TỪNG LÀ THÁNH NỮ TRÀ XANH MÀ LẠI RƠI VÀO TÌNH CẢNH NÀY Ư?????? - Chương 88: Lộc Nhi, kỳ thực muội đã có người mình thích
Cập nhật lúc: 2024-11-11 13:15:06
Lượt xem: 35
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thái Hậu băng hà, dựa theo tổ chế Đại Lâm, phàm là hoàng tử tôn thất đều giữ đạo hiếu 2 năm, trong hiếu kỳ cấm vui chơi, trong kinh thành cấm tiệc tùng, hội hè, nhân dân cả nước cũng để tang.
Tang lễ Thái Hậu bao lâu chính là năm mới, trong cung hủy bỏ cung yến, cũng hủy luôn cả yến tiệc đoàn viên, đây là cái tết vắng vẻ, buồn bã nhất của Lâm Phi Lộc từ khi xuyên đến thời đại .
Hôn sự của nhị hoàng tử Lâm Tế Văn vốn dự định sẽ tổ chức đầu xuân, hiện tại cũng kéo dài thời hạn. Lâm Phi Lộc và Lâm Úy còn định hôn cho nên hôn sự cũng tạm thời gác . Cuối cùng Lâm Đế cũng ép buộc, hối thúc cô tuyển chọn phò mã, điều cũng khiến cô nhẹ nhõm ít.
Được Lâm Phi Lộc an ủi, dỗ dành, rốt cục Lâm Chiêu Viễn cũng tin khi mất c.h.ế.t sẽ biến thành những vì tinh tú bầu trời, mới ngừng nức nở. Mỗi đêm đều cửa phòng, nâng má ngắm , cố gắng tìm ngôi của hoàng tổ mẫu.
Sau khi thái hậu hạ táng trong hoàng lăng, Lâm Đình liền thỉnh cầu phụ hoàng đến hoàng lăng túc trực linh cữu một năm, Lâm Đế áy náy, lúc Thái Hậu về già thể ngày bên túc trực bên cạnh bà tận hiếu cho đến lúc mẫu nhắm mắt xuôi tay, vì cũng gật đầu đồng ý.
Trải qua đợt mưa tuyết kéo dài, lạnh lẽo u ám, cuối cùng kinh thành Đại Lâm cũng tắm trong tiết xuân ấm áp. Mặc dù còn đang trong tang kỳ, nhưng bởi vì đây là Hỉ Tang (1) cũng đến mức cả nước buồn bã, ai oán, ngoại trừ cấm những hình thức tiệc tùng, giải trí huyên náo, nên gì, cần gì vẫn sinh hoạt như ngày thường.
So với việc thái hậu băng hà thì điều khiến Lâm Đế và các triều thần chú ý cảnh giác hơn cả chính là động tĩnh Tống Quốc hai năm gần đây.
Năm ngoái vì tranh đoạt khu vực buôn bán tự do sát biên giới mà hai nước một giao tranh. Sau đó Tống Lâm hai nước, nước sông phạm nước giếng, đều chặt chẽ theo dõi tình hình của , gia sức huấn luyện binh lính, đề cao cảnh giác các thành trì biên cương, theo sát tình hình chính trị hai bên.
Vừa xuân, biên cương truyền đến tin cấp báo, vẻ như biên phòng Tống Quốc sự điều động quân lực, hai đội binh mã thiện chiến cắt cử đến biên cương.
Trong triều lập tức sục sôi, sẵn sàng tâm lý nghênh đón quân địch. Lâm Đế điều động võ tướng, chờ đợi chiến thư từ Tống quốc. Kết quả chờ đến hao gần, chờ tin Tống Quốc xuất binh tiến đánh Cảnh Vệ Quốc quanh năm co đầu rút cổ ở phía Nam.
Hiện tại thiên hạ phân ba cực tạo thành thế chân vạc vững chắc gồm: Đại Lâm, Tống Quốc, Ung Quốc, nhưng xung quanh thiếu những tiểu quốc nhỏ trong trận hỗn chiến năm đó, lợi dụng thời cơ các nước lớn đánh , tổn thương nguyên khí, tự tách ngoài xây thành, lập quốc.
