Tướng công nhà tỷ tỷ - Chương 58

Cập nhật lúc: 2025-01-18 13:58:40
Lượt xem: 148

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

58

 

"Phụ hoàng, quỳ xuống , con sẽ thể lên nữa."

 

Yến đế liếc Hoắc Ngọc, hừ lạnh một tiếng, sang hỏi Tiết Nhạn: "Vậy là căng nổi nữa ?"

 

Tiết Nhạn quỳ tuyết hơn một canh giờ, lạnh lẽo như ở trong hầm băng, ngay cả hàm răng cũng run lên cầm cập. Khổ sở nhất chính là đôi chân, lạnh đau, tựa như mũi kim đ.â.m , nàng sắp chịu đựng nổi nữa.

 

Triệu Văn Tiệp bên cạnh trừng phạt xong, yếu ớt ngậm một miếng sâm. Vừa đánh đến da tróc thịt bong, eo như gãy, thế mà Hoàng đế hạ lệnh ban chỗ . Nàng thương ở eo và mông, xuống càng thêm đau đớn, đè lên vết thương, đúng là như đống lửa.

 

Nàng hận c.h.ế.t Tiết Nhạn, nếu nàng khăng khăng tố cáo Triệu gia, nàng cũng sẽ chịu hình phạt nặng nề như . Nàng chịu trọn hai mươi trượng, mười trượng còn là do phụ nàng chịu.

 

Nàng suýt chút nữa thì đánh c.h.ế.t, vì cái gì mà Tiết Nhạn chỉ quỳ một lúc tuyết, chẳng hề hấn gì, nàng chịu hình phạt nặng nề như thế.

 

Triệu Văn Tiệp nhỏ giọng : "Nói thì lắm, là vì phụ mà kêu oan, mà quỳ một lúc cũng chịu nổi, xem Tiết nhị tiểu thư chỉ cho , mặt bệ hạ chỉ bộ tịch thôi ? Làm như chẳng quá thiếu thành ý ?"

 

"Triệu Văn Tiệp!"

 

Giọng đầy phẫn nộ vang lên, Triệu Văn Tiệp ngẩng đầu ánh mắt như g.i.ế.t , nàng lập tức rùng , kinh hãi tột độ. Nàng từng thấy ánh mắt nào đáng sợ như , giống như xé xác .

 

Thế nhưng nàng cảm thấy uất ức, Ninh Vương bao che của , xưa nay đặc biệt chiếu cố tướng sĩ trướng, chẳng lẽ yêu thích Tiết Ngưng đến thế, yêu ai yêu cả đường lối về, ngay cả của Tiết Ngưng cũng che chở.

 

Trước đây Ninh Vương và Ninh Vương phi phu thê ân ái, hôm nay nàng tận mắt thấy Ninh Vương bênh vực Tiết Nhạn, xem những lời đồn đại đều là thật, nhưng may mà Tiết Ngưng c.h.ế.t .

 

Tuy đến giờ vẫn tìm thấy t.h.i t.h.ể của Tiết Ngưng, nhưng rơi xuống nước mùa đông lạnh giá như , e là khả năng sống sót.

 

"Triệu Thượng cung đúng, là vì phụ kêu oan, thì thành tâm." Yến đế lạnh Tiết Nhạn, "Còn chịu đựng nổi ?"

 

Tiết Nhạn nghiến răng, gật đầu, "Dân nữ còn chịu đựng ."

 

Hoàng đế liếc Ninh Vương, "Ngươi xem, là nàng tự kiên trì quỳ."

 

Ninh Vương cau mày, nắm c.h.ặ.t t.a.y thành quyền. Hắn hiểu phụ hoàng, vô cùng lãnh khốc vô tình, chỉ cần cầu xin, chọc giận , sẽ gánh chịu hình phạt nặng nề gấp ngàn gấp vạn . Nếu Tiết Nhạn dám quỳ, e rằng sẽ dùng cách khác để trừng phạt nàng .

 

Hắn chỉ mong vụ án thể nhanh chóng xét xử, thường quỳ lâu tuyết căn bản chịu nổi, kéo dài thêm nữa thì chân cũng sẽ phế mất.

