Những ngày Phó Cầm Duy vắng nhà, Lục Ngọc hề ngủ ngon giấc.
Hôm nay bận rộn cả ngày, thực sự thể gượng nổi, ở trong vòng ôm quen thuộc, cô nhanh ngủ say.
Phó Cầm Duy ngắm gương mặt nghiêng của Lục Ngọc, lặng lẽ hồi lâu. Khóe miệng khẽ nở một nụ vô cùng dịu dàng, chỉ thời gian cứ mãi ngừng ở khoảnh khắc .
Mãi hôn mà vẫn thấy đủ.
Cả một đêm, Lục Ngọc ngủ vô cùng ngon giấc.
Chỉ Phó Cầm Duy là chịu dày vò nhất. Khi thương yêu đang ở ngay cạnh, cố nén những rung động mãnh liệt trong lòng, ngay cả bậc thánh cũng khó lòng kiềm chế như .
Trong màn đêm tĩnh mịch, Phó Cầm Duy chịu đựng nỗi khổ sở giằng xé. Những hạnh phúc ngọt ngào xen lẫn nỗi dày vò thầm kín. Anh lặng lẽ ngắm Lục Ngọc, trằn trọc thao thức suốt cả đêm.
Sau khi mang thai, cô bỗng dưng biếng ăn, đặc biệt là những món nhiều dầu mỡ và thịt, cứ ngửi thấy mùi là liền buồn nôn đến tái mặt.
Tình trạng kéo dài liên tiếp hai ngày, khiến cả nhà ai nấy đều yên.
Mẹ Lục cố công nấu cho Lục Ngọc những món thịt cá tươm tất. Trong thôn lúc bấy giờ, vật tư còn thiếu thốn, cả năm trời cũng khó mà ăn thịt mấy bận, thế nhưng cả nhà vẫn dành dụm những thứ ngon nhất để bồi bổ cho cô.
Ai dè Lục Ngọc thấy tái mặt, nôn ọe khan.
Mới chỉ hai ngày thôi mà cả Lục lẫn chồng yên, lo lắng rằng tình hình mà kéo dài thì thật .
Lục Ngọc trấn an: “Qua vài bữa nữa là con sẽ thôi mà!”
Mẹ Lục khuyên nhủ: “Con ơi, ít nhiều gì cũng cố mà ăn lấy một chút. Không vì thì cũng nghĩ cho đứa nhỏ trong bụng chứ con.”
Lục Ngọc nhíu mày, gượng nuốt hai miếng nhỏ mỉm hai bà như trấn an.
Hai miếng đó coi như là nể lời . Tiêu Thái Liên thấy cô điều như , hai mừng tủi trong lòng.
Tiêu Thái Liên trong lòng vui, liền trút giận lên con trai , Phó Cầm Duy: “Nó ? Ngày nào cũng thấy mặt ở nhà.”
Lục Ngọc đáp: “Anh cùng Lưu Bàng mở xưởng . Dạo đang trong giai đoạn chuẩn ban đầu, lẽ sẽ bận rộn đó .”
Hai ngày nay, khi , Phó Cầm Duy đều hôn Lục Ngọc mấy cái, dáng vẻ lưu luyến rời đó khiến Lục Ngọc mỗi nhớ đều nhịn mà mỉm .
Tiêu Thái Liên lẩm bẩm trách móc ở bên cạnh: “Đã bảo cho nó từ chức mà . Nếu thì giờ một công việc yên bao. Muốn xin nghỉ cũng dễ dàng, thắp đèn lồng tìm cũng thấy công việc như !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-nu-phu-menh-kho-thanh-the-chu-nhan-gia/chuong-299.html.]
Mẹ Lục xong giật thon thót trong lòng: “Thằng bé nghỉ việc ở cung tiêu xã ?”
Chuyện Mẹ Lục đây là đầu tiên thấy, vì Tiêu Thái Liên từng với bà thông gia. tin tức động trời thế cũng chẳng giấu lâu.
Tiêu Thái Liên bèn kể đầu đuôi câu chuyện cho bà thông gia , cuối cùng thở dài thườn thượt: “Cái thằng nhóc ương bướng đó, nó tức tới đau gan!”
Tuy công việc của con trai đến nỗi bỏ phí, vì nhà nhận vị trí đó. bây giờ Lục Ngọc mang thai, chồng khỏi chút bận lòng.
Một công việc định, tuy kiếm nhiều tiền, nhưng thể thường xuyên ở nhà! Vậy mà giờ thì , hôm qua Phó Cầm Duy tới tận đêm khuya mới về.
Bảo Tiêu Thái Liên yên tâm giao con dâu cho chăm sóc, huống chi con dâu còn đang mang thai.
Lục Ngọc dịu dàng : “Mẹ ơi, mà!”
Bà còn dứt lời, Chủ nhiệm Hội phụ nữ tới, tay cầm theo một ít mứt hoa quả, niềm nở : “ nghĩ món lẽ sẽ hợp khẩu vị của cô!” Đây là món quà quý của tặng, vốn dĩ bà cũng chẳng nỡ động tới .
Bà và Lục Ngọc tâm đầu ý hợp nhất. Vừa Lục Ngọc mang thai, bà chỉ sắp xếp cho cô nghỉ ngơi nhiều hơn mà còn vội vàng mang mứt hoa quả tới.
Lục Ngọc cảm kích đón lấy. Quả thực, cô ăn nổi món ăn nào hồn, nhưng những món ăn vặt thế thì thích.
Chủ nhiệm Hội phụ nữ hồ hởi kể: “Bây giờ hai khoảnh lều trồng rau mới xây dựng xong xuôi, khang trang , cũng bắt đầu đưa rau giống trồng bên trong. Nghĩ đến thôi thấy phấn khởi vô cùng.”
Giờ đây, mỗi ngày bán rau cũng kiếm ít tiền .
Vốn dĩ đây, ai nấy đều chỉ xoay sở theo sự chỉ đạo của trưởng thôn Bạch. Thế sự đổi thật mau, giờ đây trưởng thôn Bạch ngày nào cũng đích tìm tới đây.
Ông còn tha thiết bàn chuyện hợp tác với trưởng thôn Vương bên , nhưng hiện giờ vẫn nhận cái gật đầu.
Chủ nhiệm Hội phụ nữ cập nhật thêm tin tức mới nóng hổi: “Dạo tình hình bán rau thuận lợi, chỉ xưởng gang thép, xưởng lò xo, mà mấy xưởng khác cũng tiếng mà tìm đến đặt mua rau của họ.”
Rau của họ nhờ chất lượng tươi ngon, giá cả chăng nên dần gây dựng tiếng tăm vang xa.
Thậm chí còn cả cán bộ, công nhân viên ở huyện cũng tìm tới đây để mua nữa chứ!
Ở đó, việc bán rau thực sự khiến cảm nhận rõ cái sự cầu vượt cung, ai nấy đều thấy việc bán rau thật đắc ý.
Đến mức, ngay cả rau vẻ ngoài kém một chút cũng còn chia cho trong thôn nữa, mà bán rẻ huyện.
Số rau ưu đãi dân trong huyện ưa chuộng, tuy vẻ ngoài bắt mắt bằng, nhưng hương vị thì vẫn thơm ngon.
---