Tướng công nhà tỷ tỷ - Chương 88 (2)

Cập nhật lúc: 2025-03-29 15:36:52
Lượt xem: 111

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Xem , sớm chuẩn , khi Ninh Vương kinh quyết định, ngôi vị hoàng đế và giang sơn sẽ giao tay Hoắc Ngọc, hạ chiếu thư, lấy ngôi vị hoàng đế mồi nhử, bí mật triệu tập Nhị hoàng tử và Tứ hoàng tử từ đất phong đến chi viện, lẽ chỉ Nhị hoàng tử và Tứ hoàng tử, mà còn cả những tông thất ở các đất phong khác.

 

Ninh Vương thắng trận, đánh đuổi phản quân, lúc bí mật triệu tập hoàng tử và tông thất kinh, là để đối phó với Ninh Vương, chỉ là ngay cả Yến Đế cũng ngờ, hoàng cung phản quân chiếm đóng.

 

Hoắc Ngọc lạnh: "Trước khi kinh, đất phong của Thành Vương và Dự Vương động tĩnh, thì phụ hoàng sớm bí mật phái đưa chiếu thư khỏi kinh thành. Chỉ e là trong chiếu thư, ông còn bảo đám và thúc bá của g.i.ế.t , lấy ngôi vị hoàng đế khiến bọn họ tranh giành lẫn , kẻ chiến thắng cuối cùng chỉ thể là phụ hoàng."

 

thì từ khi sinh , phụ hoàng vứt lãnh cung, bây giờ dẫn binh kinh, càng khiến ông coi như cái gai trong mắt, sớm trừ cho khuất mắt.

 

Cho dù quân đội của , quân đội của các phiên vương cũng sẽ theo Yến Đế.

 

Quả nhiên hổ là kẻ bày mưu tính kế, Ninh Vương và đám hoàng tử, phiên vương, đều là quân cờ bàn cờ, đợi đến khi bọn họ đánh đến mức ngươi c.h.ế.t sống, sẽ ngấm ngầm thao túng, ngư ông đắc lợi, giang sơn Đại Yến vẫn vững vàng trong tay .

 

Tiết Nhạn nắm lấy tay Hoắc Ngọc, mười ngón tay đan : "Vương gia đừng lo lắng, nhất định sẽ cứu nương nương."

 

Đột nhiên, Tiết Nhạn lớn: "Trung Sơn Vương đùa bỡn mà hề , mà còn mơ mộng hão huyền hoàng đế, nào ngờ lừa."

 

Lục Tiêu nổi giận: "Ngươi đang !"

 

"Ngươi cho rằng ngươi nắm binh quyền, cho rằng ngươi g.i.ế.t Ninh Vương, ngươi thể đăng cơ xưng đế, thuận lợi lên ngôi vị đó ?" Nàng chỉ Yến Đế, lớn: "Hoàng thượng của chúng hạ mật chiếu, Thành Vương và Dự Vương lúc đang đường từ đất phong đến đây, chỉ Thành Vương và Dự Vương, còn cả tông thất họ Hoắc, cho dù ngươi g.i.ế.t Ninh Vương, ngươi thể g.i.ế.t hết Thành Vương, Dự Vương và tông thất ? Trung Sơn Vương, ngươi còn đường lui nữa . Ngươi rơi cái bẫy do hoàng thượng giăng ."

 

Tiết Nhạn ngớt.

 

Mà Yến Đế sỉ nhục vẫn im lặng chịu đựng, lúc trừng mắt Tiết Nhạn, hận thể nuốt sống nàng.

 

Chỉ thấy một mũi tên tín hiệu b.ắ.n từ góc tây bắc của hoàng cung, đây là tín hiệu mà ông hẹn ước với các hoàng tử và những của .

 

Tín hiệu phát , chứng tỏ của phiên vương kinh thành .