 

May mà Chỉ huy sứ Cẩm Y vệ Hàn Thế Chiêu đến nhanh, đầy một chén nhanh chóng về thành, mang theo những nhân chứng mà Triệu Văn Tiệp đến diện thánh.

 

Tiết Nhạn những kẻ gọi là nhân chứng , cả run lên vì tức giận, hai tay siết chặt thành quyền.

 

Nhân chứng là Tiền chưởng quầy của Trân Bảo Các, di mẫu Vương gia là Dư Du Nhiên, còn thất của Vũ Đức Hầu là Đổng Uyển.

 

Nhu phi mua chuộc những dồn Tiết gia chỗ c.h.ế.t.

 

Năm xưa, bộ trang sức Nam Châu chính là do Tiền chưởng quầy đưa , Dư thị cấu kết với Tiền chưởng quầy tráo đổi trang sức của Trân Bảo Các, còn lấy giả mạo thật, biển thủ năm vạn lượng bạc. Sau đó, Tiết gia mặt, Tiết Nhạn giúp Tiết lão phu nhân điều tra rõ chân tướng, giao Tiền chưởng quầy và Dư thị cho quan phủ. Hôm đó Tiết lão phu nhân đóng cửa xử án, Đổng Uyển mặt Tạ Ngọc Khanh đến cửa cầu .

 

Ba năm xưa đều liên quan đến vụ án Trân Bảo Các biển thủ bạc.

 

chuyện đó, Dư thị hận Tiết gia đến tận xương tủy.

 

Đổng Uyển âm thầm mưu hại Tạ Ngọc Khanh, Tiết Nhạn Tạ Ngọc Khanh bảo vệ Tạ gia, đề phòng Đổng Uyển hại , vì mà nàng cùng Tiết gia trở mặt thành thù.

 

Giờ đây ba xuất hiện, là dồn Tiết gia chỗ c.h.ế.t.

 

Có lẽ ngay từ đầu, bộ trang sức Nam Châu mà Hoàng thái tử tặng cho Tần nương tử là do Nhu phi sắp đặt, mượn cớ đó vu oan cho Tiết quý phi, hãm hại Tiết gia.

 

Triệu Văn Tiệp giới thiệu phận của ba với Hoàng đế, Dư Du Nhiên hiệu cho Tiền chưởng quầy lên tiếng . Tiền chưởng quầy quỳ mặt đất, dập đầu với Hoàng đế và đám quý nhân mặt. Hắn từng gặp qua trường hợp lớn như , càng ngờ gặp Hoàng đế, nhưng nghĩ đến món lợi kếch xù mà quý nhân hứa, liền liều mạng.

 

"Khởi bẩm Hoàng đế bệ hạ, bộ trang sức Nam Châu là do một vị quý nhân phận trong cung giao cho tiểu nhân. Tiểu nhân thấy bộ trang sức thật sự quý hiếm, nhưng bởi vì vẫn bán với giá thích hợp nên bộ trang sức Nam Châu vẫn luôn lưu ở Trân Bảo Các, mãi cho đến ngày Tiết nhị tiểu thư giả trang đại tiểu thư đến tuần tra cửa hàng, tiểu nhân mới dâng bảo vật lên, giao cho Tiết nhị tiểu thư."

Các tềnh iu bấm theo dõi kênh để đọc được những bộ truyện hay ho nhen. Iu thương
FB: Vệ Gia Ý/ U Huyễn Mộng Ý

 

Dư thị cũng vội vàng phụ họa: " , dân phụ cũng thể chứng, bộ trang sức Nam Châu vẫn luôn ở Tiết gia, của dân phụ, cũng chính là mẫu của Tiết nhị tiểu thư - Dư U Nhược, từng vài cho dân phụ xem qua bộ trang sức Nam Châu quý giá ."

 

Triệu Văn Tiệp cố ý hỏi: "Những gì ngươi là thật ? Trước mặt Thánh thượng, nếu nửa lời dối trá, đó chính là tội tru di cửu tộc."

 

Dư thị sợ hãi quỳ xuống đất ngừng dập đầu: "Những gì dân phụ đều là sự thật, tuyệt dám lừa gạt Bệ hạ."

 

Đột nhiên, Tiết Nhạn phát một tiếng lạnh.

 

Mọi đều nàng.

