Tứ Hôn, Sát Thần Vương Gia Cư Nhiên Là Tuyệt Thế Mỹ Nam - Chương 144

Cập nhật lúc: 2025-09-20 06:49:26
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Không bậy.” Mộc Tuyết ngắt lời.

Đan Thúy tình nguyện thu giọng, trong lòng vẫn cảm thấy bất bình tiểu thư nhà .

Theo luật pháp của Vân Lê Quốc, khi cha quan chức qua đời, cần tạm ngừng chức vụ để về quê chịu tang, ba năm mới thể trở kinh thành nhậm chức.

Mộc Tuyết đành theo cha về Ngô Châu.

Chỉ là ngờ Hoàng thượng đột nhiên ban hôn cho Kính Vương.

Mộc Tuyết đau lòng nhưng nghĩ với tính cách của Kính Vương, dù ban hôn cũng sẽ ảnh hưởng đến vị trí của trong lòng Kính Vương, nhưng hôm nay nàng mới phát hiện lầm.

“Nô tỳ mấy ngày nay , Kính Vương đối với Ân Đại tiểu thư cực kỳ coi trọng, mấy hôm Ân Đại tiểu thư bệnh nặng, Kính Vương còn ngày ngày túc trực bên cạnh, tiểu thư, Ân Đại tiểu thư rốt cuộc dùng thủ đoạn hồ mị gì?”

“Ân Đại tiểu thư quả thực sinh cực kỳ xinh , nhưng Kính Vương nông cạn, hẳn là nàng điều gì đó hơn .”

“Có thể điều gì hơn chứ, ở kinh thành cũng từng nhà họ Ân còn một Đại tiểu thư.” Đan Thúy vò vò chiếc khăn lụa trong tay, vẻ mặt đầy bất mãn.

“Ngươi hai ngày nữa ngoài dò hỏi thêm.” Mộc Tuyết mắt khẽ xoay, chìm suy tư.

Trong phủ Công chúa, khi Mộc Tuyết rời , mấy còn cũng mất hứng thú, Minh Tâm thì cơ bản ăn no.

Mấy cáo từ Trưởng Công chúa rời khỏi phủ Công chúa.

Vừa bước ngoài phủ môn, bóng dáng Mặc Ảnh xuất hiện, dường như việc quan trọng cần bẩm báo.

Tiêu Lăng Diễm sang Ân Nguyệt bên cạnh, “Mặc Tinh!”

“Thuộc hạ mặt.”

“Đưa Đại tiểu thư về phủ.” Tiêu Lăng Diễm lệnh.

“Không cần phiền, xe ngựa của Công chúa là .” Ân Nguyệt .

Mặc Tinh Ân Nguyệt, chủ tử nhà , đây là đưa về... đưa về đây?

Tiêu Lăng Diễm liếc Minh Tâm, với Mặc Tinh: “Hộ tống xe ngựa của Công chúa.”

“Thuộc hạ tuân lệnh.”

“Phụ hoàng phái ám vệ cho bổn Công chúa, Tam hoàng cần lo lắng.” Minh Tâm sợ Tiêu Lăng Diễm tin, còn gọi cả ở chỗ tối .

Mặc Tinh: “...” Cảm thấy sắp thất nghiệp .

Tiêu Lăng Diễm bất đắc dĩ, chỉ thể phất tay bảo Mặc Tinh lui xuống.

“Vương gia chính sự cần bận rộn, cần quản chúng , đây.” Ân Nguyệt xong, liền xoay về phía xe ngựa, Minh Tâm nhấc tà váy chạy theo .

Trong xe ngựa, Minh Tâm cứ chằm chằm Ân Nguyệt, “Nguyệt tỷ tỷ còn giận ?”

Ân Nguyệt nhướng mày: “Giận gì?”

“Mộc Tuyết , tỷ thấy đấy, trong mắt Tam hoàng chỉ tỷ, căn bản thèm để ý đến Mộc Tuyết .”

“Ta giận, cũng tư cách giận.” Ân Nguyệt ngoài cửa sổ xe, thần sắc chút thờ ơ.

Minh Tâm khẽ nhíu mày, hiểu hỏi: “Sao tư cách, tỷ là vị hôn thê của Tam hoàng , sẽ là chính phi của , tỷ còn về nhà chồng, thể cho phép nữ tử khác bên cạnh Tam hoàng chứ?”

“Về nhà chồng thì thể cho phép , thì sớm muộn khác gì ?” Ánh mắt Ân Nguyệt vẫn dừng ở ngoài cửa sổ.

Nàng thuộc về nơi , cũng sống cuộc sống như .

Minh Tâm im lặng, nàng ngưng khuôn mặt nghiêng của Ân Nguyệt, với tính cách của Nguyệt tỷ tỷ, khó mà tưởng tượng một ngày nàng sẽ tranh đấu với những nữ tử khác trong nội trạch, lẽ... nàng căn bản thèm bận tâm.

Trên đường phố vang lên tiếng giáp trụ nặng nề và tiếng vó ngựa, ngựa nhanh, từ xa gần, Minh Tâm hưng phấn ghé cửa sổ xe, cứ mãi thò cổ ngoài.

“Công chúa đang ?” Ân Nguyệt kìm tò mò, cũng theo đó mà thò cổ .

