Tướng công nhà tỷ tỷ - Chương 41

Cập nhật lúc: 2024-12-25 15:33:43
Lượt xem: 193

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

41

 

Mắt thấy tâm nguyện sắp thành, Tạ Ngọc Khanh sắp cưới Tiết Nhạn thê tử. ngờ Triệu Văn Hiên chen một chân, nếu Triệu tiệp dư thật sự cầu thánh chỉ ban hôn, liền chỉ thể trơ mắt Tiết Nhạn gả cho Triệu Văn Hiên.

 

Hắn Triệu Văn Hiên hèn hạ như thế, âm thầm giở trò, cướp thê tử của .

 

Tạ Ngọc Khanh thẹn giận, phẫn nộ thôi: "Triệu Văn Hiên, ngươi rõ ràng thích Nhạn nhi, và Nhạn nhi hôn ước, ngươi mà hèn hạ vô sỉ, dùng thủ đoạn đê tiện, cướp thê tử của !"

 

Triệu Văn Hiên : "Có một câu, cần nhắc nhở Tạ một chút, tuy cùng nhị tiểu thư hôn ước, nhưng thành , nàng là thê tử của Tạ ."

 

Tạ Ngọc Khanh tức giận đến mức đ.ấ.m một cú mặt Triệu Văn Hiên vốn sưng đỏ.

 

võ công, từng thương, cú đ.ấ.m nhẹ hẫng , cho dù dùng hết lực, cũng bao nhiêu lực đạo. Triệu Văn Hiên cũng thể dễ dàng né tránh, nhưng Triệu Văn Hiên lựa chọn cứng rắn chịu đựng cú đ.ấ.m .

 

Hắn lau vết m.á.u ở khóe miệng, : "Cú đ.ấ.m để Tạ xả giận, Tạ cảm thấy trong lòng thoải mái hơn chút nào ? Không Tạ còn nhớ từng ?"

 

"Ngươi gì?" Tạ Ngọc Khanh đang nổi nóng, lửa giận ngập tràn chỗ phát tiết, lúc mất lý trí, chỉ hảo bằng hữu từng kết giao với phản bội , là Triệu Văn Hiên với .

 

Hắn ngày đêm mong mỏi Tiết Ngưng thể đổi với Tiết Nhạn, liền thể thực hiện hôn ước, cưới Tiết Nhạn thê tử. Vất vả lắm mới đợi Tiết lão phu nhân định ngày thành , vẫn chậm một bước, tại phận trêu ngươi như !

 

Triệu Văn Hiên là trưởng tử của Hình bộ thượng thư, là cháu trai của Triệu phi, Triệu tiệp dư cầu thánh thượng ban hôn, tranh với Triệu Văn Hiên đây.

 

Hắn thật hận.

 

Triệu Văn Hiên lạnh : "Tạ , từng với , Tiết gia nhị tiểu thư là một cô nương , bỏ lỡ nhất định sẽ hối hận. lúc đó lời khuyên của , một lòng hướng về Tiết Ngưng. Nàng cùng Ninh vương ban hôn, liền chán nản sống qua ngày, còn từng lúc từ bỏ lý tưởng của , còn từng tổn thương nhị tiểu thư, sai ?"

 

Tạ Ngọc Khanh nhất thời nên lời, nhớ , khi xảy chuyện, Triệu Văn Hiên quả thật đến cửa khuyên , khuyên trân trọng mắt, khuyên từ bỏ Tiết Ngưng. chìm đắm trong nỗi đau chia lìa với yêu.

 

Thậm chí vì tức giận Tiết Ngưng phản bội lời thề của bọn họ, sang bực tức cầu Tiết Nhạn, lúc đó nghĩ Tiết Ngưng gả cho khác, liền cưới khác, còn cưới của Tiết Ngưng.

 

Hắn chẳng cũng mượn chuyện để trả thù Tiết Ngưng, trả thù nàng nhẫn tâm bỏ rơi .

 

Thấy Tạ Ngọc Khanh lời nào, Triệu Văn Hiên tiếp tục khuyên nhủ: "Huynh nếu chủ động cầu Tiết nhị tiểu thư, liền nên buông bỏ quá khứ, một lòng một đối với nàng , nhưng như thế nào?"

 

Thấy Tạ Ngọc Khanh đỏ mặt tía tai, thể phản bác.

