Tứ Hôn, Sát Thần Vương Gia Cư Nhiên Là Tuyệt Thế Mỹ Nam - Chương 137

Cập nhật lúc: 2025-09-20 06:49:19
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chốc lát , Quý Lỗ rụt tay .

“Mạch tượng của tiểu thư yếu ớt, trầm phù bất định, quả thật là triệu chứng của sự kinh sợ. Lão phu sẽ kê cho ngài ít thang thuốc điều dưỡng một thời gian, hẳn là còn gì đáng ngại.” Quý Lỗ sắc mặt như thường, chậm rãi .

Ân Nguyệt: ……???

“Đa tạ .” Ân Nguyệt chột , giọng càng thêm yếu ớt.

“Đại tiểu thư, hãy nghỉ ngơi cho , lão phu xin cáo từ , lát nữa sẽ cho mang thuốc đến phủ.” Quý Lỗ xong liền dậy xách hòm thuốc rời .

Lão phu nhân hiệu cho Vệ ma ma tiễn Quý Lỗ ngoài, với Ân Nguyệt: “Vì con bệnh, cứ nghỉ ngơi cho , Tổ mẫu về đây.”

“Tổ mẫu thong thả.” Ân Nguyệt .

Lão phu nhân khi rời liếc Tiêu Lăng Diễm, thấy hề lay động, cũng dám thêm gì, tự khỏi nội thất.

Lão phu nhân trở về Phúc Tường Cư, Vệ ma ma cũng tiễn Quý Lỗ xong trở về.

“Nói thế nào?” Lão phu nhân hỏi.

“Quý đại phu Đại tiểu thư quả thật là bệnh , nô tỳ giống dối.” Vệ ma ma đáp.

Lão phu nhân nhíu mày trầm tư một lát, với Vệ ma ma: “Ngươi lời cho Trâu thị, ngoài , bảo nàng mấy ngày nay đừng gây sự với con nha đầu đó.”

“Dạ.” Vệ ma ma đáp lời lui xuống.

Lão phu nhân thể thừa nhận, con trai dựa mối quan hệ giữa Trâu thị và Hoàng hậu mới leo lên vị trí như ngày nay, nếu với tính cách của , dù tài năng đến mấy cũng thể đấu những kẻ trong quan trường .

từ khi con nha đầu Ân Nguyệt khỏi bệnh, cục diện đều đang đổi. Người trong phủ nàng, giờ ngay cả Hoàng hậu cũng đấu nàng. Trong tiệc cung yến, nàng càng hợp sức với Kính Vương để loại bỏ phần lớn thế lực của Ninh Quốc Công trong triều.

Nghĩ đến sự coi trọng của Kính Vương đối với nàng, Lão phu nhân may mắn vì hôm nay tra hỏi con nha đầu đó.

“Hồng Ngọc, ngươi tiền viện chờ, Tể tướng về , bảo ông đến hậu viện gặp .” Lão phu nhân khẽ thở dài, đôi mắt đục ngầu lộ một tia mệt mỏi. Ân gia nên xem xét đường nước bước .

“Dạ.” Hồng Ngọc dáng vẻ của Lão phu nhân, chút đau lòng, nhưng dám nhiều, lệnh liền tiền viện.

Tiêu Lăng Diễm thư thả tựa chiếc sập mềm mại cạnh cửa sổ, ngắm những luống thảo dược xanh trong hàng rào sân viện.

Hương Lan bưng chậu nước , liền thấy Tiểu thư nhà , mắt liếc qua liếc giữa Kính Vương và mặt đất mặt nàng.

Cuối cùng lẽ thật sự nhịn nữa, liền Tiểu thư nhà mở lời: “Ngươi ?”

Tô Hợp bưng , cùng Hương Lan , đều từ trong mắt đối phương nhận là dư thừa.

Thế là, Hương Lan đặt chậu nước xuống, Tô Hợp dâng , hai lặng lẽ lui ngoài.

Hai dựa cột hành lang, về phía cửa chính phòng.

Hương Lan : “Nhìn Tiểu thư mặt mày vui, ngươi hai họ cãi ?”

Tô Hợp lắc đầu: “Không , Kính Vương quan tâm Tiểu thư nhà chúng , sẽ khiến Tiểu thư vui.”

Hương Lan : “Kính Vương quả thật , hình như cũng hung dữ như lời họ đồn.”

Tô Hợp im lặng một lát, “Đó là vì ngươi thấy mặt khác của Kính Vương.”

“Nói như thể ngươi từng thấy .” Hương Lan dừng , nghĩ đến quá khứ của Tô Hợp, đột nhiên đến gần nàng, hỏi: “Ngươi thấy ?”

Tô Hợp đáp lời, mà về phía tiểu bếp: “Ta xem Tử Tô bánh xong .”

“Ngươi vẫn trả lời câu hỏi của đó?” Hương Lan đuổi theo.

Trong chính phòng

Tiêu Lăng Diễm nghiêng đổi tư thế, một chân co , nắm tay chống thái dương về phía Ân Nguyệt.

Một bạch y, dung mạo lạnh lùng, ánh mắt quyến rũ.

Dáng vẻ quả thực thể khiến vài mê đắm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-hon-sat-than-vuong-gia-cu-nhien-la-tuyet-the-my-nam/chuong-137.html.]

“Mỹ nam kế vô dụng.” Ân Nguyệt nghiến răng dời ánh mắt , kiên quyết thỏa hiệp.

“Ừm, xem nàng vẫn thích khuôn mặt của bổn vương.” Tiêu Lăng Diễm cong môi, phá tan vẻ lạnh lùng mà một tiếng, tà mị đến cực điểm.

