Tu La Tràng: Mỹ Nhân Kiều Khí Được Sủng Như Mạng - Chương 117

Cập nhật lúc: 2025-10-19 15:10:33
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ban đêm nổi gió, Cố Duật Chi cởi áo khoác khoác lên Khương Chi Chi đưa cô lên xe.

Ngoài cửa sổ, ánh đèn đường trôi ngược về , Khương Chi Chi cúi chiếc điện thoại rung lên trong tay, thở dài trong lòng.

Vị hôn phu của cô… chu đáo đến mức quá.

Rõ ràng đường về tài xế đưa, nhưng vẫn nhất quyết tận tay đưa cô về.

Đêm khuya, ánh sáng từ các tòa nhà loang loáng hắt qua cửa kính, chiếu sáng từng mảng mơ hồ.

Khương Chi Chi chống tay lên cửa sổ xe, cảnh đường phố sang , ngập ngừng mở lời:

“Phía trung tâm thương mại, trong đó hình như cửa hàng thú cưng. Em mua ít đồ chơi cho thỏ con…”

Trong xe tối, Cố Duật Chi đưa tay xoa nhẹ tóc cô, giọng dịu dàng:

“Được thôi, bảo bối. tối nay thì . Trời tối dễ gặp chuyện , lo cho em.”

Khương Chi Chi khựng .

Cũng may Cố Duật Chi , trong lòng cô từng nghi ngờ " " chính là .

Nếu , với tính tình như , chắc tức nổ tung.

Cô im lặng. Ngay cả bàn tay đặt tóc cô cũng ngừng .

“Được , đừng giận. Không chiều em .”

Giọng thấp, mềm, như đang dỗ dành:

“Ngày mai, chồng sẽ bù cho vợ nhé?”

Ngón tay lướt nhẹ má cô, mang theo sự che chở rõ rệt.

Khương Chi Chi nhớ tới những nghi ngờ trong lòng, kìm thử thăm dò:

lúc nào cũng bận… Hôm em cùng Lục Tư Ngôn đến tìm, ở đó. Hồi đó bận gì ?”

“Em đến tìm ?” Giọng ngạc nhiên, còn vui mừng nữa, vòng tay ôm lấy cô:

“Anh nhớ , lúc đó hẳn là…”

“Thứ ba.” Khương Chi Chi nhắc.

“Buổi tối hôm đó chúng còn cùng ăn cơm ở nhà.”

Mắt sáng lên, khóe môi cong nhẹ:

“Hôm đó vui thật. Anh cố gắng sắp xếp công việc nên mới thời gian. Vốn dĩ định gặp em với Lục Tư Ngôn, nhưng ba chút việc cần giúp nên kế hoạch hủy đột ngột. Anh vội xử lý cho xong để còn về nhà vợ gặp em, nên quên mất vụ .”

Khuôn mặt giống đang dối. Khương Chi Chi chẳng thể nào phân biệt thật giả, chỉ đành gật đầu:

“Dạ… thôi.”

trong lòng, nghi ngờ vẫn còn.

Ngày cô theo dõi, Lục Tư Ngôn dấu vết gì, Bùi Hạc Niên càng thể tự giăng bẫy.

Người đó quá quen với cô, còn cố ý để sơ hở.

Chỉ Cố Duật Chi khớp với điều kiện: thời gian gây án, dáng cao giống, gọi cô là “bảo bối”, giàu đến mức đủ mua viên kim cương xanh đắt đỏ

Nghĩ đến đây, đầu óc cô rối tung như mớ tơ vò.

Cô lắc đầu, đổi chủ đề:

“Vị hôn phu, kể cho em chuyện hồi nhỏ . Em hiểu hơn… Ví dụ như vì sợ bóng tối?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-117.html.]

Đôi mắt Cố Duật Chi thoáng lạnh, nhưng ôm cô lòng, giọng trầm xuống, như đang thì thầm chỉ cho cô :

“Đó là một câu chuyện dài… Em còn nhớ năm ba tuổi ?”

Giọng kéo dài trong bóng đêm, mang chút luyến tiếc khó tả.

Khương Chi Chi nép trong n.g.ự.c , khẽ đáp vài tiếng. Cả hai cứ thế kề sát, chuyện thì thầm.

Chỉ đôi mắt hồ ly hẹp dài , trong lúc cô để ý, liếc về phía chiếc điện thoại khẽ sáng lên vì rung.

Trong lòng thoáng hiện lên sự lạnh lẽo hiểm ác.

Dù là “bạch nguyệt quang” đáng ghét nào đó, loại hèn mọn như Tịch Cận, kẻ dựa như Lục Tư Ngôn, hoặc thằng ngốc như Cố Yếm…

Tất cả, khi kết hôn, đều biến mất.

Không thể để sót một ai.

---

Gió bắc thổi bay lớp tuyết cuối cùng, ánh nắng xuyên qua tán cây, rực rỡ và trong trẻo.

Càng đông, Khương Chi Chi càng ngủ ngon.

Trong căn phòng ấm áp, chăn nhung mềm, cô lười biếng xoay . Ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, kèm theo mùi hoa hồng thoang thoảng.

Cô ló đầu khỏi chăn, len lén Lục Tư Ngôn.

Anh mặc áo thun trắng rộng, quần dài xám đậm, dáng mảnh khảnh, gương mặt nghiêng tựa thiếu niên.

Trong tay là nhành hoa hồng còn ướt sương, cẩn thận cắm bình.

Cô chớp mắt mơ màng , trong đầu đấu tranh: ngủ tiếp dậy đây?

Lục Tư Ngôn , :

“Đại tiểu thư ngủ ngon chứ?”

Bị trêu, cô cũng chẳng buồn ngủ nổi.

Khương Chi Chi dậy, tóc rối bù, áo ngủ trắng viền ren chăn quấn ngang eo.

Lục Tư Ngôn xoa tay tiến gần, giọng tự nhiên:

“Hôm nay dì nấu hoành thánh thịt tươi, bí đỏ nướng trứng sữa, còn ép thêm nước ngô non cho đại tiểu thư. Ngô mới hái sáng sớm từ vườn hữu cơ, ngọt lắm.

À, hôm qua đại tiểu thư gửi công thức trứng nấm cục đen, dì cũng thử . dì thấy vị lạ, cho nếm, cũng rõ. Chắc đại tiểu thư tự thử mới .”

Nghe đến đồ ăn, Khương Chi Chi tỉnh hẳn, gật gù nghiêm túc:

“Việc quan trọng thế , tất nhiên tự giải quyết!”

Cô kéo chăn định bước xuống, nhưng còn kịp cử động, Lục Tư Ngôn nhanh hơn.

Anh xuống, cẩn thận nâng đôi vớ ren trong tay, một tay khác nhẹ giữ mắt cá chân cô.

Da thịt một đêm trong chăn ấm trở nên mềm mại, trắng mịn, tay càng thêm tinh tế.

Cảm giác lạnh từ tay chạm khiến cô rùng , như phản ứng xa lạ.

Còn … chỉ thấy cổ họng khô khốc, ánh mắt đen kịt.

Giống hệt những đêm mơ, cảnh tượng cô trong tầm tay, mềm mại và mong manh.

Ngay lúc đó, giọng cô gái vang lên, mơ màng như đang nũng nịu, còn oán trách:

“Lục Tư Ngôn, tay lạnh quá.”

 

Loading...