Từ Nữ Phụ Mệnh Khổ Thành Thê Chủ Nhân Gia - Chương 463

Cập nhật lúc: 2025-11-06 00:44:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Còn cả món trứng xào cà chua, lâu những lao động ở công trường ăn trứng gà.

 

Thêm một phần canh rong biển thơm lừng, món chính là màn thầu độn và cơm trắng, riêng món chính tới hai loại để lựa chọn.

 

Mỗi đều tranh bới một bát cơm đầy ú ụ, kèm theo hai vá rau, múc thêm chút canh, vội vã tìm một chỗ xổm ăn ngấu nghiến.

 

Miếng trứng gà thơm ngậy kẹp cơm, ngon lành hết chỗ !

 

Húp thêm ngụm canh, vị tươi ngon ngọt lịm như tan chảy đến tận cuống họng.

 

Xương gà tẩm ướp đậm đà, gặm đến là ghiền đến đó, cả thịt lẫn xương.

 

Ăn cơm hộp công trường mãi , bữa ăn coi như là cao lương mỹ vị .

 

“Ngon quá!” Có cảm thán, nhưng đáp chỉ là những tiếng húp sùm sụp.

 

Thấy những tay phàm ăn tục uống , chan canh cơm húp soàn soạt như thể uống nước, ăn xong vội vàng xếp hàng tiếp. Họ nhanh mắt nhận còn dư thức ăn, liền cố chen chân để xếp hàng thêm lượt nữa.

 

Những ai cũng ăn khỏe như vâm.

 

Chẳng cần đến họ, ngay cả Phó Cầm Duy và Từ Đại Nguyên, những ngày thường vốn giữ ý, lúc cũng ăn uống tự nhiên, chẳng còn câu nệ gì.

 

Canh là do Lục Ngọc tự tay nấu, còn mấy món khác đều là mấy chị dâu phụ trách. Lục Ngọc dặn cứ như cho nhà ăn, nên bỏ nhiều dầu mỡ một chút.

 

Những trai ăn khỏe miệng mũi lấm lem dầu mỡ, ăn kêu oai oái khen ngon.

 

Vừa ăn hết một lượt, thấy hàng xếp dài. May mà đây Lục Ngọc kinh nghiệm, bảo nấu nhiều cơm.

 

Mấy thợ ăn thích mê, vội vàng hỏi: “Ngày mai còn ăn cơm như ?”

 

“Buổi tối cũng thể ăn cơm các chị nấu ?”

 

cái gật đầu của chị dâu Từ, đều vui vẻ mặt: “Tốt quá !”

 

Chị dâu Từ đồ ăn bữa tối sẽ đổi món.

 

Ăn cơm xong, họ ngà ngà say cơm một lúc, tấm tắc khen: “Vẫn là chị dâu nhà chúng thương em nhất!”

 

“Phó tổng cũng bụng thật, nỡ mua thịt cho chúng ăn.”

 

“Nếu ngày nào cũng ăn như vầy, trả tiền cho , cũng nguyện ý ở !”

 

Người bên cạnh : “Coi cái chút tiền đồ của kìa!” Thực trong lòng cũng nghĩ y như , nhưng dám .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-nu-phu-menh-kho-thanh-the-chu-nhan-gia/chuong-463.html.]

Chị dâu Từ xong việc, dọn dẹp bát đũa. Buổi tối còn nấu thêm một bữa nữa, nên buổi chiều chuẩn sẵn sàng. Lúc chị thực sự nể phục Lục Ngọc thôi.

 

để mua đồ ăn rẻ ngon.

 

Giống như món xương gà mà ăn, thực tốn kém bao nhiêu cả.

 

Các công nhân ăn xong, ai nấy đều ngớt lời khen ngon.

 

Buổi tối, Lục Ngọc nấu món tim gà xào thì là, tất cả đều ăn sảng khoái.

 

Làm xong việc, chị dâu Từ trở về nhà, Từ Đại Nguyên ngâm chân xong trong sân.

 

Chị dâu Từ cảm khái : “Bây giờ em gặp Lục Ngọc mới thế nào là lợi hại. Vừa giỏi quản sổ sách, giỏi nấu ăn!”

 

Đây đúng là phụ nữ “giỏi việc nước, đảm việc nhà” mà vẫn tấm tắc khen ngợi. Không giống như chị , dù lòng giúp Từ Đại Nguyên, nhưng vì chữ, chị cũng chỉ thể mấy việc vặt vãnh.

 

Bữa ăn ở đây lên, tin tức nhanh chóng lan các công trường xung quanh.

 

Công trình của họ khởi công sớm nhất, thiện gần một nửa. Xung quanh đó, các công trình khác cũng đang mọc lên như nấm.

 

Đến giờ nghỉ trưa, mấy tốp công nhân ở các công trình lân cận rủ sang đây, hút t.h.u.ố.c lào, chuyện trò rôm rả.

 

Vốn dĩ những đội công nhân ở đây vẫn luôn tự hào, coi là “lão làng”, nhưng giờ đây bỗng dưng cảm thấy “lép vế”.

 

Trong khi họ vẫn ăn những suất cơm công trường đạm bạc thì bên , bữa ăn ba món, chất lượng hơn hẳn.

 

Cứ dăm ba hôm, chỗ Lục Ngọc nấu cho họ một bữa xương gà hầm khoai tây thịnh soạn.

 

Những thợ ở công trường bên cạnh vốn tinh ranh, ngày thường vẫn em em, gọi mật.

 

Đến bữa cơm, ai nấy đều tìm một chỗ xuống, thi thoảng còn thể xin một miếng nhỏ thức ăn từ bát của khác. Dù thịt, thì ăn một miếng khoai tây dính chút mùi thịt cũng thấy ngon lành lắm .

 

Ăn xong, họ vội vàng thốt lên đầy cảm thán: “Chỗ các đúng là sướng quá !”

 

Những công nhân ở đây khen cũng lấy hãnh diện, họ khoe: “Không chỉ ăn uống tươm tất, mà còn phát lương đều đặn mỗi tháng.”

 

Các công nhân xung quanh đều ngớ : “Các lĩnh lương theo tháng ?”

 

Họ vốn quen với việc chỉ thanh toán một cục khi thành công việc, thậm chí còn nhiều ông chủ xong là bỏ chạy mất tích, tìm cũng chẳng tìm . Giờ thấy ở đây phát lương hàng tháng, bỗng chốc bát cơm công trường tay họ cũng trở nên nhạt nhẽo. Ai nấy đều sốt sắng hỏi: “Chỗ các còn tuyển ?”

 

Mấy em của Từ Đại Nguyên đáp: “Tuyển chứ, càng đông thì càng nhanh công thôi!”

 

Thế là, đến chiều, vài ở công trường bên cạnh rục rịch ý định bỏ việc, và đến tối, họ mặt tại chỗ của Từ Đại Nguyên để nhận suất cơm hộp của .

 

---

Loading...