 

Triệu Văn Hiên tiếp tục : "Huynh để ý đến tình cảm của nàng dành cho , để ý đến sự hy sinh của nàng , ở trong bữa tiệc định của hai chạy tìm Tiết Ngưng, trọng thương khiêng về, thương tích đầy . Là nhị tiểu thư ngày đêm nghỉ, quản khó nhọc chăm sóc , nếu nàng , giữ mạng. vẫn chấp mê bất ngộ, những thấy sự hy sinh của nàng , còn giận chó đánh mèo lên nàng ."

 

"Ta..." Tạ Ngọc Khanh ngây ngốc Tiết Nhạn, thấy nàng cụp mắt xuống, trong mắt dường như ánh lệ, tim cũng nhói đau theo, đầy chua xót.

 

"Không chỉ như , lúc Tiết Ngưng đề nghị hoán , ngầm đồng ý để Tiết nhị tiểu thư thế Tiết Ngưng vương phủ. Như xem , căn bản thích nàng , cũng từng thật lòng đối xử với nàng , càng giống một nam nhân trân trọng che chở nàng ."

 

Tạ Ngọc Khanh nắm chặt tay, nhớ chuyện cũ, hối hận kịp, hận thể tự tát một cái thật mạnh. Trong lòng càng thêm hối hận: "Trước tổn thương nàng , là mắt tròng, luôn chấp niệm quá khứ, chìm đắm trong nỗi đau thể tự thoát , là phụ lòng chân tình của nàng . Ta sai , sẽ dốc hết sức để bù đắp..."

 

"Hừ." Triệu Văn Hiên hừ lạnh một tiếng, cắt ngang lời Tạ Ngọc Khanh, "Tạ Ngọc Khanh tự phụ tài hoa hơn , cái gì cũng nhất. Nếu Tạ phủ gặp chuyện, cần giúp vượt qua khó khăn, thể coi trọng Tiết nhị tiểu thư từ nhỏ lưu lạc bên ngoài, nuôi dưỡng trong nhà thương gia. Huynh hết đến khác lợi dụng nàng , lợi dụng sự yêu thích của nàng , chẳng qua chỉ là Tiết Ngưng hối hận đầu. phát hiện Tiết Ngưng giống như tưởng tượng, liền câu ba đáp bốn, sang theo đuổi nhị tiểu thư. Huynh chẳng qua chỉ là dựa sự yêu thích của Tiết Nhạn dành cho , cảm thấy nàng sẽ mãi mãi rời bỏ mà thôi."

 

Tạ Ngọc Khanh ngừng lắc đầu: "Không như ." Hắn ý thức sai , sai thì nên vãn hồi bù đắp, thề, nhất định sẽ đối xử với Tiết Nhạn.

 

"Không ai sẽ mãi mãi hy sinh, cho dù là yêu nhất, cũng sẽ lúc mệt mỏi, Tiết nhị tiểu thư như , dựa cái gì mà cảm thấy nàng sẽ mãi mãi tại chỗ chờ ."

 

Tạ Ngọc Khanh chỉ cảm thấy Triệu Văn Hiên tính tình trầm lặng, chuyện gì cũng giấu trong lòng, khi về phía Tiết Nhạn ánh mắt dịu dàng, dường như chứa đựng vô vàn ôn nhu.

 

Tiết Nhạn tuy chỉ gặp Triệu Văn Hiên hai , đối với cũng hảo cảm gì, nhưng , hiểu cảm thấy chua xót.

 

Tuy nàng buông bỏ quá khứ, nhưng mỗi khi nhớ bản từng cố gắng hy sinh, nhận hồi đáp, nàng cũng ôm lấy bản của ngày xưa.

 

Nàng cũng từng hoài nghi chính , đủ , cho nên mới yêu thích, mới đối xử tử tế.

 

Cho đến bây giờ, từ miệng Triệu Văn Hiên , nàng mới thật sự hiểu rõ, nàng đủ , mà là Tạ Ngọc Khanh do dự bất định, hại hại .

 

Nàng thậm chí chút đồng cảm với tỷ tỷ, tỷ tỷ chấp niệm Tạ Ngọc Khanh, chẳng cũng giống như nàng lúc .

 

Triệu Văn Hiên : "Ta từng với Tạ , Tiết nhị tiểu thư xứng đáng khác thật lòng yêu thương che chở. Nếu Tạ trân trọng, sẽ trân trọng nàng . Từ lúc đó, quyết định nếu như thể Tiết nhị tiểu thư để mắt tới, sẽ dùng cả đời để trân trọng nàng , yêu thương nàng , tuyệt đối để nàng chịu nửa điểm tủi ."

