Tự Tay Giec Cả Nhà - Tuyển Tập Án Sinh Tử 1 - Chương 11
Cập nhật lúc: 2025-11-01 07:33:08
Lượt xem: 812
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7AVO0fjEk3
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Đồ ăn thì còn dễ , đồ uống mới phiền phức, phần lớn nước ở đây đều thể uống trực tiếp ."
"Xác suất cô trốn vách đá là thấp."
Dịch Hành chỉ thẳng về phía , trả lời câu hỏi của ông .
Dù cũng là phụ nữ, con đường gập ghềnh tốn sức, Hà Hạo Vũ dường như cố ý vô tình chậm chờ .
"Cô ấn tượng gì với nơi ?"
Anh ở chìa tay về phía , định kéo một cái. ngẩng đầu trời, xung quanh, bất đắc dĩ lắc đầu: " nhớ nữa."
", nhớ, năm đó lúc trốn thoát khỏi nơi đó, đang ở vách đá. Cho nên, nơi cần tìm, chắc chắn là ở phía ."
Tuy nhiên, càng leo lên cao, càng khó xác định ký ức năm đó.
Nơi bình thường đến thể bình thường hơn, thậm chí còn tìm thấy công trình kiến trúc nào, là cảnh tượng tự nhiên.
Đừng là , ngay cả dấu vết của con cũng .
Thỉnh thoảng vài con chim mòng biển bay lượn qua, tiếng kêu phát vô cùng rõ nét, ngoài , luôn là một mảng tĩnh lặng.
"Hoa màu tím?" Đột nhiên Dịch Hành hét lên. Mọi ngẩng đầu , đỉnh đảo.
Ngón tay chỉ về hướng Tây Nam, ánh nắng hoàng hôn phản chiếu qua vách đá, vách đá đằng mấy bông hoa nhỏ màu tím đang đung đưa thấp thoáng.
Anh vội vàng chạy qua đó, cũng vội vã tiếp tục leo lên.
Một đồng nghiệp kích động : "Thật sự hoa màu tím ?"
Một đồng nghiệp khác tiếp lời: "Nói là, Thôi Tiêu Nguyệt nhiều chuyện như , đều là để dụ cảnh sát đến hòn đảo nhỏ ?"
"Hòn đảo nhỏ rốt cuộc cất giấu bí mật gì?"
Đội trưởng Trần mặt mày mờ mịt: "Một hòn đảo nhỏ thế thì bí mật gì chứ? Haiz! cảnh sát bao nhiêu năm nay, từng phá vụ án nào tồi tệ như thế ."
cũng sốt ruột, nhưng, vội, liền trẹo chân. đau đớn kêu lên một tiếng, Hà Hạo Vũ vội vàng chạy qua đỡ : "Cô chứ?"
"Giờ thì các tin lời chứ?"
với vẻ mặt chân thành: "Những gì đều là thật, lừa các ."
Hà Hạo Vũ : " từng cô lừa gạt. Là thật giả, chúng tự phán đoán. Loại hoa là t.h.u.ố.c độc , thể khiến mất tri giác , chúng sẽ điều tra."
bực bội gạt tay : "Nói cho cùng, gì các cũng tin?"
"Không , các chắc tìm nguồn gốc của hung khí !"
khó nhọc bò dậy, hét về phía Dịch Hành: "Anh cảnh sát Dịch, đối với các là tận tình tận nghĩa đúng ? Trả máy ảnh cho , thể để đến đây một chuyến công cốc chứ?"
Dịch Hành đang mải mê nghiên cứu mấy bông hoa nhỏ , tâm trí nào để ý đến .
Cũng rốt cuộc thấy , Hà Hạo Vũ trả lời: "Chúng chụp ảnh . Đợi vụ án kết thúc, chúng đưa cho cô tin tức độc quyền là , tức giận gì?"
" tin các ."
hờn dỗi, tiếng sóng biển vỗ vách đá, dội lên từng đợt, tựa như đang đ.á.n.h thức những ký ức đau khổ trong , đưa một tay ôm lấy ngực, khẽ nấc lên thổn thức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-tay-giec-ca-nha-tuyen-tap-an-sinh-tu-1/chuong-11.html.]
