Tướng công nhà tỷ tỷ - Chương 51
Cập nhật lúc: 2025-01-02 15:58:42
Lượt xem: 179
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
51
Lại đến ngày yết bảng hàng năm, hôm nay quán tửu lâu đều tụ tập đầy sĩ tử đang chờ đợi tin tức.
Họ uống rượu, thơ, thậm chí khi uống rượu còn vung bút chữ vẽ tranh ngay tại chỗ, đây là một bữa tiệc thịnh soạn của văn nhân.
Vào ngày , các chủ quán rượu đều hào phóng, miễn phí chiêu đãi những sĩ tử đang chờ đợi kết quả thi cử .
Trong họ chắc chắn sẽ một đỗ Trạng nguyên, chủ quán rượu sẽ cho đóng khung bức thư pháp của Trạng nguyên treo ở đại sảnh, năm quán rượu sẽ thể thu hút thêm nhiều sĩ tử đến kinh ứng thí đến đây ủng hộ.
Chỉ thấy tiếng chiêng vang lên, hô lớn: "Yết bảng ! Yết bảng !"
Các sĩ tử đang tụ tập trong quán rượu đều ùa , nhao nhác chạy đến bức tường phía đông của Lễ bộ xem bảng.
Thanh Trúc và Du lang trung cũng chen đám đông, xem xem danh sách bảng, xác nhận thứ hạng của chủ nhân nhà , liền vui mừng chạy về phía xe ngựa của chủ nhân, báo tin vui cho chủ nhân trong xe.
Du lang trung đeo hòm thuốc lên xe ngựa, với công tử nhà : "Rõ ràng Trương viện sĩ công tử tài Trạng nguyên, ngờ công tử chỉ thi hạng ba."
Triệu Văn Hiên vén rèm xe, xe ngựa của Tạ Ngọc Khanh phía , : "Vị trí đầu hẳn là Nhị công tử của Tiết phủ đúng ?"
Du lang trung thở dài, bất đắc dĩ : " , đầu, tính cả là ba đầu."
Triệu Văn Hiên : "Đó gọi là liên trung tam nguyên, từ khi khai quốc đến nay, liên trung tam nguyên cũng chỉ ba , thể thấy Tạ Ngọc Khanh quả thật tài."
Sau khi bảng niêm yết, đường phố trở nên tắc nghẽn, chen chúc, thấy đám đông chen lấn, Du lang trung vội vàng thúc giục: "Công tử, những bắt con rể đến , chúng cũng mau về phủ thôi, kẻo công tử tiểu thư nhà nào đó trúng, bắt về ở rể."
Trước đó Triệu Văn Hiên và Tạ Ngọc Khanh xuống xe ngựa, mà phái hầu trong nhà xem bảng, chính là để tránh những rắc rối cần thiết, tránh nhà nào đó để ý, bớt những phiền phức đáng .
Triệu Văn Hiên buông rèm xe xuống, cầm chén trong tay, sắc mặt tái nhợt, nhưng cuối cùng cũng nở một nụ : "Về thôi."
Du lang trung thấy suy yếu như , thật sự đành lòng, thở dài: "Năm đó công tử vì chuyện hôn sự của Nhị tiểu thư Tiết gia mà lão gia đánh cho một trận, bây giờ vết thương vẫn lành, công tử thi hạng ba trở về, e là lão gia càng tha cho công tử! Từ hai ngày , khi lão gia phát hiện t.h.i t.h.ể của Tam công tử trong hung trạch, tính tình càng ngày càng nóng nảy. Chi bằng công tử ngoài trốn mấy hôm !"
Triệu Văn Hiên lạnh: "Trốn ? Lại thể trốn đến khi nào?"
Đối với sinh phụ của , trốn tránh. E rằng đời chỉ Triệu gia bọn họ mới tình huống phụ tử buồn như .
Du lang trung : "Hay là công tử đến Trấn quốc tướng quân phủ trốn mấy hôm ?"
"Không cần . Cùng lắm là đánh một trận, chịu chút đau đớn về thể xác thôi, dù cũng quen , đỡ để cữu cữu lo lắng cho ."