 

Tạ Ngọc Khanh thất hồn lạc phách, lẩm bẩm : "Thì ngươi từ ngày yến tiệc thọ thần của Tạ phủ thích Nhạn nhi , thì ngươi từ ngày đó lên kế hoạch nàng ."

 

"Có ?" Triệu Văn Hiên lạnh: "Xem Tạ Ngọc Khanh một chút cũng tôn trọng khác, trân quý nàng còn kịp, thể dùng thủ đoạn, giở trò bịp bợm, Triệu Văn Hiên chỉ một tấm chân tình mà thôi."

 

Nhìn bộ dạng thất hồn lạc phách, đả kích của Tạ Ngọc Khanh, khóe miệng Triệu Văn Hiên nhếch lên một nụ mỉa mai: "Với tình cảnh hiện tại của Vũ Đức hầu phủ, chỉ bằng Tạ , thật sự thể bảo vệ nàng chu ? Nếu đến muộn một bước, nàng giam Hình bộ đại lao . những điều tạm thời bàn đến, nếu nàng gả Tạ phủ, cả ngày đấu đá hậu trạch, minh thương ám tiễn, thật sự thể bảo vệ nàng ? Lại thể bảo vệ nàng cả đời bình an vô sự ? Đã qua cả một tháng , bắt hung thủ hãm hại ?"

 

Tạ Ngọc Khanh á khẩu, Triệu Văn Hiên đúng, Tạ gia nguy cơ trùng trùng, còn tìm chứng cứ bắt hung thủ, cho dù Tiết Nhạn nguyện ý gả cho , cũng thể bảo vệ nàng chu .

 

Hiện tại Vũ Đức hầu phủ vì kết giao với Tiết gia mà liên lụy, cho dù Tiết gia xảy chuyện, trong Tạ phủ vẫn còn thứ mẫu và như hổ rình mồi, chỉ Tiết Nhạn thông minh, hiểu mưu tính, chỉ nàng mới thể xử lý đống hỗn độn của Tạ gia, nhưng để bảo vệ nàng tổn thương.

 

"Nếu như , Tạ là lựa chọn trả hôn thư, là đánh cược cả tiền đồ của Tạ gia?" Thấy Tạ Ngọc Khanh vẫn chấp mê bất ngộ, thái độ của Triệu Văn Hiên cũng dần dần trở nên cứng rắn.

 

Tạ Ngọc Khanh về phía Tiết Nhạn, vẻ mặt đau buồn: "Nàng là vị hôn thê của , sẽ đưa hôn thư cho ngươi."

 

Nụ môi Triệu Văn Hiên dần dần biến mất: "Nếu Tạ vẫn cứ chấp mê bất ngộ, chỉ thể cưỡng đoạt. Ba ngày, sẽ đích đến cửa lấy."

 

Tay Tạ Ngọc Khanh trong tay áo run rẩy, nhưng cũng chỉ cần đợi thánh chỉ từ trong cung đến, thậm chí thể cầm cự nổi ba ngày.

 

Triệu Văn Hiên xong liền kéo Tiết Nhạn khỏi Tiết phủ.

 

Chỉ còn Tạ Ngọc Khanh vẻ mặt tiều tụy, thất thần tại chỗ, lúc mới sâu sắc cảm nhận lúc ở yến tiệc thọ thần bỏ rơi Tiết Nhạn, nàng sẽ đau lòng đến nhường nào, nhưng chẳng thể cứu vãn.

 

Tiết Ngưng thấy Tạ Ngọc Khanh bộ dạng thất hồn lạc phách như , liền tiến lên khuyên nhủ: "Hay là biểu ca trả hôn thư cho ? Triệu gia đối phó với Tiết gia, tự nhiên cũng sẽ bỏ qua Vũ Đức hầu phủ từng kết giao với Tiết gia. Triệu Văn Hiên đối với là quyết , biểu ca lấy gì để tranh với Triệu gia, chẳng lẽ biểu ca màng đến mẫu và tiền đồ của ? Hiện tại kỳ thi khoa cử sắp đến, biểu ca nên chuyên tâm học hành mới , chớ nên phụ lòng kỳ vọng của ở Thái học dành cho biểu ca. Triệu gia Triệu tiệp dư, Triệu tiệp dư tố cáo cô mẫu, sắc phong phi . Triệu tiệp dư lập công, thanh thế của Triệu gia chỉ e còn hơn cả Tiết gia năm xưa, biểu ca đắc tội với Triệu gia, đắc tội với Triệu phi, nhất định sẽ liên lụy đến gia tộc, đến lúc đó đừng là hôn thư giữ , Tạ gia cũng sẽ gặp nguy hiểm."

