TỪNG LÀ THÁNH NỮ TRÀ XANH MÀ LẠI RƠI VÀO TÌNH CẢNH NÀY Ư?????? - Chương 41: Ai dám giở thủ đoạn cung đấu với nàng
Cập nhật lúc: 2024-11-11 12:57:13
Lượt xem: 39
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Rất nhanh Thanh Yên lấy thuốc trở về, cùng Vân Du bắt đầu đun thuốc.
Lâm Chiêu Viễn nín , nhưng đôi mắt đỏ au giống con thỏ trong n.g.ự.c , xổm bên cạnh giường Tiêu Lam, Lâm Phi Lộc, nghẹn ngào hỏi: "Muội , mẫu c.h.ế.t ?"
Lâm Phi Lộc nắm tay thò trong chăn, cùng nắm c.h.ặ.t t.a.y Tiêu Lam, "Người c.h.ế.t nhiệt độ, kiểm tra xem, tay nương vẫn ấm ?"
Hai mắt Lâm Chiêu Viễn đỏ bừng sờ sờ một lúc lâu, một lúc mới bật : "Ấm áp!"
Lâm Phi Lộc cũng : "Vậy nên nương chết, chỉ là ngủ thôi, chẳng mấy chốc nương sẽ tỉnh ."
Một ngón tay của Lâm Chiêu Viễn đặt bên môi thở dài hai tiếng, nhỏ giọng : "Vậy chúng ầm ĩ để mẫu ngủ, chúng ngoài chơi ."
Lâm Phi Lộc gật đầu, nắm tay khỏi phòng.
Bây giờ Lâm Chiêu Viễn thỏ con và Tai Dài chơi cùng, vui vẻ hơn thời gian nhiều, tính cách cũng sáng sủa hoạt bát hơn so với hồi cô mới đến. Cậu cảnh tượng buổi sáng nay Tiêu Lam ướt đẫm cả cứu trở về hù dọa, nên mới lớn ngừng.
Hiện giờ mẫu chuyện gì, nhanh vui vẻ tiếp tục chơi trong sân.
Lâm Phi Lộc thềm cửa , khóe môi tự chủ cũng cong lên thành nụ . Ánh chiều dần buông xuống, Tiêu Lam hôn mê cuối cùng cũng tỉnh , Lâm Phi Lộc thấy tiếng hô của Vân Du ở bên trong, dậy .
Tiêu Lam vẫn yếu ớt, nàng chấn kinh nhỏ, đoán chừng sẽ bệnh nặng một trận. Thanh Yên bón thuốc cho nàng xong, đỡ nàng xuống. Nàng nữ nhi đang bên giường, tiếng tiếng : "Lại để cho Lộc Nhi lo lắng ."
Lâm Phi Lộc lắc đầu: "Mẫu phi dưỡng bệnh thật ."
Tiêu Lam vươn tay lên sờ lên chỗ ong đốt mặt, Lâm Phi Lộc đè , "Mẫu phi yên tâm, mới đắp thuốc xong, đừng đụng."
Tiêu Lam khàn khàn hỏi: "Mặt của ..."
Cô mím môi : "Không vấn đề gì lớn, yên tâm, sẽ đỡ thôi."
Tiêu Lam nhắm mắt , chỉ cảm thấy trong lòng một dự cảm chặn tim nàng, một lúc mới điều hòa cảm xúc, giọng run rẩy: "Mai phi hại nương hủy dung, kế thành, chỉ sợ nàng sẽ từ bỏ."
Lâm Phi Lộc cầm tay nàng, giọng bình tĩnh: "Vậy để xem nàng định gì."
Ngón tay Tiêu Lam nắm chặt , bình tĩnh nữ nhi, cuối cùng chỉ khàn khàn dặn dò một câu: "Mọi chuyện đều cẩn thận."
Lâm Phi Lộc gật đầu.
Xảy chuyện như , trong thời gian ngắn cô thể rời khỏi cung Minh Nguyệt . Ân sủng của Lâm Đế đều là cho cô, chỉ cần một ngày Tiêu Lam sủng hạnh, vĩnh viễn sẽ đến cửa bắt nạt bọn họ.
Lâm Phi Lộc cảm thấy bây giờ bản giống vật trấn cửa của cung Minh Nguyệt, cần cô ở đây, mới thể đảm bảo cả cung an .
Đến buổi chiều Lâm Phi Lộc đáng nên mặt điểm danh, Hề quý phi ngủ trưa dậy thấy Tiểu Hồng Đậu, lạnh nhạt hỏi cung nữ bên cạnh: "Hôm nay nha đầu biếng ?"