Ân Nguyệt: …… “Một đời chiến thần da mặt dày như , binh lính của ngươi ?”

“Binh giả, quỷ đạo , lấy trí mà thắng, cần gì đến da mặt.” Giọng trầm thấp của Tiêu Lăng Diễm mang theo một tia mê hoặc.

Ân Nguyệt khóe miệng giật giật, bàn luận binh pháp với chiến thần, nên, nên.

Nàng cũng đổi tư thế lưng với .

Tiêu Lăng Diễm bất đắc dĩ: “Nàng đoán sai, Quý Lỗ là của bổn vương.”

Ân Nguyệt đầu : “Huệ Nhân Đường?”

Tiêu Lăng Diễm gật đầu: “ .”

“Chẳng trách Huệ Nhân Đường chỉ trong sáu năm ngắn ngủi thể độc chiếm việc kinh doanh dược liệu ở kinh thành, còn Quý Lỗ, một đại phu y thuật cao siêu như trấn giữ.” Nhớ đến thái độ cung kính của chủ Thiên Hương Lâu đối với Tiêu Lăng Diễm, Ân Nguyệt hỏi: “Thiên Hương Lâu thì ?”

“Cũng .” Tiêu Lăng Diễm thành thật đáp.

Đôi mắt trong veo của Ân Nguyệt trợn tròn Tiêu Lăng Diễm: “Ngươi tiền như , keo kiệt đến thế, ở Thiên Hương Lâu ăn bữa cơm còn khấu trừ tiền khám bệnh của ? Nói , đều túi ngươi cả.”

Ân Nguyệt , sản nghiệp của Tiêu Lăng Diễm trải khắp thiên hạ, Thiên Hương Lâu và Huệ Nhân Đường chẳng qua chỉ là nơi hút tiền. Nguồn tin tình báo quan trọng nhất của Ám Các ở kinh thành là Cẩm Tú Lâu, nơi quyền quý thích lui tới, bao kế hoạch cơ mật đều hẹn bàn bạc tại đó.

Tiêu Lăng Diễm nhịn : “Bổn vương giúp nàng đòi ít tiền thưởng, nàng nhớ?”

Con nha đầu đúng là một tiểu tài mê.

Ân Nguyệt đảo mắt một cái, quả thật còn gì để .

“Vương gia hôm nay bận ư?” Ân Nguyệt thiếu điều thẳng , ngươi vẫn còn ở lì đây chịu .

“Vị hôn thê của bổn vương bệnh , cần bổn vương ở bên cạnh bầu bạn.”

“Ta cần.”

“Nàng cần.”

Trong kinh thành lan truyền tin đồn Ân Nguyệt Hoàng hậu cho ‘đổ bệnh’, Ân Nguyệt liền cứ thế ru rú trong viện, liên tục ‘bệnh’ mấy ngày.

Tiểu chương kết thúc, mời nhấn trang kế tiếp để tiếp tục những nội dung đặc sắc phía !

Tin đồn ngày càng lan rộng, dân chúng cụ thể chuyện gì xảy trong cung, nhưng Triều Dương Môn đối diện với Triều Dương Phố sầm uất nhất kinh thành, tuy dân chúng dám gần cung môn, nhưng ít nhiều cũng một vài động tĩnh. Dựa những tin đồn lan truyền, họ đoán rằng Hoàng hậu khó Đại tiểu thư Ân gia, khiến cô nương nhỏ bệnh nặng. Dần dần, dân chúng đều âm thầm đồn đại Hoàng hậu hung ác.

Hoàng hậu hiện tại thế yếu, đối mặt với tin đồn dám mạnh tay trấn áp, cuối cùng đành tự bỏ tiền túi phái đến đưa thuốc bổ cho Ân Nguyệt.

Trước phủ Tể tướng

Khương ma ma bên cạnh Hoàng hậu, dẫn theo vài cung nhân, vác theo thuốc bổ, dược liệu đến tận cửa, thu hút ít dân chúng xem.

Việc ban thưởng trong cung đều sẽ cung nhân đến phủ truyền tin một bước, để trong phủ chuẩn .

Trâu thị sớm ở Chính sảnh chờ đợi, thấy đến, vội vàng nghênh đón.

“Nô tỳ, bái kiến Ân phu nhân.” Khương ma ma đến cổng phủ, thèm Chính sảnh, ở tiền viện cao giọng : “Hoàng hậu nương nương Đại tiểu thư Ân gia bệnh, đặc biệt ban thưởng một thuốc bổ quý giá, để Đại tiểu thư bồi bổ thể.”

“Khương ma ma đích đến đây?” Trâu thị Hoàng hậu đang ở trong cảnh nào, nhưng dù cũng chung một thuyền, ít nhiều cũng nâng đỡ.

“Nương nương sai nô tỳ đến việc, nô tỳ tự nhiên đến.” Khương ma ma giọng điệu chút ngạo mạn.

vốn ưa Trâu thị, cũng bởi vì Hoàng hậu căn bản đặt Trâu thị mắt.

“Khương ma ma vất vả , mời uống chén nghỉ ngơi.” Trâu thị ánh mắt của Khương ma ma.

Khương ma ma khẽ khom về phía Trâu thị, giọng vẫn mang theo sự kiêu căng hống hách: “Ân phu nhân khách khí , nô tài xong việc còn vội về hầu hạ nương nương, ngài vẫn là mau bảo Đại tiểu thư lĩnh thưởng thôi.”

Trâu thị khẽ nhíu mày dễ nhận , Hoàng hậu nương nương đây là ý gì?

Loading...