 

Lời Tiết Ngưng , Tạ Ngọc Khanh càng thêm phẫn nộ, năng cũng còn khách khí: "Nhạn nhi chẳng cũng là của ? Triệu Văn Hiên hỏi ý kiến của nàng , cưỡng ép cưới nàng vợ, hơn nữa Triệu gia tay đối phó Tiết gia, chẳng lẽ thể trơ mắt nàng gả Triệu gia, ức h.i.ế.p ?"

 

Thấy câu nào câu nấy đều bênh vực Tiết Nhạn, Tiết Ngưng càng thêm đau lòng, nước mắt lã chã rơi xuống. "Tạ Ngọc Khanh, lúc ghét bỏ phận vương phi của bao nhiêu, bây giờ mong hoán trở . Hiện tại tìm một mối hôn sự , còn đang vui mừng cho nàng kịp, tại ngăn cản! Chẳng lẽ trơ mắt của thành với nam nhân từng yêu ? Hơn nữa gả Triệu gia, ít nhất thể Tiết gia chu ít nhiều, ."

 

Hiện tại Triệu Văn Hiên cầu thánh chỉ ban hôn, nàng chỉ mong Tạ Ngọc Khanh và Tiết Nhạn thể thành phu thê.

 

"Tạ Ngọc Khanh, do dự bất định, cái gì cũng , cuối cùng chỉ thể cái gì cũng ."

 

Ra khỏi Tiết phủ, Tiết Ngưng liền xe ngựa đến Ninh vương phủ, nghĩ đến đêm tân hôn, đối mặt với sự sợ hãi Ninh vương, nàng trong lòng lo lắng, nắm chặt khăn tay đến nhăn nhúm.

 

Huệ nhi ở bên cạnh khuyên nhủ: "Đại tiểu thư, hiện tại vương phủ , liền đừng nghĩ đến Tạ nhị công tử nữa, vẫn nên nghĩ cách trái tim của Ninh vương, thể vững trong vương phủ mới là quan trọng."

 

Tiết Ngưng thở dài một : "Ngươi cũng cần khuyên , hiện tại Tiết phủ xảy chuyện, tự chừng mực."

 

Vào phủ mới Ninh vương hộ tống Lâm phi đến Bắc Địch, e rằng nửa tháng mới phủ.

 

Nàng bảo quản gia Chu Toàn đưa đến sổ sách trong phủ, khi trải qua bài học ở Tạ phủ, nàng mới hiểu vì mẫu luôn địa vị gì trong phủ, chuyện đều tổ mẫu lấn át, Huệ nhi một câu đúng, nàng nghĩ cách vững gót chân trong Ninh vương phủ, như mới thể nghĩ cách cứu nhà ngoài.

 

Nàng từ nhỏ xuất cao môn đại hộ, tự nhiên là hiểu lễ nghĩa, giữ quy củ, ngôn hành cử chỉ càng thể bắt bẻ.

 

Theo lệ, Quế ma ma mỗi ngày sáng tối đều sắp xếp huấn luyện, nhưng khỏi Ngưng Tuyết viện, sắc mặt Quế ma ma đổi.

 

Liễu nhi hề nhận : "Cô mẫu, vương phi hôm nay tiến bộ thật nhanh! Người xem vương phi điểm , thơm đậm đà tan, màu đều , động tác điểm cũng là trôi chảy như nước, động tác của vương phi thật mắt! Công phu như , Liễu nhi e rằng thêm mười năm nữa cũng học , vẫn là cô mẫu dạy giỏi, vương phi nhanh như học ."

 

Quế ma ma giơ tay gõ lên đầu nàng : "Ngươi mười năm cũng học , nàng chỉ trong mấy ngày học , ngươi cảm thấy kỳ lạ ? Ngày bảo vương phi học quy củ lễ nghi, học điểm cắm hoa, nàng giống như đang tra tấn , còn luôn lơ đãng, thể thấy tâm tư của nàng đặt ở những chuyện đó, hôm nay tại học một , còn hơn cả học mười năm."

 

"Cô mẫu vương phi hôm nay chút kỳ quái?"

