Tướng công nhà tỷ tỷ - Chương 83 (2)

Cập nhật lúc: 2025-03-16 14:49:28
Lượt xem: 94

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiết Nhạn bí hiểm: "Tạm thời giữ bí mật, nhưng mở cửa hàng , mượn một ."

 

Tiết Khoáng nghi ngờ hỏi: "Muội tìm mượn ?"

 

Tiết Nhạn gian xảo: " , mượn tẩu tẩu Hoa Thường."

 

"Muội..." Tiết Khoáng đỏ mặt ngay lập tức: "Ta và nàng là bạn bè."

 

Thấy Tiết Khoáng đỏ mặt, Tiết Nhạn : "Huynh ngại ngùng ? Ta Hoa Thường cô nương thường xuyên đến tìm uống rượu, nhân cơ hội so tài võ nghệ, mà rõ ràng thể thắng Hoa Thường cô nương, luôn nhường nàng , giả vờ trúng độc, tiếc tổn hại thể của cũng dỗ dành nhường nhịn Hoa Thường cô nương, theo thấy, hình như chỉ đơn giản là quan hệ bạn bè ?"

 

Mặt Tiết Khoáng càng đỏ hơn: "Cái gì cũng giấu , nhưng đừng nữa, sẽ gửi thư cho Hoa Thường, mời nàng đến kinh thành một chuyến."

 

Năm ngày , Hoa Thường đến kinh thành.

 

Tiết Nhạn chọn vị trí cửa hàng, treo biển hiệu, đề ba chữ "Vân Nê phường", trang trí một phen, nhưng khi Hoa Thường bước cửa hàng, thấy trong cửa hàng chỉ một chiếc gương đồng lớn, một tấm bình phong bằng gỗ chạm khắc, ngoài còn gì khác, nàng khỏi tò mò: "Tiết nhị cô nương, cửa hàng vẫn nghĩ bán gì ?"

 

Tiết Nhạn bí hiểm: "Lát nữa Hoa Thường cô nương sẽ . mà đồ bảo Hoa Thường cô nương chuẩn mang đến hết ?"

 

Hoa Thường gật đầu: "Việc ngươi dặn dò, thể ."

 

Năm ngày , Hoa Thường nhận thư của Tiết Khoáng, trong thư Tiết Nhạn nàng mang theo tác phẩm thêu đắc ý nhất của , Hoa Thường tự nhiên mang theo bảo vật trấn điếm của Cẩm Tú phường đến.

 

Đó là chiếc khăn tay mà nàng và sư mẫu cùng thêu.

 

Các tềnh iu bấm theo dõi kênh để đọc được những bộ truyện hay ho nhen. Iu thương
FB: Vệ Gia Ý/ U Huyễn Mộng Ý

Khi Hoa Thường lấy chiếc khăn , chiếc khăn như phát sáng, theo ánh nến lay động, chiếc khăn cũng tỏa ánh sáng khác , ánh đèn, lấp lánh.

 

Tiết Nhạn khỏi đến ngây , thì chiếc khăn thêu bằng chỉ vàng và chỉ bạc, đó thêu một con cá, nhưng con cá đó giống rồng giống rắn, cá vươn lên khỏi mặt nước, vảy cá thêu bằng chỉ bạc, đuôi cá thêu bằng chỉ vàng và chỉ bạc pha trộn, mắt cá giống như viên đá quý màu đen, như đang phát sáng.

 

Con cá đó sống động như thật, như nhảy khỏi khăn.

 

Mà chiếc khăn , dù từ góc độ nào, ánh sáng cũng khác , Tiết Nhạn tán thưởng từ tận đáy lòng: "Thật sự là xuất thần nhập hóa, thiên hạ vô song."

 

Hoa Thường : "Không Tiết nhị cô nương hài lòng ."

 

Tiết Nhạn gật đầu lia lịa. "Nếu thể đàm phán thành công vụ ăn , thì lương thảo ba tháng của đại quân trướng Ninh vương điện hạ coi như đảm bảo ."

 

Hoa Thường : "Chiếc khăn là sư mẫu năm đó cùng thành, tuy quả thật là trân phẩm khó gặp, nhưng cũng đáng giá nhiều bạc như , Tiết nhị cô nương ngày đêm lo lắng chuyện lương thảo của đại quân, nhưng lương thảo ba tháng cần ít nhất ba mươi vạn lượng bạc. Chiếc khăn sợ là đủ."

