Tự Tay Giec Cả Nhà - Tuyển Tập Án Sinh Tử 1 - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-11-01 07:29:34
Lượt xem: 1,595

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7AVO0fjEk3

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tuy trong video lộ mặt, nhưng chẳng lẽ cảnh sát các vẫn hung thủ trông như thế nào ?"

 

xong đến xe . mở khóa, mở cửa xe.

 

lấy túi xách của từ ghế phụ, tìm thấy bằng lái và giấy tờ xe của xe.

 

"Nhạc Văn San?"

 

"Sao? Tên lắm ?"

 

"25 tuổi?"

 

"Trông giống phụ nữ 25 tuổi ?"

 

"Nhà báo?" Anh giấy tờ của , mỗi thứ thấy thêm một câu hỏi.

 

"Không ?"

 

giơ hai tay ( còng) lên hỏi: "Vừa nãy các còng , hề phản kháng. Giờ phận rõ ràng , tháo còng ?"

 

Người nhíu mày hỏi: "Vậy cô chạy gì? Đây lỡ việc ?"

 

Anh tháo còng cho . : "Đây chẳng là để thu hút sự chú ý của cảnh sát các ?"

 

đề nghị: "Anh cảnh sát, chúng hợp tác ! Anh cho tin tức, cho các manh mối."

 

CHƯƠNG 2: HUNG THỦ MUỐN CÙNG CẢNH SÁT PHÁ ÁN

 

Lúc , một cảnh sát xem qua ảnh trong máy ảnh của .

 

Đương nhiên, đó thứ gì mới mẻ mà họ .

 

Chính là ảnh chụp hiện trường vụ án, căn biệt thự thiêu rụi thành đống tro tàn.

 

Viên cảnh sát dẫn đầu hừ lạnh một tiếng: "Đám nhà báo các cô, vì một mẩu tin, đúng là từ thủ đoạn. Hợp tác với cảnh sát? Trong đầu cô chứa cái gì ?"

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

Anh lấy máy ảnh , : "Cảnh sát tạm thời giữ hộ cô cái máy ảnh . Đợi vụ án kết thúc sẽ thông báo cho cô đến lấy."

 

Anh dặn đồng nghiệp: "Cậu cho cô một cái biên bản, lấy thông tin liên lạc."

 

"Này!" Anh định , gọi giật : "Địa điểm gây án ở Giang Bắc, mà chúng gặp ở đây. Anh thấy những thứ điều tra so với cảnh sát các , chỉ nhiều hơn chứ ít hơn ?"

 

Anh ngỡ ngàng , một giây tán thưởng, nhưng nhanh chuyển thành khinh thường, thậm chí là chán ghét.

 

"Đây là một vụ án hình sự nghiêm trọng. G.i.ế.c cha, g.i.ế.c , g.i.ế.c , g.i.ế.c chị dâu, g.i.ế.c hai đứa cháu mới 3 tuổi. Không chỉ vi phạm pháp luật hình sự, mà còn ngược đạo lý trời đất."

 

"Thế mà đám nhà báo các cô..." Anh với với vẻ tức giận, "Cô mỗi một bài báo của các cô, chính là tạo thêm cơ hội cho kẻ sát nhân trốn thoát ?"

 

"Mong cô hiểu cho, nhà báo quyền phá án. Sự tham gia của các cô chỉ nhiễu loạn tầm của cảnh sát. Giống như nãy, giả sử hung thủ đang ở trong quán ăn đó, vì cô, mà giờ cô trốn mất tăm ."

 

Anh chính nghĩa lẫm liệt như , thật khiến sôi sục m.á.u nóng.

 

"Thẻ nhà báo của cô, tạm thu luôn. Đừng cản trở cảnh sát tra án, nếu , sẽ bắt giam cô theo quy định pháp luật."

 

Haiz!

 

Hung thủ ngay mặt , còn nhận , thì lấy tư cách gì mà những lời đó?

 

Nói xong, bỏ . Xem lên cao tốc! Lúc đồng nghiệp của bảo điền biên bản, nhịn mà nhắc một câu: "Cảnh sát các ngoài xem dự báo thời tiết ? Hai tiếng nữa sẽ mưa đá, giờ lên cao tốc, e là nguy hiểm đấy."