 

Quế ma ma như đang suy nghĩ điều gì: "Kỳ quái , chỉ điện hạ khi dặn dò, chú ý nhất cử nhất động của vương phi, hơn nữa vương gia thích vương phi, vì thích nàng hiểu lễ nghĩa, giữ quy củ."

 

E rằng Ninh vương chính là thích tính tình gò bó, lanh lợi của vương phi.

 

Liễu nhi càng thêm nghi hoặc, liền hỏi: "Vậy cô mẫu tại còn dạy vương phi những quy củ ?"

 

Quế ma ma : "Vương phi và Nguyệt phi nương nương giống , nương nương từ nhỏ thích học những thứ , cũng những quy củ lễ nghĩa ràng buộc. Nương nương từng với , cảm thấy học những thứ ích gì, còn bằng học cưỡi ngựa b.ắ.n cung. Nguyệt phi nương nương lúc trẻ tính tình hoạt bát, giống với vị vương phi của chúng . Ta thấy vương phi liền nhớ đến nương nương lúc nhỏ, vì học quy củ, quốc công đại nhân đánh mắng bao nhiêu , nhưng vẫn đổi. Chỉ là khi cung, cung quy ràng buộc, các nương nương trong cung chằm chằm, liền thể tùy tâm sở dục nữa, tính tình cũng thu liễm nhiều."

 

Liễu nhi mắt sáng lên, : "Liễu nhi hiểu , Nguyệt phi nương nương tự thích học quy củ, nhất định cũng sẽ bắt ép vương phi học quy củ, cho nên cô mẫu cũng nghiêm khắc yêu cầu vương phi học."

 

"Coi như ngươi thông minh một ." Quế ma ma : "Nguyệt phi nương nương dạy vương phi quy củ, chỉ là nghĩ đến khi đến dịp lễ tết cung, sẽ bắt bẻ, sẽ khó vương phi mà thôi."

 

Hơn nữa Nguyệt phi phái bà đến vương phủ, là lo lắng Ninh vương điện hạ quanh năm ở trong quân doanh, cả ngày chỉ tiếp xúc với nam nhân, sợ hiểu tâm tư của nữ tử, sẽ thương hoa tiếc ngọc, sợ vương phi sẽ chịu tủi .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuong-cong-nha-ty-ty/chuong-41.html.]

Quế ma ma như nghĩ đến điều gì, liền bảo Liễu nhi tìm Tân Vinh, truyền tin những chuyện xảy trong vương phủ mấy ngày nay cho Ninh vương.

 

Liễu nhi hỏi: "Ma ma là đang hoài nghi điều gì ?"

 

Quế ma ma lắc đầu: "Ninh vương Bắc Địch đường xá xa xôi, trong lòng nhất định lo lắng cho vương phi. , chuyện của vương phủ ngươi với ngoài nửa lời, để tránh kẻ tâm ."

 

Ra khỏi Tiết phủ, Tiết Nhạn hất tay Triệu Văn Hiên , ngờ Triệu Văn Hiên màng đến ý nguyện của nàng cầu Triệu phi ban hôn, nghĩ lúc nàng còn vì Triệu Văn Hiên kết giao với biểu ca, liền cho rằng , nhưng hiện tại Triệu gia xin thánh chỉ đến phủ bắt , nàng càng dây dưa gì với Triệu Văn Hiên.

 

"Triệu công tử, và ngươi chỉ gặp mặt một , cũng căn bản thích ngươi, càng sẽ thành với ngươi. Hơn nữa Triệu gia các ngươi hiện tại đang đắc thế, Tiết gia cả nhà lao ngục. Ta tự nhiên là dám trèo cao, cho dù là kháng chỉ, mất mạng , cũng tuyệt đối sẽ gả cho ngươi, khuyên Triệu công tử hãy bỏ ý nghĩ đó ."

 

Triệu Văn Hiên : "Ta nàng sẽ gả cho , hôm nay bất đắc dĩ mới dối phụ ban hôn, Tiết nhị tiểu thư đồng ý mà tự ý , xin Tiết nhị tiểu thư thứ !"

 

Tiết Nhạn kinh ngạc : "Chuyện ban hôn mà là giả? Ngươi từng bảo Triệu phi nương nương xin thánh chỉ."

 

Triệu Văn Hiên nghiêm túc : "Là giả."

 

cô mẫu từng hỏi cô nương nào yêu thích , chủ ban hôn cho , hề tên của Tiết Nhạn.

