TỪNG LÀ THÁNH NỮ TRÀ XANH MÀ LẠI RƠI VÀO TÌNH CẢNH NÀY Ư?????? - Chương 73: Uy hiếp lớn nhất

Cập nhật lúc: 2024-11-11 13:08:51
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Đế phát hiện cô con gái rượu bên cạnh đang ngây như phỗng. Ông càng ngẫm càng thấy cái phong hào đáo để, hàm súc ý vị, hệt như hương thơm vấn vít mãi ở đầu lưỡi tan, đơn giản mà mỹ miều!

Không hổ là trẫm!

Lâm Phi Lộc trơ mắt phụ hoàng nhà đang nhấc bút chuẩn đề chữ tới nơi, giật thon thót ôm lấy tay ông: "Phụ hoàng từ từ !"

Lâm Đế vui vẻ : "Không từ chối , đây là thứ con xứng đáng ."

Lâm Phi Lộc: "..."

Nàng cong môi nở một nụ chân thành tha thiết hề giả trân, giả bộ nghi hoặc, hỏi : "Phụ hoàng, phong hào dễ thật nhưng ngụ ý vẻ lắm nhỉ?"

Lâm Đế: "Lời giải thích thế nào?"

Lâm Phi Lộc tỏ vẻ nghiêm trọng: "Hoa xanh tuy , nhưng sớm úa chóng tàn, hoa thường để lâu, ý chỉ vinh quang khó duy trì..."

Lâm Đế xong, cũng đúng! Tiểu Ngũ đang tuổi xuân thì, nếu dùng phong hào thì đúng là may mắn.

Nghĩ thế, ông chỉ thể dằn lòng mà từ bỏ, tay cầm bút cũng thu , suy tư một lúc : "Để hôm khác trẫm bảo Lễ bộ gửi cho con mấy phong hào tham khảo, con tự chọn ."

Cuối cùng Lâm Phi Lộc cũng thể thở phào nhẹ nhõm.

Hai trò chuyện đôi câu, Lâm Đế hỏi: "Con mới từ phủ Tề vương về ? Sức khỏe đại hoàng con thế nào ?"

Ánh mắt Lâm Phi Lộc thoáng trầm xuống, ngữ khí phần kiêng dè: "Mặc dù đại hoàng tỉnh, mấy ngày nay thể cũng khá hơn nhưng trạng thái tinh thần vẫn vẻ gì lên cả ạ. Mạnh thái y , tâm bệnh tích tụ trong lòng, khó mà trị bằng mấy thang thuốc." Đến đây, hai mắt cô hoe đỏ, nức nở tiếp: "Mạnh thái y còn , nếu cứ đà , đại hoàng sẽ dễ lâm hôn mê, tỉnh nữa."

Ban đầu Lâm Đế còn cho là tỉnh sẽ , nào ngờ bệnh tình nghiêm trọng đến thế, sắc mặt cũng nghiêm nghị hẳn lên.

Lâm Phi Lộc cạnh ôm lấy một bên tay ông, ngả đầu tựa lên vai ông, hệt như khi còn nhỏ.

Lâm Đế thở dài xoa đầu cô, Lâm Phi Lộc khẽ : "Phụ hoàng, con đưa đại hoàng ngoài mấy hôm cho khuây khỏa."

Chưa đợi ông đáp lời, cô tiếp: "Mấy hôm nay con giở thử vài quyển sách y, trong sách , tâm bệnh thể điều trị bằng thuốc, nhưng thể dùng cách đổi cảnh sinh hoạt để giúp thể xác thư thái, tinh thần tự do. Từ khi sinh đến giờ, đại hoàng chỉ ở mãi trong kinh, giờ thử chuyển tới nơi khác, ngắm những phong cảnh khác, lẽ sẽ hơn cho ."

Lâm Đế ngơ bỏ mặc để trưởng tử của đến tình trạng như hôm nay.

Ông từng tán thưởng con trai trưởng dịu dàng và thiện lương.

cuối cùng ông lợi dụng chính sự dịu dàng và thiện lương của nó.

Thỉnh thoảng nhớ bộ dạng sinh tử rõ của đứa con ở phủ Tề vương hôm đó, ông cũng thấy áy náy.