 

Nàng đưa một chiếc hộp nhỏ cho Tiết Nhạn: "Đây là khế ước nhà đất và điền sản của , bên trong còn một chút tâm ý của sư phụ và sư mẫu, đều giao cho Tiết cô nương, bây giờ Ngôn Quan bắt, chỉ còn Cẩm Tú phường ở Dương Châu, lương thảo của tướng sĩ vẫn tin tức, liền nghĩ gửi thư cho Ninh vương điện hạ, bán hết Cẩm Tú phường đó và tất cả hàng thêu trong cửa hàng, cố gắng mua càng nhiều lương thực càng , lẽ điện hạ sẽ cách giành chiến thắng!"

 

Trong mắt Hoa Thường, Tiết Nhạn chẳng qua chỉ là một tiểu thư khuê các nuông chiều từ bé, còn lương thảo của sáu vạn tướng sĩ, một tiểu cô nương như nàng thể gì, nhưng nàng tâm ý với vương gia là đủ .

 

Tiết Nhạn lắc đầu: "Vẫn còn lâu mới đủ. Vương gia đang ở tiền tuyến g.i.ế.t địch, bốn mươi vạn đại quân của Lục Tiêu, mười vạn thiết kỵ của Bắc Địch, chúng thể trông chờ may mắn, nếu tin tức lương thảo đủ truyền đến chiến trường, nhất định sẽ ảnh hưởng đến sĩ khí, vương gia thể phân tâm, nhưng Hoa Thường cô nương yên tâm, cách."

 

Trước cửa Vân Nê phường mấy tiểu cô nương đang thò đầu thò cổ, họ đều dùng mũ che mặt, nhưng ở cửa quan sát, chịu .

 

Tiết Nhạn thấy những tiểu cô nương đó ở cửa nhỏ giọng bàn tán, còn ngừng chỉ trỏ bên trong, vui mừng : "Khách của Vân Nê phường đến ."

 

Hoa Thường càng thêm khó hiểu, những tiểu cô nương đó thể góp đủ lương thảo cho tướng sĩ.

 

Trong cửa hàng căn bản bất kỳ hàng hóa nào, chẳng lẽ Tiết Nhạn chỉ bằng một cái miệng mà thể khiến những tiểu cô nương đó cam tâm tình nguyện móc bạc ?

 

Tiết Nhạn thấy vẻ mặt nghi ngờ của Hoa Thường, bí hiểm: "Mời Hoa Thường cô nương rửa mắt mà xem."

 

Thấy những tiểu cô nương đó chịu , Tiết Nhạn tự đón, mời những tiểu cô nương đó : "Đã đến , chẳng lẽ thử ?"

 

Trong đám đông, một vị cô nương mặc áo vàng : "Cô nương còn trẻ như , cũng giống lang trung y thuật cao minh, phụ đưa khám ít danh y, ngay cả bọn họ cũng bó tay, cô nương cách gì?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuong-cong-nha-ty-ty/chuong-83-2.html.]

 

Tiết Nhạn : "Ta cách nào xóa bỏ sẹo và nốt ruồi mặt, nhưng cách khiến thấy."

 

Cô nương áo vàng khinh thường một tiếng: "Mọi xem cô đang gì kìa, chẳng lẽ là kẻ lừa đảo !"

 

Mọi ồ lên, định rời , nhưng một nữ tử ăn mặc như phụ nhân tới: "Chưởng quầy, thử, ?"

 

Tiết Nhạn gật đầu, chân thành : "Để xem mặt của ngươi , ?"

 

Người phụ nhân trẻ tuổi đó mở mũ che mặt , khuôn mặt vốn xinh một vết sẹo dài mảnh, vết sẹo mảnh, xem lâu năm, hình dạng vết sẹo, giống như trâm cài tóc thương.

 

Nhìn thấy vết sẹo dài rõ ràng , khỏi tiếc nuối, khuôn mặt xinh như giống như ngọc bích khuyết điểm, để một vết sẹo dài như , thật sự khiến tiếc nuối thôi.

 

Tiết Nhạn gật đầu, : "Mời cô nương."

 

Chỉ thấy phụ nhân trẻ tuổi đó gương, Tiết Nhạn lấy một hộp phấn má hồng, một hộp son môi, một cây bút lông sói nhỏ, chỉ thấy nàng dùng đầu bút cực nhỏ chấm phấn má hồng, cẩn thận vẽ lên mặt nàng , nhưng khi thoa phấn má hồng, màu sắc của vết sẹo càng đậm hơn.

 

Cô nương áo vàng lớn: "Xem quả nhiên là lừa đảo, giải tán !"

