Chuyện Phó Cầm Duy và Lục Ngọc tình cảm mặn nồng, cả thôn đều .
Những già tin mệnh trong thôn đều kháo rằng đây ắt hẳn là nhân duyên trời định. Dù thì thuở ban đầu, Lục Ngọc gả cho . Hễ đến , ai nấy đều gật gù cho là , quả đúng là tính bằng trời tính. Thậm chí còn tọc mạch đem chuyện đến kể cho Lục , khiến bà tức đến nỗi cầm chổi đuổi khéo .
Giờ đây, Lục Ngọc đúng là mà các cô gái trong thôn ngưỡng mộ nhất. Chỉ là cô vẫn , lúc đây, khi đang miệt mài việc bên luống rau, gương mặt tràn ngập niềm vui, cô nhanh chóng cô chủ nhiệm phụ nữ gọi riêng sang một bên.
Cô chủ nhiệm phụ nữ thấy Lục Ngọc tươi, : “Cuối cùng cô cũng cữ , chắc là bức bối lắm nhỉ!”
Lục Ngọc vội vàng gật đầu lia lịa. Bản tính cô vốn năng động, cứ quanh quẩn trong nhà mãi thật sự buồn chân buồn tay.
Cô chủ nhiệm phụ nữ dặn dò: “Cô đến ủy ban thôn một lát nhé!” Vừa dứt lời, cô khác gọi . Hóa hai đang xô xát ở bãi đập lúa, tìm thấy trưởng thôn nên đành nhờ cô đến hòa giải .
Lục Ngọc đến ủy ban thôn, tiện đường ghé qua lều rau xem thử. Lều rau ở đây ấm áp quanh năm, chỉ trồng nhiều loại rau củ mà còn cả dưa quả. Đặc biệt là giống dưa lưới do họ trồng, quả nào quả nấy to tròn, ngọt lừ, chẳng mấy chốc trở thành đặc sản mới của thôn. Nhà nào nhà nấy cũng mua vài quả về bỏ lu nước, ướp cho mát lạnh. Đợi đến tối, hóng mát hiên nhà, tán gẫu với hàng xóm bổ thưởng thức. Dân mấy thôn lân cận tiếng cũng tìm đến mua, giá chỉ năm xu một cân mà hễ mua thì dăm ba chục cân mới chịu!
Lục Ngọc cũng là mê dưa lưới. Dù ngọt bằng những loại dưa cô mới thưởng thức, nhưng vị ngọt thanh mát, đặc biệt là khi ướp lạnh, thì ngon . Trước đây Lục Ngọc còn ở cữ, phép ăn thức ăn quá lạnh, mỗi bận chỉ dám nhấm nháp một miếng nhỏ cho đỡ thèm. Sáng nay, khỏi cữ, cô hồ hởi với nhà rằng ăn trọn vẹn một quả dưa lưới mới bõ. Phó Cầm Duy cô , liền chiều chuộng gật đầu đồng ý ngay tắp lự.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-nu-phu-menh-kho-thanh-the-chu-nhan-gia/chuong-337.html.]
Chỉ vì chuyện nhỏ thôi mà Lục Ngọc vui vẻ suốt cả ngày trời.
Tại khu lều rau , chỉ đủ loại rau xanh mơn mởn, mà còn cả những giống lê, giống hồng đưa về từ các viện nông học khác. Quả thực đây là nơi tràn ngập khí trong lành, mỗi hít thở đều thấy sảng khoái lạ thường. Mấy vị giáo sư lớn tuổi cùng các cán bộ kỹ thuật việc ở đây, hễ thấy Lục Ngọc là đều niềm nở chào hỏi. Ai nấy cũng đều quý mến cô gái giỏi giang, tháo vát như cô.
Chị cả nhà họ Lục cũng việc ở đây, đảm nhiệm công việc hái rau. Mỗi ngày, chị đều dậy từ rạng sáng để thu hoạch. Thời gian ban ngày rảnh rỗi, phù hợp với những sức khỏe như chị. Thời gian , trong thôn còn mối cho chị cả nhà họ Lục. Đối phương là một đàn ông lớn tuổi, ngoài bốn mươi mà vẫn vợ. Theo như tìm hiểu, nhà ông nghèo khó, mấy năm còn già bệnh tật, đến miếng ăn cũng còn lo chạy vạy, nên vốn dĩ chẳng ai chịu gả cho. Sau già qua đời, ông cứ thế sống đơn độc một . Tính tình thì thành thật, chịu khó ăn, chỉ là cuộc hôn nhân của chị cả mấy , để ám ảnh trong lòng nên chị đồng ý. Thế nhưng đàn ông vẫn một mực quý mến chị. Cứ vài ba bữa chủ động đến giúp chị cả việc. Mẹ Lục cũng từng kể chuyện với Lục Ngọc, rằng thái độ của chị cả nhà họ Lục cứ ập ờ, chẳng rõ ràng. Lục Ngọc khuyên Lục đừng nên xen chuyện , vì tình cảm vốn thể nào cưỡng cầu . Sau bận , Lục mới thôi nhắc đến chuyện nữa.
Lục Ngọc đến ủy ban thôn. Cứ đến mùa vụ bận rộn, ủy ban thôn gần như vắng hoe, chỉ duy nhất một đồng chí bí thư thôn ở đó trực điện thoại. Một lát , trưởng thôn dẫn Đại Tráng đến. Vừa thấy Lục Ngọc, mặt ông liền rạng rỡ hẳn lên: “Người tài của thôn cuối cùng cũng !” Dạo trưởng thôn thường xuyên lên huyện họp hành, nên càng thấu hiểu tầm quan trọng của Lục Ngọc đối với thôn. Ngay cả các cán bộ huyện cũng thường hỏi han thêm về mô hình lều rau khi thấy họ. Các thôn khác thì ai nấy đều ganh tỵ mặt, bởi lẽ dân ở nông thôn bình thường đều khá chất phác, thật thà. Thế nên, khi cán bộ thôn của Đại Vũ lên huyện, họ cũng dám mạnh dạn khoe khoang thành tích của .
Muốn tạo dựng chút ấn tượng mặt các cấp lãnh đạo, e rằng càng khó hơn. Giờ đây, thôn Đại Vũ cũng xem là tiếng tăm trong huyện, mà những thành quả đều là nhờ Lục Ngọc mang . Trưởng thôn Vương lòng rõ hơn ai hết.
Lục Ngọc hỏi: “Dạ, chú Vương gọi cháu việc gì ạ? Chủ nhiệm phụ nữ gọi cháu tới.”
Trưởng thôn đáp: “Là bảo bà gọi cháu đó. Thôn cũng đang lúc cần đây mà.”
---