TỪNG LÀ THÁNH NỮ TRÀ XANH MÀ LẠI RƠI VÀO TÌNH CẢNH NÀY Ư?????? - Chương 96: Cô thật sự cầm kịch bản hồng nhan họa thủy rồi

Cập nhật lúc: 2024-11-11 13:17:54
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước mặt bao nhiêu Lâm Phi Lộc vẫn chút ngượng ngùng, ôm một lúc liền từ trong n.g.ự.c dậy.

Tống Kinh Lan kéo cô xuống bên cạnh , mới cầm bút lên tiếp tục phê duyệt tấu chương phê xong, thấy cô hỏi: Sao sẽ tới?

Tống Kinh Lan phê xong gấp sổ con , ngẩng đầu lên chỉ : Ta đoán.

Lâm Phi Lộc thấy còn đang bận bịu nên cũng quấy rầy xem tấu chương, giường êm tò mò trái , đầu thấy một tiểu thị vệ thanh tú. Cô ngẩn , kinh ngạc : Thiên Đông?!

Sắc mặt Thiên Đông ửng hồng, khó nén kích động: Ngũ công chúa!

Cô gặp quen, vô cùng vui vẻ, qua đánh giá một vòng, Thiên Đông ngươi cao lên nhiều , suýt chút nữa là nhận ngươi đó.

Thiên Đông ngượng ngùng vui vẻ: Nhiều năm gặp, công chúa cũng cao lớn hơn nhiều .

Hai chuyện vài câu, Lâm Phi Lộc đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, chút hoảng hốt lướt qua bên của , Thiên Đông, bây giờ ngươi sẽ là...

Thiên Đông thấy chỗ ánh mắt cô quét tới, mặt lập tức đỏ rực, liên tục lắc đầu, ngay cả còn thành câu: Thuộc hạ... Thuộc hạ ! Thuộc hạ chỉ là cận vệ của bệ hạ!

Tống Kinh Lan phê xong một quyển sổ con khác, đặt bút lông xuống, vươn tay kéo cô trở về: Đừng trêu .

Tầm mắt của Lâm Phi Lộc về bàn của : Chàng xong ?

Chàng xoa xoa mi tâm: Sổ con chất thành một đống, chỉ sợ là xem đến nửa đêm mới xong. Nàng đói bụng ? Ta gọi truyền thiện lên .

Lâm Phi Lộc lắc đầu: Không đói bụng, chờ xong cùng ăn. Cô đưa tay lên sờ búi tóc của , tủm tỉm hỏi: Chàng thấy ?

Hắn sớm thấy hôm nay cô để kiểu tóc mới, gật đầu: Đẹp mắt.

Cô chỉ chỉ Thính Xuân đang đợi ở bên , Là Thính Xuân chải cho đấy.

Tống Kinh Lan thuận theo cánh tay cô chỉ xuống một chút, ý ôn hòa, Thưởng.

Thính Xuân khẽ động, lập tức quỳ xuống nhận thưởng, Tạ ơn bệ hạ ban thưởng.

Hôm nay nàng và Thập Hạ đều nhận kích động và kinh hãi cực lớn, đến bây giờ còn chút tỉnh táo, đột nhiên thấy bệ hạ ban thưởng, trong lòng càng phức tạp. Nàng vẫn còn đang quỳ, thấy Vĩnh An công chúa : Nơi của thật khí phái cũng lộng lẫy.

Bọn họ thấy bệ hạ nhẹ nhàng một tiếng: Thích nơi ? Vậy nàng chuyển qua đây ở .

Hai bọn họ tai chấn động thôi, trong đầu đồng loạt hiện lên một suy nghĩ: Những ngày tháng ở trong cung sợ là sẽ đổi .

Điện Lâm An là nơi Hoàng đế ngày thường sinh hoạt ăn uống ngủ nghỉ xử lý chuyện chính sự, là rộng gấp đôi so với cung Vĩnh An, cũng càng nguy nga tráng lệ hơn nhiều. Lâm Phi Lộc trong lúc chờ Tống Kinh Lan phê duyệt tấu chương bảo Thiên Đông dẫn cô thăm quan một vòng, còn bổ nhào lên long sàng lăn lộn mấy vòng khiến cho Thính Xuân và Thập Hạ theo dọa đến hồn suýt bay mất luôn.