Những tiểu vương quốc xung quanh lãnh thổ Đại Lâm sớm thâu tóm, hiện tại chỉ còn mấy nước phụ thuộc, hằng năm tiến cống ngọc ngà, châu báu cho Đại Lâm.
Tống Quốc những năm suy yếu, quốc quân hoang dâm, lười nhác chính sự, triều đình lục đục, thù trong giặc ngoài. Căn bản là chẳng đủ tinh lực đối phó nội bộ triều đình huống chi là xử lý các tiểu quốc xung quanh. Nhiều năm trôi qua, các tiểu quốc đó cứ tùy ý bành trướng thế lực, nước sông phạm nước giếng.
Đại Lâm vốn mơ ước mấy tiểu quốc đó từ lâu, nung nấu kế hoạch nuốt chửng những vùng đất giàu , điều cách một con sông Hoài rộng lớn, thêm nữa nếu xuất binh đánh chiếm những vùng đất bắt buộc băng qua cảnh nội Tống Quốc. Xét tất cả các khía cạnh đều thể chiếm ưu thế địa lý vì đành từ bỏ.
Hiện tại Tống Kinh Lan kế vị, mấy tiểu quốc luôn là cái gai trong mắt , chỉnh đốn xong nội bộ Tống Quốc, đương nhiên sẽ tìm cách bành trướng thế lực bên ngoài.
Lâm Đế nhận tin, lập tức truyền các tướng cung nghị sự, định lợi dụng thời cơ xuất binh tấn công Đại Tống. Kết quả phát hiện, đó lâu Tống Quốc điều động gấp đôi binh lực áp sát biên giới Đại Lâm. Nếu lúc định xuất binh, Lâm Đế bắt buộc điều binh từ nơi khác.
binh mã đều cân nhắc phân bổ hợp lý, quân đội nào cũng nhiệm vụ trấn thủ. Hiện tại nơi duy nhất binh lực đủ tinh nhuệ để chiến đấu ngoài biên cảnh chỉ còn Ung Sơn Quan, nhưng Ung Quốc bao năm nay luôn như hổ rình mồi, chằm chằm Đại Lâm, thêm nữa Ung Quốc là dân tộc du mục, hiếu chiến nếu lúc tùy tiện xuất binh, chỉ sợ mất trắng Ung Sơn Quan.
Lâm Đế thoáng trầm tư: "Lần tên tiểu tử Tống Quốc điều động nhiều binh mã trấn thủ biên cảnh như thế, rốt cuộc lấy nhiều như ? Vậy còn quân lính tiến đánh Vệ Quốc thì ? Huy động từ ? Quân lực bao nhiêu?"
Võ tướng nhíu mày bẩm báo: "Lầm xuất binh đánh Vệ quốc, Tống đế chinh cầm quân, chỉ dẫn theo vỏn vẹn 3 vạn nhân mã."
Lâm Đế lạnh : "Tên tiểu tử mặc dù mấy phần mưu mô, thủ đoạn nhưng quá tự cao tự đại. Dù chút ít mưu lược nhưng chỉ dựa ba vạn quân... Hơn nữa Vệ lão đầu , năm đó cũng là dạng dũng mãnh, thiện chiến. Tên ranh con Tống Quốc quả thực tự lượng sức ."
Kết quả hết mùa xuân, tiền tuyến truyền đến tin Tống quốc đại thắng, Vệ Quốc đầu hàng.
Lâm Đế:???
Lâm Đế vả mặt thương tiếc vì pha dự báo tỷ lòng đất.
mà đó vẫn kết thúc, khi chiếm Vệ Quốc, một năm tiếp theo, Tống Kinh Lan tự dẫn thiết kỵ đánh đông dẹp bắc, tập kích bất ngờ, đánh nhanh, thắng nhanh, chẳng mấy chốc thâu tóm bộ các tiểu quốc xung quanh, dần dần nắm quyền bá chủ Hoài Nam.
Căn cứ theo mật báo, trong những binh sĩ theo ông trong đánh giặc khi xưa, một đám xuất giang hồ, đào ngũ cường đạo. Nhóm chiếm núi vua, đốt, giết, cướp, h.i.ế.p chuyện ác nào , còn lập lên một nhóm Xích Tiêu 13 trại. Đối với đám ngang ngược, đạo lý ngay cả chính phái giang hồ cũng biện pháp thu phục.
