Tu La Tràng: Mỹ Nhân Kiều Khí Được Sủng Như Mạng - Chương 114

Cập nhật lúc: 2025-10-19 15:10:30
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tai Khương Chi Chi nóng bừng.

Cô luống cuống, đầu óc cuồng, chỉ dám vội vàng hôn lướt qua má Cố Duật Chi.

Anh khẽ trầm thấp, cũng dịu dàng đáp , cúi đầu hôn nhẹ lên gò má cô.

Một cái hôn lễ phép.

Cứ như một trò trao đổi lạ lùng, hô hấp hòa lẫn, môi chạm môi, giống như đang thực hiện một nghi thức giao tiếp kỳ quái nào đó.

Lông mi dày của Khương Chi Chi khẽ run, cô vội né tránh.

Không khí càng lúc càng ngượng ngập.

---

Chú thỏ con hoang bệnh viện rửa sạch, trong video thấy rõ bộ lông đen nhánh, mềm mịn như cục than nhỏ.

Chân gãy bó bột gọn gàng, trói , trông nó yên miếng vải mềm, phập phồng hô hấp, thoạt ngoan.

Cố Duật Chi giải thích:

“Bác sĩ bảo trong thời gian hồi phục hạn chế nó chạy nhảy, cho nên mua ổ cho thỏ. Nó đói lâu ngày , tiêm thêm dinh dưỡng. Tinh thần khá hơn nhiều, nhưng thỏ hoang tính tình dữ…”

Anh khẽ , đôi mắt nheo đầy ý , sang hỏi vị hôn thê bé nhỏ của :

“Có sờ thử ? Anh mua sẵn găng tay .”

Khương Chi Chi lắc đầu ngay:

“Thôi, em sợ dọa nó.”

nghiêm túc, sườn mặt nhỏ nhắn ánh đèn càng thêm xinh xắn, làn môi hồng khẽ bóng lên.

Tim Cố Duật Chi chợt mềm , giọng cũng nhẹ hẳn :

“Anh cũng sợ em sợ.”

Sợ để cô thấy những thứ xa, bẩn thỉu của Cố gia, sợ cô sự mục ruỗng và tối tăm đó mà hoảng hốt rời xa .

Anh chỉ thể kìm nén những ham chiếm hữu, che giấu nỗi ghen tuông, ép đóng vai đàn ông dịu dàng, bình thường, để cô thấy an .

Rõ ràng trong lòng chỉ ôm chặt lấy cô, hôn đến khi cô , nhưng chỉ khẽ hỏi đỗi dịu dàng:

“Anh pha hoa hồng, em thử ?”

---

Phòng khách thoang thoảng mùi hoa hồng ngọt dịu.

Cố Duật Chi xắn tay áo, tay cầm muỗng khuấy đều ấm , cả toát lên khí chất một đàn ông của gia đình.

Khương Chi Chi ngạc nhiên, kìm hỏi:

“Anh còn cái ?”

Anh mỉm , ánh mắt dừng mái tóc cô:

“Cửa hàng tiện lợi cạnh bệnh viện mới, giúp nhuận phổi, giữ ấm cơ thể. Dạo trời lạnh, sợ em cảm nên mua về thử. đây là đầu nấu, chắc ngon.”

Ánh sáng phản chiếu nơi mặt bàn, bốc lên mờ mịt, mùi hoa hồng thoảng trong khí, cả giọng của cũng nhuộm sự dịu dàng:

“Anh còn sợ trong gói , nên mua lê tuyết và đường phèn mới, thêm cánh hoa hồng tươi bạch . Đây cũng là loại em thích nhất.”

Anh rót một ly, cẩn thận đưa cho cô:

“Còn nóng, cẩn thận kẻo bỏng. Thử xem ý ?”

Đôi mắt Khương Chi Chi sáng long lanh, cô ghé sát ngửi, gật đầu liên tục, giọng đầy bất ngờ:

“Thích lắm. em thích hoa hồng?”

Từ khi xuyên đây, ở Khương gia cô đúng là quen dùng hoa hồng, nhưng bản cũng chú ý thiên vị nó.

Anh khẽ :

“Trước đây tới Khương gia, thấy hoa hồng trồng nhiều nhất, ở nơi ánh sáng nhất, nở rộ nhất. Sau ở cạnh em, cũng thường ngửi thấy hương hoa hồng. Đặc biệt là lúc hôn môi…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-114.html.]

Ánh mắt chằm chằm cô, giọng vững vàng, mang ý mơ hồ:

“Cứ như vị nước ngọt hoa hồng bao phủ.”

Khương Chi Chi đỏ bừng tai, vội cúi đầu uống để giấu .

Ngay khoảnh khắc đó, bàn tay đưa , ngón tay khẽ chạm môi cô:

“Cẩn thận bỏng.”

Cô càng hổ hơn.

Chưa kịp phản ứng, tiếp:

“Lần gần nhất chắc chắn em thích hoa hồng, là ở tiệc của Tịch gia.”

Ánh mắt lóe sáng, khẽ :

“Hôm đó hoa hồng đỏ rực khắp nơi, cứ ngỡ định cầu hôn. Ai dè chọn ngay hôm đó để lật mặt .”

Khương Chi Chi: “……”

Cái đáng sợ nhất cuối cùng cũng đến.

!

chuẩn kỹ lời giải thích, để vô tội đáng thương, để Cố Duật Chi nỡ trách cô.

Cô hít sâu, lấy dũng khí định mở miệng:

“Thật , chuyện hôm đó ——”

Anh liền ngắt lời:

“Chuyện hôm đó em chịu uất ức .”

Bàn tay nâng khuôn mặt cô lên, đôi mắt sâu thẳm thẳng.

“Là của . Rõ ràng đáng tin, phòng , bảo vệ em.”

Lông mi Chi Chi run lên, mắt ươn ướt.

Anh lấy ly khỏi tay cô, cúi xuống hôn lên đôi mắt đỏ hoe, thì thầm:

“Chi Chi ngoan lắm. Chỉ là bên ngoài quá nhiều kẻ thôi.”

Trái tim cô khẽ run lên.

Giây phút đó, cô hiểu vì hệ thống bảo Cố Duật Chi chính là nam chính của thế giới .

Anh quả thực là một đàn ông .

Ngay cả khi chuyện đồn , vẫn về phía cô, hề nghi ngờ.

, chính cô mới là nguồn gốc của tất cả.

Cô gái nhỏ chột nâng mắt , khẽ thì thầm:

“Anh… thật sự .”

Anh cô mỉm , ánh mắt sâu thẳm tràn đầy tình ý, áp sát dần, thở nóng bỏng như rơi xuống môi cô.

Khương Chi Chi do dự, trong lòng nghĩ lẽ nên để hôn, xem như bù đắp phần nào…

Ngay lúc , điện thoại bàn rung lên “ong ong”, phá vỡ bầu khí ám .

Khương Chi Chi tròn mắt, đang định né tránh.

Thì ngay khoảnh khắc , thở nóng rực của phủ xuống, môi mạnh mẽ chặn lấy môi cô.

Tiếng điện thoại hất xuống thảm, vang lên “phịch” một tiếng xa xa.

Bàn tay giữ gáy, vòng tay siết chặt eo mảnh khảnh, thở bao trùm, nụ hôn dồn dập như nuốt chửng.

Trong men hôn sâu, giọng khàn khàn, mang theo chiếm hữu đầy áp lực:

“Há miệng , bảo bối.”

 

Loading...