Lúc tham quan điện xong trở về, bên cạnh bàn phê tấu chương thêm một cái bàn nhỏ, bàn bày đầy điểm tâm và bơ.

Lâm Phi Lộc thấy bên trong còn cả bánh ngọt hoa sen lưu sa, bánh hoa đào lòng đào xốp giòn, đều là mấy món bánh cô thích ăn mang đến Thúy Trúc cư cho nếm thử.

Cô tự giác xuống, cầm lấy bánh ngọt ăn, ăn qua dáng vẻ của cụp mắt phê duyệt tấu chương.

Cả đoạn đường đón dâu đều mặc thường phục, lúc đổi là long bào màu đen, khí thế của bậc đế vương bức , lúc qua thật sự chút dọa . mà dọa thì dọa , trai thì vô cùng trai. Lâm Phi Lộc ăn ngắm trai , cảm thấy dường như bánh cũng ngon hơn nhiều.

Lúc cô chuẩn ăn đến cái thứ năm, Tống Kinh Lan gấp sổ con đầu qua, giọng điệu giống như đang dỗ trẻ con: Bánh ngọt ăn nhiều dễ chướng bụng, nàng ăn ít một chút lát còn ăn tối, thích thì ngày mai ăn, ?

Lâm Phi Lộc uống một ngụm bơ, vỗ vỗ lồng n.g.ự.c ăn nghẹn: Được.

Tống Kinh Lan liền gọi dọn bánh ngọt xuống, bàn chỉ còn thoại bản và kịch hát cô thích , còn một vài viên bi cửu liên , đây đều là những thứ đồ chơi nhỏ cô thường mang đến Thúy Trúc cư chơi với .

Lâm Phi Lộc ghé bàn gảy gảy viên bi, nghiêng đầu với : Trẻ con!

Tống Kinh Lan lắc đầu , phê xong một quyển đưa tay qua lấy một quyển sổ con khác bắt đầu phê duyệt.

Kinh tế của Tống quốc vẫn luôn phồn vinh, sản nghiệp kinh tế thúc đẩy nền văn hóa, thơ ca từ ngữ trong thoại bản kịch hát cũng miêu tả cảnh đất nước cường thịnh. Trong thoại bản dân gian lưu truyền cũng đến từ đầu, mỗi một bản là một truyền kỳ khác . Lúc đầu Lâm Phi Lộc chỉ định thử xem bọn họ gì, đó cô câu chuyện trong thoại bản hấp dẫn, say sưa ngon lành,

Trong điện cực kỳ yên tĩnh, chốc lát chỉ tiếng lật sách vang lên.

Lâm Phi Lộc giường, đó lâu mỏi lưng, xuống, cuối cùng nhích nhích gối đầu lên chân Tống Kinh Lan, cuối cùng lấy cái đệm lót xuống m.ô.n.g bệt xuống đất, tựa lên bàn truyện.

Bên ngoại trừ Thiên Đông là phản ứng gì, những khác đều Vĩnh An công chúa dọa hết hồn, theo từng động tác của công chúa bọn họ hít một , nơm nớp lo sợ, thấp thỏm lo âu. Cuối cùng phát hiện chuyện gì xảy , bệ hạ vẫn bình thường phê duyệt tấu chương, thỉnh thoảng đầu công chúa một cái, trong mắt đều là ý khó phai nhạt.

Lúc gần chạng vạng tối, thái giám truyền lời chạy tới, quỳ gối bình phong ngọc cung kính : Bệ hạ, bên ngoài trung thư thị lang và lễ bộ thượng thư cầu kiến.

Tống Kinh Lan vẫn đang tấu chương, lạnh nhạt : Tuyên.

Lúc Lâm Phi Lộc mới ngẩng đầu lên khỏi quyển thoại bản, đầu nhỏ giọng hỏi: Vậy phía nha.

Hoàng đế thảo luận chuyện chính sự chuyện gì tránh , cô đang định dậy, thấy Tống Kinh Lan ấm giọng : Không cần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tung-la-thanh-nu-tra-xanh-ma-lai-roi-vao-tinh-canh-nay-u/chuong-96-co-that-su-cam-kich-ban-hong-nhan-hoa-thuy-roi.html.]