Du lang trung thở dài, công tử tuy bề ngoài ôn hòa, nhưng tính cách cứng đầu, một khi quyết định chuyện gì, e là chín con trâu cũng kéo .
"Vậy để bôi thuốc cho công tử nhé!" Triệu Văn Hiên cởi trường sam, vén áo trong, lộ những vết thương chi chít lưng.
Triệu Văn Hiên đột nhiên : "Nghe đêm nay Quỳnh lâm yến vài vị công chúa của Hoàng thượng sẽ đến, Quỳnh lâm yến từ khi nào trở thành buổi tiệc xem mặt cho công chúa chọn phò mã , chuẩn cho một bộ y phục cũ bình thường , hào quang cứ nhường cho Tạ Ngọc Khanh !"
"Vâng."
Nghỉ ngơi hơn mười ngày, Túc Vương liền ở trong phủ trốn tránh hơn mười ngày, mấy hôm nay nhàn rỗi đến phát chán, thấy Ninh Vương cũng đến tìm phiền phức, liền nghĩ cách lẻn khỏi phủ.
Lần , chọn hơn mười cao thủ võ nghệ theo bảo vệ, đặc biệt một bộ y phục bình thường kín đáo, liền định đến Bách Hoa các khúc hát.
Liên tiếp gặp chuyện ngoài ý ở Lan Quế phường, dám đến đó nữa, sợ gặp Ninh Vương, cũng sợ gặp Tiết Nhạn cải trang, phát hiện chỉ cần gặp Tiết gia thì sẽ chuyện gì .
mấy thị trong phủ thật sự nhạt nhẽo vô vị, liền đến Bách Hoa các tìm kiếm sự mới mẻ, kích thích.
Xe ngựa từ đường Chu Tước đến Bách Hoa các ở Vĩnh Dạ hạng, đường việc đều bình thường, Túc Vương liền yên tâm.
Nghĩ đến chương trình đặc biệt hôm nay của Bách Hoa các là U U cô nương múa, Túc Vương liền cảm thấy lòng ngứa ngáy, đặc biệt tìm một chỗ gần khán đài nhất, cho dọn sạch tất cả khách lầu hai, còn bảo Dương Hựu chuẩn sẵn điểm tâm trái cây, nghiêng giường mềm thưởng thức vũ điệu tuyệt của hoa khôi, thật là thoải mái.
Đột nhiên phía một bóng lướt qua, hôm đó ở tiểu viện nơi Tiết gia ẩn náu, Túc Vương suýt chút nữa Ninh Vương đánh c.h.ế.t, nhớ đến trải nghiệm thảm khốc hôm đó, đến nay vẫn còn sợ hãi, suốt ngày lo lắng bất an, luôn cảm thấy ai cũng hại .
Lúc càng sợ hãi một chút gió thổi cỏ lay, vội vàng đầu hỏi: "Ai đó!"
Dương Hựu xung quanh, thấy bất kỳ khả nghi nào, liền lắc đầu: "Không ai."
Túc Vương chính là vì lo lắng sẽ gặp chuyện may, nên mới đặc biệt một lầu hai, nếu tìm đến, với võ công của Dương Hựu nhất định sẽ phát hiện nguy hiểm, thể chạy trốn kịp thời.
Hắn thở phào nhẹ nhõm, cầm một chùm nho đưa từ Tây Vực trong đĩa, đưa cho Dương Hựu: "Đây là nho đưa từ Tây Vực về bằng khoái mã, ngươi cũng nếm thử xem."
ai nhận, nho trong tay rơi xuống đất, cổ đột nhiên cảm thấy lạnh toát, một thanh đại đao sắc bén kề cổ , Túc Vương sợ đến mức hồn bay phách lạc, nghĩ thầm nếu đầu mạnh hơn một chút, thanh đại đao c.h.é.m bay đầu , khỏi sởn gai ốc, một luồng khí lạnh lan khắp .