Vậy mà từ khi nào, đàn thổ phỉ mai danh ẩn tích, Xích Tiêu 13 trại từng uy phong lừng lẫy một thời đột nhiên im lặng tiếng, như thể bốc . Có tò mò cả gan leo lên núi thám thính phát hiện căn cứ Xích Tiêu vườn nhà trống, cả sơn trại hoang tàn như tòa miếu bỏ hoang.
Mới đầu kẻ dự đoán 13 trại nổ nội chiến, dẫn đến sụp đổ , cũng lời đồn thổi rằng thiên hạ nhất kiếm khách - Kỷ Lương trời hành đạo huyết tẩy Xích Tiêu 13 trại.
Cho dù là nguyên nhân vì , đám cường hào chuyện ác nào thể tiêu diệt triệt để đều khiến yên tâm thở phào nhẹ nhõm.
ai cũng nghĩ đến, nhóm thực quân đội của Tống Đế xóa sổ. Vị đế vương trẻ thành công chiếm đất, còn thu một lượng của cải lớn cùng binh mã đắc lực.
Chẳng vị thần tử nào hy vọng tận trung với một vị quân vương cường đại.
Cho dù Tống Kinh Lan g.i.ế.c cha đoạt vị, thủ đoạn tàn nhẫn, m.á.u lạnh, giành bước lên ngai vàng danh chính ngôn thuận, thì . Quan trọng từ ngày lên ngôi, một chấn chỉnh, tiễu trừ thói xa hoa dâm dật của hoàng tộc, hai trảm tham quan, ba quét sạch nạn mua quan bán tước, bốn cường binh luyện mã, mở rộng lãnh thổ, dẹp ngoại an nội. Tống Quốc càng ngày quốc lực càng dồi dào, binh mã tinh nhuệ thiện chiến, sĩ khí dâng cao. Rốt cuộc hiện phần khí chất bá chủ Trung Nguyên năm xưa.
Những kẻ từng công khai lên án, phản đối lên ngôi nay cam tâm thần phục. Đám căn bã khom lưng uốn gối, sâu mọt triều đình thẳng tay c.h.é.m sạch, hiện giờ dư chỉ còn kỳ nhân dị sĩ, ôm chí lớn, một lòng một tận trung với Tống Đế.
Ngắn ngủi vài năm, Tống Quốc trở lên cường đại với tốc độ chóng mặt, lộ rõ răng nanh của loài lang sói khát m.á.u cùng tham vọng nuốt chửng các nước lân bang.
Mà Đại Lâm cách một con sông Hoài chỉ đành trơ mắt chuyện phát sinh xa tầm kiểm soát, trừ bỏ tận lực luyện binh, tăng cường vũ khí quân đội chẳng thể gì khác.
Lâm Đế gì đó, nhưng Ung Quốc hệt như cây gậy thọc phân hết đến khác quấy rối biên cương hai nước Ung, Lâm khiến ông thể tâm lực đối phó với Tống Quốc. Lại càng thể cùng Ung liên minh chống Tống. Hai đời vua của Đại Lâm đều Ung Quốc chặt đầu, còn treo tường thành nửa tháng thị chúng. Để trả đũa Đại Lâm cho quân ồ ạt tràn tàn sát hơn một nửa các bộ tộc biên giới hai nước, ngay cả phụ nữ, trẻ em, già cũng tha. Ung Lâm mối thù truyền kiếp khó lòng hòa giải đến hợp tác.
Huống chi Ung Vương tham lam, hung tàn, một khi diệt Tống, chắc chắn sẽ lập tức đầu cắn xé Đại Lâm thương tiếc.
Thế chân vạc giữa tam đại đế quốc hiện tại, kiềm chế, dung hòa chính là cục diện nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tung-la-thanh-nu-tra-xanh-ma-lai-roi-vao-tinh-canh-nay-u/chuong-88-loc-nhi-ky-thuc-muoi-da-co-nguoi-minh-thich.html.]