 

"Gia phụ đối với Tiết gia như , thật sự xin , nhưng chuyện của Triệu gia thể , nhưng ở phía từng xin phép Tiết nhị tiểu thư liền tự tiện chủ, mạo phạm đắc tội với nhị tiểu thư, còn xin nhị tiểu thư thứ tội!"

 

Hắn hy vọng Tiết Nhạn thể gả cho , nhưng Triệu gia nhắm Tiết gia, Tiết Nhạn chắc hẳn hận thấu xương, thể mong nàng gả cho .

 

Hắn ái mộ nàng, cưới nàng vợ, nhưng những điều đều cần đến từ hai phía, thể quá chủ động, để tránh nàng chán ghét .

 

"Vừa may nhờ Triệu công tử tay cứu giúp, thể trách ngươi!"

 

Tiết Nhạn vẫn hoài nghi dụng tâm của Triệu Văn Hiên, nghĩ đến hiện tại cả nhà đều giam Hình bộ đại lao, tuy tạm thời nguy hiểm đến tính mạng, nhưng Triệu Khiêm hận Tiết gia thấu xương, nhà ở trong tù khó tránh khỏi sẽ chịu khổ.

 

"Triệu công tử, khi nào mới đưa án Tiết gia hội thẩm?"

 

Triệu Văn Hiên : "Vụ án của Tiết thừa tướng là do Hình bộ, Đại lý tự và Tả đô chính sử cùng thẩm án, bọn họ sẽ đem kết quả thẩm lý chung trình lên bệ hạ, nhưng ít nhất cũng mười ngày, nửa tháng. Như chỉ thể tủi nhà họ Tiết ở trong tù thêm mấy ngày. Tuy nhiên Tiết nhị tiểu thư xin yên tâm, tam ti hội thẩm cũng lợi, nhất định sẽ oan uổng cho lệnh tôn, chỉ là hiện giờ Tiết tam công tử bỏ trốn bên ngoài, e rằng sẽ ảnh hưởng đến phán đoán của thánh thượng đối với vụ án , sợ là sẽ liên lụy đến Tiết gia."

 

Hắn Tiết Nhạn lo lắng cho nhà, Triệu Văn Hiên : "Tiết nhị tiểu thư yên tâm, sẽ sai âm thầm chú ý, tận lực bảo vệ nhà của nàng."

 

Tam ti hội thẩm đối với Tiết Viễn lợi, chỉ là đại lao Hình bộ là địa bàn của Triệu Khiêm, e rằng sẽ tùy tiện tìm cớ, để phụ và các trưởng chịu khổ, tổ mẫu tuổi cũng cao, thể , cuối thu, thời tiết ngày càng lạnh, Tiết Nhạn lo lắng tổ mẫu sẽ chịu nổi.

 

Tiết Nhạn còn cách nào khác, chỉ thể tạm thời lựa chọn tin tưởng Triệu Văn Hiên, nghĩ cách tìm tam ca, điều tra chân tướng vụ án mạng ở Lan Quế phường.

 

"Vậy phiền Triệu công tử ."

 

Nàng đưa một túi kim châu cho Triệu Văn Hiên: "Trưởng còn thương tích trong , tổ mẫu bệnh yếu, nếu tiện thì xin Triệu công tử nhà thêm một chiếc chăn."

 

Thấy sắp đông , mùa đông ở kinh thành đến sớm hơn ở Lư Châu, cũng lạnh hơn nhiều, nàng hy vọng nhà ở trong tù thể bình an vô sự.

 

Triệu Văn Hiên mấy từ chối, Tiết Nhạn cứ nhét tay : "Đút lót cũng cần tốn bạc, hiện tại nhà đều giam Hình bộ đại lao, nhưng thể quá ít. Triệu công tử cứ nhận lấy kim châu , coi như là nhà cầu bình an mà thôi. Ngoài còn một việc nhờ, Triệu công tử thể tạo điều kiện cho cơ hội thăm nhà ?"

 

Triệu Văn Hiên gật đầu : "Được, sẽ sắp xếp để nàng gặp nhà. Nếu nàng còn gì cần, cứ việc đến tìm ."

 

Triệu Văn Hiên lấy ngọc bội bên eo xuống, đưa tay Tiết Nhạn: "Nàng mang theo ngọc bội đến Vĩnh Dạ thư trai, sẽ đến báo cho . Đừng lo lắng, nếu Tiết thừa tướng tham dự việc quý phi vu oan giá họa cho hoàng tử, tin rằng nhanh chân tướng sẽ sáng tỏ, nhà họ Tiết cũng sẽ bình an vô sự."