 

Tiết Nhạn chằm chằm Dư Du Nhiên, lạnh : "Các ngươi , vị di mẫu của cấu kết với Tiền chưởng quầy biển thủ bạc của Trân Bảo Các, còn phạt tù một năm, tính ngày tháng, hẳn là còn ba tháng nữa mới thả, Triệu Thượng cung dùng thủ đoạn gì mà thể đưa nữ nhân gian xảo, mồm năm miệng mười khỏi đại lao Kinh Triệu phủ? Xem lệnh tôn chắc hẳn sức ít!"

 

thể sai khiến mua chuộc Kinh Triệu phủ doãn, e rằng chỉ vị Tam phẩm đại nhân Hình bộ Thượng thư Triệu Khiêm .

 

"Ngươi..." Triệu Văn Tiệp một tràng lời của Tiết Nhạn cho nghẹn họng.

 

"Thật là một Tiết nhị tiểu thư miệng lưỡi sắc bén." Người lên tiếng chính là Đổng Uyển.

 

Tiết Nhạn tâm cơ sâu, còn tâm ngoan thủ lạt. Năm xưa ở Ngọc Long tự, Đổng Uyển Tạ Ngọc Khanh gặp Tiết Ngưng, mà phái sát thủ ám sát Tạ Ngọc Khanh, thể thấy sự độc ác của ả. Tuy dung mạo hiền lành, nhưng lòng rắn rết.

 

Người ở kinh thành quan hệ rộng, tiếng trong giới quý tộc, e rằng sớm đầu phục Nhu phi.

 

Vụ án ám sát qua gần nửa năm, Kinh Triệu phủ doãn vẫn phá án , nếu ngay từ đầu ở phía xử lý giúp ả, nếu Kinh Triệu phủ doãn và Hình bộ Thượng thư Triệu Khiêm sớm cấu kết với , thì vụ án ám sát Tạ Ngọc Khanh đương nhiên là thể phá .

 

Thì từ lúc đó Nhu phi bắt đầu bày mưu .

 

Đổng Uyển ung dung : "Khởi bẩm Bệ hạ, liên quan đến vụ án Dư thị biển thủ bạc, kỳ thật chỉ là năm đó chưởng quầy Trân Bảo Các ghi sai sổ sách, sổ sách thiếu mất năm vạn lượng, thực tế khi kiểm kê bạc thì phát hiện bạc năm vạn lượng vẫn còn nguyên vẹn trong kho của Tiết gia, sổ sách chứng. Nếu nhị tiểu thư tin, thể thẩm vấn chưởng quầy, cẩn thận đối chiếu sổ sách, đó kiểm tra từng khoản bạc theo sổ sách sẽ rõ."

 

Thì là nghĩ cách bù năm vạn lượng bạc cho Dư thị, đó sửa sổ sách của Trân Bảo Các, đổ trách nhiệm lên đầu chưởng quầy ghi sai sổ sách.

 

Thậm chí còn thể cắn ngược Tiết gia một cái.

 

Quả nhiên là thủ đoạn cao minh!

 

Dư thị cũng nhân cơ hội lóc kể lể: "Tiệm của Tiết gia tự ghi sai sổ sách, vu oan cho dân phụ biển thủ bạc. Tiết gia quyền thế của Tiết phủ, dùng tư hình với dân phụ, bức cung nhận tội, còn dân phụ bồi thường năm vạn lượng bạc, phu quân của dân phụ là thanh liêm chính trực, thể lấy năm vạn lượng bạc. Dân phụ bồi thường bạc, chỉ thể phạt tù, dân phụ chịu hết oan ức và nhục nhã, giam vô cớ trong đại lao Kinh Triệu phủ hơn nửa năm. Nếu Đổng di nương điều tra manh mối, minh oan cho dân phụ, dân phụ oan c.h.ế.t . Xin Bệ hạ minh xét cho dân phụ, nghiêm trị kẻ gian ác độc địa."

 

Nguyệt phi ở bên cạnh xong liền khinh miệt : "Vở kịch diễn thật , từng khâu ăn khớp với , thật đặc sắc! hôm nay đến cầu xin Bệ hạ minh oan thật nhiều, cứ như là tất cả oan khuất đời đều cùng lúc để Bệ hạ gặp ."

 

Yến đế nhướng mày Nguyệt phi: "Nàng cao kiến gì?"

