất động ghế, gương mặt an nhiên tự tại như đang chìm một giấc ngủ thật sâu, màng thế sự.
Trái tim Huệ Huệ bỗng chốc thắt , hẫng một nhịp. Cô cứ lặng như trời trồng tại chỗ, lâu, lâu, như rút cạn sạch sức lực. Gói hạt dưa nóng hổi tay cô trượt khỏi, rơi vãi tung tóe khắp nền đất.
Ba ngày đó, gia đình họ Kỷ tổ chức lễ tang cho bà Kỷ Thư Hoa.
Trong ngăn kéo đầu tiên bên trái của tủ nhiều ngăn là tờ di chúc Kỷ Thư Hoa sẵn từ lâu. Trong di chúc, bà ghi rõ bộ tài sản cá nhân thuộc sở hữu của đều tặng cho Thẩm Huệ Huệ. Cô trở thành thừa kế duy nhất do đích bà Kỷ chỉ định, và tang lễ của bà cũng giao trọn cho cô quyền phụ trách lo liệu.
Gia đình họ Kỷ vốn dĩ thích sự yên tĩnh, ngày thường mấy khi tụ tập náo nhiệt, nhưng bạn bè của bà Kỷ khá đông đảo.
Khi ông Kỷ Minh Viễn qua đời, lễ tang tổ chức, khiến nhiều quen vẫn còn canh cánh nỗi niềm nuối tiếc trong lòng vì chuyện đó. Bởi lẽ đó, bà Kỷ Thư Hoa đặc biệt dặn dò Huệ Huệ tổ chức cho bà một lễ tang giản dị, cần quá cầu kỳ trong việc bài trí, chỉ cốt để hữu cơ hội đến viếng cuối là .
"Người khuất , thì chớ để sống bận lòng vì họ nữa. Đến viếng bà một trong tang lễ , đó hãy cứ an lòng mà quên bà ."
Thi hài của bà Kỷ Thư Hoa hỏa táng thành tro cốt, đặt trang trọng trong nơi tổ chức lễ tang, cạnh bên di ảnh bà.
Thẩm Huệ Huệ vận bộ đồ tang trắng muốt, cúi đầu chào hỏi từng vị khách đến viếng, đôi mắt đỏ hoe nhưng vẫn cố giữ sự kiên cường.
Khi hoàng hôn buông dần xuống, các vị khách cũng lượt rời . Huệ Huệ vỗ nhẹ đôi chân tê dại vì quỳ lâu, chầm chậm dậy, chuẩn thu dọn thứ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-749-kiep-truoc-khoi-diem-cua-moi-bi-kich.html.]
Một bóng lọm khọm, mái tóc bạc phơ, lặng lẽ nép góc phòng, ngây dại chằm chằm di ảnh của bà Kỷ Thư Hoa.
Thẩm Huệ Huệ sững một lúc. Khi rõ dung mạo của đối phương, cô nhanh chóng nhận ông là ai.
Mấy ngày qua, khi phụ trách sắp xếp di vật của bà Kỷ Thư Hoa, cô lật giở ít những bức ảnh bà cất giữ. Trong đó, nhiều nhất là những tấm ảnh chụp chung với chồng cũ, ông Bạch Khải Trí.
Sức khỏe bà Kỷ Thư Hoa vốn dĩ lắm, thuở đều một tay ông Bạch Khải Trí tận tình chăm sóc, đỡ đần bà. Mãi cho đến khi chuyện tày đình của Tú Phân phanh phui, bà Kỷ Thư Hoa và ông Bạch Khải Trí mới đành lòng ly hôn. Từ đó, hai chia xa, đường ai nấy , bao giờ còn chụp ảnh chung nữa.
Hai con , quen từ những năm đôi mươi, gắn bó, bầu bạn suốt mấy chục năm dài, từ thuở thanh xuân căng tràn sức sống cho đến khi mái tóc bạc phơ, tuổi tác hằn lên gương mặt.
Trong tấm ảnh chụp chung cuối cùng với Bạch Khải Trí, Kỷ Thư Hoa khi trông còn đến nỗi già nua như bây giờ. Bạch Khải Trí lúc cũng khắc khổ, già dặn hơn nhiều so với trong ảnh.
Mới chỉ xa cách hơn bốn năm, mà ông cứ ngỡ như ngót nghét bốn mươi năm.
“ bà thêm một chút.” Bạch Khải Trí Thẩm Huệ Huệ, giọng khẩn khoản.
Nếu bi kịch nửa đời của Tú Phân là do cặp vợ chồng buôn đánh tráo con gây nên, thì bi kịch những năm cuối đời của Tú Phân là của Bạch Khải Trí.
Biết rõ nửa đời bà sống khổ sở nhường nào, thế mà ông vẫn thờ ơ, chẳng đoái hoài, giao Tú Phân tay đứa con gái giả mạo Bạch Cầm.
Khi đưa Thẩm Thiên Ân lên tỉnh, Tú Phân còn bước sang tuổi bốn mươi. Mới xa thôn Phúc Thủy vỏn vẹn hai năm, bà vĩnh viễn lìa trần.
Sự của Tú Phân như một khởi nguồn, châm ngòi cho hàng loạt bi kịch , mà khơi mào ban đầu chắc chắn chính là Bạch Khải Trí.
Tuy ông là ông ngoại sinh của Thẩm Huệ Huệ, nhưng hai như dưng nước lã. Thậm chí trong lòng Thẩm Huệ Huệ còn chất chứa nỗi căm ghét khôn nguôi dành cho ông .
Nếu là ở một lúc khác, cô nhất định sẽ chút nể nang mà thẳng thừng đuổi Bạch Khải Trí .
đây là nơi tổ chức tang lễ của Kỷ Thư Hoa.
Trong quãng thời gian bên , Thẩm Huệ Huệ và Kỷ Thư Hoa dần thấu hiểu đối phương. Cô nhận thấy rõ ràng, tuy Bạch Khải Trí là kẻ đáng ghét, nhưng ông thật lòng đối đãi tử tế với Kỷ Thư Hoa.