 

Tiết Nhạn nhận lấy ngọc bội, hành lễ với Triệu Văn Hiên: "Đa tạ Triệu công tử."

 

Đợi Triệu Văn Hiên , Phúc Bảo hỏi: "Nhị tiểu thư, cảm thấy Triệu công tử thật sự thể giúp chúng ?"

Các tềnh iu bấm theo dõi kênh để đọc được những bộ truyện hay ho nhen. Iu thương
FB: Vệ Gia Ý/ U Huyễn Mộng Ý

 

Tiết Nhạn lắc đầu, : "Người cũng thấu, nhưng mắt còn lựa chọn nào khác, chỉ thể tạm thời tin tưởng , nhưng cũng thể đặt bộ hy vọng ."

 

Phúc Bảo vẻ mặt lo lắng : "Nô tỳ cảm thấy Triệu Văn Hiên hình như đối với tiểu thư giống bình thường, nếu cũng giống nhà họ Triệu hèn hạ, thừa dịp Tiết gia xảy chuyện gì đó với tiểu thư, ? Aiii, nếu Ninh vương điện hạ ở đây thì ."

 

, nếu ở đây thì , ít nhất ở đây, lẽ thể tạm thời bảo vệ sự an của nhà họ Tiết.

 

Tiết Nhạn chợt nghĩ đến Tiết quý phi tố cáo từng âm thầm phái ám sát Ninh vương, Ninh vương cũng cho rằng Tiết gia cấu kết với Tiết quý phi lấy mạng , lấy mạng Tiết gia là may , thể giúp đỡ Tiết gia.

 

Hơn nữa nàng và tỷ tỷ hoán trở , nàng nên tránh xa Ninh vương mới đúng.

 

Trước mắt việc cấp bách là tìm tam ca, đó đến nhà lao thăm phụ , tìm hiểu chuyện Tiết quý phi mưu hại hoàng tử, rốt cuộc phụ tham gia bao nhiêu.

 

Xe ngựa cách Bắc Địch hơn trăm dặm, ở trong địa phận của Đông Di quốc, lúc là đêm khuya.

 

Hoắc Ngọc phân phó nghỉ ngơi tại chỗ một ngày, đợi đến sáng mai lên đường.

 

Bên trong xe ngựa của Lâm phi truyền đến tiếng đánh mắng, cung nữ theo hầu hạ Lâm phi phát tiếng kêu thảm thiết, ngay đó là một trận tiếng roi quất, Lâm phi kiêu căng ngạo mạn, tính tình nóng nảy, chỉ ý, liền đánh mắng cung nữ để xả giận, tính cả cung nữ đánh hôm nay, thứ mười .

 

Hoắc Ngọc nhíu mày, thúc ngựa tiến lên, một tay nắm lấy roi của Lâm phi: "Lâm phi dọc đường đánh mắng cung nữ để trút giận, nghĩ hết cách trì hoãn thời gian, rốt cuộc là ý gì?"

 

Lâm phi lớn : "Người nước Yên hèn hạ, hạ độc trong hương liệu của bổn cung, hại mạng bổn cung, chẳng lẽ bổn cung nên phạt nàng ?"

 

Hoắc Ngọc rõ lời Lâm phi ý mỉa mai, nhưng nóng lòng trở về, nhớ vương phi , chỉ nhanh chóng hồi kinh, để ý đến Lâm phi.

 

Cung nữ bò đến mặt Ninh vương, lưng đánh đến da thịt r.á.c.h toác, m.á.u me đầm đìa, nén đau ngừng dập đầu với Hoắc Ngọc: "Nô tỳ dám, cầu Ninh vương điện hạ chủ cho nô tỳ, bởi vì hương liệu hoa lê mà Lâm phi nương nương thích nhất dùng hết , nô tỳ chỉ là Lâm phi nương nương đổi hương liệu khác, vạn dám hãm hại nương nương!"

 

Hoắc Ngọc ném thuốc trị thương cho cung nữ , : "Lui xuống ."

 

Cung nữ ngừng dập đầu với Hoắc Ngọc: "Đa tạ Ninh vương điện hạ."

 

"Xem Ninh vương điện hạ là cố tình gây khó dễ với bổn cung ?"

 

Hoắc Ngọc khẽ nhướn mày, lạnh : "Lâm phi cầu phụ hoàng để bổn vương hộ tống ngươi hồi quốc, cố ý trì hoãn dọc đường, chẳng đợi đến đông đủ, mới động thủ với bổn vương ?"