 

Nguyệt phi lạnh : "Thần dám cao kiến gì, chỉ là di mẫu hại chất nữ, thứ mẫu hại nhi tử."

 

Thấy Nguyệt phi bóng gió, di mẫu và chất nữ dĩ nhiên là chỉ Dư thị và Tiết Nhạn.

 

Còn thứ mẫu và nhi tử…

 

Đổng Uyển vội vàng biện minh cho : "Hôm nay chỉ là đến chứng cho Dư thị, hề liên quan đến Vũ Đức hầu phủ, xin Nguyệt phi nương nương minh giám."

 

hầu phủ xảy chuyện, Tạ Ngọc Kỳ khi say rượu ý đồ với Đổng Uyển, mà Tạ Ngọc Khanh ám sát, tuy tra hung thủ là ai, nhưng Tạ Ngọc Khanh liên tiếp gặp chuyện, lợi nhất vẫn là tiểu công tử do Đổng Uyển sinh , cho nên trong dân gian cũng lời đồn rằng Đổng Uyển kỳ thật là giả nhân giả nghĩa, kỳ thật hai vị công tử nhà họ Tạ liên tiếp hãm hại, là do thứ mẫu Đổng thị gây .

 

Mà hiện tại Tạ Ngọc Khanh thi đỗ Trạng nguyên, Tam công chúa để mắt, là ứng cử viên phò mã nhất, nếu Tạ Ngọc Khanh trở thành phò mã, càng thể nào lật đổ nữa.

 

Đổng Uyển tất nhiên sốt ruột, cho nên mới lập công cho Nhu phi, thể dựa Nhu phi, tính toán cho tiểu nhi tử của .

 

Nguyệt phi : "Bản cung ngươi!"

 

Đổng Uyển đỏ mặt, cúi đầu dám lên tiếng nữa.

 

Trái , Nhu phi sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, bà hiểu rõ Nguyệt phi đang ám chỉ bà , vở kịch mà bà sắp xếp hôm nay, khác , nhưng chắc thể qua mắt Nguyệt phi, đều là cũ trong cung, thủ đoạn gì mà từng gặp qua.

 

Thứ mẫu, nhi tử chẳng là chỉ bà đối phó với Ninh Vương .

 

vẻ mặt tự nhiên của Nhu phi nhanh khôi phục bình thường, khiến một chút sơ hở nào.

 

Tuy Nguyệt phi thấu, vở kịch vẫn diễn tiếp, vì Nhu phi liền hỏi: "Vậy bộ trang sức Nam Châu rốt cuộc là Tiền chưởng quầy lấy từ tay ai, phận cung nữ ?"

 

Rốt cuộc cũng hỏi đến điểm mấu chốt.

 

Tiền chưởng quầy dập đầu với các vị quý nhân, : "Là Lạc Thanh cô cô."

 

Lạc Thanh là cung nữ quản sự của Hàm Phúc cung, cũng là tâm phúc của Tiết Quý phi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuong-cong-nha-ty-ty/chuong-58.html.]

Nguyệt phi tiếp tục hỏi: "Nếu bộ trang sức Nam Châu thật sự ở trong tay Tiết Quý phi, thì về Tiết gia . Chẳng rõ ràng sẽ phát hiện ?" Rồi với Yến đế: "Thần cảm thấy vụ án của Tiên Hoàng thái tử giống như do Quý phi tỷ tỷ gây ."

 

Triệu Văn Tiệp vội vàng : "Năm xưa, Tiên Hoàng thái tử tặng bảo vật hiếm cho Tần nương tử, chuyện nhiều, Tiết Quý phi lẽ lai lịch của bảo vật , chỉ cảm thấy bảo vật là kỳ trân dị bảo, mượn tay Lạc Thanh đưa khỏi cung, cất giữ ở Trân Bảo Các thuộc sản nghiệp của Tiết gia. Trân Bảo Các vốn là nơi buôn bán các loại trang sức trân phẩm, giấu bộ trang sức Nam Châu trong đó, nhằm mục đích đánh lạc hướng khác. Sau đó sắp xếp đưa bảo vật tay Tiết gia. Dù nếu Tiết phủ cả nhà bắt ngục, thì thể lục soát Tiết phủ, càng thể bộ trang sức Nam Châu kỳ thật ở ngay trong Tiết phủ."

