Tứ Hôn, Sát Thần Vương Gia Cư Nhiên Là Tuyệt Thế Mỹ Nam - Chương 118

Cập nhật lúc: 2025-09-19 23:48:32
Lượt xem: 47

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Theo vi phụ về phủ.” Ân Tu Viễn trầm giọng quát.

“Ân đại nhân cứ yên tâm, bản vương tự sẽ đưa nàng về Tể tướng phủ.” Tiêu Lăng Diễm dứt lời, nắm lấy cổ tay Ân Nguyệt, liền bước ngoài điện.

“Lão gia, xem, thật sự quản giáo nàng , nàng ngay cả phụ cũng để mắt, đối với càng...”

“Ngươi còn mau câm miệng cho bổn tướng, về phủ !” Ân Tu Viễn nghiến răng .

Chuyện tối nay còn tính sổ với nàng .

Ân Tu Viễn là trọng thể diện nhất, lúc ở cửa điện, các triều thần và quan quyến qua đều về phía y, y cảm thấy mặt nóng ran, hôm nay quả thật mất hết thể diện.

Mà Tiêu Lăng Diễm và Ân Nguyệt bước khỏi chính điện Viên công công chặn , “Điện hạ, Hoàng thượng mời hai vị đến Tử Thần Cung một chuyến.”

“Bản vương rảnh.” Nói đoạn, Tiêu Lăng Diễm vòng qua Viên công công tiếp tục bước tới.

Ân Nguyệt kịp phản ứng, kéo lảo đảo, nàng khẽ dùng sức, rút tay về.

Tiêu Lăng Diễm dừng bước.

Viên công công khổ sở , “Điện hạ, Hoàng thượng việc quan trọng thương nghị với , xem...?”

Khắp thiên hạ e rằng chỉ Kính Vương là dám mặt lạnh với Hoàng thượng.

“Bản vương bây giờ xuất cung, hãy bẩm với phụ hoàng rằng ngày mai bãi triều thương nghị.” Tiêu Lăng Diễm giọng lạnh.

Viên công công chút bất đắc dĩ, sang Ân Nguyệt bên cạnh, thôi. Kính Vương gọi động, Ân Đại tiểu thư chắc sẽ kháng chỉ chứ?

Ân Nguyệt: “......” Ngươi gì?

Viên công công nhe răng , cung kính : “Đại tiểu thư, Hoàng thượng cũng triệu kiến .”

Ân Nguyệt trong lòng giơ ngón cái cho Viên công công, thể hầu hạ mặt Hoàng đế đều là những kẻ tinh quái như khỉ.

“Kính xin Viên công công dẫn đường.” Nàng còn thể gì nữa, nhiều như , tổng thể thật sự kháng chỉ.

“Đại tiểu thư, xin mời.” Viên công công vui vẻ, trực tiếp dẫn đường phía .

Đi đến góc tường viện, quả nhiên thấy Kính Vương theo .

Trong Tử Thần Cung.

Viên công công trực tiếp dẫn hai nội điện.

Văn Đức Đế chiếc đoản kỷ la hán bằng gỗ tử đàn phía bình phong, tay cầm dường như là tấu chương mà Hình Bộ Thượng Thư dâng lên.

Hai bước hành lễ.

Văn Đức Đế đặt tấu chương trong tay xuống, “Ban tòa.”

Nội thị mang đến hai chiếc ghế tròn, mời hai xuống.

Văn Đức Đế hỏi: “Thân thể ngươi thế nào?”

“Như nghĩ.” Tiêu Lăng Diễm .

Ánh mắt Văn Đức Đế dò xét rơi Ân Nguyệt, “Là nàng giải độc cho ngươi ?”

“Phải.” Tiêu Lăng Diễm , “Vậy phụ hoàng triệu nàng tới là định ban thưởng?”

Khóe miệng Văn Đức Đế giật giật, một bên râu kéo lên vểnh .

Ân Nguyệt nhịn , gì.