Giờ Lâm Phi Lộc , ông thuận miệng hỏi thêm: "Vậy con đưa nó ?"

Lâm Phi Lộc vạch xong hết kế hoạch , ngẩng đầu đáp: "Ngũ Đài sơn ạ! Chúng con xuất phát từ kinh thành, dọc đường du sơn ngoạn thủy, di chuyển về phía Ngũ Đài sơn, thể vấn an hoàng tổ mẫu. Lòng đại hoàng yên, mà Ngũ Đài sơn là thánh địa phật tu, thích hợp để buông bỏ khúc mắc sầu lo."

Xem cũng là một ý .

Lâm Đế trầm tư một hồi, : " hai đứa xuất kinh, lỡ như gặp nguy hiểm..."

Lâm Phi Lộc trả lời: "Bọn con che giấu phận là mà, nhưng phụ hoàng cũng bố trí thị vệ âm thầm bảo vệ chúng con đấy nhé!" Cô ngọt ngào, ôm cánh tay ông nũng nịu: "Huống chi, Đại Lâm sự trị vì của phụ hoàng, đêm ngủ cần đóng cửa, của rơi lo nhặt mất, nguy hiểm cơ chứ?"

Câu vỗ m.ô.n.g ngựa thành công Lâm Đế vui vẻ to.

Sau đại hôn của Thái tử, Thái hậu rời cung về Ngũ Đài sơn, hai cháu tới thăm, chắc bà sẽ vui lắm.

Lòng Lâm Đế định nhưng ông đồng ý ngay. Sau khi Lâm Phi Lộc rời , ông cho vời Mạnh Phù Tật và mấy thái ý chủ trị cho Lâm Đình tới hỏi thăm bệnh tình. Lời mấy vị thái y cũng khác Lâm Phi Lộc là mấy, đồng loạt đề nghị Tề vương nên ngoài thăm thú đó đây, nếu cứ đóng cửa ở mãi trong nhà như thế tâm trạng sẽ càng dễ u uất phiền muộn.

Sang ngày hôm , Lâm Đế gọi Thống lĩnh Cấm vệ tới, về việc Ngũ công chúa và Đại hoàng tử sắp xuất phát tới Ngũ Đài sơn, lệnh cho chọn hai thị vệ thủ để hộ tống dọc đường. Ông còn phái thêm một đội nhân mã âm thể bảo vệ, hạn chế tiếp xúc các khu vực ao hồ nguy hiểm.

Thống lĩnh cấm vệ nhận lệnh, chẳng bao lâu mang hai tới.

Hai chọn là một cặp em sinh đôi, xuất từ Kinh đô thập lục vệ, công phu quyền cước vô cùng nhanh nhẹn. Về tên gọi, một mang chữ "Bạch" một điểm chữ "Hắc" nên xưa nay vẫn trong đội gọi đùa là Hắc Bạch Vô Thường.

Phía bên Lâm Đế đang sắp xếp hộ vệ, về phần Lâm Phi Lộc, cô cũng bắt đầu chuẩn cho chuyến xông xáo giang hồ sắp tới.

Năm đó Hề quý phi tặng cô một thành bảo kiếm, đồn từng c.h.é.m sạch ba nghìn binh mã nước Ung nhưng dần lãng quên, lẫn trong đám tạp vật tầm thường, mãi đến nay mới tìm . Lớp vỏ trông gì đặc sắc phủ một tầng bụi, nhưng lưỡi kiếm bên trong vẫn sáng bóng sắc bén, c.h.é.m sắt như c.h.é.m bùn. Lâm Phi Lộc cầm sân múa vài đường, cảm giác vẫn thuận tay vô cùng.

Cô phủi phủi thanh kiếm quý, : "Dáng dấp thường thường khác lạ, gọi ngươi là Cổ Tử nhé."

Đã là hành tẩu giang hồ, thì dẹp hết mấy thứ cung trang rườm rà phức tạp . Phường gấm mới gửi tới mấy cuộn vải tơ tằm cho mùa xuân, Tiêu Lam tranh thủ đêm may gấp giúp cô vài bộ váy áo, nhẹ nhàng mắt.

