Từ Em Gái Nữ Phụ Độc Ác Đến Thiên Kim Đoàn Sủng - Chương 755: Kết Thúc Và Khởi Đầu (Hết)

Cập nhật lúc: 2025-09-01 04:47:08
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 755: Kết Thúc Và Khởi Đầu (Hết)

Trước mắt là hai con đường để thoát .

Một là men theo đường núi ẩn xuống núi, đường tắt trung tâm huyện Ninh Bình.

Tám năm , chọn con đường . Mặc dù quả thực tránh sự truy sát, nhưng đúng lúc xảy thảm họa mưa lũ, con đường giữa trung tâm và ga tàu nước lũ nhấn chìm.

Hoắc Đình vật lộn con đường lâu. Cuối cùng khi khỏi dòng nước bẩn, cả bệnh viện trung tâm huyện và bệnh viện dã chiến trong ga tàu đều chật kín . Anh khiêng thẳng mái hiên ngoài trời. Nếu Thẩm Huệ Huệ, lẽ c.h.ế.t ngay tại chỗ.

Con đường còn là một con đường thủy nguy hiểm hơn.

Nước mưa dồn ứ đỉnh núi, tích tụ đến một mức độ nhất định phá vỡ lớp đất đá, đổ xuống tạo thành một dòng chảy xiết tạm bợ.

Trong dòng sông là nước lũ đục ngầu, cuồn cuộn chảy xuống sườn núi, thẳng đến... ga tàu huyện Ninh Bình!

Hoắc Đình nhắm mắt , hít thở sâu vài , cuối cùng chút do dự mà lao xuống dòng sông.

Cuộc đấu đá nội bộ trong nhà họ Hoắc vô cùng khốc liệt. Từ nhỏ huấn luyện đặc biệt, thể chất vượt xa thường. , khoảnh khắc lao xuống dòng sông, lập tức dòng nước nhấn chìm như một chiếc thuyền nhỏ mất lái.

Trước sức mạnh của thiên nhiên, tài giỏi đến cũng trở nên vô cùng nhỏ bé.

Hoắc Đình cuốn dòng nước lũ cuồng bạo, đục ngầu, mặc cho dòng nước cuốn . Khi trôi qua một khúc quanh, đầu đập một tảng đá.

Hoắc Đình chỉ cảm thấy linh hồn chấn động, ý thức dần rời bỏ xác. Toàn bộ ký ức tựa làn khói mỏng, dần tan biến hư vô. [Chương 532. ]

"Tút tút tút..."

Trong ga tàu huyện Ninh Bình.

Mưa lớn xối xả. Vào giây phút cuối cùng, đoàn tàu lao như tên b.ắ.n nhà ga buộc dừng khựng . Khắp nơi đều ngổn ngang những thương.

Đội ngũ của ông Kỷ Minh Viễn lập tức hành động, cứu chữa bệnh nhân ngay lập tức.

Thẩm Huệ Huệ mới trò chuyện xong với ông Kỷ Minh Viễn cũng chút ngơi tay, liều cùng các bác sĩ cứu chữa nạn.

Một xé chiếc khăn lụa màu đỏ của con thành nhiều mảnh, buộc cánh tay các bác sĩ để dễ dàng tìm thấy họ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-em-gai-nu-phu-doc-ac-den-thien-kim-doan-sung/chuong-755-ket-thuc-va-khoi-dau-het.html.]

Không từ lúc nào, cánh tay nhỏ bé của Thẩm Huệ Huệ mười lăm tuổi cũng buộc một dải lụa đỏ. [Chương 160. ]

Tiếng còi tàu gầm rú, tiếng rên rỉ của thương, tiếng lóc cầu cứu vang vọng khắp nơi. Các bác sĩ và nhân viên cứu hộ vội vã chạy ngược chạy xuôi. Cả ga tàu chìm trong cảnh tượng hỗn độn từng thấy.

Không ai để ý thấy, một bóng nhọc nhằn bò lên bờ sông.

Toàn Hoắc Đình đầy vết thương, về phía ánh đèn và bóng xa xa, lê lết mong tìm đến gần họ.

Anh nhớ là ai, bản ở chốn , nhưng sâu thẳm trong tiềm thức, một ý niệm khắc cốt ghi tâm đang thôi thúc : Phải đến ga tàu, tìm một .

Hoắc Đình dốc hết sức lực, nhọc nhằn bò suốt mấy tiếng đồng hồ mà vẫn di chuyển nổi năm mét.

Vết thương mưng mủ, sưng tấy, như hàng ngàn con côn trùng bé tí xíu đang luồn lách tận xương tủy mà gặm nhấm từng thớ thịt .

Hoắc Đình kiệt quệ ngã khuỵu xuống bên cạnh. lúc , một gót giày bất ngờ giẫm phập lên tay .

Ngay đó, một tiếng hét thất thanh của cô gái vang lên. Không đợi Hoắc Đình kịp rõ tình hình, đối phương dùng chiếc ô đánh túi bụi đầu . Những thùng hàng lỉnh kỉnh chất đống xung quanh đổ ập xuống, chôn vùi ảnh Hoắc Đình đáy.

Vết thương ở bụng vẫn ngừng rỉ máu. Thùng hàng đè nặng lên , che kín tầm duy nhất còn sót .

Hoắc Đình vật vờ trong cơn mê man, đến cả sức lực để xô mấy thùng hàng nặng nề cũng còn. Anh chỉ thể dựa một chút bản năng sinh tồn, dùng duy nhất một ngón tay còn lay động , ngừng gõ khẽ thành thùng, mong tạo chút tiếng động.

Không qua bao lâu, dài như cả một kiếp , lâu đến mức gần như buông xuôi tất cả thì thùng hàng cẩn trọng nhấc bổng lên. [Chương 161. ]

Ánh đèn pin rọi thẳng bóng tối, soi sáng đôi mắt .

Một cô gái dáng mảnh khảnh đang cúi xuống, ngỡ ngàng .

"Bác sĩ Kỷ, ở đây còn một !"

Cô gái hét lớn, giọng trong veo vang vọng cả một góc bờ sông giữa đêm khuya.

Hoắc Đình ngước khuôn mặt thanh tú, gầy guộc của cô gái.

Cuối cùng… cũng tìm thấy em.

(Hết)

Loading...