Cung nữ đáp: "Nương nương, nô tỳ buổi sáng hôm nay đẻ của Ngũ công chúa, Lam quý nhân ở ngự hoa viên đụng tổ ong, ong đuổi bám nhảy trong hồ, lúc cứu lên Lam quý nhân sắp xong ."
Tay cầm chén của Hề quý phi dừng , lông mày nhíu : "Đi cùng với ai?"
Cung nữ đáp: "Nghe là Mai phi nương nương phát thiệp mời các cung đến ngắm hoa, cũng nhiều đến." Nàng hạ giọng : "Nhắc đến cũng kỳ lạ, lúc nhiều ở đó, nhưng đàn ong đốt khác, mà chỉ bám theo một Lam quý nhân, chỉ sợ trong chuyện uẩn khúc."
Từ lúc tiến cung đến nay Hề Đàn từng trải qua cung đấu, ai dám giở thủ đoạn cung đấu với nàng, nàng sẽ cho đó một phần mộ ngủ say.
nàng cũng thấy nhiều , cũng trong cái hậu cung mấy phi tần sạch sẽ. Gần đây Tiểu Ngũ sủng ái, khó tránh khỏi đỏ mắt.
Hề Đàn phân phó: "Ngươi mang một chút thuốc bổ thể qua bên đó , mấy cái mà ca ca đưa cung bổn cung dùng đến, đều mang hết qua luôn."
Cung nữ nhận lệnh , lúc cầm đồ cửa gặp Tùng Vũ Lâm Phi Lộc phái đến chuyển lời xin nghỉ. Hề Đàn xong, khẽ gật đầu, bảo Tùng Vũ cầm đồ về, lạnh nhạt lên tiếng: "Trở về với Tiểu Ngũ, chuyện gì cũng đừng sợ, bổn cung chỗ chống lưng cho con bé."
Tùng Vũ nhận lệnh rời .
Hề Đàn chuyện, tất nhiên các cung khác cũng , chỗ Nhàn phi thì , những khác trong lòng lấy lòng Ngũ công chúa cũng đều nhao nhao tặng đồ đến cung Minh Nguyệt.
Ngay cả Mai phi cũng phái đến, là nương nương của chúng sáng nay kinh sợ, bây giờ vẫn giường dậy nổi.
trong lòng luôn lo lắng cho Lam quý nhân, cũng vô cùng áy náy, thể tự đến thăm viếng, chỉ thể đưa chút thuốc bổ, hy vọng Tiêu Lam sớm khỏi."
Lâm Phi Lộc mỉm để cung nữ nhận đồ, Vân Du liền tức giận cầm đồ định ném .
Lâm Phi Lộc ngăn nàng : "Ném gì? Giữ để ăn, đồ đừng lãng phí."
Vân Du tức giận : "Mèo chuột, chừng những đồ trong đều hạ độc!"
Lâm Phi Lộc bảo các nàng cất hết đồ tặng : "Người của nàng tự đưa đồ đến, xảy chuyện gì thì nàng cãi . Mai phi là coi trọng thanh danh như thế, sẽ để bản rơi cảnh đó."
Mai phi yêu quý thanh danh, nên mặt đều tạo dựng hình tượng dịu dàng lương thiện, chuyện ong mật tập kích nàng sẽ để bản dính dù là nửa phần.
Cũng lâu chuyện liền truyền ngoài, chú ý khiến ồn ào bàn tán. Sở dĩ ong mật chỉ đuổi theo một Lam quý nhân là vì lẽ Lam quý nhân nhiều phi tần cùng đến ngắm hoa, nghĩ rằng khả năng gặp bên hạ. Vì gây chú ý nên Lam quý nhân mới xức nhiều phấn hoa như .
Kết quả là gặp bệ hạ, gặp ong mật, những mất mặt mà còn suýt mất mạng.
Chuyện trở thành trò cho các cung nhân giờ ăn. Mấy Thanh Yên , tức giận một hồi, Lâm Phi Lộc quá để ý chuyện .
Nhiều nhiều chuyện, Mai phi cố ý truyền tin ngoài, nào tin thì tin, tin thì phản bác cũng vô dụng. Chỉ là lời đàm tiếu thôi, tổn thương thì cũng chỉ thể tổn thương quan tâm.
Đến khi Lâm Đế chuyện Lâm Phi Lộc hai ngày đến thái học viện. Bành Mãn hề kể những tin đồn lung tung mà chỉ cho Lâm Đế mẫu phi của Ngũ công chúa rơi xuống nước bệnh nặng. Ngũ công chúa gần đây ở bên giường chăm sóc nàng.