Lâm Phi Lộc vẫn còn do dự: Như lắm ...

Tống Kinh Lan : Chuyện nhỏ mà thôi, .

Lâm Phi Lộc thầm nghĩ, tin mới lạ đó. Có nào mà như ? Mà nào giống như chứ?

Tống Kinh Lan như , cô cũng đang đến đoạn đặc sắc, nên lười di chuyển, liền xuống tiếp tục thoại bản.

Một lúc hai mặc triều phục khom tới, khi hành lễ, hai ngẩng đầu lên thấy phía một thiếu nữ đang , hai đồng thời đều hoảng sợ.

Lâm Phi Lộc ngẩng đầu lên cũng cảm nhận hai ánh mắt kinh ngạc của bọn họ, cô từ bé bản xinh khiến cho khác đều d.a.o động. Cô cúi thấp đầu xuống, chỉ thiếu chút chui trong sách, tận lực cố gắng giảm bớt sự tồn tại của bản .

Giọng lạnh nhạt của Tống Kinh Lan kéo hồn của hai trở về: Triệu hai khanh đến đây là vì chuyện liên quan đến việc sắc phong Hoàng hậu cùng với chuyện đại hôn của cô, giao cho hai chuẩn .

Tống Kinh Lan vung tay xuống, Thiên Đông lập tức nhận lệnh, tiếp nhận lấy thánh chỉ sớm đưa cho hai vị đại thần bên .

Đáng thương cho hai còn thấy tinh thần từ trong cơn hoảng loạn tin tức cho chấn kinh đến đầu óc đều tê dại.

Từ xưa đến nay triều thần chỉ quan tâm đến chuyện quốc gia đại sự, mà chuyện nối dõng của bệ hạ bọn họ cũng vô cùng quan tâm. Bệ hạ đăng cơ mấy năm , nhưng vẫn từng nạp phi, cũng đặt chân trong hậu cung một bước, theo lý mà , bọn họ những vị quan trong triều đều thầm lặng lo lắng lâu.

Bệ hạ tuổi trẻ tài cao, văn võ song , sự quản lý của , Tống quốc ngừng phát triển, đều hy vọng sự phồn vinh thể kéo dài muôn đời, bệ hạ thể sớm ngày sinh hạ hoàng tử lập thái tử. bây giờ đừng đến hoàng tử, ngay cả một phi tử cũng , thực sự khiến cho sốt ruột.

bọn họ nào dám nhắc nhở bệ hạ, dù bệ hạ cũng là loại quân vương cái gì cũng theo lời khuyên của khác. Bọn họ nguyện trung thành, nhưng cũng e ngại, chỉ thể là trong lòng vui sướng đau nhói.

Lúc bệ hạ sắc phong Hoàng hậu, bọn họ đơn giản là chấn động, vẻ vui mừng còn kịp thể hiện, khi nhận thánh chỉ, thấy đó là sắc phong Vĩnh An công chúa Hoàng hậu, hai nghênh đón kinh hãi thứ ba.

Tống Kinh Lan thèm để ý hai sắc mặt biến ảo khó lường ở bên , phê duyệt tấu chương thản nhiên : Bảo của Ty Thiên Giám chọn ngày , từng khâu sơ hở gì, sắp xếp thỏa đến bẩm báo.

Trung thư thị lang và lễ bộ thượng thư lật qua lật thánh chỉ hai , thiếu nữ bên cạnh bệ hạ một chút.

Sáng nay bọn họ đều nhận tin Vĩnh An công chúa cung, chẳng lẽ chính là vị ?

Quân thần thảo luận chính sự tránh né, bây giờ bệ hạ lập cô hoàng hậu, công chúa hòa của Đại Lâm rõ ràng là đưa tới một yêu cơ hồng nhan họa thủy mà, dùng yêu cơ mê hoặc chủ thượng, nhân cơ hội lật đổ Đại Tống của chúng !!!

Râu trắng của lễ bộ thượng thư run lên, lập tức quỳ xuống : Bệ hạ, sắc phong Hoàng hậu là chuyện đại sự, là chuyện quan trọng liên quan đến cơ nghiệp của Đại Tống, cầu xin bệ hạ nghĩ !