Hà Hạo Vũ thấy như , , xổm xuống hỏi: "Cô thế?"
Anh tưởng đang sợ hãi, vội vàng an ủi: "Năm đó cảnh sát phụ trách tìm cô tại tìm thấy cô, , nhưng hôm nay, chúng nhất định sẽ bảo vệ cô an , cô đừng sợ."
"Có lẽ, đối với cô, đó là những ký ức vô cùng đau khổ, nhưng chỉ cần cảnh sát đưa bọn họ vành móng ngựa, khúc mắc trong lòng cô sẽ tự nhiên gỡ bỏ."
ngước đôi mắt đẫm lệ , đặt tay lên tay cầu khẩn: "Có thể đỡ đằng xem một chút ? cảm giác năm đó chính là nhảy xuống từ nơi đó."
thể hiểu nổi, tại bất kỳ dấu vết nào chứ?
Chẳng lẽ khi trốn thoát, bọn họ cảm thấy tội ác của khả năng phát hiện, nên vứt bỏ nơi ư?
Thế nhưng, nhiều như , nhiều tội ác như , bọn họ cứ thế im lặng tiếng mà biến mất hết ?
vách đá, hồi tưởng cảnh tượng năm đó.
!
Chính là nơi .
Ánh nắng rọi xuống vách đá, những phiến đá vách phản chiếu ánh sáng, sóng biển dữ dội vỗ bờ đá, hải âu bay lượn bầu trời.
chân trần chạy con đường núi đầy gai góc sỏi đá, lưng là tiếng ch.ó săn sủa inh ỏi, là tiếng đám đuổi theo.
Cảm giác c.h.ế.t chóc tựa như một chiếc chăn bông thấm nước, nặng trĩu ập xuống , cảm giác bất lực bao trùm , ngoài việc nhảy xuống, còn lựa chọn nào khác.
mà...
Sao biến mất hết cả ?
Cung điện nguy nga lộng lẫy và tưởng chừng như vô tận đó.
Những đồ trang trí xa hoa tột bậc và lộng lẫy khôn tả đó.
Phòng tiệc tấp nập qua , phồn hoa tựa gấm đó.
Ánh đèn sân khấu rực rỡ, ánh sáng lấp lánh của châu báu, những gã đàn ông phóng khoáng, những phụ nữ thướt tha yểu điệu.
Biết bao nhiêu sự dâm dật và xa hoa trụy lạc như thế, biến mất sạch cả ?
trải qua bao nhiêu chuyện, nhưng bao giờ tuyệt vọng đến nhường .
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Nếu những giọt nước mắt đó, tất cả đều là giả dối hòng lừa gạt sự đồng tình của đàn ông, thì giờ phút , biển cả bao la vô tận, lên bầu trời xanh trong như gột rửa, ngắm hòn đảo Vân mộc mạc yên bình, nước mắt cứ thế tuôn rơi như mưa, dứt nổi.
Cơn đau nơi lồng n.g.ự.c còn là đang cố tình vẻ, mà là sự đau đớn tột cùng, đau thấu tim gan.
Mười năm mưu tính, rốt cuộc cũng chỉ là một trò của con kiến đòi lay cây.
Sự căm hờn thù ghét bao năm qua, trong mắt kẻ thù hùng mạnh, chẳng qua cũng chỉ là một sợi tơ nhện mỏng manh yếu ớt, chúng căn bản sẽ thèm để mắt.
Hà Hạo Vũ là khả năng phân biệt, ánh mắt lúc khác .
cảm thấy thể đồng cảm với nỗi đau của , thể thấu hiểu sự kìm nén và bi thương trong lòng .
"Nhạc Văn San, những chuyện đó đều qua , hãy tin chúng , tin cảnh sát, chúng nhất định sẽ bắt đám tội phạm hãm hại cô, chúng cũng nhất định sẽ đào sâu câu chuyện đằng Thôi Tiêu Nguyệt, cô đừng như nữa."