Chỉ thấy một nam nhân cao chín thước, vạm vỡ cao lớn giật lấy chùm nho trong tay , một miếng cắn gần hết chùm nho, ăn ngấu nghiến, thành tâm cảm thán: "Ngon thật, nho ngọt thật! Quả hổ danh là cống phẩm, thường ăn."
"Ngươi là ai?" Sao dám ám sát hoàng tử, lúc suýt chút nữa sụp đổ, tại luôn lấy mạng uy hiếp.
Hơn nữa võ công của ám sát cao cường như , thể lặng lẽ hạ gục hơn mười cao thủ theo .
"Ngươi rốt cuộc gì?" Túc Vương năng run rẩy.
Mãi đến khi một nam nhân đeo mặt nạ xuất hiện, thấy đôi mắt to tròn linh hoạt của nam nhân, Túc Vương càng thêm sụp đổ, thấy Tiết Nhạn, liền đau bụng, đau mặt, đau khắp .
"Tiết Nhị tiểu thư, là ngươi nữa! Tại ngươi cứ bám riết lấy bổn vương buông, bổn vương ngươi là của Lục , bổn vương dám đụng đến ngươi nữa! Hơn nữa hôm đó bổn vương cũng xâm phạm ngươi, bổn vương chẳng gì, còn Lục đánh cho một trận, thấy Nguyệt Dạ Hợp Hoan giải, ngươi và Lục ân ái mặn nồng, chẳng cũng nên cảm ơn bổn vương ?"
Tiết Nhạn thấy Túc Vương năng khó , khỏi nhíu mày, cây quạt trong tay gõ bên mặt Túc Vương. Chỗ đó từng Ninh Vương đánh, bây giờ vẫn còn đau, giờ cây quạt trong tay Tiết Nhạn gõ , Túc Vương liền cảm thấy mặt đau.
Tiết Nhạn lạnh: "Nếu điện hạ gan thì dám cấu kết với gian tế Bắc Địch ám sát Ninh Vương? Còn nữa, món nợ ngươi hạ độc vẫn tính !" Tiết Nhạn La Nhất Đao, : "Làm phiền La đại ca ."
La Nhất Đao nhét hết chỗ nho còn miệng, nhai ngấu nghiến.
Hắn túm lấy cổ áo Túc Vương, kéo trong một phòng bao trống.
Túc vương phủ ba trăm phủ binh, nếu xông vương phủ g.i.ế.t , căn bản khả năng trở , thậm chí còn sẽ đánh rắn động cỏ.
Tiết Nhạn canh giữ bên ngoài Túc vương phủ hơn mười ngày, bỏ tiền mời hoa khôi của các thanh lâu đến biểu diễn, còn thả tin tức cho Túc vương phủ, dụ Túc Vương ngoài. Nàng thuê vài gia đinh võ công từ bằng hữu của tam ca, ngày đêm canh giữ cửa Túc vương phủ. Túc Vương trốn hơn mười ngày cuối cùng cũng ngoài.
Nàng vội vàng đóng cửa , La Nhất Đao liền kéo Túc Vương đến bàn, bàn chuẩn sẵn giấy bút.
"Chỉ cần Túc Vương việc cấu kết với Bắc Địch, từng nhiều phái ám sát Ninh Vương đường đưa Lâm phi về Bắc Địch, đồng thời khai báo bộ quá trình cấu kết với Triệu gia hãm hại Tiết gia, sẽ tha cho ngươi."
Túc Vương lạnh: "Tiết Nhị tiểu thư cho rằng bổn vương ngốc ?"
La Nhất Đao liếc Túc Vương, vẻ mặt khinh thường: "Nhìn cũng giống thông minh, đường đường là hoàng tử, vương gia Hoàng thượng sắc phong, đến mức dạo thanh lâu. Còn để lộ nhược điểm lớn như cho nắm thóp, chẳng lẽ ngươi ngốc ?"
Túc Vương tức giận trợn trắng mắt: "Ngươi cái gì! Đi dạo thanh lâu thể tránh nhiều phiền phức."
