Từ Nữ Phụ Mệnh Khổ Thành Thê Chủ Nhân Gia - Chương 436

Cập nhật lúc: 2025-11-05 09:42:48
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qTxv2arfV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau khi về, Lục Ngọc vội vàng biếu những món quà chuẩn tươm tất cho chồng và ruột.

 

Nhà họ Phó ban đầu còn ngần ngại dám sang nhà họ Lục, nghĩ bụng nếu ăn cơm thì mỗi nhà cử một đại diện sang là , kẻo thì lấy bao nhiêu cơm canh mà đãi cho xuể chứ!

 

Lục Ngọc vội vàng : “Mẹ cháu dặn dò , lớn trẻ nhỏ đều cả, bày ba bàn cho thật náo nhiệt!” Giờ thì nhà họ Lục gánh chịu cực khổ nuôi heo, giờ thì đến lúc hưởng thành quả .

 

Mổ một con heo, quả thực chẳng lo thiếu thốn thức ăn.

 

Mọi , vội vàng lấy những bộ xiêm y đẽ thường ngày cất giữ kỹ càng, đến nhà họ Lục ăn bữa cơm đoàn viên thịnh soạn.

 

Bây giờ nhà họ Phó và nhà họ Lục là hai gia đình nở mày nở mặt nhất trong thôn, còn cùng ăn Tết, khiến ai nấy đều xuýt xoa ngưỡng mộ ngớt.

 

Nhìn thấy ống khói nhà họ Lục khói vờn nghi ngút, mùi thơm ngào ngạt thoang thoảng bay , tuy do Lục Ngọc nấu, nhưng cứ là thịt ngon thì kiểu gì cũng dậy mùi thơm lừng.

 

Năm nay quả là năm nhà họ Lục hân hoan nhất.

 

Gia đình chị hai Lục, chị cả Lục và nhà họ Phó đều tề tựu đông đủ để ăn Tết.

 

Chị cả Lục và chị hai Lục ở trong nhà bếp phụ giúp việc bếp núc, Lục Ngọc cũng , kết quả là đuổi ngay, dặn cô cứ việc ở ngoài trò chuyện với .

 

Lục Ngọc là út ít, bình thường chiều chuộng hết mực, chỉ cần trong nhà c.ắ.n hạt dưa, chuyện trò rôm rả là đủ.

 

Bọn trẻ chạy giỡn trong nhà.

 

Mẹ Lục và cha Lục toe toét, mừng mặt. Bình thường họ quen với cảnh hiu quạnh, vắng vẻ, hôm nay thấy trong nhà náo nhiệt như , vui mừng khôn xiết, cứ ngỡ như đang mơ.

 

Họ lấy hết của ngon vật lạ trong nhà , kẹo, nước ngọt, bánh ngọt gì đó, còn sô cô la hình đồng tiền vàng Lục Ngọc mang về , phát thẳng tay hết thảy cho bọn trẻ.

 

Tiêu Thái Liên : “Ây da, thông gia ơi, đừng lãng phí những món ngon quý giá như nữa chứ!”

 

Mẹ Lục : “Mua về chính là để cho bọn trẻ ăn mà.”

 

Mấy chị dâu nhà họ Phó vội vàng bảo các con lời cảm ơn bà, đó chúc Tết .

 

Ai ngờ Lục sớm chuẩn , phát phong bao lì xì cho từng đứa trẻ. Mở xem, bên trong là những tờ năm tệ đỏ chói.

 

Mấy chị dâu vội vàng : “Dạ thím ơi, thế thì nhiều quá !” Họ cho bọn trẻ nhận.

 

Đám trẻ cũng ngoan ngoãn lạ thường, lớn cho nhận thì chúng cũng chẳng dám cầm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-nu-phu-menh-kho-thanh-the-chu-nhan-gia/chuong-436.html.]

 

Mẹ Lục : “Không nhiều , nhiều , đây là cho bọn trẻ, chứ cho các cô các , đừng bóc xem!”

 

Mọi thấy cũng đành gượng gạo nhận lấy, nghĩ thầm đáp lễ cho thật hậu hĩnh.

 

Loáng cái, nồi lẩu nghi ngút khói dọn lên bàn.

 

Đàn ông xúm xít quanh một bàn uống rượu, cha Lục vui như trẩy hội. Trước đây uống cũng chẳng đông cùng hàn huyên như thế .

 

Phó Cầm Duy bình thường ít khi động đến chén rượu, nhưng tới đây, cũng uống cùng với .

 

Chị hai Lục : “Em mua bao nhiêu rượu quý thế , chị thấy cha vui, kiểu gì cũng uống cạn veo cho mà xem!”

 

Lục Ngọc : “Nếu ông thích uống, mua cho ông . Rượu êm dịu, uống chẳng dễ say .”

 

Trong nhà tiếng rộn ràng, đám trẻ xúm xít bên uống nước ngọt, còn hớn hở đếm những tờ tiền lì xì nhận .

 

Phụ nữ quây quần quanh một bàn, Lục Ngọc chuẩn sẵn những phong bao lì xì hậu hĩnh riêng cho chị hai Phó và chị cả Lục, may nhờ họ giúp đỡ, tiệm may mới thể ăn nên đến thế.

 

mặt , Lục Ngọc tặng cho mỗi chị dâu của một sợi dây chuyền vàng ròng, nặng đến bảy tám gam.

 

Dây chuyền vàng dù đặt ở cũng là vật giá trị lớn, lấy món trang sức , ai nấy đều ngạc nhiên, liên tục dám nhận, bảo cô tiêu xài quá lãng phí.

 

Lục Ngọc đáp: “Không , năm nay con ăn cũng khấm khá hơn một chút.”

 

Mọi dặn dò: “Tiền con kiếm thì đúng là quý giá, nhưng cũng chi tiêu nhiều chứ, mua chiếc xe tốn tiền xăng dầu, tốn kém bao nhiêu. Lần đừng sắm sửa những thứ đắt đỏ như thế nữa nhé!”

 

Lục Ngọc gật đầu lia lịa, mới chịu nhận lấy sợi dây chuyền. Sau đó, cả nhà hân hoan quây quần ăn bữa cơm tối.

 

Nụ gương mặt cha Lục lúc nào tắt, chẳng mấy chốc thấy tiếng gõ cửa.

 

Lục Ngọc vốn gần cửa nhất, vội vàng mở. Vừa hé cửa , cô kinh ngạc xen lẫn mừng rỡ gọi: “Mẹ nuôi?”

 

Phó Chi từ ngày lên tỉnh việc cũng về thăm nhà nữa, ngay cả tiền hoa hồng ở xưởng cổ vịt đều do kế toán chuyển sổ tiết kiệm của bà .

 

Tuy , mỗi Phó Cầm Duy tỉnh xử lý công việc, Phó Chi đều sắp xếp tiếp đãi chu đáo, đặc biệt chiếu cố nhiều.

 

Việc ăn của Phó Cầm Duy bây giờ thể đến , Phó Chi cũng giúp đỡ ít.

 

---

Loading...