Tu La Tràng: Mỹ Nhân Kiều Khí Được Sủng Như Mạng - Chương 119

Cập nhật lúc: 2025-10-19 15:10:36
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dù gì Bùi Hạc Niên ở đây, Khương Chi Chi thoải mái, phóng khoáng đáp :

“Ừ, Bùi Hạc Niên đúng là cũng chẳng giữ kẽ.”

“Cả hai đều giống , chẳng kiềm chế gì hết!”

Lục Tư Ngôn đang quỳ đất thẳng lưng lên, ánh mắt sâu thẳm dán chặt lên mặt cô, bướng bỉnh tới mức ngay cả chuyện “ giữ kẽ” cũng tranh cao thấp:

“Vậy tại đại tiểu thư thích hơn?”

“Có cô thấy từng trải, cách quyến rũ hơn ? Ngay cả ở phòng khách Khương gia, Bùi Hạc Niên cũng dám ôm hôn cô. Có lưng , cái vị Bùi cao ngạo đó còn phóng túng hơn nữa?”

Anh rõ Khương Chi Chi thích mấy lời ngoan ngoãn.

Lục Tư Ngôn vẫn siết chặt ngón tay, cơ thể đang quỳ nhịn nổi mà nghiêng tới gần cô, giọng càng lúc càng dồn dập:

“Đại tiểu thư thật sự thích hôn đến ?”

“Chỉ vì là bạn của Cố Duật Chi, cho nên những hôn đó mới càng khiến đại tiểu thư thấy kích thích hơn khác?”

“Một kẻ phóng túng như , để giữ đại tiểu thư ở , còn cố tình gọi điện cho Cố Duật Chi ngay lúc đang hôn cô ?”

“Trong khi hôn đại tiểu thư đến mức môi sưng đỏ, còn tỏ quang minh chính đại, chơi cái trò ‘bạn bè ’ gì đó…”

Lục Tư Ngôn càng càng thấy nghẹn, trong lòng chua xót bực tức.

Đôi mắt đen kịt ánh lên sự ghen tuông, ánh dính chặt bờ môi hồng mềm của cô, hầu kết gằn xuống:

“Đại tiểu thư thì cũng thể.”

“Không chỉ là hôn thôi , bất cứ lúc nào cũng —”

“Cho dù đại tiểu thư hứng lên, video gửi cho Cố Duật Chi xem, cũng hề oán trách.”

“Chỉ cần là điều đại tiểu thư .”

Ngay khoảnh khắc tiếp theo —

Một chiếc gối khác bay thẳng mặt .

Mùi hương hoa hồng từ chiếc gối lan ngọt ngào, giống như từng đốm lửa nhỏ lan dọc khắp , ngứa ngáy khiến đầu óc tê dại.

Đầu óc trống rỗng.

Khương Chi Chi từ giường nhảy xuống, vô tình giẫm lên đùi , cả loạng choạng ngã nhào lòng .

Khoảnh khắc ngã xuống —

Lục Tư Ngôn theo bản năng giơ tay ôm lấy cơ thể mềm mại của cô.

Qua lớp áo mỏng, cơ thể cô mềm đến mức như xương, ngón tay lún hẳn từng đường cong.

Cả ngã xuống tấm t.h.ả.m cứng, mặt một chiếc gối lớn chụp thẳng.

Mái tóc mềm của cô rơi xuống, lướt qua cổ , khiến cứng đờ, thở còn dám mạnh.

Còn Khương Chi Chi thì đè lên , bàn tay áp gối xuống mặt , lạnh giọng mắng:

“Biến .”

Dưới chiếc gối vương hương hoa, trai với gương mặt u ám khẽ hít một thật tham lam, hít trọn mùi hương hoa hồng dìu dịu của cô.

Trong đầu như nổ tung pháo hoa hạnh phúc.

Nằm tấm thảm, hương thơm của gối bao lấy, tai giọng mắng giận dỗi của cô, tim như treo tận mây xanh, đưa lên cao lắc lư chao đảo.

Anh sắp c.h.ế.t chìm trong loại ngọt ngào mất .

---

Cuối cùng, Lục Tư Ngôn vẫn thể “biến .

Tim Lục Tư Ngôn đập nhanh đến mức còn thấy tiếng bước chân trong phòng.

Mãi đến khi trọng lượng biến mất, tiếng Tịch Cận tức đến mức hộc m.á.u vang lên, mới như bừng tỉnh khỏi giấc mơ.

Gương mặt chút cảm xúc, Lục Tư Ngôn nhấc chiếc gối khỏi mặt. Không khí ấm áp trong phòng nhờ Khương Chi Chi tạo bỗng chốc tan biến hết.

Chỉ còn gương mặt khiến chán ghét của Tịch Cận, cùng giọng ai cũng thấy ghê:

“Chi Chi, bắt nạt em ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-la-trang-my-nhan-kieu-khi-duoc-sung-nhu-mang/chuong-119.html.]

“Để dạy dỗ cho em!”

Nhìn tình địch đang giận sôi lên, Lục Tư Ngôn cố tình dậy thật chậm.

Anh thấy Khương Chi Chi giữ chặt Tịch Cận , miệng còn đang lời hòa giải.

