Hộ khẩu vẫn luôn là nỗi niềm canh cánh của dân quê, là rào cản lớn đối với con đường phát triển của nhiều .
Muốn ăn xa mà hộ khẩu, cơ bản là chẳng ai chịu nhận.
Hơn nữa, việc chuyển hộ khẩu vốn dĩ nghiêm ngặt, thông thường bảo lãnh hoặc là trường hợp đặc biệt mới mong phê duyệt.
Từ thôn huyện chẳng dễ dàng, huống hồ từ huyện tỉnh, đó là cả một bước ngoặt lớn, khó khăn chồng chất khó khăn.
Bây giờ bắt đầu mua nhà tặng hộ khẩu ư?
Bà Phó Chi sợ cô thấu hết tầm quan trọng của việc , bèn cặn kẽ hơn: "Hai vợ chồng con đều là những tài giỏi, xoay sở thế nào cũng , nhưng cũng nghĩ cho đứa trẻ nữa chứ!"
Ngừng một chút, bà : "Môi trường giáo d.ụ.c trong tỉnh vượt xa huyện. Bây giờ thằng bé còn nhỏ, thông minh lanh lợi như , hai con càng hết lòng bồi dưỡng thêm."
"Đừng mấy đó chuyện học hành là vô bổ. Học chắc chắn ích, huống chi bây giờ khôi phục kỳ thi đại học bao nhiêu năm chứ!"
Mua nhà tặng hộ khẩu, thực cũng là một ngưỡng cửa nhỏ, dân bình thường khó mà xoay sở khoản tiền lớn đến .
bây giờ Phó Cầm Duy đang mở xưởng ăn, tiệm mì cay của Lục Ngọc cũng đang đắt khách, tiền để mua nhà thì nghĩ ngợi.
Lục Ngọc hỏi: "Tin tức đáng tin ạ?"
Bà Phó Chi đáp: "Yên tâm , tin là chuẩn xác đấy!"
Lục Ngọc : "Được, về con sẽ bàn bạc với Cầm Duy một chút. Tiền thì thành vấn đề, chủ yếu là ăn trong huyện đang khá thuận lợi. Nếu lúc mà chuyển , há chẳng lăn lộn từ đầu !"
Bà Phó Chi trách yêu: "Con bé bình thường tinh tường lắm cơ mà, đến chuyện hóa ngốc thế! Tiệm của con cũng thể mở ở đó, xưởng của Phó Cầm Duy cũng thể dời . Đó là cả một sân khấu lớn hơn bao, bao nhiêu mà còn chẳng , mà con cứ chần chừ mãi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-nu-phu-menh-kho-thanh-the-chu-nhan-gia/chuong-439.html.]
Lục Ngọc xong cũng gật gù, thấy những lời nuôi quả thực lý.
An phận với cuộc sống ở huyện khiến cô chẳng còn thiết tha nữa, về phương diện , Lục Ngọc quả thực bằng Phó Chi. Bà dám nghĩ dám , luôn hướng tới những cơ hội rộng mở hơn.
Lục Ngọc cũng khích lệ nhiều, đó cô kể thêm cho Phó Chi một vài chuyện khác, cả hai đều những gợi mở quý giá cuộc trò chuyện .
Điều Lục Ngọc học là tầm của thể chỉ bó hẹp ở nơi . Lục Ngọc vốn định đợi đến năm 1987, khi đất nước cải cách mở cửa mới bắt đầu "nam tiến". Phó Chi khuyên cô nên bắt tay hành động ngay từ năm 1984! Suy nghĩ thì đúng là nên như , đợi đến năm 1987, nền tảng tích lũy sẽ càng vững chắc hơn. Không thể mãi say mê những thành quả nhỏ nhoi mắt mà ngừng cố gắng.
Những vấn đề khó khăn của Phó Chi cũng Lục Ngọc giải đáp. Phó Chi chỉ một ý tưởng sơ khai về siêu thị, nhưng vì thông tin bạn bè gửi về từ nước ngoài nhiều điều tế nhị, thể quá rõ ràng. Bà chỉ thể nắm bắt một vài miêu tả mơ hồ và tự hình dung để phác thảo mô hình siêu thị. Sau khi trò chuyện với Lục Ngọc, bà mới phát hiện, siêu thị mà bà hình dung ban đầu khác xa với những siêu thị thực thụ . Lục Ngọc từng chứng kiến nhiều mô hình siêu thị, cô bổ sung thêm nhiều chi tiết cụ thể, giúp những khúc mắc trong hình dung của Phó Chi đều giải đáp cặn kẽ.
Hai bên đều cảm thấy học hỏi nhiều điều, trò chuyện suốt tới ba giờ sáng vẫn còn cảm thấy dứt lời. Chỉ đến khi cơ thể quá đỗi mệt mỏi, hai mới dần chìm giấc ngủ lúc nào .
Trước khi ngủ, Lục Ngọc cứ cảm giác quên mất một chuyện gì đó, nhưng quá cơn buồn ngủ, tài nào nhớ . Đợi đến sáng hôm mở mắt , cô kinh ngạc phát hiện đang trong lòng Phó Cầm Duy, khiến cô đột ngột giật , còn tưởng đột nhiên phép dịch chuyển tức thời .
Phó Cầm Duy ở bên cạnh khẽ : “Đã hứa là mở mắt là thể tìm em, kết quả em về!” Ngữ khí của Phó Cầm Duy chút lạnh nhạt.
Lục Ngọc chớp mắt: “Vậy em về ?” Cô như thể hỏi một câu ngớ ngẩn nhất đời.
Lời dứt, Lục Ngọc liền thấy Phó Cầm Duy sầm mặt.
Anh : “Anh bế em về.”
Lục Ngọc lập tức ôm mặt trốn trong chăn. Họ tuy kết hôn , nhưng cũng thể những chuyện đáng ngượng ngùng như . Nếu để trong thôn thấy, còn tưởng cô rời chồng nửa bước.
Phó Cầm Duy đáp: “Sáu giờ sáng bế em về, ai thấy !” Trời mùa đông dậy sớm dễ. Vả , lúc Phó Cầm Duy bế cô về, những khác còn đang ngủ say, cũng là do nhạc phụ mở cửa cho mà thôi.
Phó Cầm Duy vẫn cứ canh cánh trong lòng chuyện Lục Ngọc thất hứa.
---