" , vị Túc Vương điện hạ của chúng xưa nay háo sắc, từng vì háo sắc mà gây nhiều phiền phức, suýt nữa thể vãn hồi, vì khi say rượu trêu ghẹo một vị tiểu thư nhà quyền quý, suýt nữa hủy hoại trong sạch của , liền phụ của vị tiểu thư đó tấu chương tố cáo , Thánh thượng nổi giận, suýt nữa phế hai chân của , cái chân thứ ba cũng suýt nữa giữ ." Tiết Nhạn tiếp lời, lạnh Túc Vương: "Túc Vương điện hạ, đúng ?"
Túc Vương ấp úng dám trả lời: "Hầy, hôm đó uống quá nhiều, rõ nàng là ai!"
Lúc đó nếu phận của nữ tử , cho mười lá gan cũng dám như .
Từ đó về , Túc Vương dám đụng đến các quý nữ nhà quyền quý nữa, liền chuyển mục tiêu sang thanh lâu, thanh lâu đều là những đáng thương phận bi thảm, nơi nương tựa, chỉ thể mặc cho bài bố, những nữ tử đó ép buộc bởi quyền thế thể phản kháng cũng coi như xong, còn chịu đựng sự hành hạ của Túc Vương, Túc Vương ép họ uống loại thuốc đó, thỏa mãn dục vọng biến thái của .
Thậm chí những nữ tử qua đêm với đều thương đầy , căn bản chính là cầm thú, cũng căn bản coi những nữ tử thanh lâu đó là .
Nghĩ đến đây, Tiết Nhạn cầm lấy đại đao của La Nhất Đao, dùng sức đ.â.m xuống bàn mặt Túc Vương, Túc Vương sợ đến mức tim gan run lên, suýt chút nữa hét lên, Tiết Nhạn lạnh lùng : "Mời , Túc Vương điện hạ."
Túc Vương sợ đến mức mặt mày tái mét, giọng run rẩy: "Ngươi dám g.i.ế.t . Nếu ngươi g.i.ế.t bổn vương, ngươi cũng sống nổi."
Tiết Nhạn thản nhiên xuống, tự rót cho một chén . La Nhất Đao cũng nhân cơ hội nhét hết điểm tâm thuận tay lấy của Túc Vương miệng, nhai ngấu nghiến.
Tiết Nhạn đặt chén xuống, kiên nhẫn giải thích: "Ngươi sai, g.i.ế.t Túc Vương điện hạ, cũng sống nổi! nhà của gán tội danh đầu độc hoàng tử, nếu thể chứng minh nhà của trong sạch, Tiết gia chúng phạm tội tru di cửu tộc, cũng c.h.ế.t." Nàng La Nhất Đao: "La đại ca, giang hồ gọi loại như chúng là gì?"
La Nhất Đao nhét đầy bánh ngọt miệng, rõ ràng: "Chó cùng rứt giậu."
" , chính là chó cùng rứt giậu. Túc Vương điện hạ, ngươi nghĩ sẽ sợ c.h.ế.t ?"
Túc Vương Tiết Nhạn xong càng thêm sợ hãi, trong lòng vắt óc suy nghĩ, nghĩ xem mới thể dọa Tiết Nhạn, để nàng khó mà lui, thả .
Tiết Nhạn lạnh , chỉ La Nhất Đao, hỏi: "Điện hạ đây nghề gì ?"
La Nhất Đao nhướn mày, trừng mắt, cố gắng để cho trông hung dữ, đáng sợ.
Túc Vương sợ hãi rụt cổ, lắc đầu.
Tiết Nhạn khẽ gõ ngón tay lên mặt bàn, chậm rãi từng chữ: "Hắn từng là hải tặc hoành hành vùng biển Tô Châu, sống bằng nghề cướp bóc tàu thuyền, g.i.ế.t cướp của. Mạng trong tay , một nghìn cũng tám trăm, loại nghề , đầu treo lưng quần, ngay cả c.h.ế.t cũng sợ, Túc Vương điện hạ, chần chừ nãy giờ, thể khai báo ?"
Túc Vương cầm bút lên đặt xuống: "Nếu bổn vương thì chính là thông đồng với địch, đó cũng là tội mưu phản phản quốc..."