 

Lục Tiêu đá Yến Đế ngã xuống đất, nhanh chóng hiểu , thì khi Ninh Vương dẫn binh kinh, Yến Đế chiếu thư, đề phòng cả nhi tử của . "Tên chó c.h.ế.t, ngươi tàn nhẫn đến mức ngay cả nhi tử cũng tha."

 

Yến Đế lau vết m.á.u ở khóe miệng: "Nhi tử? Tỷ tỷ từ khi nó sinh hận nó thấu xương, tỷ tỷ thích nó, thấy nó, trẫm liền vứt nó lãnh cung, để khỏi chướng mắt tỷ tỷ, ngờ nó ngoan cường sống sót trong lãnh cung. nó sống, tỷ tỷ c.h.ế.t. Mãi mãi rời xa trẫm, chính là nó hại c.h.ế.t tỷ tỷ. Nó là đứa con khắc mẫu , là kẻ tai tinh."

 

Hắn đột nhiên lớn: "Ngươi xem, ngay cả đứa con do tỷ tỷ sinh cho trẫm, trẫm cũng thể vứt bỏ nó trong lãnh cung màng đến, những đứa con do tỷ tỷ sinh , c.h.ế.t thì cứ c.h.ế.t. Tỷ tỷ còn nữa, mỗi ngày trẫm sống đều như c.h.ế.t, còn chút gợn sóng nào nữa."

 

Lúc , của Trung Sơn Vương đến báo: "Người của Thành Vương và Dự Vương kinh , lấy danh nghĩa dẹp loạn hộ giá."

 

Chỉ một Ninh Vương khó đối phó, huống chi là đám hoàng tử và tông thất lấy danh nghĩa dẹp loạn, bảo vệ Yến Đế, nhưng thực chất là tranh giành ngôi vị với .

 

Hắn về phía Tạ Huyền, thấy hề ngạc nhiên, dường như chuyện từ . Hắn giống Tạ Huyền, Tạ Huyền chỉ báo thù, chỉ g.i.ế.t c.h.ế.t tên hoàng đế tàn bạo. Còn thống lĩnh bốn mươi vạn đại quân, tự lập vua, quan châu phủ đều quy phục chân , nếm trải mùi vị của quyền lực, thể dễ dàng buông bỏ, huống chi ngôi vị hoàng đế chỉ còn cách một bước chân.

 

Tiết Nhạn đúng, cho dù g.i.ế.t Ninh Vương, thể g.i.ế.t hết tông thất họ Hoắc đời ?

 

"Lần giúp !"

 

Tạ Huyền một cái, : "Thiên mệnh định, thể cưỡng cầu, đây là ân oán giữa , đáng lẽ nên kéo ngươi , bây giờ ngươi chạy trốn còn kịp."

 

Lục Tiêu lạnh: "Chạy trốn? Bây giờ phản quân đại bại, thể chạy ?"

 

Nửa năm nay, từ mây rơi xuống địa ngục, sống như chó nhà tang, tướng sĩ trướng đánh đuổi gần hết, vất vả lắm mới đánh hoàng cung, long ỷ ở ngay mắt, sắp lên ngôi vị hoàng đế, "Tiên sinh lúc mới bảo chạy trốn, là quá muộn ?"

 

"Tạ mỗ hề đoạt ngôi vị hoàng đế, Tạ mỗ chỉ báo thù mà thôi. Còn ngươi, Trung Sơn Vương nửa năm, cũng coi như là thù lao mà Tạ mỗ trả cho ngươi. Nếu ngươi điều, thì đừng trách Tạ mỗ khách sáo."

 

Yến Đế sấp mặt đất, lớn: "Các ngươi đây là chó cắn chó ?"

 

Lục Tiêu đ.ấ.m thẳng mặt Yến Đế. Hắn thể từ bỏ con bài tẩy là Yến Đế, khống chế Yến Đế, ít nhất cũng nắm trong tay một chiếu thư. Để đến lúc đánh sống c.h.ế.t một trận, cuối cùng chẳng gì.