Trung thư thị lang dù gì nhưng cũng quỳ theo.

Tay đang của Tống Kinh Lan dừng , cuối cùng cũng ngẩng đầu lên hai ở bên .

Hai nhận ánh mắt lạnh lẽo của bệ hạ, trong lòng đều run lên, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, cái âm lãnh của Hoàng đế, bọn họ thành lời thêm một câu khuyên nhủ nào.

Một lúc , Tống Kinh Lan một tiếng, thu tầm mắt tiếp tục phê duyệt tấu chương, trong giọng cũng chút tức giận nào, ngược mấy phần vui vẻ: Việc giao cho hai khanh, Cô yên tâm, xuống .

Hai vị đại thần cầm thánh chỉ cúi đầu rời khỏi chính điện.

Lâm Phi Lộc ở bên cạnh giả bộ im lặng truyện nhưng tai vẫn vểnh lên ngóng: Ngầu... Ngầu c.h.ế.t !!!

Cô thật sự cầm kịch bản hồng nhan họa thủy !

Cố Diệp Phi

Những cung nhân đều câm như hến vì lễ bộ thượng thư chọc giận bệ hạ, lúc bọn họ vẫn đều đang âm thầm chấn động. Nhiều năm hậu từng phong phi, đến phong hậu, phong hậu còn là công chúa hòa , hiểu của bọn họ trong nháy mắt đều phá vỡ .

Thính Xuân và Thập Hạ lén qua , trong mắt đều là ngạc nhiên và vui mừng.

Hóa công chúa thật sự lừa bọn họ!

Bệ hạ thật sự đối với công chúa ! Tốt đến khó tin!

Sau bọn họ chính là hầu hạ bên cạnh Hoàng hậu nương nương , vinh quang , thể vui đây.

Mãi đến khi bóng tối bao trùm cả hoàng cung, Tống Kinh Lan cuối cùng mới phê duyệt xong đống tấu chương chồng chất bao lâu nay, truyền thiện lên điện Lâm An. Đồ ăn bày lên bàn, quả nhiên đều là những món Lâm Phi Lộc thích, cô ăn nhiều bánh ngọt nên cũng đói lắm, mỗi món đều nếm thử một chút buông đũa xuống.

Cung nhân hầu hạ hai bọn họ dùng bữa nhưng thấy bệ hạ tự gắp thức ăn múc canh. Một buổi chiều ngắn ngủi bọn họ trải qua quá nhiều chuyện nên bây giờ cũng còn thấy kinh ngạc tưởng là ảo giác nữa.

Ăn xong cơm tối, Lâm Phi Lộc liền cầm theo quyển thoại bản xong về cung Vĩnh An tiếp. Lăn long sàng cái gì mà lăn chứ, cô cảm thấy bản chuẩn tâm lý sẵn sàng, hết cứ ở tạm như .

Ban đầu Tống Kinh Lan định để cho cô , nhưng dù cả dọc đường cũng tay, cái gì nên sờ cũng đều sờ . Bây giờ thấy bộ dạng chuồn êm của cô, chỉ nở nụ , dặn dò cô vài câu buổi tối nghỉ ngơi thật thêm gì nữa.

Ngày đầu tiên tới Tống quốc, Lâm Phi Lộc ngủ ngon, lẽ là do khung cảnh giống với cung Minh Nguyệt mang đến cho cô cảm giác quen thuộc yên tâm hơn. Hôm khi rời giường cô Thập Hạ rạng sáng đêm qua bệ hạ đến một , hỏi thăm công chúa ngủ yên .

Sau khi cô ngủ say, mới rời .

Lễ bộ và trung thư bắt đầu chuẩn đại điển sắc phong Hoàng hậu và lễ đại hôn của đế hậu, chỉ trong vòng một ngày tin tức bệ hạ lấy Vĩnh An công chúa hậu truyền khắp thành Lâm.

Thái hậu ở trong điện Trọng Hoa chuyện , giật rớt cái bát trong tay.

Một lúc , thái hậu qua tuổi trung niên nhưng vẫn mỹ mạo mới trầm giọng phân phó cung nhân: Truyền ý chỉ của ai gia, tuyên Vĩnh An công chúa tới gặp.

Loading...