Túc Vương còn xong, La Nhất Đao nắm lấy cằm, ép nuốt một viên thuốc màu đen trong tay, La Nhất Đao nhíu mày: "Chần chừ nãy giờ, thật lắm lời, chi bằng cho uống viên Nguyệt Dạ Hợp Hoan cho nhanh."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuong-cong-nha-ty-ty/chuong-51.html.]
Nghe thấy uống Nguyệt Dạ Hợp Hoan, Túc Vương sợ đến mức mặt mày tái mét. Điều khiến càng tuyệt vọng hơn là La Nhất Đao trói cột, ngoại trừ tay thể cử động, các bộ phận khác cơ thể đều thể động đậy, đương nhiên ngoại trừ chỗ đó, nhưng uống thuốc thì cũng còn do quyết định nữa.
Chính cho những kỹ nữ đó uống xuân dược , rõ khi uống thuốc, nếu giải, sẽ phóng đãng đến mức nào, nhưng ngờ một ngày cũng ép uống Nguyệt Dạ Hợp Hoan , chịu đựng sự dày vò của xuân dược.
Tiết Nhạn kinh ngạc: "La đại ca, thuốc lấy ở ?"
La Nhất Đao chỉ bí hiểm với nàng, : "Chuyện tiếp theo của Túc Vương cứ giao cho , Nhị tiểu thư ở trong phòng tiện."
Tiết Nhạn nhanh chóng hiểu ý La Nhất Đao, Nguyệt Dạ Hợp Hoan phát tác sẽ như thế nào, nàng rõ ràng hơn ai hết, lát nữa Túc Vương phát tác, nhất định sẽ mặt, nữ tử ở trong phòng quả thật tiện, vì Tiết Nhạn đóng cửa , canh giữ bên ngoài, chỉ thấy trong phòng khi thì truyền tiếng cầu xin, khi thì truyền tiếng rên rỉ, âm thanh đó thật khó , Tiết Nhạn vội vàng bịt tai .
Không đến một khắc, La Nhất Đao liền đưa lời khai của Túc Vương cho Tiết Nhạn: "Mời Nhị tiểu thư xem qua, lời khai ?"
Tiết Nhạn xem lời khai, tuy rằng chữ run, chắc là do thuốc phát tác, khó chịu, tay cũng cầm chắc bút , nhưng bù mạch lạc rõ ràng. Túc Vương điểm chỉ, còn đóng dấu riêng, tự nhiên thể chối cãi.
Hóa là Túc Vương tự hạ Thất nhật độc cho , đó đổ tội cho Tiết quý phi, cộng thêm tiểu thái giám bên cạnh Tiết quý phi khai báo quý phi khi Ninh Vương về kinh gây án mạng ở Lan Quế phường, sắp xếp sát thủ ám sát Ninh Vương. Còn Bát hoàng tử khi ngã ngựa, tàn tật, Tiết quý phi một đêm bạc đầu, khi đả kích, trở nên điên điên khùng khùng, gặp Hoàng đế cũng điên loạn, Tiết quý phi khiến Hoàng đế bất mãn, Triệu quý phi tố cáo, Triệu gia ở phía thêm dầu lửa, hãm hại Tiết quý phi và Tiết gia.
Tuy rằng trong lời khai vẫn còn một điểm nghi vấn, ví dụ như Túc Vương lấy Thất nhật độc ở , còn tiểu thái giám bên cạnh Tiết quý phi dám tố cáo chủ tử, phía chắc chắn là giật dây.
nàng lời khai của Túc Vương, liền đủ để chứng minh Tiết gia hãm hại, ngoài Túc Vương còn khai việc cấu kết với Tiêu Diễm, liên kết với Đông Di quốc ám sát Ninh Vương.
Có lời khai của Túc Vương, Tiết gia thể cứu, còn Túc Vương thông đồng bán nước, cấu kết với Bắc Địch, tội mưu phản phản quốc, coi như buộc tội.