 

Nguyệt phi hừ lạnh một tiếng, cắt ngang lời Triệu Văn Tiệp: "Ai thể ngờ Triệu Thượng cung và Triệu gia việc cho Nhu phi. Dù đời đều cho rằng Triệu gia ủng hộ là Triệu phi. mà chuyện Triệu phi ?"

 

Triệu Văn Tiệp Nguyệt phi cho nghẹn lời, sắc mặt tái nhợt: "Hạ quan nương nương ý gì?"

 

Nhu phi cũng giả vờ uất ức, nặn vài giọt nước mắt, bà vốn sinh dáng vẻ yếu đuối mỏng manh, lúc mang bộ dạng uất ức mắt đỏ hoe, càng thêm yêu kiều đáng thương.

 

"Bệ hạ, thần Nguyệt phi tỷ tỷ tại như ? Thần chỉ là tò mò hỏi một câu, cũng là giúp Quý phi tỷ tỷ tẩy sạch oan khuất."

 

Nguyệt phi chút lưu tình đáp trả: "Tẩy sạch oan khuất? Ta thấy ngươi chỉ hại c.h.ế.t Tiết Quý phi và Bát hoàng tử, còn hại c.h.ế.t cả nhà Tiết gia."

 

Lời của Nguyệt phi chọc giận Yến đế, tức giận quát: "Nguyệt phi, nàng im miệng! Nếu nàng còn thêm một câu nào bôi nhọ Nhu nhi, trẫm nhất định sẽ nghiêm trị."

 

"Hừ." Nguyệt phi hừ lạnh một tiếng, bất mãn : "Diễn trò cho ai xem chứ! Giả vờ, chỉ giỏi giả vờ."

 

Lúc , Hàn Thế Chiêu thúc ngựa tiến lên, với Yến đế: "Bệ hạ, giờ trời muộn, sắp chuyển mưa , e rằng đêm nay sẽ một trận bão tuyết, vụ án rắc rối phức tạp, trong thời gian ngắn e rằng khó mà kết quả. Thần đề nghị Bệ hạ hãy đến Ôn Tuyền hành cung tránh bão tuyết."

 

Yến đế gật đầu, : "Vậy khởi hành đến Ôn Tuyền hành cung, còn vụ án Tiên Hoàng thái tử, trẫm sẽ giao cho Đại Lý tự khanh Lệnh Hồ Tuyên xử lý. Còn Triệu Khiêm, tạm thời đình chỉ chức vụ, phạt ở trong phủ đóng cửa kiểm điểm, chờ khi điều tra xong vụ án của Tiết gia sẽ xử lý."

 

Hoàng đế Hàn Thế Chiêu như là để giải vây cho Nguyệt phi, lập chiến công hiển hách trong trận chinh tây, xuất thế gia, danh tiếng hiển hách.

 

Yến đế đương nhiên cũng thuận theo bậc thang mà Hàn Thế Chiêu đưa , sẽ truy cứu Nguyệt phi tội khi quân.

 

Mọi liền tiếp tục khởi hành Ôn Tuyền hành cung.

 

Hoắc Ngọc thúc ngựa tiến lên thỉnh cầu: "Xin phụ hoàng cho phép nhi thần chủ trì vụ án , nhi thần nhân tiện điều tra Hình bộ và Đại Lý tự."

 

Hoàng đế suýt chút nữa thì quên mất, Hoắc Ngọc từng hỗ trợ Tiên Hoàng thái tử nắm giữ Hình bộ, nổi tiếng khắp kinh thành với thủ đoạn tàn nhẫn, khiến mà biến sắc, còn vì thế mà danh hiệu "Ngọc diện Diêm La".

 

nguyên nhân thực sự Hoắc Ngọc xử lý vụ án điều tra rõ chân tướng vụ án Tiên Hoàng thái tử, giúp Tiết gia.

 

Hoàng đế đứa con ngông cuồng, chịu quản giáo, cho dù cho phép, Hoắc Ngọc cũng sẽ , chi bằng nhân cơ hội răn đe một phen, Tiết gia lật bản án, sẽ để Hoắc Ngọc như ý.

