Chị  tuyệt vọng hét lên: “Mau buông  !”
Không bao lâu , nhóm  trưởng làng xuất hiện.
Trưởng làng nét mặt u ám, lao đến  mặt chị , nắm lấy cằm chị,  chằm chằm  miệng.
Thấy miệng chị    dấu hiệu  xé rách, nét mặt trưởng làng mới dịu  một chút.
   bao lâu, lão   vươn tay  vả cho chị  một cái thật mạnh: “Con *m, tao  mang lễ vật cầu hôn cho  mày, mày còn  chịu ngoan ngoãn ở nhà, nửa đêm  dám  đường bỏ trốn cùng đàn ông,  mày  thể d*m đ*ng như  hả?”
Một tát  của trưởng làng dùng sức  lớn.
Chị  ngã xuống đất, vết m/áu đỏ tươi rỉ  từ khóe miệng  kh/âu như hũ nút của chị.
Đám  vây xung quanh  ngừng vỗ tay khen ngợi: “Trưởng làng quả là lợi hại, lúc  còn  kết hôn   thể khiến cho miệng vị hôn thê chảy m/áu , nếu kết hôn  chắc chắn chính là vận may liền liền đó!”
Khóe môi trưởng làng cuối cùng cũng lộ  chút ý : “Đó là đương nhiên,  vợ mà  chọn còn  thể kém   ?”
Lão kêu  đem chị  trói , lôi về nhà của lão. 
Lúc    cũng chạy tới,    la: “Cái gì chứ? Sao lúc   đưa con gái  đến nhà ông? Nhà chúng  mặc dù  đính hôn, thế nhưng còn  tổ chức đám cưới mà.”
Trưởng làng mắng một câu: “Con gái bà nửa đêm nửa hôm bỏ trốn cùng đàn ông, nếu     phát hiện thì cô   sớm  đem dìm  ao , lúc  bà  mà mất hết mặt mũi!”
Sau đó, ông   nhờ  đem ba con bò vàng, năm con lợn nái và tám con dê nhỏ đều dắt về nhà ông .
Lần     hề ngăn .
Chị   bỏ trốn cùng đàn ông .
Cho dù  thành công nhưng tội danh  cũng  đủ để dìm ch/ết chị .
Nếu   miệng của chị  thật nhỏ, hơn nữa lúc nãy   đánh cho chảy m/áu.
Thì chị  khó tránh khỏi cái ch/ết.
Ruột gan  như lửa đốt.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Đêm nay chị  sẽ  động phòng với trưởng làng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuc-khau-mieng/chuong-7.html.]
Bây giờ  duy nhất  thể cứu chị  chỉ   Vân Đồ!
  một  nữa chạy về phía nhà trưởng làng.
Nhà của trưởng làng là căn nhà to nhất, phô trương nhất.
Bên trong  thắp đèn rực rỡ, xuyên qua cửa sổ,  lập tức  thể  thấy rõ  thứ ở trong phòng.
Dương Vân Đồ đang  mật với một  phụ nữ.
  từng suy nghĩ đến một vài khả năng.
Có lẽ    trói , ném  phòng chứa củi.
Có lẽ    đánh đến nỗi   đầy m/áu, hôn mê  tỉnh.
Thế nhưng dù thế nào  cũng  ngờ , Dương Vân Đồ  thế   thể thoải mái lăn lộn với phụ nữ  giường.
Lúc , môi của  phụ nữ bên cạnh Dương Vân Đồ   x/é r/ách .
Miệng cô   là m/áu, quỳ  chân  đàn ông, dáng vẻ tội nghiệp hỏi dò: “A Đồ,   x/é mi/ệng của em, cũng hút  may mắn của em , thế nên  sẽ cưới em  ?”
Dương Vân Đồ hài lòng sờ lên miệng cô : “Đương nhiên ,   yêu nhất chính là em, thế nên em hãy yên tâm , sáng sớm ngày mai  sẽ đến nhà em cầu hôn.”
 phẫn nộ   .
Dương Vân Đồ,  mà mày yêu nhất lẽ nào   là chị của tao ?
Rõ ràng mày  hứa hẹn với chị của tao đêm nay sẽ đưa chị  .
Thế nhưng bây giờ mày  bỏ rơi chị , còn cùng với  phụ nữ khác chơi đùa.
Mày gieo hi vọng cho chị tao.
Lại hại chị   bắt,   còn mang cái danh đ* *m, đêm nay  động phòng với trưởng làng.
Mày… Quả thật đáng ch/ết!