Chỉ thấy trong phòng truyền tiếng rên rỉ và cầu xin đau đớn, La Nhất Đao hỏi: "Nhị tiểu thư, Túc Vương nên xử lý thế nào?"
Tiết Nhạn : "Lục soát tiền , cởi trói cho , thả . cho phép hộ vệ của theo."
"Chẳng lẽ cứ thế dễ dàng tha cho Túc Vương ?"
Tiết Nhạn : "Đương nhiên là !"
La Nhất Đao lục soát tiền Túc Vương, liền thả .
Ra khỏi Bách Hoa các, Tiết Nhạn chỉ quán xa, với La Nhất Đao: "La đại ca, chúng đến đó một lát, trò để xem."
Chủ quán rót hai chén cho Tiết Nhạn, Tiết Nhạn bưng chén , về phía Bách Hoa các, chỉ thấy một tiếng hét thất thanh, các cô nương trong các đều sợ đến mức mặt mày tái mét, chạy tán loạn ngoài. Chỉ thấy một tóc tai bù xù, y phục xộc xệch chạy khỏi Bách Hoa các, đó mặt đỏ tía tai, như chó hoang động dục, thấy cô nương nào liền nhào tới, bộ dạng điên cuồng đáng sợ đó, trông vô cùng kinh khủng, mà vì tiền, liền quản sự của Bách Hoa các cầm gậy đuổi ngoài.
Người đó liền chạy đường, thấy nữ tử nào liền nhào tới, thậm chí còn cởi y phục, lõa thể phần , thấy liền tránh xa, điên biến thái từ chạy đến.
Tiết Nhạn che mắt , Túc Vương đang t.r.ầ.n t.r.u.ồ.n.g: "Chậc, mắt của ."
Lại với La Nhất Đao: "Làm phiền La đại ca báo quan ? Đừng để thật sự hại các cô nương."
Các tềnh iu bấm theo dõi kênh để đọc được những bộ truyện hay ho nhen. Iu thương
FB: Vệ Gia Ý/ U Huyễn Mộng Ý
"Được."
Không lâu , cẩm y vệ tuần tra liền đưa điên tự xưng là Túc Vương đó .
Tiết Nhạn lúc mới hài lòng : "La đại ca, chúng cũng thể . mà thuốc là Ninh Vương đưa cho ?"
La Nhất Đao ngượng ngùng sờ mũi: "Nhị tiểu thư quả nhiên thông minh, đều đoán ."
Tiết Nhạn : "Không chỉ là thuốc, còn những cao thủ võ nghệ canh giữ bên ngoài cho Túc Vương, chắc hẳn cũng là do Tân Vinh hạ gục đúng ?"
La Nhất Đao thầm cảm thán, quả nhiên gì qua mắt Nhị tiểu thư.
Tiết Nhạn nghĩ đến việc Túc Vương trong cung Triệu phi chống lưng, triều đình còn sự ủng hộ của Triệu Thượng thư, nếu một mực cắn răng là Ninh Vương bức cung, chối bay chối biến mặt Hoàng thượng, Hoàng thượng vốn kiêng dè Ninh Vương, khó tránh khỏi sẽ nghi ngờ Ninh Vương, chừng còn sẽ vì mà dễ dàng tha cho Túc Vương, nhưng bộ dạng xí của Túc Vương đến, còn gây án mạng ở thanh lâu. Vì thể diện của hoàng thất, e rằng Hoàng thượng sẽ bảo vệ Túc Vương nữa.
Chỉ cần Hoàng thượng nổi sát tâm, sẽ còn ai bảo vệ Túc Vương nữa.
La Nhất Đao hỏi: "Nhị tiểu thư lời khai của Túc Vương, tiếp theo định gì?"
Nếu giao cho Kinh Triệu phủ, thậm chí là Tam ti, e rằng bè phái của Triệu Khiêm sẽ nghĩ cách ngăn cản, thậm chí hủy lời khai , Tiết Nhạn suy nghĩ kỹ càng, phát hiện chỉ một cách, đó chính là cáo trạng.
cung dễ, cáo trạng càng khó hơn.
lúc nàng đang lo lắng để cung, thấy xe ngựa của Tạ phủ, nàng từng ở Tạ phủ một thời gian, đây là xe ngựa của Tạ Ngọc Khanh, nghĩ thầm e rằng tốn công đối phó, liền với La Nhất Đao: "La đại ca mau thôi, chúng nghĩ cách tránh xe ngựa của biểu ca."