 

"Được, để con chủ trì vụ án , nhưng trẫm chỉ cho con hai ngày, nếu thể tìm chứng cứ chứng minh Tiết gia trong sạch, hết hai ngày, Tiết gia sẽ xử trảm."

 

Hoắc Ngọc biến sắc, Tiết Nhạn cũng suýt chút nữa thì mềm nhũn ngã xuống.

 

Nàng hiểu rõ Hoắc Ngọc xử lý vụ án , là để tránh khác nhúng tay , đặc biệt là Nhu phi. Cũng hiểu rõ nhanh chóng minh oan cho Tiết gia, nhưng điều tra rõ chân tướng vụ án năm xưa trong vòng hai ngày, thì quá khó, dù vụ án qua ba năm , chứng cứ liên quan đến vụ án Thái tử năm xưa e rằng âm thầm xóa bỏ, tìm chứng cứ càng khó khăn hơn.

 

"Nhi thần lĩnh chỉ."

 

Hoàng đế phất tay một cách khó chịu: "Lui xuống !"

 

Hoàng đế và Nhu phi lên xe ngựa, cả đoàn tiến về Ôn Tuyền hành cung.

 

Đột nhiên, giọng lạnh lùng vang lên, khiến tất cả đều vô cùng kinh ngạc.

 

"Để Tiết nhị nương tử cũng cùng đến Ôn Tuyền hành cung."

 

Nhu phi cụp mắt che giấu sự thất vọng trong đáy mắt, cố nén đau xót, giả vờ rộng lượng, với Hoàng đế: "Chúc mừng Bệ hạ, xem thêm một vị sắp tiến cung ."

 

Trong mắt Hoắc Ngọc chứa đầy lửa giận, Tiết Nhạn, vẻ mặt đầy đau lòng, đỡ nàng dậy, dặn dò: "Chờ ."

 

Hoắc Ngọc thúc ngựa đuổi theo xe ngựa của Hoàng đế: "Nàng thể!"

 

"Con lui xuống."

 

Ý của Hoàng đế giữ Tiết Nhạn cần cũng , chính là giữ nàng thị tẩm.

 

"Xin phụ hoàng thu hồi mệnh lệnh, nàng thể cung."

 

Hoắc Ngọc đuổi theo suốt dọc đường, nhưng Yến đế vẫn chịu gặp .

 

"Người , đuổi , đừng mất hứng của trẫm!"

 

Cẩm y vệ nhận lệnh tiến lên, nhưng đều Ninh Vương đánh cho rạp xuống.

 

"Xin phụ hoàng thu hồi mệnh lệnh, nàng thể cung!"

 

Gió cuốn tuyết bay, những hạt tuyết đập cửa sổ xe ngựa, phát tiếng xào xạc, Yến đế bất kỳ phản hồi nào, chỉ tiếng vui vẻ truyền từ bên trong xe ngựa.

 

Xe ngựa của Hoàng đế rộng rãi, bên trong truyền tiếng tơ trúc, lúc Nhu phi cởi bỏ ngoại bào, một bộ vũ y, khởi vũ xe ngựa, làn váy tung bay, mỹ lệ vô song, điệu múa kéo dài trọn vẹn một canh giờ mới dừng .

 

Cuối cùng cũng đến Ôn Tuyền hành cung, Hoắc Ngọc bất chấp ngăn cản xông đại điện.

 

Yến đế tức giận quát: "Sao hả? Con tạo phản !"

 

Hoắc Ngọc quỳ thẳng xuống, kiên trì : "Phụ hoàng, nàng thể cung."

 

Yến đế lạnh một tiếng, thản nhiên uống rượu.

 

Hoắc Ngọc : "Nhi thần cưới nàng Vương phi."

 

"Hừ." Yến đế lạnh một tiếng, tức giận : "Quỳ xuống!"

 

Người phân phó với Ngô công công: "Ngươi ở đây trông chừng , nếu vẫn nghĩ thông suốt mấu chốt trong chuyện , thì cần dậy."

 

Nhìn thấy Yến đế và các phi tần, hoàng tử cùng xa, nhưng nàng quỳ tuyết gần hai canh giờ, lúc còn sức lực chống đỡ, hai chân đau đến mức mất hết cảm giác, một nữa ngã quỵ xuống nền tuyết.

