Tu La Tràng: Mỹ Nhân Kiều Khí Được Sủng Như Mạng - Chương 115
Cập nhật lúc: 2025-10-19 15:10:31
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiếng “ong ong” rung điện thoại biến mất vang lên, lặp mấy liền.
Dưới ánh đèn trần, bóng dáng cao lớn của Cố Duật Chi cúi xuống, cẩn thận lau dấu nước môi Chi Chi. Giọng vốn trầm thấp nay càng dịu hơn:
“Có thấy khó chịu , vợ?”
Khuôn mặt Khương Chi Chi đỏ bừng. Cô sợ Cố Duật Chi nổi hứng, chuyện kinh thiên động địa gì đó nên vội cắt ngang:
“Không… hết, lắm …”
Rồi như sực nhớ , cô lắp bắp tiếp:
“Điện thoại cứ reo liên tục, chắc chuyện quan trọng đó. Anh… định thử ?”
Bờ môi mềm mại run run, năng lắp bắp.
Người đàn ông đối diện bật , đưa tay xoa đầu cô, đặt ly lê hoa hồng tay cô, khẽ :
“Nếu , chắc tim cháy mất thôi. vẫn còn ấm, em uống sẽ bỏng .”
Anh xoay nhặt điện thoại đất.
Khương Chi Chi rõ là ai gọi, nhưng bắt máy, nét mặt bình thản của Cố Duật Chi thoáng chùng xuống.
Đầu dây bên là giọng gấp gáp của trợ lý:
“Không ai báo cho ông cụ, nhận tin là của ông đang tra thông tin nhập cảnh bên . Người của chúng giấu kỹ, ông sẽ nắm sơ hở. ông cụ hình như vận động quan hệ, lấy danh nghĩa gọi về để đưa …”
Khóe môi Cố Duật Chi khẽ nhếch, nhưng nụ nhạt. Anh bình thản cúp máy.
Trên sofa, cô gái nhỏ đang nâng ly, từng ngụm uống hoa hồng lê pha.
“Có chuyện gì quan trọng ? Nếu bận, cứ , em thể tự đưa thỏ về.”
“Không gì .” Giọng điềm tĩnh.
“Trời lạnh, buổi tối mà để em một thì yên tâm. Anh ngoài một chút, tầm 10 phút sẽ về, đó đưa em về. Được ?”
Một chút đổi trong kế hoạch, nhưng ảnh hưởng gì lớn.
Khương Chi Chi gật đầu, đôi mắt cong cong :
“Được nha!”
---
Quả nhiên, nhà của Cố Duật Chi rộng, phong cách đơn giản, sang trọng, trống trải mà thoáng đãng.
Có lẽ vì từng ở tầng hầm nhiều năm, Khương Chi Chi thói quen ôm điện thoại suốt.
Cô mở TV, định tìm đại một chương trình để g.i.ế.c thời gian, thì màn hình điện thoại sáng.
A Yếm: [Có mấy đứa nhỏ đang chơi pháo hoa, Chi Chi chơi ?]
A Yếm: [/video]
Cô bấm xem: vỉa hè, vài đứa trẻ đang ném pháo lách tách.
Khương Chi Chi chỉ trả lời bằng một sticker, từ chối lời rủ rê. Cô sợ lỡ mà nhắn “ừ ừ”, thì A Yếm thật sự ngăn mấy đứa nhóc , mượn pháo cho cô chơi, giống y như gặp .
Ly hoa cạn, hương lê và hoa hồng vẫn vương trong miệng, ngọt dịu mà gắt, gãi đúng chỗ ngứa.
Khương Chi Chi đặt điện thoại xuống, tự rót thêm một ly.
Không ngờ một như Cố Duật Chi, bề ngoài lạnh lùng, xa cách thể kiên nhẫn ngắt từng cánh hoa mà pha thế .
Cô gái nhỏ bên quầy bếp, cúi nồi hoa đang sóng sánh, ngón tay khẽ chạm cánh hoa đang nổi.
---
Trên TV đang chiếu một bộ phim tình cảm cẩu huyết, kiểu “ yêu em, em yêu khác, khác yêu cô , cô yêu ”… vòng vòng rối rắm. Nữ chính thoại, mà kích động hết cả .
Khương Chi Chi hứng thú đầu . đúng lúc đó, đèn trần bỗng lóe lên tắt phụt. Màn hình TV cũng biến mất.
Chưa kịp phản ứng, chỉ nửa giây , đèn sáng trở .
chỉ duy trì hai giây, cả phòng chìm bóng tối. Lần ngay cả chấm sáng nhỏ màn hình TV cũng tắt ngóm.
