20.
Ta và   đối diện hai phía đầu bàn. Hắn  , nhiều   mở lời nhưng   nên bắt đầu từ .
 
“Doanh Kỳ,  thắng , thực sự  thắng .” Chỉ mới mấy chữ thôi mà   cảm thấy vị ngòn ngọt nơi cuống họng, gượng nuốt xuống: “Bây giờ  yêu  . Chàng    thể hy sinh  cho bá nghiệp của ,   thiên tử của .”
 
“Ta  bao giờ nghĩ đến việc hy sinh nàng.” Có lẽ đối diện với ánh mắt bi ai của ,   thêm: “Đó là con đường ông  để  cho . Ông  chọn cách hiến tế thê tử, còn  sẽ  vứt bỏ nàng!”
 
Ta  hề phát hiện từ nãy đến giờ, Doanh Kỳ  bỏ qua danh xưng “cô” . Hắn hoảng loạn, hệt như một con cừu lạc.
 
“Ta  từng hỏi   rõ ràng, rằng   điều gì đang giấu  .” Ta cố gắng kiểm soát giọng điệu.
 
Ở đây có một rổ Pandas
“     thể cho nàng  .”
 
Ta  khổ,    nữa: “Ta sẽ chăm sóc  cho Vệ nhi. Từ nay về ,  chỉ là mẫu  của thằng bé,  còn là thê tử , cũng chẳng  vương phi gì cả. Ta chỉ là một vong quốc nữ quân. Từ  đến nay,  vẫn chỉ là một Tề nữ quân cùng khổ.”
 
Lúc , Doanh Kỳ  tiến đến ôm , nhưng   thuận tay rút trâm bạc  đầu, kề chặt lên cổ.
 
Ta chẳng  lao động chân tay nên da thịt mềm mỏng, chỉ cần một chút lực,  cổ liền hiện  một đường m á u.
 
Doanh Kỳ  dám cử động nữa,  lùi , nhỏ giọng : “Bàn bàn,   khiêu khích nàng nữa, nàng mau thả trâm xuống.”
 
Sự lo lắng và đau buồn trong mắt Doanh Kỳ gần như  thể che giấu, nhưng   bật : “ , đúng là  thể khiêu khích . Nếu  c h ế t , đại nghiệp của  sẽ tan thành mây khói.”
 
Doanh Kỳ  hôm nay sẽ chẳng thể kết thúc   nên xoay  rời  và dặn dò cung nữ bảo vệ  thật .
 
Ta thẫn thờ ném trâm cài, nó rơi xuống đất tạo nên thanh âm giòn giã.
 
Đây là một giấc mơ , chỉ là  tỉnh dậy  đúng lúc mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-ngu/20.html.]
 
Không lâu , cung nữ cung A Phòng bắt đầu phát hiện điều bất thường. Ban đầu, họ cho rằng vương thượng và vương hậu chỉ cãi vã bình thương. Mãi đến một năm , hai bên vẫn   dấu hiệu hòa giải, bọn họ mới ý thức  tính nghiêm trọng của vấn đề.
 
Dĩ nhiên Hổ Phách  khuyên can, nhưng  đoán nàng  sớm  chuyện  . Là đồng phạm của Doanh Kỳ,    lý do gì để  lời nàng .  nàng là cô mẫu của Doanh Vệ,  chấp nhận  chuyện về Doanh Kỳ từ nàng.
 
Ta   trong một năm qua,   việc cực kỳ chăm chỉ. Từ khi  bước  khỏi cuộc sống của ,  gần như  ngơi nghỉ, vùi đầu  công việc mang tên giang sơn.
 
Ta ,   thống nhất chữ  và hệ thống đo lường,  xóa bỏ phong kiến và thành lập các quận,  khắc tên Doanh Kỳ lên mảnh đất . Ta cũng , sức khỏe  đang từng ngày sa sút. Mỗi ngày,  đều ho  m á u, đêm thì  ngủ . Cơ thể tráng kiện ban đầu giờ đây đang rút , yếu nhược với tốc độ mà mắt thường  thể trông thấy. Hay  đúng hơn,    yếu , mà đang trở về với bộ dạng ban đầu.
 
Hắn càng yếu,  càng trân trọng từng thời khắc ở bên Doanh Vệ.
 
Ta ,  sẽ hy sinh , vì sự nghiệp đời đời của .
 
Ta   kẻ khờ. Quãng thời gian  qua  đủ để  suy   bộ quá trình từ lời  của lão Tần vương và Vu sư. Điều khiến lão Tần vương hài lòng    mà là  phụ nữ  khả năng giúp con trai ông   thành đại nghiệp.
 
Và  cũng    Doanh Kỳ yêu thích. Thứ  thích chính là linh giao  thể che mắt thiên cơ cho .
 
Người  thích và ngưỡng mộ  bao giờ là Tề nữ quân,   mẫu  của Doanh Vệ,   Tề Khương.
 
Hắn sẽ bất chấp tất cả để đạt  mục đích.
 
Tất nhiên là  hiểu .
 
“Vương phi tuyệt tình đến  ?” Hổ Phách thấy  ôm Doanh Vệ,    bao  khuyên can .
 
Ta  với nàng, cũng  rõ đây là  thứ mấy đáp: “Nàng là cô mẫu Doanh Vệ, nên  mới gặp. Nếu chỉ là Hổ Phách,    gặp nàng .”
 
Hổ Phách  , tự  vô vọng mà  dậy rời . Làn gió mát thổi  từ cửa sổ   cho   điều đó.