La Nhất Đao đang định đánh xe rời , thấy xe ngựa của Ninh vương phủ cũng về phía Bách Hoa các, chỉ thấy Tiết Ngưng vén rèm xe, với Tiết Nhạn: "Muội , thật trùng hợp gặp ở đây."
Tiết Nhạn bất đắc dĩ khổ, nếu tỷ tỷ thấy Tạ Ngọc Khanh đến tìm nàng, khó tránh khỏi sẽ suy nghĩ lung tung, vì nàng liền dùng quạt che mặt, vén áo bước xe ngựa của Tiết Ngưng, nhân đó tránh mặt Tạ Ngọc Khanh.
Mà đợi đến khi La Nhất Đao đuổi Tạ Ngọc Khanh , nàng mới thở phào nhẹ nhõm.
Tiết Ngưng cũng theo ánh mắt của nàng ngoài: "Muội đang gì ?"
Tiết Nhạn : "Không gì? Chỉ là trông giống một quen ở Lư Châu, nhưng kỹ thì thấy nhầm. Tỷ tỷ đến tìm ?"
Tiết Ngưng che miệng : "Muội ăn mặc thế , cây quạt trông cũng dáng, thật giống một tiểu lang quân tuấn tú. Chỉ là bây giờ đông , lang quân nhà ai còn cầm quạt chứ!"
Tiết Nhạn cây quạt trong tay, ngẩn , cũng theo, mới mấy ngày gặp, nàng phát hiện Tiết Ngưng hôm nay như biến thành một khác, khóe mắt đuôi mày đều tràn đầy ý , so với tuyết cả đêm hôm đó ở Ngọc Long tự, vẻ mặt tiều tụy, quả thực khác biệt .
"Hôm nay thấy tâm trạng tỷ tỷ dường như hơn nhiều, hình như chuyện vui gì ?"
Tiết Ngưng : "Cũng gì, đêm qua tỷ phu với , những năm chinh chiến bên ngoài, khó tránh khỏi lơ là nhà, bảo học cách quản lý gia đình, ghi chép sổ sách."
Thấy sắc mặt Tiết Nhạn đổi, trông vẻ buồn bã, nàng nắm lấy tay Tiết Nhạn, : "Trước là bướng bỉnh, suýt chút nữa đánh mất tất cả, bây giờ nguyện ý cùng sống , tự nhiên là vui mừng trong lòng."
Tiết Nhạn : "Chuyện giữa tỷ tỷ và Vương gia, tỷ tỷ nên đến tìm ."
tại nàng cảm thấy n.g.ự.c khó chịu, trong xe ngựa đốt than, nàng cảm thấy ngột ngạt, khó thở, nghĩ thầm trời tuyết rơi lạnh lẽo, khó chịu bức bối như trong xe.
Nàng chỉ nhanh chóng khỏi xe ngựa để hít thở khí trong lành.
Tiết Ngưng nắm lấy tay nàng, tỏ vẻ thiết với nàng, : "Hôm nay Hoàng thượng mở tiệc chiêu đãi các tài tử , đêm nay ở Quỳnh lâm yến những tài tử đó chắc chắn sẽ thi triển tài năng, Nhu phi nương nương gọi cung, đầu tiên tham dự yến tiệc, liền xin Nhu phi nương nương cho cùng, đêm nay nếu ý, sẽ xin Nhu phi nương nương chủ tác thành cho ..."
Tiết Nhạn rút tay khỏi tay Tiết Ngưng: "Ta thành . Chỉ cần cứu nhà, sẽ rời khỏi kinh thành."
Nàng nghĩ thầm chẳng lẽ tỷ tỷ vẫn nghi ngờ nàng và Hoắc Ngọc lén lút qua , nên mới vội vàng tìm mai mối cho nàng ?