“Tuổi còn nhỏ mà y thuật cao siêu như , Trẫm thật bất ngờ, bản lĩnh của ngươi là học từ ai?”

“Khải bẩm Hoàng thượng, sư phụ tiểu nữ là Dược Vương.” Ân Nguyệt giờ đây dùng tên Dược Vương thuận miệng.

Tiêu Lăng Diễm: “......” Nha đầu dối mà mặt đỏ, khí suyễn.

“Vậy thì đúng là thanh xuất ư lam nhi thắng ư lam, Dược Vương ở kinh thành nhiều năm vẫn cách nào giải độc cho Diễm nhi, bỗng nhiên một đồ như ngươi thể .” Uy áp của đế vương dần dần tỏa .

Tiêu Lăng Diễm chau mày, “Phụ hoàng điều gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-hon-sat-than-vuong-gia-cu-nhien-la-tuyet-the-my-nam/chuong-118.html.]

“Không gì, Trẫm chỉ tiện miệng hỏi thôi.” Thằng nhóc , còn đề phòng lão tử . Trẫm tin nha đầu thật sự là đồ của Dược Vương.

“Chuyện hôm nay, là ngươi lên kế hoạch từ ?” Văn Đức Đế hỏi.

“Phải, cũng .” Tiêu Lăng Diễm : “Những tội chứng đó, chỉ là để phòng khi cần thiết.”

Tiêu Lăng Diễm vốn thu lưới nhanh như , định để Ám Các tiếp tục tra tìm tội chứng của phe Ninh Quốc Công, chờ thời cơ đến thì nhất cử kích phá. hôm nay động đến Ân Nguyệt, liền chờ nữa.

Ninh Quốc Công và Tiêu Dật Thần vốn là một phe, trọng thương Ninh Quốc Công phủ, phát hiện những đồng đảng khác, cũng thiệt thòi.

Văn Đức Đế trách vấn: “Trước khi hành sự vì thương nghị với Trẫm ?”

“Nhi thần thương nghị với phụ hoàng, sự việc còn xảy , phụ hoàng chẳng lẽ sẽ thấy hoang đường?” Tiêu Lăng Diễm .

“Vậy còn chuyện Long Tích Sơn?” Văn Đức Đế chặn lời, đành đổi sang chuyện khác để hỏi.

Tiêu Lăng Diễm im lặng.

Vụ án ám sát Kính Vương phủ, Văn Đức Đế triều đình hạ lệnh cho Kinh Triệu Doãn điều tra, bất quá cũng chỉ là một cái cớ. Ngài âm thầm phái Kinh Doanh Đô Chỉ Huy Sứ Tống Phi Bạch điều tra, Kinh Triệu Doãn là vây cánh của Ninh Quốc Công, là kẻ vô năng, Văn Đức Đế sớm phế truất y.

“Tống Phi Bạch tra đến Long Tích Sơn thì nơi đó sớm nhà trống, nhưng doanh trại lều bạt lưu Long Tích Sơn, ít nhất là nơi đóng quân của năm vạn binh mã.” Văn Đức Đế .

Tiêu Lăng Diễm Văn Đức Đế, đột nhiên khóe môi cong lên : “Tự ý luyện binh là tội mưu nghịch, phụ hoàng là ai đang nuôi binh mã Long Tích Sơn ?”

Ánh mắt Tiêu Lăng Diễm khóa chặt mặt Văn Đức Đế, bỏ sót bất kỳ biểu cảm nào gương mặt ngài.

Sắc mặt Văn Đức Đế lạnh xuống, “Vậy nên ngươi liền tự xử lý trong bóng tối ?”

Xem đứa con trai ngoan , vẫn tin tưởng ngài.

Tiêu Lăng Diễm : “Trong quân doanh mở rộng thêm mấy vạn binh mã, phụ hoàng hẳn vui mừng mới đúng chứ.”