Cũng may Tống Kinh Lan chủ yếu đưa quân đánh chiếm phương nam, Tống Lâm ngăn cách bởi sông Hoài rộng lớn, chỉ cần Tống Kinh Lan duỗi tay qua sông Hoài, gì đều chẳng liên quan đến Đại Lâm.
trơ mắt đối thủ ngày một cường đại, Lâm Đế vẫn yên. Hai năm các tướng quân lão luyện của ông đều về già, thể ngày càng sa sút. Bản ông sức khỏe cũng còn như dựa đan dược để duy trì trạng thái nhất, cho tới bây giờ đan dược cũng còn tác dụng, cơ thể ngày một già nua, yếu ớt.
Nếu Lâm Đế chịu thuận theo tự nhiên, an hưởng tuổi già , nhưng ông cứ khăng khăng cố chấp ôm mối căm hận , hoài niệm tuổi trẻ. Nghe nhiều câu "vạn tuế", lâu long ỷ, liền thực sự cho rằng chính là chân long thiên tử thể trường sinh bất lão, thoát khỏi sinh tử tuần , chịu tiếp nhận quy luật sinh lão bệnh tử, chấp nhận bản già yếu.
Thời điểm Lâm Phi Lộc tiến cung thỉnh an, Lâm Đế tăng sử dụng đan dược.
Cô vô cùng lo lắng nhưng cũng đành lực bất tòng tâm bèn tìm Lâm Khuynh.
Năm nay, hạ Đông Cung đón tin vui: Thái tử phi Tư Diệu Nhiên tin mừng, hầu hết thời gian đều ở trong Đông Cung dưỡng thai. Lâm Phi Lộc thường xuyên cung trò chuyện cùng nàng . Chỉ cần Vĩnh An công chúa tiến cung, Tư Diệu Nhiên sẽ cực kỳ vui vẻ, nào cũng phái chờ sẵn ở ngoài điện, chờ Ngũ công chúa thỉnh an các nương nương xong lập tức đưa nàng đến Đông Cung.
Lần đợi cung nhân đến đón, Lâm Phi Lộc tự đến Đông Cung.
Cố Diệp Phi
Tư Diệu Nhiên đang đệm mềm chiếu theo tập tranh vẽ nàng mang đến thêu mũ, áo cho bảo bảo sắp chào đời.
Lâm Phi Lộc cảm thấy nữ tử cổ đại đều tiềm năng trở thành một họa sĩ nổi tiếng, hình Cậu Bé Bọt Biển thực sự thuê sinh động như thật.
Hai hàn huyên một hồi, Lâm Phi Lộc vẽ thêm một chú khủng long chibi tập tranh, còn vẽ thêm cái đuôi nhỏ, bức độ khó lớn hơn, Tư Diệu Nhiên hồi lâu, cuối cùng quyết định cho cung nhân gấm phường .
Nửa canh giờ , Lâm Khuynh mới trở về.
Ba vui vẻ trò chuyện một hồi, một lúc Lâm Phi Lộc mới uyển chuyển gọi Lâm Khuynh thư phòng chuyện riêng. Khuôn mặt cô lộ rõ vẻ lo lắng : "Thái tử ca ca, gần đây phụ hoàng tăng dùng đan dược, thể khuyên vài câu ? Đan dược tuy mắt thể giúp thể tráng kiện nhưng cứ dùng liên tục, hại nhiều hơn lợi, ảnh hưởng lớn đến sức khỏe."
Lâm Khuynh bất đắc dĩ : "Muội như lo lắng chuyện ? Lần khuyên vài câu. Phụ hoàng lập tức nổi giận trách cứ khỏe mạnh. Muốn phụ hoàng c.h.ế.t già càng sớm càng ."
Lâm Phi Lộc:...
Lâm Khuynh mở miệng: "Ta nào dám nhắc chuyện ."
Hoàng đế các triều đại về già đều tật , chịu nhận tuổi già sức yếu, mà căn nguyên chính là nỡ buông bỏ hoàng vị. Lâm Khuynh vốn là Thái Tử, khuyên quá mức ngược sẽ khiến bệ hạ nghi kỵ.
Hai bất đắc dĩ , cuối cùng Lâm Phi Lộc buông tiếng thở dài: "Dù cũng chú ý động tĩnh ở Dưỡng Tâm Điện một chút."
Cô rõ, Lâm Khuynh cũng hiểu, bình tĩnh gật đầu.