 

ngờ gần, họ Tô chặn mặt : "Yến Đế là , Trung Sơn Vương thể mang ."

 

Lục Tiêu giang sơn, bây giờ Yến Đế trở thành hy vọng duy nhất của . Lại thấy Tạ Huyền giữ cho, càng thêm tức giận, nhất định cướp Yến Đế .

 

"Ta liều mạng vì đến bây giờ, chẳng lẽ qua cầu rút ván ? Hôm nay, Yến Đế nhất định giao cho ." Hắn phân phó với tử sĩ phía : "G.i.ế.t Tạ Huyền cho , cướp hoàng đế Đại Yến."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuong-cong-nha-ty-ty/chuong-88-2.html.]

 

Nhìn thấy Tạ Huyền và Lục Tiêu trở mặt, đánh , Yến Đế đột nhiên chỉ đám ám vệ nhân lúc đêm tối lén lên tường thành, lặng lẽ giải quyết đám cung nỏ thủ.

 

"Các ngươi đều trúng kế của Ninh Vương , ly gián hai , chính là để cứu Nguyệt phi, chỉ cần Nguyệt phi cứu, đợi đánh cung, sẽ còn ai thể cản nữa. Lục Tiêu, ngươi còn mau g.i.ế.t Ninh Vương ."

 

Mà Hoa Thường vốn định nấp trong bóng tối đánh lén, ngón tay kẹp ngân châm b.ắ.n , Yến Đế phát hiện, họ Tô dùng kiếm mạnh mẽ đỡ .

 

"Người của Ninh Vương đánh tới ." Lục Tiêu lẩm bẩm.

 

Lúc , Hàn Thế Chiêu cũng lặng lẽ dẫn lẻn hoàng cung, âm thầm g.i.ế.t c.h.ế.t phản quân trong cung, dẫn bao vây Lục Tiêu và đám tử sĩ.

 

Lục Tiêu dồn đường cùng.

 

Vốn dĩ Tân Vinh và Hoa Thường thể liên thủ âm thầm g.i.ế.t c.h.ế.t Lục Tiêu, cứu Nguyệt phi, nhưng ngờ Yến Đế nhắc nhở, khiến cảnh giác, đề phòng.

 

Lục Tiêu vốn chỉ còn đến một vạn binh lực, một nửa dùng để hộ tống rút lui, bây giờ gần một nửa binh lực theo cung.

 

ngờ đám tử sĩ trong hoàng thành ám vệ của Tân Vinh và Hoa Thường g.i.ế.t sạch, càng thêm tức giận, liền cầm kiếm xông đánh .

 

Chỉ thấy tường thành, các thế lực đánh loạn xạ, Lục Tiêu vì cướp hoàng đế, đánh với họ Tô, Hoa Thường và Tân Vinh thấy tình thế lợi cho , liền xông đánh , định cướp Nguyệt phi.

 

Thấy tường thành, mấy cao thủ bay lên trung, đánh túi bụi.

 

Hoắc Ngọc thấy bóng dáng Nguyệt phi bên mép tường thành, liền leo lên tường thành, mượn lực của Huyết Kiếm trong tay, nhảy vọt lên tường thành.

 

lúc nhảy lên tường thành, sắp chạm đến vạt áo của Nguyệt phi, thì một tên tử sĩ nhân lúc hỗn loạn lén đến bên cạnh hoàng đế, lấy con d.a.o găm giấu trong tay áo lâu, định đ.â.m từ phía : "Tên chó c.h.ế.t, ngươi c.h.ế.t !"

 

Ngay trong giây phút ngàn cân treo sợi tóc, Nguyệt phi dứt khoát chắn mặt Yến Đế, đỡ đao cho ông.

 

Con d.a.o găm đ.â.m n.g.ự.c Nguyệt phi.

 

Hoắc Ngọc leo lên tường thành, liền tận mắt thấy n.g.ự.c mẫu phi đ.â.m một nhát dao, ngã .