Một lát , Ân Nguyệt chợt hiểu Minh Tâm: “Hóa là đang .”

“Chàng nào, Nguyệt tỷ tỷ đang ?” Minh Tâm vội vàng rụt đầu , con ngươi đảo qua đảo , né tránh ánh mắt Ân Nguyệt.

“Tống Phi Bạch mà.” Ân Nguyệt .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-hon-sat-than-vuong-gia-cu-nhien-la-tuyet-the-my-nam/chuong-144.html.]

Nghe thấy ba chữ Tống Phi Bạch, mặt Minh Tâm lập tức đỏ bừng, ngay cả cổ cũng cùng một màu, “Bổn... bổn Công chúa, .”

“Vậy Công chúa đang ai?” Ân Nguyệt thò cổ , theo hướng mà Minh Tâm chăm chú tìm kiếm, như thể thật sự Minh Tâm đang gì.

vô tình chạm một đôi mắt văn nhã, nhưng chút ấm nào.

Lúc , Tống Phi Bạch chút khác biệt so với những gì nàng , con ngựa cao lớn, Tống Phi Bạch một quân trang bạc trắng, thần sắc lạnh lùng, thấy chút nào vẻ ôn nhã thường ngày.

“Ân tiểu thư.” Trong lúc mơ hồ, Tống Phi Bạch phi ngựa đến gần.

Hoàn hồn, Ân Nguyệt khẽ gật đầu: “Tống Thế tử.”

“Vi thần, tham kiến Công chúa Điện hạ.” Tống Phi Bạch dường như lúc mới phát hiện Công chúa Minh Tâm trong xe ngựa.

“Tống... Tống thống lĩnh, cần đa lễ.” Minh Tâm căng thẳng đến mức lắp.

Ân Nguyệt lo Minh Tâm ngại ngùng, liền mở lời hỏi: “Tống Thế tử đây là...?”

“Không việc gì, chỉ là tuần tra dẫn binh hàng ngày, Ân tiểu thư cần lo lắng.” Nói xong, Tống Phi Bạch Minh Tâm, “Công chúa , vi thần sẽ hộ tống Công chúa.”

Ân Nguyệt: “Không...”

Ân Nguyệt mở lời, Minh Tâm : “Có phiền Tống thống lĩnh , bổn Công chúa đưa Nguyệt tỷ tỷ về phủ Tể tướng.”

Ân Nguyệt: “...” Còn .

“Công chúa cần khách khí, bảo vệ Công chúa cũng là trách nhiệm của vi thần.” Ánh mắt Tống Phi Bạch lướt qua Ân Nguyệt một cách kín đáo, đó phi ngựa về phía xe ngựa.

Con ngươi Minh Tâm chăm chú theo dõi bóng dáng , lén lút thò đầu , về phía .

Có lẽ mỏi , từ từ rụt về.

Khi đầu , thấy Ân Nguyệt đang khoanh tay ngực, ung dung , Minh Tâm chút chột , mắt ngừng đảo quanh.

Ân Nguyệt cong môi trêu chọc: “Công chúa mỏi cổ , cần xoa bóp cho ?”

Ân Nguyệt đoạn, liền đưa tay về phía Minh Tâm.

Minh Tâm rụt cổ trốn bên cạnh xe ngựa, “Nguyệt tỷ tỷ đừng nhạo bổn Công chúa.”

Ân Nguyệt cũng thật sự gì nàng , thu tay , nàng như .

Minh Tâm ngừng chớp mắt, đó thẳng , như thể hạ quyết tâm gì đó, ngẩng đầu , “ ... bổn Công chúa chính là thích Tống Phi Bạch.”

Nàng Ân Nguyệt, giọng dần yếu , “Không ?”

Ân Nguyệt khẳng định : “Được... , là Công chúa Vân Lê Quốc, thích một thì chứ?”

Tống Phi Bạch thích bổn Công chúa ?” Ánh mắt Minh Tâm ảm đạm nhiều.

“Không thử ? Công chúa dung mạo xuất chúng, tính tình thẳng thắn đáng yêu, một nữ tử như còn thấy thích, trừ phi là Tống Phi Bạch đó mắt .”

Ánh mắt ảm đạm của Minh Tâm phút chốc tràn ngập trời, “Nguyệt tỷ tỷ thật ?”

Ân Nguyệt gật đầu: “Đương nhiên!”

“Nếu thật sự mắt thì ?” Minh Tâm hỏi.

Ân Nguyệt nhướng mày: “Không mắt thì giữ gì.”

“Nguyệt tỷ tỷ lý.” Minh Tâm .

Xe ngựa dừng cửa phủ Tể tướng.

Ân Nguyệt chào từ biệt Minh Tâm xuống xe ngựa.

Trước khi phủ, nàng cúi đầu hành lễ với Tống Phi Bạch xe ngựa: “Hôm nay đa tạ Tống Thế tử.”

“Ân tiểu thư cần đa lễ.” Tống Phi Bạch gật đầu.

Ân Nguyệt nhiều, xoay về phía phủ môn.

Tống Phi Bạch lúc mới Ân Nguyệt, cho đến khi bóng dáng màu xanh lục nhạt đó biến mất, mới phi ngựa về phía cửa cung.

Loading...