 

Sắc mặt Lâm phi đột nhiên đổi, bay từ xe ngựa xuống, vung roi trong tay lên, tức giận : "Hôm nay liền lấy mạng chó của ngươi! Báo thù cho ba mươi vạn tướng sĩ Bắc Địch!"

 

Mà những hộ vệ vốn hộ tống nàng đồng loạt rút đao kiếm , nàng cũng nhanh chóng hiểu rõ: "Thì ngươi sớm chuẩn ."

 

Hoắc Ngọc cao giọng : "Tiêu thế tử, ngươi dọc đường trốn chui trốn nhủi như tính là bản lĩnh gì, đây !"

 

"Thì Ninh vương điện hạ sớm phát hiện theo dõi, Ninh vương quả nhiên cẩn thận, bất quá hôm nay Thanh Thành sơn chính là nơi chôn của Ninh vương, ngươi đừng hòng khỏi sơn cốc ."

 

Thanh Thành sơn là nơi bắt buộc qua khi Bắc Địch, xe ngựa cần sơn cốc, về phía tây qua một con sông, mới coi như là khỏi Đông Di quốc, chính thức tiến địa phận Bắc Địch.

 

Nơi là địa điểm mai phục nhất, sớm đoán Lâm phi cố ý hộ tống, những Bắc Địch ẩn nấp chắc hẳn sẽ chọn nơi để tay.

 

Tiêu Diễm cưỡi ngựa từ đỉnh núi xuất hiện, xuống Ninh vương từ cao: "Ninh vương liệu sự như thần, nhưng liệu Tiết gia sẽ xảy chuyện ? Tiết phủ giam Hình bộ đại lao, Yên đế lệnh tam ti hội thẩm, bất luận là ai thẩm án, nhất định là tội chứng xác thực, Tiết gia khó thoát khỏi cái c.h.ế.t!"

 

"Còn nữa, nữ nhân mà ngươi ngày đêm mong nhớ cũng sẽ trở thành nữ nhân của Triệu Văn Hiên."

 

Hoắc Ngọc nắm chặt dây cương trong tay, trong mắt là sát khí đằng đằng.

 

Chỉ Tiêu Diễm : "Không ngờ Triệu Khiêm tâm địa độc ác, sinh Triệu Văn Hiên si tình như , nhưng với tính cách của , khi nào mới thể mỹ nhân. Ta liền tay giúp một chút. tò mò Ninh vương nữ nhân yêu thương yêu kiều khác, sẽ là tâm tình gì?"

 

Hoắc Ngọc tức giận : "Ngươi rốt cuộc gì?"

 

Tiêu Diễm tiếp tục châm chọc: "Cũng gì cả, khi Tiết gia xảy chuyện, là Triệu Văn Hiên ở bên cạnh Tiết nhị tiểu thư, bổn thế tử thật sự nhẫn tâm một lòng si tình đáp , tay giúp một chút mà thôi. Đến lúc đó Tiết Nhạn mất trong sạch, gả cũng gả."

 

Hắn còn xong, chỉ thấy Hoắc Ngọc giương cung lắp tên, một mũi tên b.ắ.n về phía n.g.ự.c .

 

Hắn dùng hết lực, ngã nhào xuống khỏi lưng ngựa, mới tránh một mũi tên, thấy tiếng dây cung vang lên, sợ hãi sấp mặt đất, dám nhúc nhích.

 

Hoắc Ngọc lạnh : "Rùa rụt cổ! Bị bổn vương b.ắ.n một mũi tên dọa vỡ mật ?"

 

Tiêu Diễm lồm cồm bò dậy, phủi bụi đất , phẫn nộ thôi: "Ngươi dám đùa giỡn ."

 

Thì tiếng dây cung mà thấy chỉ là âm thanh do Ninh vương giả vờ kéo dây cung mà thôi.

 

"Người !"

 

Trong bụi cỏ đỉnh núi mai phục hàng nghìn , chỉ thấy tiếng vó ngựa ầm ầm vang dội, hàng vạn tiến sơn cốc, mai phục Ninh vương.

 

Tiêu Diễm cao giọng : "B.ắ.n tên!"

 

Hoắc Ngọc lấy cây trâm cài tóc hình chuông bạc luôn mang theo bên , nắm chặt trong lòng bàn tay, thầm trong lòng: "Bổn vương sẽ nuốt lời, Nhạn nhi cũng nuốt lời, nhất định đợi bổn vương trở về."

Loading...