Tu La Tràng: Mỹ Nhân Kiều Khí Được Sủng Như Mạng - Chương 112

Cập nhật lúc: 2025-10-19 15:10:28
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người đàn ông mặc áo lông vũ ngoài xe, khom lưng cung kính.

Ngược sáng nên rõ gương mặt đang ghế lái, chỉ thấy đường nét cằm sắc lạnh ánh sáng mờ.

Giọng trầm thấp, lười biếng nhưng khí thế mạnh mẽ vang lên:

“Đồ mang đủ chứ?”

“Đủ, đủ , Cố thiếu.”

Người đàn ông ngoại quốc càng cúi thấp , hai tay nâng chiếc túi kín, cung kính đưa lên.

Đầu điếu t.h.u.ố.c lóe sáng, ánh lửa đỏ chớp tắt ở ngón tay. Người đàn ông trong xe khẽ liếc xuống, mắt dừng túi đồ.

“Hình chụp ?”

“Rõ lắm, dùng thiết nhất.” Giọng tên ngoại quốc run run, chỉ cần nghĩ đến quan hệ giữa hai thấy da đầu tê dại.

“Không chỉ ảnh, chúng còn video bộ. Toàn bộ bản gốc đều trong túi hồ sơ , tuyệt đối giữ bản , đúng như ngài dặn.”

Trong đêm yên ắng, một tràng khẽ vang lên.

Điếu t.h.u.ố.c hút hết rơi xuống nền tuyết, tắt ngấm, để làn khói mỏng tan gió.

Người đàn ông trong xe cầm lấy túi hồ sơ, mở . Mấy tấm ảnh gió lật qua, khuôn mặt tuấn của ánh đèn vẫn thản nhiên, thậm chí còn khẽ khen:

“Không tệ.”

Ảnh chụp rõ, đủ để nhận tình huống, nhưng quá trần trụi. Chụp nghề.

Tên đàn ông Thái Lan mặc áo phao dày mà vẫn thấy lạnh sống lưng. Hắn dè dặt hỏi:

“Cố thiếu… thể về nước ?”

“Chưa vội.”

Người trong xe đưa tay, ném cho một chiếc túi da đen, rơi nặng ngực.

“Diễn viên mới chỉ xuất hiện.”

Giọng trầm thấp xen tiếng lạnh lẽo:

“Người bạn ngoại quốc bụng , chẳng còn diễn xong màn cuối ?”

---

Người đàn ông Thái Lan ôm chặt túi, vội vã bỏ , chạy trối c.h.ế.t như quỷ đuổi.

Không xa đó, một chiếc siêu xe màu đen đậu ven đường. Cửa mở, một đôi chân dài bước xuống.

Ánh trăng lạnh xuyên qua cành cây khô, rơi xuống nền tuyết dày. Gió bắc thổi khiến lá khô va xào xạc.

Người đàn ông giày da bước lên tuyết, để dấu chân sâu, cuối cùng dừng một gốc cây to.

Dưới tán lá khô, một con thỏ đen nhỏ run rẩy lộ . Chân nó c.ắ.n dở, m.á.u khô bết lông, dính cả cành vụn và lá mục.

Người đàn ông cau mày, lấy điện thoại , chụp ảnh gửi cho luôn ghim đầu danh sách WeChat.

Không lâu , tin nhắn trả lời hiện lên.

【Bảo bối Chi Chi: Thỏ con đáng thương quá! Cố Duật Chi, đang ở ?】

Anh lập tức gọi video.

Màn hình nhanh chóng hiện lên khuôn mặt nhỏ xinh còn vương nước, hẳn là rửa mặt xong. Mái tóc ướt dính trán, đôi mắt sáng long lanh.

Cô dí sát mặt màn hình, nghiêm túc hỏi:

“Nó rơi bẫy ? Anh cứu nó ?”

Cố Duật Chi xoay camera, đưa hình con thỏ thương cho cô xem. Giọng bình thản, từng câu rõ ràng:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-112.html.]

“Tối nay về nhà cũ, ngang qua đoạn núi . Nó rơi bẫy, mà thú dữ c.ắ.n may mắn chạy thoát. trời lạnh, tìm đồ ăn, vết thương lành, nên nó mới trốn ở đây.”

là một con thỏ tội nghiệp…” Anh khẽ thở dài.

Ngón tay thon dài gạt lá khô lưng thỏ:

kinh nghiệm nuôi thỏ, công việc bận, sợ chăm nổi nó. Nên còn đang do dự nên cứu .”

“Phải cứu chứ!” Giọng cô gái vang lên ngay, chút do dự.

“Em rảnh mà. Vị hôn phu, cứu nó , em sẽ nuôi nó!”

Khóe môi cong nhẹ, bật :

tình trạng nó , lẽ đêm nay đưa cứu chữa ngay.”

“Em đón nó cho!” Cô chắc nịch, giọng còn háo hức.

“Anh đang ở ? Vị hôn phu, em đến tìm ?”

Ánh trăng mờ phủ xuống, đàn ông cao lớn cởi áo khoác nhung, hai tay ôm con thỏ nhỏ nhét trong áo.

Anh cúi đầu, giọng ôn hòa:

“Được. Tối nay ở Tiêu Vân Lộ, gần Ly Trân Viên. Anh đưa nó băng bó , lát nữa gửi địa chỉ cho vợ.”

Giọng thấp, kết hợp với ánh trăng m.ô.n.g lung, dịu dàng vương vấn.

Màn hình rung nhẹ theo bước chân , con thỏ nhỏ trong áo khoác, run rẩy ánh trăng.

“Anh và thỏ con… đêm nay đều mong gặp Chi Chi. Vợ , lát nữa gặp nhé?”

---

Khương Chi Chi cúp máy, xoay quần áo.

Điện thoại bàn rung vài cái. Cô mở khóa màn hình.

【A Yếm: /hình ảnh】

【A Yếm: /hình ảnh】

【A Yếm: đang theo dõi !】

【A Yếm: Tên đó nửa đêm ngủ, lén lút gặp một gã đàn ông lạ, rừng.】

【A Yếm: Nhìn phát chẳng loại gì.】

Khương Chi Chi chạm , xem ảnh.

Ảnh đầu khá xa, chỉ thấy một chiếc xe đỗ ven đường và một bóng khom lưng cung kính.

Ảnh thứ hai rõ hơn: Cố Duật Chi cởi áo khoác, ôm con thỏ đen thương trong tay.

Ánh trăng mờ chiếu lên gương mặt lạnh lùng của , nền rừng khô xác xơ. Một đàn ông mặc sơ mi xanh ôm con thỏ nhỏ, bước trong đêm lạnh, toát vẻ dịu dàng khó tả.

Một ý nghĩ chợt lóe trong đầu cô: Thật sự đàn ông.

Ngay lúc , giọng Lục Tư Ngôn vang lên ngoài cửa:

“Đại tiểu thư, hôm nay thời tiết , cô vẫn định ngoài ?”

Khương Chi Chi bất giác nhớ đến đoạn video Bùi Hạc Niên từng cho cô xem, và chiếc McLaren rực rỡ . Cộng thêm sự xuất hiện kỳ lạ của Lục Tư Ngôn…

Cô khẽ động lòng, trả lời:

“Ừ, ngoài. Cậu cần cùng.”

Cô nhanh tay gõ một tin nhắn mới:

【Tiểu Khương Tiểu Khương: A Yếm, bắt kẻ theo dõi đó. Tối nay cùng ?】

 

Loading...