Bổng lộc của triều đình vốn  nhiều, nếu là quan thanh liêm, chắc chắn  thể tích cóp  một gia sản kếch xù như .
 
Lập tức, cả thành Thịnh Kinh xôn xao bàn tán. Ngọc Nương thở dài hai tiếng, chỉ hối hận lúc   vơ vét  chút gì từ .
 
 bây giờ  muộn . Tội trạng của triều đình giáng xuống như mưa tuyết, mỗi  đều đáng chết.
 
Lý phủ doãn  chịu nổi,  tự sát trong ngục. Còn những nam đinh khác,  mười bốn tuổi đều  lưu đày ba nghìn dặm, nữ quyến  bán  thanh lâu.
 
Nhà họ Lý giàu sang phú quý một thời, chỉ trong ba ngày  tan đàn xẻ nghé.
 
Thế đạo đối đãi với nữ nhân thật bất công. Nam nhân  lưu đày còn giữ  chút tôn nghiêm, nữ nhân  bán  chỉ còn nước   đời vùi dập.
 
Thật trùng hợp. Vị Lý phu nhân kiêu căng ngạo mạn, coi trời bằng vung năm xưa  bán ,  chính là Ỷ Xuân Lâu.
 
Ngày bà  bước chân  lầu, quần áo tả , dáng vẻ tiều tụy. Hoàn   còn cái vẻ cao cao tại thượng ngày nào. Mất  châu ngọc lụa là, dường như cả sống lưng bà  cũng khụy xuống. Chỉ  nịnh nọt  với Ngọc Nương: "Ma ma,   xin  chiếu cố cho  nhiều hơn."
 
Rồi khi  thấy   bên cạnh Ngọc Nương, sắc mặt bà  liền biến đổi: "Ngươi, ngươi, ngươi..."
 
Bà  kinh ngạc, hoảng sợ, run rẩy. Bà   ngờ sẽ gặp  . Trong tính toán của bà , một  nữ nhân  dấn   chốn phong nguyệt, phần lớn đều đoản mệnh.
 
Thực  bà  đoán cũng  sai. Những cô nương trong lầu,   mắc bệnh hoa liễu,    khiêng  ngoài,    khách làng chơi chuộc , rời khỏi lầu.
 
Người  thể ở  lầu ba năm năm, vô cùng hiếm hoi.  thật trùng hợp,   . Ngược ,  ở đây chờ đợi bà .
 
Ta nhẹ nhàng bước chân sen, chậm rãi tiến đến  mặt bà , cố ý mở to đôi mắt ngơ ngác. Ngạc nhiên : "Ta tưởng ai, hóa  là Lý phu nhân, ngài đây là   bán  ?"
 
Những lời mà lúc  bà   thốt ,  trả  nguyên vẹn. Ta mở túi tiền bên hông, lấy  hai thỏi bạc trắng. Con dấu quan  đáy thỏi bạc vẫn còn vương vết máu,  dùng sức ném xuống chân bà .
 
"Hai mươi lượng, đủ để mua mạng bà  chứ?"
 
Lý phu nhân môi trắng bệch, mắt trợn ngược, tức đến choáng váng, nhưng cuối cùng vẫn  ngất .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuc-chau-nam-ay/23.html.]
 
Dù  đây cũng   là Thịnh Thiên phủ, ngất  còn  nha  bà tử mời đại phu cho bà .
 
Đây là Ỷ Xuân Lâu. Chỉ  những cây gậy sắt đúc, và những nắm đ.ấ.m to như bao cát.
 
Ngọc Nương sắp xếp xong xuôi, liền đến tìm . Nàng  khẽ xoa thái dương, vẻ mặt vô cùng mệt mỏi: "Hỉ nha đầu  Hỉ nha đầu, cô bây giờ càng ngày càng gian xảo , đến tận bây giờ  mới hiểu rõ cô rốt cuộc   gì."
 
Ta nhếch miệng . Mọi  trong lầu đều gọi  là Hàm Trinh,  lâu lắm   ai gọi  là Hỉ nha đầu nữa.
 
"Vì một   chết, mà tự hủy hoại nửa đời còn  của  như ,  đáng ?"
 
Phải,  đáng ?
 
Triệu Tứ chẳng qua chỉ là một tên ma cô cần cù,  hề đắc  ai, cũng  cản đường ai.
 
Thế mà Lý phu nhân  nhất quyết   chết.
 
Có đáng ?
 
Ta nghĩ mãi mà  hiểu. Có lẽ trong mắt những kẻ quyền cao chức trọng , những con  nhỏ bé như chúng  vốn  nên tồn tại  cõi đời .
 
Đây  lẽ là lẽ trời, là  phận.  cái  phận ,   chấp nhận. Chết  cũng  chấp nhận.
 
Ta  cô thế cô, thứ duy nhất   thể lợi dụng, chỉ   xác  mà thôi. Có lẽ sẽ   mắng  nông cạn, mắng  ngu ngốc.  điều đó  quan trọng. Điều quan trọng là, cái chốn dịu dàng do  xác  tạo nên, vẫn  thể b.ắ.n  những mũi tên lạnh lùng đoạt mạng .
 
Như  là đủ.
 
Ta  đáp, xoay  về phía gương đồng, cẩn thận vẽ lên trán họa tiết hoa điền. Dùng sức kéo khóe môi tạo thành một nụ  gượng gạo.
 
Uyển Nương tỷ xem,   cố nén giá lâu như . Cuối cùng cũng  bán lỗ.
 
Lại ba ngày , Cố Cảnh Tứ đến Ỷ Xuân Lâu. Xa cách hơn nửa tháng  gặp,  quấn quýt lấy , ôm  lòng hít hà mãi,  mới  đến chuyện chính.