Chuyện Ngũ công chúa và Đại hoàng tử xuất cung cũng việc gì đáng tuyên dương nên chỉ những cận mới .

Gần đây vì sự rút lui của Nguyễn thị, triều đường trải qua một phen phong vân biến ảo, Lâm Khuynh bận tối mắt tối mũi, mãi đến hôm Lâm Phi Lộc xuất phát mới chuyện.

Trước nay luôn là Lâm Phi Lộc tới Đông cung, nhưng ngược bản y ít khi tới cung Minh Nguyệt. Tiểu thái giám thấy Thái tử tới vội quỳ xuống hành lễ, đang định thông báo thì y ngăn .

Lúc , Lâm Phi Lộc đang luyện kiếm trong sân, chính là thanh bảo kiếm mà Hề quý phi tặng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tung-la-thanh-nu-tra-xanh-ma-lai-roi-vao-tinh-canh-nay-u/chuong-73-uy-hiep-lon-nhat.html.]

Cô thì múa kiếm, Lâm Chiêu Viễn thì một bên vỗ tay lia lịa, khung cảnh phần hài hước.

Lâm Khuynh hiên một lúc Lâm Phi Lộc mới phát hiện , thu kiếm chạy về phía y, chóp mũi vẫn còn lấm tấm mồ hôi. Thiếu nữ lanh lợi xinh , tươi sáng vô cùng, là cô nhóc y từ bé tới lớn. Nhiều năm trôi qua, đều dần đổi, chỉ riêng ở gần cô, y mới thể tìm thấy nét dịu dàng chân thật quen thuộc khi xưa.

Lâm Phi Lộc đưa tay lau mồ hôi, hỏi y: "Sao cả Thái tử ca ca cũng tới thế?"

Lâm Khuynh đáp: "Nghe rời kinh?"

Sắc mắt Lâm Phi Lộc thoáng bối rối, cũng bất giác run lên, nhưng nhanh cô lấp liếm, cố gắng duy trì ngữ khí tự nhiên: "Vâng ạ, định tới Ngũ Đài sơn thăm hoàng tổ mẫu."

Lâm Khuynh cao hơn cô nhiều, lúc y mặt, cô từ cao xuống, một loại cảm giác áp đảo , giọng cũng phần trầm xuống: "Tiểu Ngũ, ban nãy sợ ?"

Nụ mắt sắp trụ nổi tới nơi , cũng do chột nên cô tránh ánh mắt của y, dám đối mặt trực diện nữa.

Lâm Khuynh cũng nên giận nên : "Trước hề sợ ."

Cô im lặng đáp, chỉ hai tay đang túm chặt lấy váy lật tẩy tâm trạng bất an lúc .

Lâm Khuynh siết chặt nắm đấm, cuối cùng chỉ trầm giọng buông một câu: "Muội cần sợ, sẽ trưởng cả."

Lúc Lâm Phi Lộc mới dám khẽ liếc về phía y, chóp mũi đỏ, vẻ đáng thương nhỏ bé, cô lí nhí hỏi: "Thật ạ?"

Lâm Khuynh từ nhỏ cô thông minh. 

Thoạt vẻ ngây thơ vô lo vô nghĩ, nhưng kỳ thực, đối với chuyện tranh đấu giữa y và Lâm Đình, lòng cô rõ như gương. Có một y tình cờ thấy cô lén lút than thở với lão Tứ, tại đại hoàng và Thái tử ca ca thể chung sống vui vẻ hòa thuận như , cái ngai vàng đó ?

Y hoàng vị bao nhiêu, những thứ thuộc về y, một ai thể cướp đoạt.

Hiện giờ vì Lâm Đình bệnh nặng, rõ ràng là Nguyễn gia đang dần từ bỏ việc đoạt quyền, nhưng y thể bọn họ rút lui dễ dàng như , thù mới hận cũ bao năm qua, từng việc từng chuyện, y thanh toán cho rõ ràng.

sự trả đũa đó, bao gồm Lâm Đình. Dù y cũng từng ý định tác động , nhưng như bây giờ.

Lâm Khuynh khẽ gật đầu: "Thật."

