Từ Nữ Phụ Mệnh Khổ Thành Thê Chủ Nhân Gia - Chương 298

Cập nhật lúc: 2025-11-05 09:31:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Việc mở xưởng, tuy Phó Cầm Duy từng va chạm, nhưng trời phú cho khả năng học hỏi vượt trội. Lúc ở xưởng tỉnh, ngay cả xưởng trưởng cũng bằng con mắt khác.

 

Ông hận thể giữ đó, nhất là khi Phó Cầm Duy là sinh viên đại học, thái độ càng thêm nhiệt tình.

 

Xưởng trưởng còn níu kéo thêm mấy ngày, may mà từ chối.

 

Nếu bỏ lỡ tin vui Lục Ngọc mang thai, nhất định sẽ hối hận khôn nguôi cả nửa đời .

 

Phó Cầm Duy dùng tay nhẹ nhàng khẽ vuốt ve vòng bụng phẳng lì của Lục Ngọc: “Cũng là con trai là con gái nhỉ?”

 

Không Phó Cầm Duy đang nghĩ gì, khóe miệng cong lên cực kỳ dịu dàng: “Tốt nhất là giống em.”

 

Lục Ngọc , đáp : “Đương nhiên giống em!”

 

Phó Cầm Duy : “Nếu đứa bé giống em, sẽ đền em mười đứa nữa.”

 

Lục Ngọc đỏ bừng mặt, lườm : “Anh đừng hòng!”

 

Buổi tối hôm đó, Lục Ngọc chỉ ăn hai ngụm cháo trắng.

 

Phó Cầm Duy xót vợ, liền hỏi: “Hay là nấu thêm món gì đó tẩm bổ cho em nhé!”

 

Lục Ngọc bảo thôi cần.

 

Sau đó Phó Cầm Duy ân cần chăm sóc Lục Ngọc giường. Cô chút ngại ngùng, bởi thể cô lúc nặng nề gì, cứ như yếu ớt mong manh quá .

 

Phó Cầm Duy dường như ý nghĩ của cô, bèn khẽ: "Anh chăm vợ thì gì sai trái cơ chứ?" Giọng mang theo ý , vẻ trêu chọc.

 

Thấy bốn bề vắng lặng, Lục Ngọc bỗng kìm lòng mà hỏi: "Anh nhớ em ?"

 

Phó Cầm Duy ghé tai Lục Ngọc, nhẹ nhàng thủ thỉ: "Nhớ em nhiều lắm!" Nhớ em đến từng giờ từng khắc.

 

Hơi thở ấm nóng của phả vành tai Lục Ngọc, mang theo một cảm giác êm dịu vấn vít.

 

Mới mang thai, Lục Ngọc giường cũng chẳng dám cựa quậy, e rằng chỉ cần trở thôi, đứa nhỏ trong bụng sẽ thoải mái.

 

Cảm giác quả thật diệu kỳ, ngập tràn mong đợi chút căng thẳng lo âu.

 

Phó Cầm Duy cũng bên cạnh Lục Ngọc, hai tay ôm lấy vòng eo của cô, kéo cô thật sát lòng, một nữa cảm nhận sự mềm mại êm ái từ cơ thể Lục Ngọc.

 

Lục Ngọc khẽ hỏi: "Anh thật lòng thích em ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-nu-phu-menh-kho-thanh-the-chu-nhan-gia/chuong-298.html.]

 

Bình thường cô sẽ chẳng bao giờ cất lời hỏi như . Thế nhưng Phó Cầm Duy về, bao ngày xa cách mới gặp , Lục Ngọc bỗng dưng kìm lòng mà thốt câu đó.

 

Phó Cầm Duy chỉ "ừm" một tiếng. Trước đây từng nghĩ sẽ thích một thứ gì đến thế.

 

Thế nhưng từ khi chia ly với Lục Ngọc, chỉ cần nhắm mắt , hình bóng cô liền hiện rõ mồn một trong tâm trí .

 

Bảy ngày học hành miệt mài , mỗi ngày đều như vắt kiệt sức lực của Phó Cầm Duy. Sự cố gắng đến quên đó khiến ngay cả Lưu Bàng trông thấy cũng giật thon thót.

 

Thực mê học đến độ nào, mà chỉ dồn hết tâm trí việc học, cốt để bớt những lúc nhớ nhung cô.

 

Trước đây Phó Cầm Duy từng là một như thế.

 

Khóe miệng Lục Ngọc khẽ nhếch lên, Phó Cầm Duy đầu cúi xuống thấy.

 

Vốn cảm thấy vợ thật mê hoặc lòng , huống chi là bây giờ. Phó Cầm Duy khẽ cúi đầu, hôn nhẹ lên khóe môi Lục Ngọc. Chỉ chừng thôi vẫn đủ, vẫn ôm chặt cô lòng mà hôn tới tấp, cho đến khi cả hai đều thở dốc hổn hển.

 

Phó Cầm Duy chợt thấy mơ màng, chỉ cảm nhận một sức mạnh đang đè nén trong lồng ngực. Anh cúi đầu xuống, Lục Ngọc khẽ bảo: "Không ân ái đấy!"

 

Phó Cầm Duy ho khan một tiếng, khàn giọng : "Anh ." Anh cố kìm nén ngọn lửa đang bùng cháy trong lòng .

 

Anh vui mừng vì sự xuất hiện bất ngờ của đứa trẻ trong bụng Lục Ngọc, thế nhưng đôi chút mong gần gũi với đứa trẻ hơn.

 

.

 

Phó Cầm Duy : "Khi nào ở huyện về, mua một chiếc xe đạp nhé!" Lưu Bàng bảo học lái xe ô tô, cũng định học thật, nhưng giờ tiền mua xe, thôi thì cứ thuận theo từng bước .

 

Lục Ngọc : "Được đó , nhà quả thực nên một chiếc xe đạp. Hay là sắm thêm một cái tủ lạnh nữa nhỉ?"

 

Chiếc tủ lạnh cũ Tiêu Thái Liên mua . Lần mua cái nhỏ hơn chút, hơn một trăm lít, dùng cho nhà .

 

Phó Cầm Duy lập tức đồng ý: "Để lo liệu hết."

 

Anh năng lực việc , những mối quan hệ rộng rãi.

 

Đừng thấy Phó Cầm Duy thường im ắng, thế nhưng khí chất của khiến khác tin tưởng tuyệt đối.

 

Chỉ cần cất lời, dường như chắc chắn thể thành việc.

 

Lục Ngọc trong lòng , gối đầu lên cánh tay , chỉ thấy còn êm ái hơn cả chiếc gối bình thường, dần dần chìm giấc ngủ.

 

---

Loading...