 

Hắn lao đến, ôm mẫu phi lòng, chỉ thấy con d.a.o găm đ.â.m thẳng tim, m.á.u tươi ngừng trào từ vết thương: "Mẫu phi, là nhi thần bất hiếu, nếu nhi thần đến sớm hơn một chút, sẽ xảy chuyện, đều tại nhi thần, là nhi thần phụ lòng trưởng , nhi thần vô dụng, nhi thần bảo vệ mẫu phi."

 

Nguyệt phi đưa tay vuốt ve khuôn mặt Hoắc Ngọc: "Ngọc nhi, con đừng đau lòng, mẫu phi cam tâm tình nguyện, Kì nhi c.h.ế.t, từng cố gắng hận ông , nhưng mẫu phi dù thế nào cũng hận , ông là phu quân của mẫu phi, cũng là nam nhân mà mẫu phi yêu thương suốt hai mươi lăm năm."

 

Các tềnh iu bấm theo dõi kênh để đọc được những bộ truyện hay ho nhen. Iu thương
FB: Vệ Gia Ý/ U Huyễn Mộng Ý

M.á.u tươi ngừng trào từ khóe miệng nàng, Hoắc Ngọc liều mạng lau vết m.á.u khóe miệng nàng: "Mẫu phi đừng nữa, con sẽ cho tìm thái y."

 

"Ngọc nhi, vô ích thôi, mẫu phi sống nữa , nhưng mẫu phi c.h.ế.t sẽ còn đau khổ nữa, nhưng mẫu phi sẽ thể chăm sóc cho Ngọc nhi nữa..."

 

Ánh mắt Nguyệt phi mơ màng, về phía Yến Đế, trong mắt tràn đầy tình yêu. Lúc , nàng như trở về thời điểm mới gặp Yến Đế, mặc dù nàng Yến Đế là vì sự ủng hộ của Hàn gia mới cố ý tiếp cận nàng, từ nhỏ đến lớn, nàng từng phụ trưởng quan tâm, mặc dù nàng những lời ngon tiếng ngọt và những lời quan tâm của Yến Đế đều là giả dối, nàng cũng nguyện ý tin tưởng, và yêu ông cả đời, cho đến khi hy sinh mạng sống của .

 

Cuối cùng, tay Nguyệt phi buông thõng xuống, nhắm mắt .

 

Mà Yến Đế chỉ liếc Nguyệt phi một cái, liền dời mắt chỗ khác.

 

Chỉ thấy một tiếng động lớn, Hoắc Ngọc đá Tô Việt văng ngoài, còn tay thì bóp chặt cổ Tô Hành.

 

Tô Hành liều mạng giãy giụa, nhưng vô ích, dùng đoản kiếm đ.â.m bụng Hoắc Ngọc, nhưng Hoắc Ngọc vẫn bóp chặt cổ buông, cho đến khi tắt thở.

 

Vẫn cứ bóp chặt buông.

 

Chậm rãi bước về phía Tô Việt đang đập tường, Tô Việt thấy hai mắt đỏ ngầu, như Tu La đến từ địa ngục, sợ hãi liên tục lùi về .

 

Lại một kiếm đ.â.m xuyên tim, m.á.u chảy lênh láng, thanh kiếm đen kỳ dị, kiếm ánh lên màu đỏ.

 

Thấy Hoắc Ngọc vẫn đang bóp cổ Tô Hành c.h.ế.t từ lâu buông, cổ sắp bẻ gãy, Tân Vinh nhắc nhở: "Điện hạ, c.h.ế.t ."

 

Hoắc Ngọc chỉ liếc Tô Hành một cái, để ý đến lời Tân Vinh, bước về phía Lục Tiêu, từng chữ từng chữ : "Các ngươi đều c.h.ế.t!"

 

Lục Tiêu từng thấy ánh mắt như , lạnh lẽo chút ấm, nhưng hai mắt đỏ ngầu như m.á.u.

Loading...