Nàng cáo trạng, cung quả là một cơ hội .
"Được, cùng tỷ tỷ cung."
Xe ngựa đến cửa cung, vì đến giờ khai yến, Tiết Ngưng liền dẫn Tiết Nhạn đến Thừa Ân cung của Nhu phi, Nhu phi kéo Tiết Ngưng chuyện một lúc lâu, mãi đến khi cung nhân đến bẩm báo Thánh thượng đến, mời Nhu phi nhập tiệc.
Mãi đến khi Tân Vinh đến mời Tiết Ngưng , là Ninh Vương đến tìm nàng. Tiết Ngưng liền theo Tân Vinh gặp Hoắc Ngọc.
Hoắc Ngọc trong xe ngựa, thấy Tiết Ngưng đến, mở mắt , liếc Tiết Ngưng, tức giận : "Đưa tiện tỳ xúi giục chủ tử, lừa gạt đó đến đây cho bổn vương."
Tân Vinh túm lấy Huệ Nhi, mặc kệ nàng lóc, kéo nàng đến mặt. Huệ Nhi sợ hãi, quỳ xuống đất, lóc ngừng, liên tục cầu xin Hoắc Ngọc, cầu xin Tiết Ngưng tha cho .
Tiết Ngưng thấy Hoắc Ngọc đột nhiên nổi giận, cũng kinh hãi thôi, còn tưởng rằng những việc bại lộ, sợ đến mức toát mồ hôi lạnh.
"Ngươi tội !"
Huệ Nhi Tiết Ngưng, run rẩy : "Nô tỳ dám! Nô tỳ oan uổng."
"Kéo ngoài đánh c.h.ế.t."
Tiết Ngưng vội vàng quỳ xuống đất cầu xin cho Huệ Nhi: "Xin Vương gia tha cho nàng , Huệ Nhi trung thành với , nàng sẽ hại , càng hại Vương gia!"
Hoắc Ngọc chỉ một chữ: "Đánh!"
Tân Vinh ấn Huệ Nhi xuống đất, gậy giáng lên đánh Huệ Nhi.
Tiếng ngày càng nhỏ dần, Huệ Nhi đánh đến đầy m.á.u, cũng ngày càng yếu ớt.
"Vương gia rốt cuộc thế nào mới tha cho nàng ?"
Hoắc Ngọc ném một túi hương cho Tiết Ngưng: "Bên cạnh bổn vương tuyệt đối thể giữ một kẻ toan tính hãm hại bổn vương."
Tiết Ngưng thấy túi hương, mặt mày tái mét, ngã xuống đất, hồi lâu mới : "Vương gia ký hưu thư? Chủ động rời khỏi vương phủ?"
…
Quỳnh lâm yến là cơ hội nhất để các tài tử thể hiện bản , Tạ Ngọc Khanh là Trạng nguyên, tự nhiên là tâm điểm của trường, chuẩn sẵn vài bài thơ văn sở trường, định lát nữa sẽ thi triển tài năng, để ấn tượng sâu sắc cho Hoàng đế, ngoài việc quan, cũng luôn một nguyện vọng, hôm nay định nhân lúc thưởng khi thơ văn, sẽ thuận thế , xin Thánh thượng đồng ý.
Còn Triệu Văn Hiên ở hàng cuối khiêm tốn, như thể hòa nhập với xung quanh, chỉ là khi thấy Tiết Nhạn nhập tiệc, nàng một cái, cúi đầu uống rượu.
Còn Tiết Nhạn cũng áy náy, dù ngày đại hôn Hoắc Ngọc cướp hôn, khiến mất mặt, mà mấy hôm nay nàng bận rộn minh oan cho nhà, cũng thời gian giải thích với , liền nghĩ cách tìm cơ hội gặp , xin và giải thích với .
Đợi đến khi các hoàng tử công chúa và các sĩ tử hành lễ với Hoàng đế, hô vang vạn tuế, Ninh Vương Hoắc Ngọc mới bước đại điện.