Từ Nữ Phụ Mệnh Khổ Thành Thê Chủ Nhân Gia - Chương 20

Cập nhật lúc: 2025-11-05 06:11:31
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qTxv2arfV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trước khi chị Ba Phó đến, chị phong thanh Phó Cầm Duy ngoài lâu, trong lòng đại khái đoán Lục Ngọc sẽ thái độ .

 

Lúc , chị kéo Lục Ngọc căn phòng nhỏ của cô bé, : “Nào, để chị cho em chuyện .”

 

Sau đó, chị Ba Phó liền dắt tay Lục Ngọc .

 

Chị Ba Phó khuyên nhủ: “Con bé ngốc , mối hôn sự như mà em còn do dự cái gì nữa! Điều kiện của thằng Cầm Duy rõ ràng đấy, ngay cả mấy cô con gái của cán bộ xã, cán bộ huyện cũng tăm tia gả cho nó đấy chứ! Mẹ chồng chị tìm một cô con dâu rõ gốc gác, gia đình tử tế nên mới chọn trong thôn. Phụ nữ chúng vốn dĩ chẳng thể nào bằng đàn ông , đàn ông thì lúc nào cũng dễ tìm mối khác, chứ phận đàn bà con gái như chúng thì chắc em ạ.”

 

Chị ba Phó : “Những lời chị đều là coi em như đứa em gái ruột thịt mà dặn dò. Chị em ngại ngùng, sợ lời tiếng trong thôn, nhưng là chuyện của , còn cuộc đời thì cứ sống thôi em ạ. Chẳng lẽ ngày nào cũng họ bàn tán thì sống nổi ? Tuy buổi sáng chồng chị nặng lời với em, nhưng đó là do bà giận quá mất khôn thôi. Mẹ cũng chỉ là ăn gay gắt một chút, chứ thực lòng ý , bình thường thì lắm.”

 

Lục Ngọc đáp: “Em cảm ơn chị ba, nhưng trong lòng em quyết .”

 

Chị ba Phó ngờ dốc hết lời ngon tiếng ngọt mà Lục Ngọc vẫn chút lay chuyển. Sau đó, chị hiệu cho Phó Cầm Duy chuyện, còn thì ngoài tìm của Lục Ngọc.

 

Căn phòng của Lục Ngọc tuy nhỏ hẹp nhưng dọn dẹp đấy, gọn gàng, sạch sẽ. Khi Phó Cầm Duy bước , còn ngửi thấy mùi thơm nhàn nhạt, tựa như hương hoa đồng nội, thoang thoảng từ giường lan tỏa.

 

Lòng Phó Cầm Duy dành cho Lục Ngọc lúc thật khó tả. Một mặt, cảm thấy cô chính là kẻ lừa gạt, lừa dối cả nhà họ bằng màn gả . Trong lòng vẫn còn dâng lên một nỗi tức giận âm ỉ. mặt khác, nỡ để cô rời , chịu cảnh trong thôn đàm tiếu, gièm pha.

 

Cuối cùng, Lục Ngọc vẫn theo họ về. Khi chị ba Phó và Phó Cầm Duy bước khỏi nhà họ Lục, đám trong thôn chờ sẵn, lập tức xúm xít hỏi han: “Thế nào, cô Lục Ngọc về cùng các cô ?”

 

Chị ba Phó mỉm đáp: “Em vẫn còn đang hoảng sợ, để nó ở vỗ về thêm chút nữa!”

 

Những xung quanh liền nhao nhao lên tiếng: “Ấy chao, chứ còn gì nữa. Ai mà gặp chuyện như mà chẳng hoảng hồn, thật tội nghiệp cho con bé.”

 

Chị ba Phó dẫn Phó Cầm Duy ngoài. Về tới nhà họ Phó, bà Tiêu Thái Liên liền sốt sắng hỏi: “Vợ thằng Tư ?”

 

Phó Cầm Duy đáp: “Cô ở nhà đẻ thêm mấy hôm ạ.”