Cúp điện đột ngột, khiến Khương Chi Chi ngẩn . Cô định đặt ly hoa hồng xuống thì thấy tiếng cửa mở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-115.html.]
“Lạch cạch” một cái, ánh sáng mờ lóe lên, một bóng cao lớn mặc đồ xám bước .
Trong ánh sáng chập chờn, gương mặt góc cạnh của Cố Duật Chi càng thêm rõ ràng. Giọng vang lên trầm :
“Đường dây vấn đề, nhân viên trong khu đang sửa, chắc sẽ nhanh thôi.”
Anh tới, nắm lấy tay cô:
“Sợ , vợ?”
Khương Chi Chi lắc đầu, nhưng ý thức trong bóng tối thấy, cô chủ động siết nhẹ tay , khẽ :
“Không sợ, em còn đang uống pha, ngon lắm.”
Bàn tay to của khựng giữa trung, một lúc mới siết nhẹ , đáp:
“Em thích là . Lúc cũng lo, sợ em thích, phí công vô ích. Lần em tới, pha cho em uống.”
Anh dừng một chút nhẹ:
“Đáng tiếc đang định cùng em ngắm cảnh đêm ngoài ban công, thì cúp điện. Nếu hai đứa uống ngắm cảnh cũng thú vị lắm.”
Giọng mang chút khẽ, tay nắm lấy tay cô cũng nhẹ, như sợ cô đau:
“Cẩn thận nhé. Chắc lâu , đợi chút là điện .”
Bên ngoài quả thật tối đen như mực, dường như cả khu đều mất điện.
Cố Duật Chi cẩn thận kéo một cái chăn mỏng sofa phủ lên đùi cô:
“Xin vợ, nhà mới mua nên chỉ trang trí sơ sơ, nhiều đồ sinh hoạt còn sắm. Ủy khuất em .”
Khương Chi Chi bật , giọng nhỏ nhẹ mang chút nũng nịu:
“ tay còn lạnh hơn em đó, vị hôn phu …”
Cô khẽ kéo tay , lôi xuống cạnh , kéo nốt cái chăn phủ lên đùi .
Bộ đồ ở nhà vải mềm mại, lớp áo mỏng là cơ bắp rắn chắc khiến cô vô tình chạm cũng thấy căng cứng. Người còn nắm tay cô, giờ im lặng như pho tượng, giọng trầm thấp chút căng thẳng:
“Có lạnh ? Bên ngoài gió đấy.”
“Cũng , lạnh lắm. Ngược em cảm ơn . Anh cũng chuyện xảy với nhà em … em lo mấy hình ảnh ngày đó sẽ ảnh hưởng đến , mãi nên khuyên bà thế nào. tỏ mạnh mẽ. Mãi cho đến khi thấy con thỏ hoang đưa cho em, em mới nghĩ cách.”
Cô nhẹ, mắt sáng lên:
“Rất đáng yêu, cần chăm sóc. Em đưa cho nuôi, đúng để bà phân tâm, bớt suy nghĩ lung tung.”
Trong bóng tối, giọng vang lên trầm ấm:
“Bác gái dũng cảm.”
Bàn tay rút lâu, nữa vươn , nắm lấy đầu ngón tay cô. Giọng khàn một chút:
“Giờ lạnh nữa.”
Khương Chi Chi ngẩng mặt , nghiêng nghiêng đầu, giọng mang theo chút nghi hoặc:
“Cố Duật Chi, sợ bóng tối ?”
Anh bật , khẽ “ừ”:
“Có chút. Ba nghiêm khắc, hồi nhỏ thường bắt quỳ trong từ đường. Cho nên thích đêm tối ánh sáng.”
Ngón tay nhỏ bé trong lòng bàn tay khẽ động, chạm khiến thấy ngứa ngáy.
“Giờ thì cần sợ. Em ở đây với .”
Giọng cô mang theo ý , nhẹ nhàng như ánh nắng:
“Cố Duật Chi, tin là ánh sáng sắp đến .”
Bàn tay siết chặt hơn, hình cao lớn áp sát, thở phả lên mặt cô, giọng trầm mang theo ý trêu chọc:
“Vậy khi ánh sáng đến, thể xin cô gái nhỏ cho một nụ hôn an ủi ?”
Đầu ngón tay Khương Chi Chi thoảng hương hoa hồng, chạm nhẹ lên mặt . cô nhanh nhẹn đẩy , khúc khích:
“Anh giả vờ đáng thương nữa , Cố Duật Chi. Miệng em sắp c.ắ.n nát , đừng mơ tưởng gì hết.”