Bành Mãn xong, cẩn thận từng li từng tí hỏi một câu: "Bệ hạ, bãi giá cung Minh Nguyệt ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tung-la-thanh-nu-tra-xanh-ma-lai-roi-vao-tinh-canh-nay-u/chuong-41-ai-dam-gio-thu-doan-cung-dau-voi-nang.html.]
Thật lòng mà , đến giờ phút Lâm đế còn chuẩn tâm lý để gặp Tiêu Lam và thằng con ngốc nghếch .
Ông cúi đầu phê sổ con, gì, Bành Mãn hiểu ý của bệ hạ, hỏi thêm gì. Một lúc , Lâm Đế đột nhiên ngẩng đầu hỏi: "Cung Minh Nguyệt bao nhiêu hầu hạ?"
Chuyện nhất thời Bành Mãn , nhanh chóng tìm mang bản danh sách đến, khi tìm xong mới bẩm báo: "Bây giờ trong cung Minh Nguyệt hai cung nữ theo hầu Lam quý nhân; Ngũ công chúa một tỳ nữ, còn một vị ma ma tuổi tác cao."
Lâm Đế cau mày : "Nhiều như , hầu hạ nàng? Tiểu Ngũ mới bao lớn, trực giường chăm sóc mẫu ." Ông nghĩ nghĩ, phân phó :"Bảo phủ nội vụ, dựa theo phẩm vị của quý nhân, điều theo một nhóm cung nhân qua hầu hạ, phép bất cứ điều gì sai sót."
Bình thường dựa theo phân vị của quý nhân, bên cạnh Tiêu Lam hai tỳ nữ, một chưởng sự cung nữ, hai nha sai sử, hai tên thái giám.
Lúc Tiêu Lam thất sủng, cung nhân thường nịnh nọt bên điều . Bây giờ Lâm Đế hạ chỉ, phủ nội vụ tất nhiên dám sơ sót, lập tức kiểm kê, chọn mấy cung nhân, khi chọn xong thì đưa đến cung Minh Nguyệt.
Lâm Đế vẫn thể vượt qua rào cản , ông đến cung Minh Nguyệt, nhưng đồ vật thưởng qua cũng ít. Đồ vật thưởng cũng giống như thường thưởng đến các cung khác. Ngoại trừ tơ lụa, cơ bản tất cả đều là thuốc bổ. Thuốc bổ thể là cho Ngũ công chúa , sáng suốt đều là ban thưởng cho Tiêu Lam.
Lại còn điều thêm cung nhân đến, trong chốc lát bắt đầu ghen tỵ. Đều Tiêu Lam trong họa phúc.
Lúc Mai phi chuyện , nàng đập vỡ ba cái chén , cắn răng độc địa : "Trong họa phúc, cũng xem nàng mạng để hưởng cái phúc !"
Theo Mai phi tiến cung một nha của hồi môn Tích Hương là Mai phi tín nhiệm nhất, gọi quét dọn mảnh vỡ, thấp giọng an ủi: "Nương nương, tức giận vì chút chuyện cỏn con gì."
Nàng nhẹ nhàng day hai bên thái dương của Mai phi, khẽ : "Chúng an bài đến cung đó , nương nương đều sẽ giữ trong lòng bàn tay nhất cử nhất động của bọn họ, lo gì thể đùa giỡn bọn họ."
Mai phi mở mắt , lúc mới nở nụ .
...
Trong cung đột nhiên điều thêm nhiều như , Thanh Yên và Vân Du đều chút thích ứng . Bây giờ Tiêu Lam vẫn còn bệnh, ngược là Lâm Phi Lộc sắp xếp đấy.
Nhóm cung nhân mới đến đó Ngũ công chúa ngoan hiền lanh lợi, thánh sủng, nhưng ngờ một tiểu nữ hài năm tuổi chủ ở trong cung . Bọn họ thấy công chúa với chất giọng trẻ con của khuyên bảo bọn họ tận trung với chủ tử, đều nhanh chóng đáp .
Sau khi vẫy lui cung nhân, Lâm Phi Lộc gọi Thanh Yên và Vân Du trong phòng, hạ thấp giọng xuống : "Chuyện hầu hạ cận tạm thời giao cho bọn họ, tiên cảnh giác một chút."
Thanh Yên giật : "Công chúa lo lắng trong lúc rắp tâm hãm hại ?"
"Ai ." Lâm Phi Lộc nhớ phim cung đấu cô từng xem, ngọt ngào: "Cẩn thận một chút thừa ."
Cố Diệp Phi
Không ngờ ban đêm Lâm Phi Lộc đang mơ màng ngủ bỗng thấy tiếng hòn đá đập cửa sổ phòng cô.