Kỳ thực là bởi vì Tiêu Lăng Diễm địa thế Long Tích Sơn phức tạp, đợi Văn Đức Đế xuất binh chỉ sẽ đánh rắn động cỏ, một khi bỏ lỡ thời cơ, núi, thấy sẽ giống như kết quả khi Tống Phi Bạch đến.

Khác biệt ở chỗ, binh lính bỏ trốn núi, mà là thu nạp .

Tiêu Dật Thần khổ tâm kinh doanh nhiều năm, phút chốc tan thành mây khói.

Ân Nguyệt lúc coi như hiểu, Hoàng đế gặp nàng, căn bản là gọi Tiêu Lăng Diễm, mới lấy nàng mà tính kế . Chỉ là nội dung cuộc chuyện thật sự thích hợp để nàng thấy ?

Ngay lúc Ân Nguyệt đang cân nhắc nên chủ động tránh , Tiêu Lăng Diễm : “Phụ hoàng vẫn nên nghĩ xem Ân Nguyệt cứu nhi thần nên ban thưởng gì. Chuyện trong triều giao cho nhi thần là , cứ yên tâm, Ninh Quốc Công nhảy nhót bao lâu nữa .”

Tiểu chương vẫn hết, xin hãy nhấn trang kế tiếp để tiếp tục những nội dung đặc sắc phía !

Văn Đức Đế thở dài, “Chuyện hôm nay, Thái hậu cầu tình cho Vân An, Trẫm đành giữ tính mạng nàng .”

“Phụ hoàng là quân, nhi thần là thần, quân vương quyết đoán cần giải thích với thần tử.” Tiêu Lăng Diễm giọng chút xa cách, sắc mặt vẫn bình thản, như thể hề để tâm.

Trong mắt Văn Đức Đế một tia tang thương, nhi tử của ngài mưu lược hơn , sát phạt quả quyết, là ứng cử viên sáng giá nhất cho vị trí trữ quân. tiếc giữa phụ tử bọn họ vẫn luôn thể phá vỡ bức tường ngăn cách .

“Thời khắc còn sớm nữa, nhi thần xin cáo lui .” Chàng dậy, dẫn theo Ân Nguyệt rời khỏi Tử Thần Điện.

Ngoài điện từ lúc nào, đổ mưa, nước mưa theo gió rơi xuống, thỉnh thoảng vài hạt nước, rơi vạt váy của Ân Nguyệt.

Ân Nguyệt chút khó hiểu, nếu nhất định để nàng đến Tử Thần Điện trò chuyện, giờ phút nàng sớm trở về nhà, còn lo lắng mưa ướt.

Bên trong một tiểu nội thị , ghé tai Viên công công nhỏ vài câu, Viên công công tiến lên , “Điện hạ, trận mưa e rằng nhất thời khó lòng tạnh , Hoàng thượng lệnh và Ân Đại tiểu thư tối nay hãy ở trong cung nghỉ ngơi.”

“Không cần.” Tiêu Lăng Diễm liếc vạt váy của Ân Nguyệt, phân phó: “Mang cho bản vương một cây dù tới.”

Tiểu nội thị bên cạnh lanh lợi, nhanh liền mang ô giấy lên.

Ân Nguyệt cảm thấy nội thị thông minh lắm, hai , chỉ lấy một chiếc dù thì che cho ai?

Tiêu Lăng Diễm gì, mở ô , đưa đến mặt Ân Nguyệt, “Cầm lấy.”

Ân Nguyệt chút ngượng ngùng, “Vì để bọn họ mang thêm một chiếc?” Hoàng cung lớn như , tổng thể chỉ duy nhất một chiếc dù.

“Khải bẩm Đại tiểu thư, Tử Thần Điện chỉ một chiếc dù .” Viên công công cung kính, mặt mày tươi .

Ân Nguyệt: “......”

“Một chiếc là đủ .” Lời dứt, Tiêu Lăng Diễm cúi ôm Ân Nguyệt lên, Ân Nguyệt kinh hô một tiếng, vội vàng nắm chặt vạt áo , dù giấy rơi xuống đất.

Loading...