Trước khi Ngũ rời Đông Cung, Lâm Khuynh chợt nhớ cái gì đó, gọi cô : "Đầu xuân năm nay 18, hiện tại tang kỳ hoàng tổ mẫu qua, hôn sự của kéo dài như thế, phụ hoàng cũng đa nhắc chuyện với . Định trong năm nay sẽ định hôn cho ."
Lâm Phi Lộc đang gì đó, Lâm Khuynh hạ giọng nhắc nhở: "Muội cũng phụ hoàng... Thôi, đừng nhọc lòng nữa."
Cô nhớ cảnh tượng ban nãy đến Dưỡng Tâm Điện thỉnh an. Lâm Đế nửa nửa tựa giường, khuôn mặt sưng vù, dấu vết thời gian in hằn rõ ràng từng đường chân chim nơi khóe mắt, cùng mái tóc ngả màu hoa râm của ông, trong lòng thoáng hụt hẫng, những điều lúc đây như tắc nghẹn trong họng. Cô im lặng, trầm mặc gật đầu.
Không quá hai ngày, Lâm Cảnh Uyên mang từ trong cung đến phủ công chúa một chồng tranh chân dung các nam tử ưu tú nhất Đại Lâm.
Lâm Phi Lộc đang đá cầu mây với Lâm Chiêu Viễn, thấy chồng tranh chân dung , lập tức uể oải, thái dương đau nhói.
Lâm Cảnh Uyên vô cùng cao hứng chạy đến đặt đống cuộn tranh lên bàn, phấn khởi : "Mau chọn ! Muội thích bức nào?"
Thấy bộ dạng chán chường, hờ hững chẳng mấy hứng thú của Lâm Phi Lộc, cau mày hỏi: "Không thích ai ?"
Cô lười nhác đáp: "Vâng."
Lâm Cảnh Uyên nghĩ ngợi: "Vậy tứ ca , thích mẫu nam tử thế nào, tứ ca sẽ dựa theo yêu cầu của để tìm lang quân như ý cho . Dù lật tung từng tấc đất của Đại Lâm , cũng nhất định tìm cho ."
Lâm Phi Lộc một tay chống đầu, một tay cuốn cuốn đuôi tóc, câu câu đáp: "Ôn nhu."
Sắc mặt Lâm Cảnh Uyên cứng , tranh thủ thời gian ghi nhanh xuống sổ: "Còn gì nữa ?"
Lâm Phi Lộc thẳng nghiêm túc suy nghĩ, giọng uể oải: "Võ công cao cường, mưu lược, dáng dấp mắt, khi mặc áo trắng cực kỳ tuấn, thoát tục, khi chuyện với luôn thẳng mắt , mặc kệ gì chăng nữa đều đồng tình với . Hàng năm đến sinh nhật , dù cho ở cũng sẽ tìm cách đến tận tay tặng quà cho ..."
Càng , giọng cô càng nhỏ dần.
Lâm Cảnh Uyên chăm chú ghi chép, càng ghi càng cảm thấy gì đó thích hợp.
Trí thông minh của đến giờ mới phát huy tác dụng: "Có thể cụ thể như thế . Lộc Nhi, thực thích , đúng ?"
Lâm Phi Lộc:...
Mình lỡ miệng cái gì nên ?
Lâm Cảnh Uyên đặt bút xuống bàn: "Là ai? Muội thích thì hà cớ gì tuyển với chọn nữa, sớm định ngày hai bên bàn chuyện đại sự thôi."
Lâm Phi Lộc trầm mặc một hồi, chậm rãi lật từng cuộn chân dung nghiêm túc xem, thản nhiên : "Muội và đó khả năng. Tương lai của và đó hư vô, mờ mịt, nhất vẫn nên chọn trong danh sách ."
Nguyên văn "喜丧". Theo các tài liệu thì Hỉ Tang tức là những đám tang mà khuất là thanh cao, phúc đức trường thọ, gia đình hưng vượng. Thời xưa 80 tuổi mà mất thì thể coi là Hỉ Tang. Con cháu cần quá buồn bã, vì theo quan điểm của Trung xưa thì Hỉ Tang tức là dù nhà tang, nhưng ở hưởng phúc phần của khuất.