 

đó cũng chẳng thèm để ý đến , vội vã chạy theo đồng nghiệp của .

 

Lúc hoàng hôn, đang uống cà phê ở khu giải trí sảnh khách sạn, thì thấy nhóm họ nhếch nhác chạy .

 

Xem bộ dạng của họ, chỉ mưa xối như chuột lột, mà còn ít nhiều thương tích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tu-tay-giec-ca-nha-tuyen-tap-an-sinh-tu-1/chuong-2.html.]

 

Một than phiền: " bao giờ thấy ai lái xe đ.â.m đá cả."

 

Người khác : "Hay thật, cũng thấy ai mưa đá là rơi mùa hè."

 

"Đây là thường thức, hiểu ?"

 

Đội trưởng của họ thì bình tĩnh hơn, vội vã chạy hỏi lễ tân, hình như là hỏi xem còn phòng .

 

Lễ tân trả lời: "Hết ạ."

 

Thời tiết cực đoan thế , chỉ cần để ý xem điện thoại một chút, ai cũng nên đường, càng nên lên cao tốc.

 

Mưa đá mà rơi xuống, đường sá chắc chắn tắc nghẽn lối thoát, căn bản trụ đến trạm dừng nghỉ cao tốc.

 

Không mắc kẹt thì chỉ thể cái huyện thành nhỏ .

 

"Cô thể chuyện với khách khác nhường cho chúng một phòng , chúng thể trả gấp đôi tiền phòng."

 

Lễ tân khó xử : "Cái ... khách sạn chúng tiền lệ . Hay là ngài tự tìm khách khác thương lượng, xem ai chịu nhường phòng ?"

 

"Khách sạn các cô thể trao đổi ?" Anh chút sốt ruột.

 

Nhìn là , họ tìm nhiều nơi .

 

Mưa bão ngoài cửa sổ đang gào thét, xe của họ chắc cũng chạy nổi nữa . Nếu tìm chỗ dừng chân, cả lẫn xe đều gặp nguy hiểm.

 

lúc , thấy .

 

cầm thẻ phòng, hỏi họ: "Anh cảnh sát, đặt hai phòng, nhường cho các một phòng ?"

 

Anh vẻ vẫn hậm hực, nhưng thực tế buộc kìm nén tính khí, gượng về phía : "Cô Nhạc, thật vui gặp cô."

 

Đây là vui mừng ?

 

Rõ ràng là đoán lộ trình, nên chút phục và tức giận mà.

 

Anh giật mạnh thẻ phòng từ tay : "Cảm ơn cô hợp tác với cảnh sát phá án. sẽ báo cáo cấp đề nghị trao thưởng công dân cho cô. Đương nhiên, tiền phòng cũng sẽ trả cô gấp đôi."

 

chỉ .

 

Khoảng nửa tiếng , đợi họ tắm rửa xong, quần áo sạch sẽ, thì cũng gọi xong bữa tối.

 

hiệu cho họ qua chung, nhưng họ là cảnh sát nên vẫn cảnh giác, chỉ đội trưởng qua một .

 

vui vẻ rót rượu cho , vội : " uống rượu, uống rượu hỏng việc."

 

"Đây là rượu vang."

 

"Vậy cũng uống."

 

đành đặt xuống: "Anh cảnh sát, giúp các nhiều như , ngay cả cơ hội ăn chung một bữa cơm, cũng cho ?"

 

" qua đây còn gì?" Anh xuống, ", nếu cô dám với về vụ án, sẽ bắt cô ngay lập tức."

 

"Thật thú vị, cảnh sát các quản trời quản đất, còn quản cả miệng của dân thường? gì, thích gì, đó là quyền lợi của một công dân hợp pháp đấy nhé."

 

Anh lập tức dậy định , vội ngăn : "Được , , thì ."

 

cố tình trêu chọc : "Vậy cảnh sát, xem chứng minh thư của , cũng nên cho tên chứ nhỉ?"

 

"Dịch Hành." Anh trả lời dứt khoát.

 

"Wow! Tên thật. Bố đúng là học vấn. 'Dịch Hành', 'Dịch Hành' (dễ dàng), họ chắc chắn hy vọng cuộc đời bình an thuận lợi, vạn sự như ý."

 

Loading...