"Nương nương, chuyện qua thể cứ đeo bám mãi, hãy về ngày mai, Hoàng thượng đối với nương nương là thật lòng, chuyện sẽ thôi." Nếu là gặp cảnh như nàng , chỉ sợ ý định một d.a.o đ.â.m c.h.ế.t Thái hậu .
Chỉ cần còn vướng bận, sẽ còn sợ hãi, cam chịu lột da, dám kéo cả Hoàng đế xuống ngựa, huống chi là Thái hậu.
thể những lời như , nếu truyền đến tai Thái tử và Hoàng đế, chức Thái tử phi của coi như đến đây là hết, ngay cả An Ca Nhi cũng sẽ liên lụy.
"Sau … Ta còn gì nữa... Thôi, hôm nay là ngày vui của ngươi, những lời may gì, vốn chuẩn lễ vật cho ngươi, mang lên ."
Hơn mười cung nữ bưng hộp lễ vật lượt , đặt xuống lấy thêm.
"Nương nương, như quá nhiều , cũng quá quý giá, dám nhận."
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
"Cứ nhận , những trang sức y phục đều là do Hoàng thượng ban cho khi còn trẻ, giờ tuổi lớn, mặc màu sắc của thiếu nữ hợp, nhưng hợp với ngươi. Nếu nữ nhi, cho nó cũng , nhưng , nên cho ngươi , còn hơn để trong kho bụi bám."
"Thật , cũng coi như là nữ nhi của nương nương." Ta , Quý phi cũng .
23
Sau đại hôn của Thái tử càng bận rộn hơn, vì Hoàng đế kế hoạch tuần du, lúc đó cần Thái tử giám quốc, nhiều việc học.
An Ca Nhi cũng tròn một tuổi, Hoàng đế ngự bút ban tên, Tề Chiêu, sáng như nhật nguyệt, là điềm .
Nó vẫn cha , nhưng học cách gọi , đói thì tìm , buồn ngủ thì tìm , tỉnh dậy cũng tìm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-no-ty-den-mau-nghi-thien-ha/phan-50.html.]
Trẻ con ở độ tuổi là đáng yêu nhất, lớn lên một chút cũng ngoan ngoãn hơn, trắng trẻo mũm mĩm, mắt tròn xoe, thấy ai cũng ngờ nghệch, dễ thương, giống như lúc mới sinh, xí như con khỉ đỏ.
Thợ thủ công theo bản vẽ của ngựa gỗ, xe tập và các đồ chơi trẻ em khác, An Ca Nhi thích nhất vẫn là ngựa gỗ, mỗi cưỡi đều một đám cung nữ thái giám vây quanh, sợ tiểu tổ tông sơ ý ngã xuống.
Chơi mệt , bế nó lên, ít khi bế nó, quá mệt, thể vì thương con mà tổn thương sức khỏe của .
"Ư... Mẹ... To to..." An Ca Nhi chằm chằm bộ diêu tóc , vươn tay chạm , nó đạp chân một cái thật sự chộp , giật xuống định nhét miệng.
Ta nhanh tay giành bộ diêu, nhét cho nó một miếng bánh nướng để nhai, nó đùi gặm bánh, chỉ một lúc nước miếng chảy ướt cả .
"Bế xuống ." Thế thì vui nữa .
Đứa con do chính sinh , thương thì thật sự thương, ai dám nó thương, nhất định sẽ liều mạng với đó; nhưng phiền cũng thật sự phiền, bộ y phục là mới may trong năm nay, gấm cống dùng may một năm chỉ hai tấm, một tấm cho Quý phi, tấm còn cho , mà nó hỏng .
Tối đến, Thái tử đến, đùa với An Ca Nhi một lúc bảo nhũ mẫu bế xuống, chiếc giường là của phu thê bọn , chỗ cho Tề Chiêu.
"Phụ hoàng tuần du, Quý phi tùy giá theo, thời gian để giám quốc, e là sẽ càng bận hơn, thời gian bầu bạn với nàng và An Ca Nhi."
"Chàng cứ yên tâm , trong nhà mà."
"Thời gian triều còn ngắn, mới luân chuyển qua sáu bộ, còn nhiều điều hiểu, phụ hoàng lúc để giám quốc..."
"Phụ hoàng kế vị lúc còn thiếu thời, lúc đó, Thái hậu nương nương còn buông rèm chấp chính. Phụ hoàng nhiều năm miệt mài chính sự mới cục diện ngày hôm nay, là nhi tử của ông , nhất định cũng thể ."
"Ta thể so với phụ hoàng, lúc nhỏ, hiếm khi gặp ông , còn tưởng là do Quý phi ngăn cản, lớn lên mới khi đó nông cạn bao. Làm phụ hoàng thể một nữ nhân khống chế, Thái hậu còn , huống chi là Quý phi."