 

Bà Tiêu Thái Liên cũng thêm nhiều, chỉ một lát sang con trai út mà cất lời: “Dù thì cũng bái đường thành vợ chồng !”

 

Phó Cầm Duy chỉ khẽ gật đầu. Thấy con trai từ sáng tới giờ vẫn bụng, bà Tiêu Thái Liên liền vội vàng gọi ăn cơm, nhưng Phó Cầm Duy ăn, cứ thế thẳng về phòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-nu-phu-menh-kho-thanh-the-chu-nhan-gia/chuong-20.html.]

 

Chuyện Lục Ngọc theo Phó Cầm Duy về nhà chồng nhanh chóng lan truyền khắp thôn xóm .

 

Bác gái Lục tin, trong lòng khỏi chút đắc ý.

 

Lục Kiều thù dai nhất, liền nhân cơ hội mà thêm dầu lửa: “Mẹ ơi, bây giờ cả thôn đều đang chê con, con chẳng gả !”

 

Bác gái Lục xong thì nổi trận lôi đình: “Con bé , con thế nào cũng hơn hẳn con ranh Lục Ngọc gấp vạn ! Con cứ yên tâm, sẽ tìm cho con một tấm chồng hơn thằng Phó Cầm Duy gấp mười , gấp trăm . Còn cái con Lục Ngọc đó thì đừng hòng tìm mối nào tử tế!”

 

Lục Kiều : “ ơi, nhà họ Phó để mắt đến Lục Ngọc . Nếu con bé đó gả sang bên thật, chắc chắn sẽ báo thù nhà , dù thì chuyện cũng vỡ lở mà.”

 

, Lục Kiều đời nào Lục Ngọc gả cho Phó Cầm Duy. Nhà họ Phó bốn con trai, ở cái thôn cũng thuộc diện khá giả. Cộng thêm Phó Cầm Duy trai, còn học đại học, một mối như , cô lấy thì cũng để Lục Ngọc hưởng. Quả hổ danh là con gái của bà bác gái, hai con cùng một suy nghĩ!

 

Bác gái Lục : “Không ! Hôn sự vốn dĩ là của con. Chúng một chút lòng tự trọng, thể để kẻ khác chiếm mất của .”

 

Lục Ngọc một trận ầm ĩ như , khiến nhà họ Phó đòi ba trăm đồng sính lễ, còn cho nhà họ Lý mất hết thiện cảm. Kế hoạch của bà đổ bể, thể để Lục Ngọc sống yên cho cam.

 

Nói đoạn, bà lấy một bao t.h.u.ố.c lá loại , đưa lên miệng hút. Lục Kiều thấy , khóe miệng khỏi cong lên một nụ ẩn ý.

 

Bác gái Lục bèn tìm đứa cháu trai của là Lâm Mạnh – con của chị gái ruột bà . Chỉ tiếc là chị gái bà mất sớm, rể tục huyền, vợ mới thể dung thứ cho đứa trẻ , bèn tìm cớ đuổi thằng bé .

 

Lâm Mạnh từ bé ai bảo ban, thường xuyên bữa đói bữa no, lớn lên liền kết bè với đám lưu manh trong vùng, học theo thói trộm gà bắt chó. Vốn dĩ ai trông nom, giờ nhiễm thói hư tật , khiến trong thôn càng thêm khinh bỉ.

 

Khi bác gái Lục đặt chân đến nhà Lâm Mạnh, căn phòng bừa bộn ngổn ngang, những chiếc vớ bốc mùi vương vãi khắp nơi. Vỏ đậu phộng lả tả giường, đất chỗ nào trống trải, thậm chí còn cả chuột chạy qua chạy .

 

Bác gái Lục vốn là gọn gàng sạch sẽ, thấy dáng vẻ lôi thôi lếch thếch của Lâm Mạnh thấy lợm giọng. Chàng trai ba mươi tuổi như một vũng bùn lầy, ườn giường.

 

Bác gái Lục hạ giọng trách móc: “Lâm Mạnh, bây giờ cháu nông nỗi ?”

 

Vừa mở lời dáng bề .

 

---

Loading...