Trên thảm, Lục Tư Ngôn thong thả kéo quần áo, cố ý để lộn xộn thêm.

Lửa giận trong mắt Tịch Cận tan, qua thấy bộ dạng “ xanh” cố tình đáng ghét của Lục Tư Ngôn, mặt thì lạnh tanh, quần áo thì lộn xộn gợi nhiều liên tưởng, nhịn c.h.ử.i thề.

Anh đặt tay lên vai Khương Chi Chi, ôm cô xoay sang hướng khác:

“Chi Chi, từ nay tránh xa loại đàn ông ghê tởm !”

“Ý Tịch thiếu là gì?”

Giọng Lục Tư Ngôn vang lên phía , lạnh nhạt nhưng đầy khiêu khích:

“Tịch thiếu đây trèo lên giường cưỡng ép hôn thành, giờ tức quá nên phát điên, ai cũng thấy chướng mắt chứ gì?”

Bóng lưng mặt khựng .

Mái tóc bạc khẽ lệch, là bộ đồ đua phối đen trắng gọn gàng, trong mặc áo len cao cổ đen, ngoài khoác áo lông, quần may ôm gọn đôi chân dài cân đối. Trông bảnh bao nổi bật.

Ngay cả lọn tóc cong cũng chải chuốt tỉ mỉ.

Hệt như một con công xòe đuôi khoe sắc, chỉ gương mặt là “điểm cộng”, nên tiếc công trang điểm, mấy bộ đồ mới mới chịu ngoài.

Lục Tư Ngôn cong khóe môi, ánh mắt đen nhánh mang theo sự lạnh nhạt vô cảm, khóa chặt tình địch.

Anh thuận thế nắm lấy tay Khương Chi Chi:

“Nói thật, trong những đại tiểu thư quen , Tịch thiếu mới là kẻ đáng lo nhất.”

“Rốt cuộc Tịch gia cả đều chẳng đáng tin. Chỉ cần đại tiểu thư cùng bước khỏi phòng , ai lúc nào bỏ thuốc, kéo lên giường chung nữa?”

Ánh mắt hời hợt đảo qua Tịch Cận, thẳng cô gái đang kẹt giữa cả hai, trơ trẽn :

“Đại tiểu thư , Tịch thiếu giống thường. Anh lăn lộn giới giải trí phức tạp bao năm, chẳng học bao nhiêu trò bẩn thỉu.”

Tịch Cận nghiến răng:

“Lục Tư Ngôn, ngày nào cũng bịa chuyện hãm hại , thấy mệt ?”

Lục Tư Ngôn mà như :

“Chuyện bắt gian ở tiệc tối mới xảy đầy năm ngày. Bao nhiêu tận mắt thấy, cũng là bịa ?”

“Hôm đó, đại tiểu thư mặc chỉnh tề mà vẫn Tịch thiếu đụng chạm chiếm tiện nghi. Giờ đại tiểu thư chỉ mặc đồ ngủ, ai còn bày trò gì? Chẳng may giở thủ đoạn, dựng chuyện đại tiểu thư ‘bá vương cưỡng ép’, ép đại tiểu thư kết hôn với thì ?”

Khuôn mặt Tịch Cận thoáng cứng , bàn tay đang nắm tay Khương Chi Chi siết chặt hơn:

“Chi Chi, đừng tin bậy. Anh chỉ sợ bắt nạt em thôi ——”

Lục Tư Ngôn lạnh:

“Buồn thật. Trong mắt Tịch thiếu, chỉ cần đỡ đại tiểu thư khi ngã xuống cũng là ‘chiếm tiện nghi’ ?”

Từ “hạ thuốc”, giọng điệu Lục Tư Ngôn lúc nào cũng chua cay, mỉa mai như thể ăn nhầm độc, chẳng bao giờ cho khác hết câu:

“Người bụng hẹp hòi như Tịch thiếu chắc còn , lúc vắng mặt, luôn đỡ tiểu thư, còn giặt tất, nấu cơm, rót nước, ghi chép cho cô nữa.”

“Có điều, theo suy nghĩ dơ bẩn của Tịch thiếu, mấy việc bình thường cũng đủ để tưởng tượng cái gì đó bậy bạ.”

Đôi mắt đen chuyển hướng, dừng gương mặt trắng hồng của thiếu nữ:

“Với loại thế , đại tiểu thư còn tiếp tục bạn ?”

Ngón tay Tịch Cận bất chợt siết chặt, đáy mắt lộ vẻ căng thẳng:

“Chi Chi, giải thích, hôm đó còn ẩn tình khác.”

“Anh bao giờ ý với em. Trong lòng , em mãi là cô bé ngây thơ, dễ thương năm xưa khiến yêu quý. Chỉ họ Lục là đồ khốn, đầu óc bẩn thỉu, lúc nào cũng gạt em!”

Hai ánh mắt đối đầu gay gắt, cả hai đều dồn hết chú ý về phía , hận thể đá tình địch ngoài.

Trong bầu khí căng thẳng và nóng nảy , cô gái ở giữa lặng lẽ móc điện thoại :

“Alô, A Yếm ?”

“Có rảnh , đang ở nhà, đang ở ?”

 

Loading...