Cô sửng sốt một lúc, khoác áo lên, rón rén đến bên cửa sổ, chờ một lúc, khi tiếng hòn đá vang lên, cô lập tức mở cửa sổ .
Khí lạnh đêm xuân lập tức ùa phòng, ngoài phòng trăng sáng chiếu rọi cả bầu trời, bên tường rào đám cỏ lung lay, cô mím môi nhịn , đè thấp giọng xuống với bên ngoài: "Điện hạ, thấy ."
Đợi một lúc động tĩnh, cô cuối cùng cũng nhịn bật , tay nhỏ bám lấy cửa sổ nhào ngoài: "Điện hạ, đừng nấp nữa, lạnh quá."
Khúc tường bên ngoài sân truyền đến tiếng động.
Tiếng gió nổi lên, Tống Kinh Lan mặc y phục màu đen đạp gió đem phi tới, cách cửa sổ một đoạn thì dừng mặt cô, mặt là nụ bó tay.
Cô thấy dáng vẻ mặc đồ màu trắng dịu dàng thanh nhã nhiều , lúc mặc cả một cây đen tóc buộc cao, ngược mấy phần khí phách thiếu niên ngày thường khó thấy . Trước tiên cô hạ mắt ngắm dung nhan đáng giá đó mới chống cằm tủm tỉm : "Điện hạ nửa đêm ngủ chạy loạn trong cung, sợ thị vệ bắt ."
Tống Kinh Lan cúi đầu, ý tràn bên khóe mắt: "Thị vệ bắt , mà bắt."
Lâm Phi Lộc buông tay: "Loại chuyện , ngẫm cũng là ai mà. "Hai tay của cô chụm chống cằm, chớp chớp mắt: "Điện hạ tin tức gì cho ?"
Tống Kinh Lan cô một lúc, bật rung cả lồng ngực, thấp giọng : "Cẩn thận cung nữ mi tâm nốt ruồi hôm nay mới đến."
Lâm Phi Lộc vốn cảnh giác, nhắc nhỏ cũng thấy ngoài ý , nhưng cô hiếu kỳ : "Sao điện hạ ?"
Tống Kinh Lan nghĩ nghĩ, giọng điệu thăm dò: "Huynh thấy?"
Lâm Phi Lộc: "... Nói láo cũng cần dùng giọng điệu nghi vấn ?"
Trong mắt thiếu niên đều là ý , xong kéo cửa sổ đang mở rộng , giọng vô cùng dịu dàng: "Đi ngủ , về đây."
Lâm Phi Lộc ngáp một cái, ngoan ngoãn vẫy tay với : "Điện hạ ngủ ngon."
"Ngủ ngon?" Cậu lặp từ cô , : "Ừm, ngủ ngon."
Cậu xoay , mũi chân khẽ điểm một cái, thi phân lên vách tường, Lâm Phi Lộc bóng dáng của , đột nhiên cô : "Điện hạ!"
Thiếu niên tường xoay , bên chân là cỏ Tử Phong Linh mọc bò san sát.
Cậu thấy tiểu cô nương : "Huynh mặc thế trai!"
Cậu phi xuống vách tường, đều lên, con ngươi yên lặng trong bóng đêm lóe lên một tia sáng, tràn ý yếu ớt.
Hôm rời giường, Lâm Phi Lộc bắt đầu chú ý cung nữ nốt ruồi mi tâm . Nàng tên là Vũ Âm, tuổi tác cũng tầm tuổi Thanh Yên, ngày thường đều là dáng vẻ ngoan ngoãn lời trung thực, chuyện cũng cẩn trọng cần cù chăm chỉ, nếu tối hôm qua Tống Kinh Lan nhắc nhở, trong chốc lát khó để cô phát hiện nàng điểm gì khác thường.
Mặc dù tiểu xinh là ai cài , nhưng Lâm Phi Lộc với đầu óc thông minh của thể đoán , ngoài Mai phi thì còn ai khác.
Sắp xếp tai mắt của đây, hãm hại? Hay là định hạ độc tiếp? Hay vẫn định ám sát?
Lâm Phi Lộc tạm thời chuyện cho khác , ngay cả Tiêu Lam, để tránh bọn họ lộ vẻ khác thường.
Thanh Yên và Vân Du cô dặn dò , nên cũng cảnh giác, Vũ Âm đến cung Minh Nguyệt, cũng chính là lúc cần nhận sự tín nhiệm , chắc là tạm thời sẽ chuyện thiếu suy nghĩ.
Địch động động, Lâm Phi Lộc ý định rút dây động rừng, tiên cứ quan sát một thời gian tính tiếp.