Hợp Tác Nuôi Heo
Lục Ngọc vô cùng ngạc nhiên và hứng thú với mô hình hợp tác nuôi heo kiểu : “Thôn chị cho dân nuôi gia súc lớn như ư?”
Thôn Đại Vũ nhà thì gì chuyện đó. Mỗi nhà trong thôn nhiều nhất cũng chỉ nuôi hai con gà con con, nuôi nhiều hơn một chút là y như rằng sẽ gắn mác theo chủ nghĩa tư bản ngay chứ.
Nhà họ Phó thì chê gà chạy khắp sân, phân vương vãi khắp nơi bẩn thỉu nên nuôi con nào. Còn nhà họ Lục thì đúng là tiền để nuôi. Mỗi bận ăn thịt đều chợ mua, mà cũng chẳng dám mua nhiều, ai ngờ thôn bên cạnh cho dân nuôi heo cơ chứ, thật là lạ lùng.
Chị Hai Lục : “Trước đây hợp tác xã cho nuôi, nhưng thôn chị đón một phần tử trí thức mới cử về. Anh từng mở trại chăn nuôi lớn, nuôi hơn trăm con dê, con bò, nên trưởng thôn nhờ giúp đỡ phát triển nghề nuôi heo cho thôn. Thế nhưng trong thôn tiền vốn, bèn bàn bạc để các nhà cùng bỏ tiền mua heo con, mua đậu tương và thức ăn gia súc.”
Nhà chồng chị Hai Lục tay nghề cất ủ khá giỏi, gia cảnh cũng xem là khá giả trong vùng. Họ nhận nuôi hai con, một con để mổ lấy thịt ngay, con còn sẽ giữ đến tận Tết mới thịt. Mấy nhà khác thường góp chung tiền để nuôi một con, cũng những nhà nuôi nổi. Hiện tại, cả thôn đang nuôi mười mấy con heo.
Lục Ngọc xong chút thèm thuồng. Heo đất nhà nông đúng là ngon nhất, cô liền hỏi: “Người ngoài thôn thể nhận nuôi ạ?” Bây giờ trong tay cô cũng một chút tiền, nên cũng xao lòng.
Thời bây giờ, ăn thịt vẫn dựa phiếu. Cả nhà chỉ Phó Cầm Duy là công việc chính thức, mà mấy cân thịt phiếu đó, cả nhà chia thì mỗi là bao?
Người nhà họ Phó đều đặt hết hi vọng vụ thu hoạch và việc mổ heo cuối năm. dựa theo ký ức của Lục Ngọc, dù mổ heo chăng nữa, cả thôn cũng chẳng chia là bao, nghĩ đến thấy thèm rỏ dãi. Dù trong nhà cổ vịt, cánh vịt kho các loại, nhưng cổ vịt, cánh vịt thể sánh bằng miếng thịt ba chỉ béo ngậy chứ?
Chị Hai Lục lắc đầu: “Chắc chắn , thôn chị nuôi heo vẫn báo cáo lên huyện, thông qua nhiều cửa ải phê duyệt. Em là ngoài thôn, thể ý định , nếu dễ ‘chụp mũ’, bảo là ăn chộp giật hoặc phá hoại.”
Lục Ngọc “Ồ” một tiếng, chút thất vọng, nhưng nhanh đó cô liền với chị Hai: “Vậy về em với trưởng thôn thử xem . Phương thức hợp tác nuôi heo thật đấy, để thôn cũng học hỏi theo.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-nu-phu-menh-kho-thanh-the-chu-nhan-gia/chuong-123.html.]
Chị Hai : “Con bé , nghĩ đơn giản quá! Trưởng thôn là cán bộ, lời ai là .”
“Nghe em nấu ăn ngon, những thứ thịt vịt em thế nào thì nhé, cứ xử lý hết . Chị thạo bếp núc, thịt cứ tay chị là thành lãng phí thôi!”
Nói xong, chị Hai Lục mang tới cho chị Cả Lục một túi đựng chỉ khâu, khóa kéo, cúc áo, kim khâu đủ loại, : “Em rể chị tay nghề may vá khá , những thứ thủ công , tính theo lượng, mỗi cái khoá kéo/cúc áo tính hai xu. Em nghĩ so với việc đưa cho khác , chi bằng để chị , dù ít dù nhiều cũng thêm thu nhập cho gia đình.”
Đây thuần túy là tâm ý của chị Hai Lục, vì chị Cả ở nhà trông con, trong tay mà một xu dính túi. Việc nhận may khóa kéo là một mối ăn , ngoài khó mà .
Lục Ngọc trò chuyện với họ, đống vịt và thịt heo, bắt đầu suy tính xem chế biến thế nào.
Rất nhanh, Lục Ngọc bắt đầu chia thịt. Cô định dùng hai mươi cân để thịt hun khói, tám cân tương thịt – thịt thể để lâu một chút – còn hai cân thịt còn sẽ dùng để bánh bao nhân thịt.
Nói là ngay, Lục Ngọc vốn là nhanh nhẹn, nhanh cầm con d.a.o tới. Con d.a.o trong tay cô như phép, thoăn thoắt biến hóa. Ngay cả chị Hai Lục cũng trầm trồ kinh ngạc bởi thủ pháp chặt thái điêu luyện đến . Chưa cần mùi vị , chỉ cách cô thao tác thấy tài tình, đúng là duyên với bếp núc.
Lục Bình và chị Hai Lục đều ngoài xem Lục Ngọc nấu ăn. Làm thịt hun khói cũng chẳng quá khó. Đầu tiên, rắc chút rượu trắng lên miếng thịt đem rang sơ. Sau đó, rang cho thơm nức muối hột và hoa tiêu, quệt đều lên từng thớ thịt, đó bỏ chậu để ướp.
Tiếp theo là chuẩn tương thịt. Hầu như nhà nào cũng vài hũ dưa muối dự trữ. Giống như nhà họ Phó đến hai loại dưa muối, một loại là su hào muối, một loại là củ cải muối. Đó là những gia đình điều kiện . Còn nhà họ Lục giờ vẫn luôn nghèo khó, nên những hũ dưa muối vẫn luôn trống rỗng.
Chị Hai Lục thấy Lục Ngọc tìm hũ dưa muối, vội : “Để chị rửa cho. Những việc khác chị thạo, riêng khoản cọ rửa thì cứ giao phó cho chị.”