Có vẻ cô vui vẻ, khóe môi cong lên, nhưng chẳng hiểu hốc mắt càng lúc càng đỏ, nước mắt rơi xuống lúc nào . Cô vội dùng tay che , nhưng càng lau nước mắt càng chảy tợn, từng giọt từng giọt thi trào , cách nào ngừng .

Lâm Khuynh hiếm khi thấy cô , một Thái tử sát phạt quyết đoán triều đường, lúc .

Lúc y vẫn đang luống cuống tay chân, thì thấy cô nức nở thuật : "Đại hoàng suýt chút nữa, suýt chút nước chết... Huynh uống thuốc độc, suýt chút nữa huhu..."

Lâm Khuynh c.h.ế.t sững.

Y .

Chuyện giấu kín, bên ngoài chỉ là bệnh nặng. Dù nếu chuyện hoàng tử uống thuốc độc tự sát truyền ngoài, sẽ còn dấy lên bao nhiêu sóng, thậm chí còn dễ trở thành đề tài để hậu thế chỉ trích. Thế nên Lâm Đế hạ chỉ bịt miệng, ai cũng dám nhiều lời.

Lâm Khuynh cũng chỉ cho rằng hoàng ngã bệnh, hai năm qua Lâm Đình quả thực gầy sọp , sức khỏe cũng vẻ xuống dốc.

Y và Lâm Đình lạnh nhạt nhiều năm.

Y hiện tại trưởng thành hạng gì, nhưng y vẫn luôn coi là kẻ địch. Dù Lâm Đình khả năng cũng tâm tư đoạt vị, nhưng ở vị trí , ai cũng là bất do kỷ.

Y bao giờ thể ngờ Lâm Đình sẽ tới nước .

Tiếng của Lâm Phi Lộc nhỏ dần, nhưng hai vẫn trầm mặc, ai gì.

Một lúc lâu , Lâm Khuynh mới thấp giọng : "Đi ngoài, việc gì cũng cẩn thận." Rồi tháo ngọc bội tùy xuống đưa cho cô: "Cầm lấy cái , đề phòng vạn nhất."

Trên ngọc bội khắc ấn thái tử, nếu thật sự gặp chuyện gì, cũng dễ dùng hơn phận công chúa của cô.

Lâm Phi Lộc vươn tay nhận lấy, sụt sịt mấy cái, kéo tay áo y vung vẩy: "Thái tử ca ca nhất nhất."

Lâm Khuynh , xoa đầu cô: "Lời đừng để lão Tứ thấy."

Nếu thể nào cũng sẽ quậy banh nóc.

Y dặn dò Lâm Phi Lộc thêm mấy câu mới . Lâm Khuynh rời bước, Lâm Chiêu Viễn trốn mới chạy . Lâm Chiêu Viễn gặp Lâm Khuynh nhiều, nhưng so thì còn sợ vị ca ca lúc nào cũng vẻ nghiêm nghị trưởng thành hơn cả Lâm Đế.

Thấy nước mắt Lâm Phi Lộc còn khô, luống cuống hỏi: "Muội ? Muội bắt nạt ?"

Lâm Phi Lộc miếng ngọc bội trong tay, cong môi : "Muội diễn một vở kịch đẫm nước mắt nhưng đổi một lá bùa hộ , lợi hại ?"

Lâm Chiêu Viễn hiểu cô đang gì, nhưng vẫn vỗ tay tán dương: "Muội lợi hại! Muội lợi hại nhất!"

Lần rời kinh ngao du giang hồ, kỳ thực mối đe dọa lớn nhất là đến từ phe Thái tử.

Cố Diệp Phi

Chỉ cần bọn họ quyết tâm lấy cái mạng của đại hoàng tử, một khi Lâm Đình rời kinh, đường sẽ đối mặt với nguy cơ tứ phía. Dù Lâm Khuynh gì, cũng thể tránh kẻ "Thay chủ phân ưu" .

hôm nay, Lâm Khuynh tất sẽ truyền lệnh xuống, cho phép bọn họ động thủ.

Uy h.i.ế.p lớn nhất của xuất kinh xem giải trừ.

Loading...