 

Bỗng thấy một bóng thúc ngựa đến, là Chỉ huy sứ Cẩm y vệ Hàn Thế Chiêu. Hắn hộ tống Yến đế đến Ôn Tuyền hành cung xong, liền xem Tiết Nhạn thế nào.

 

Thấy Tiết Nhạn ngã nền tuyết, đỡ nàng dậy, nhưng sợ mạo phạm nàng, nên rút Tú Xuân đao, đưa chuôi đao cho Tiết Nhạn, ý bảo nàng nắm lấy đao, mượn lực chống đỡ của đao để dậy.

 

Tiết Nhạn nắm lấy chuôi đao dậy, nhưng loạng choạng vững, suýt nữa thì ngã ngoài.

 

Hàn Thế Chiêu nhanh chóng dùng cánh tay đỡ lấy eo nàng, giúp nàng vững, nhưng nhanh chóng rụt tay về: "Xin , là tại hạ mạo phạm Tiết nương tử."

 

Chân Tiết Nhạn đau đến run rẩy, thể cúi hành lễ, chỉ thể gật đầu với Hàn Thế Chiêu: "Đa tạ đại nhân."

 

Hàn Thế Chiêu nghĩ thầm Yến đế khởi hành Ôn Tuyền hành cung, hề để một chiếc xe ngựa nào, cũng phái đến đón, hạ chỉ để nàng đến Ôn Tuyền hành cung, đây là nàng bộ đến đó.

 

chân nàng chắc hẳn đông cứng, ngay cả bước một bước cũng khó khăn, nơi cách hành cung còn mấy chục dặm, thể bộ đến Ôn Tuyền hành cung .

 

"Tiết nương tử thương ở chân ? Không Tiết nương tử thấy thế nào nếu cưỡi ngựa của tại hạ đến đó?"

 

Trong lòng Tiết Nhạn vô cùng cảm kích: "Vậy còn đại nhân thì ?"

 

Hàn Thế Chiêu : "Tại hạ quen chinh chiến sa trường , bộ vài bước cũng chẳng là gì."

 

" mà..."

 

Hàn Thế Chiêu : "Nếu đợi Tiết nương tử bộ đến hành cung, e rằng đến sáng mai, hiện tại trời chuyển mưa , nếu còn chần chừ nữa, e rằng sẽ bão tuyết. Hơn nữa, chuyện liên quan đến vụ án của Tiết gia, trì hoãn thêm một khắc, thì càng chậm việc cứu nhà của cô nương."

 

"Vậy đa tạ đại nhân."

 

Để tránh tiếp xúc thể với Tiết Nhạn, Hàn Thế Chiêu liền quỳ một gối xuống, ý bảo Tiết Nhạn dẫm lên chân để lên ngựa.

 

"Làm như thật sự quá mạo phạm đại nhân , đại nhân phận tôn quý, thể..."

 

Hàn Thế Chiêu : "Không , mời Tiết nương tử lên ngựa. Thời gian còn sớm, bão tuyết sắp đến ."

 

Tiết Nhạn rốt cuộc cũng thử dẫm chân lên chân Hàn Thế Chiêu, đột nhiên, Hàn Thế Chiêu hai tay nhẹ nhàng đỡ lấy chân nàng, dùng sức đưa nàng lên lưng ngựa.

 

Sau đó dắt ngựa, nền tuyết.

 

Một canh giờ , Ngô công công lo lắng Hoắc Ngọc quỳ lâu sẽ chịu nổi, bèn nhắc nhở: "Điện hạ nghĩ mấu chốt trong chuyện ?"

 

Đột nhiên, Hoắc Ngọc cởi bỏ áo bào, trần trụi , lớn tiếng : "Chuyện của Tam ca đều do nhi thần sắp xếp, là nhi thần vì tìm chứng cứ mà tính kế Tam ca, nhưng Tam ca tác ác đa đoan, hãm hại nữ tử, tội đáng c.h.ế.t! nếu phụ hoàng vì mà trách tội nhi thần, nhi thần cam nguyện chịu phạt!"

 

Giọng lạnh lùng vang lên: "Nó là nhi tử của trẫm, chỉ trẫm mới thể quản giáo, con tính là cái thá gì? Người , mang roi đến cho trẫm!"

Loading...