 

Đột nhiên, chỉ khuôn mặt trơn bóng hảo của phụ nhân , kinh ngạc : "Vết sẹo mặt nàng biến mất ."

 

Cô nương áo vàng trợn trắng mắt, đang định rời , thấy tất cả những nữ tử đến xem ban nãy đều chen Vân Nê phường.

 

Người phụ nhân trẻ tuổi trong gương, ngây rơi nước mắt, Tiết Nhạn vội vàng dùng khăn lau nước mắt mặt nàng : "Cô nương đừng , nếu sẽ hỏng lớp trang điểm ."

 

Người phụ nhân nghẹn ngào : "Được , ," nàng quỳ xuống mặt Tiết Nhạn: "Cảm ơn Quý chưởng quầy, cảm ơn Quý chưởng quầy cứu mạng!"

 

Tiết Nhạn đến kinh thành cải trang, đổi tên thành Quý Dung, giọng Lư Châu, nên ai nghi ngờ phận của nàng.

 

Tiết Nhạn đỡ phụ nhân dậy, : "Đây chỉ là một thủ đoạn cải trang, chỉ là dùng phấn má hồng và phấn trang điểm pha chế để che vết sẹo tạm thời, nếu dính nước, vết sẹo vẫn sẽ hiện , cho nên chỉ thể giúp ngươi khôi phục dung mạo tạm thời, chứ lâu."

 

Người phụ nhân vẫn cảm kích, : "Nếu cô nương giúp , cuộc đời vốn chỉ thể sa vũng bùn sớm ảm đạm vô quang ."

 

Nàng nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt trơn bóng của , : "Ta vốn là hoa khôi Dao Nương của Bách Hoa các, đó một phú thương cưới về nhà, trở thành ái của phú thương đó, nhưng nhà phú thương đó một thê tử ghê gớm, cũng ỷ nhan sắc, coi thê tử của phú thương đó gì, một , thê tử ghê gớm đó nhân lúc phú thương ăn xa, sai trói , còn rạch mặt ."

 

Dao Nương tiếp: "Chờ phú thương đó trở về, thấy bộ dạng , gì còn thêm một cái, tránh như tránh tà, giống như gặp ôn thần . Ta nhốt trong nhà kho ở hậu viện, sống bằng hầu. Sau đó, phú thương đó mang về nhiều nữ tử trẻ trung xinh , càng còn nhớ đến nữa."

 

hỏi: "Ngươi khôi phục dung mạo, giành sự sủng ái của phu quân ngươi, báo thù cho vị phu nhân ."

 

Dao Nương đều lắc đầu: "Là phu nhân thả khỏi nhà kho, bà nhiều năm như , tâm tư của bà sớm tan biến, , còn nhiều thất trẻ trung xinh hơn. Bà mệt mỏi , cũng tranh giành nữa. Mà khôi phục dung mạo là cho chính thấy, tìm chính xinh tự tin năm xưa."

 

Những nữ tử dung mạo tổn hại, nếu là bẩm sinh nốt ruồi, từ nhỏ khác chế giễu ở đây đều giống như Dao Nương, sống một xinh tự tin.

 

"Cảm ơn Quý cô nương."

 

Sau khi Tiết Nhạn trang điểm cho những nữ tử đó, lấy một đồng nào, còn tặng cho mỗi cô nương một phần phấn má hồng và phấn trang điểm do pha chế.

 

Dao Nương : "Vậy chúng thể gì cho Quý chưởng quầy đây! Đại ân của Quý chưởng quầy với chúng thể báo đáp."

 

"Các ngươi chỉ cần giúp quảng bá cho Vân Nê phường ."

 

Không đến một ngày, Vân Nê phường nổi tiếng khắp kinh thành, nhiều nữ tử dung mạo khuyết điểm lũ lượt kéo đến, ngoại trừ vết sẹo quá đậm, bỏng thể khôi phục dung mạo, những vết sẹo khác đều che gần hết, mà Tiết Nhạn bận rộn ba ngày, vị công chúa Bắc Địch cuối cùng cũng tìm đến cửa.

 

Nàng đuổi hết tất cả nữ tử ngoài, gương: "Nghe tài nghệ của Quý chưởng quầy thể che vết sẹo mặt nữ tử, nốt ruồi mặt thể che ?"

 

Tiết Nhạn cẩn thận quan sát nốt ruồi mặt nàng , lắc đầu : "Không ."

 

Thát Bạt Trường Ý rút roi da quấn quanh eo : "Tìm c.h.ế.t!"

Loading...