Từ Nữ Phụ Mệnh Khổ Thành Thê Chủ Nhân Gia - Chương 469

Cập nhật lúc: 2025-11-06 00:44:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Những đứa trẻ năng khiếu như Phó Tích Niên, chỉ cần bỏ ba phần sức lực thể thu về thành quả gấp mười.

 

Huấn luyện viên Lộc tiếp lời: “Còn một điều nữa cần báo cho phụ , trang thiết chúng dùng đắt đỏ, nhưng đó là thứ thiết yếu cho việc huấn luyện của các em!”

 

Lục Ngọc hỏi giá bao nhiêu tiền, huấn luyện viên Lộc cho hơn hai trăm một bộ, Lục Ngọc đáp rằng thành vấn đề.

 

Sau khi huấn luyện viên Lộc rời , Lục Ngọc ngỏ ý với thầy chủ nhiệm xem kết quả học tập của con trai .

 

Vì Phó Tích Niên chỉ mới lớp một, thầy chủ nhiệm đưa bảng thành tích cho cô xem. Phó Tích Niên tất cả các môn đều chín mươi điểm, nhưng xếp hạng ở mức trung bình của lớp.

 

Xem xong, Lục Ngọc : “Cảm ơn thầy. xin phép cho cháu nghỉ học một thời gian!” Cô giải thích thêm rằng từ nơi xa trở về, dành thêm thời gian bên con.

 

Thầy chủ nhiệm vui vẻ đồng ý, dù buổi chiều cũng tiết học chính, nên cho phép bé về sớm.

 

Lục Ngọc bước khỏi văn phòng, tìm con.

 

Cô tìm thấy Phó Tích Niên trong vườn hoa lầu. Thằng bé thấy Lục Ngọc thì chút căng thẳng, hỏi: “Mẹ sẽ đồng ý cho con học b.ắ.n cung chứ?”

 

Lục Ngọc xổm xuống, ân cần hỏi con: “Con thích b.ắ.n cung đến ?”

 

Phó Tích Niên hào hứng đáp: “Con thích ạ, trông cực kỳ oai phong!”

 

Lục Ngọc : “ con tập luyện một cách bài bản, điều đó đòi hỏi con chịu đựng nhiều gian khổ!” Cô giải thích thêm rằng bao gồm cả việc rèn luyện sức mạnh, sức bền, và cả áp lực tâm lý.

 

Dù thằng bé vẻ hiểu rõ lắm, nhưng vẫn tự tin với Lục Ngọc: “Con tin là con thể .”

 

Lục Ngọc gật đầu: “Vậy , sẽ cho con tập luyện, nhưng ngoài thời gian huấn luyện, tuyệt đối bỏ bất cứ tiết học văn hóa nào.”

 

Phó Tích Niên đồng ý, nhưng vẫn cẩn thận dè dặt thêm: “Mẹ thể đừng cho cha ạ?” Cậu bé vẻ e ngại Phó Cầm Duy.

 

Lục Ngọc mỉm : “Được thôi, đây sẽ là bí mật giữa hai con chúng .”

 

Nghe , Phó Tích Niên thở phào nhẹ nhõm trong lòng: “Vậy chúng móc ngoéo giao hẹn nhé!”

 

Sau đó, Lục Ngọc dẫn con trai đến cửa hàng bách hóa gần đó, mua cho bé một bộ đồ mới. Tiếp đến, cô ghé một cửa hàng chuyên bán đồ dùng thể thao, mua cung tên và các vật dụng bảo hộ cần thiết cho con.

 

Xong xuôi, cô đưa con trai đến gặp huấn luyện viên Lộc, cùng tham quan nhà thi đấu.

 

Ở đây thứ còn đơn sơ, nhiều đứa trẻ đủ tiền mua trang b.ắ.n cung riêng, đành dùng chung. Người tập xong, khác tiếp tục sử dụng.

 

Mà tất cả đều là những đứa trẻ lớn cỡ con trai cô! Lục Ngọc khỏi mủi lòng, cô trở cửa hàng thể thao, mua thêm hai mươi bộ trang , đều là loại cao cấp nhất, mang đến quyên góp cho huấn luyện viên Lộc, khiến vô cùng cảm kích.

 

Hành động của Lục Ngọc lúc chẳng khác nào đưa củi giữa trời đông rét buốt. Sân b.ắ.n cung của họ từng đạt thành tích nổi bật nào trong các cuộc thi quốc tế, cộng thêm chi phí trang đắt đỏ, nên nhiều theo tập.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-nu-phu-menh-kho-thanh-the-chu-nhan-gia/chuong-469.html.]

Trang thiết thì chỉ thể tìm thợ thủ công đặt , cho dù mỗi tháng huấn luyện viên Lộc tự trích một phần lương ít ỏi của , cũng chỉ như muối bỏ biển.

 

Giờ đây sự hỗ trợ của Lục Ngọc, lập tức như hổ mọc thêm cánh.

 

Huấn luyện viên Lộc lời cảm ơn nào cho đủ, long trọng : “Cô cứ yên tâm, Phó Tích Niên nhất định sẽ thành tài!” Anh hạ quyết tâm báo đáp sự viện trợ và ân tình của Lục Ngọc.

 

Lục Ngọc vất vả nhiều .

 

Lúc về, cô mua cho con trai một cái bánh trứng nướng thơm lừng. Phó Tích Niên ăn hỏi: “Mẹ , nhớ con ?”

 

Lục Ngọc đáp: “Đương nhiên .”

 

Phó Tích Niên : “Vậy con thư cho ạ? Chúng bạn tâm giao qua thư nhé.”

 

Lục Ngọc xong mỉm : “Con còn đến chuyện kết bạn qua thư ?”

 

Phó Tích Niên : “Đương nhiên , đang thịnh hành lắm đó!”

 

Lục Ngọc : “Được, con hãy thư cho nhé.”

 

Lúc cô rời , Phó Tích Niên lưu luyến mãi rời.

 

Lục Ngọc cố nén lòng con rời , thực Phó Cầm Duy cũng đúng, con sẽ lớn khôn.

 

máy bay về Thâm Quyến, tới nhà thấy Phó Cầm Duy.

 

Phó Cầm Duy vội hỏi: “Thằng bé ?”

 

Hiếm khi cô thấy vẻ mặt luống cuống đến .

 

Lục Ngọc đáp: “Không gì, chỉ là thành tích học tập kém một chút, nên cô giáo mời phụ thôi!”

 

Phó Cầm Duy thở phào nhẹ nhõm: “À, thế thì , con !” Sợ Lục Ngọc phiền lòng, vội thêm: “Đợi đến Tết nó về, sẽ kèm cặp cho, em đừng quá lo lắng.”

 

 

Cuối năm đó, giá nhà đất tăng chóng mặt, tăng gấp đôi chỉ trong chớp mắt.

 

Tốc độ tăng trưởng khiến ngay cả những kỳ cựu trong ngành bất động sản cũng giật .

 

Phó Cầm Duy càng tới cuối năm càng bận rộn, để mắt đến mấy lô đất vàng đang chuẩn đấu giá.

 

Phải thẩm định, hồ sơ dự thầu… Giá đất cũng cứ thế tăng vọt từng ngày.

 

---

Loading...