Tướng công nhà tỷ tỷ - Chương 89 (2)
Cập nhật lúc: 2025-03-29 15:38:02
Lượt xem: 105
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoa Thường bất đắc dĩ thở dài: "Hay là chúng về từ từ nghĩ cách, theo thấy Tạ Huyền và Bệ hạ gặp Vương gia sẽ càng xui xẻo hơn."
Tân Vinh ôm đầu choáng váng, cũng thở dài một : "Với sức chiến đấu hiện giờ của Vương gia, bóp c.h.ế.t bọn họ còn dễ hơn bóp c.h.ế.t một con kiến. so với việc ngăn cản điện hạ g.i.ế.t , thì dùng đao kề cổ sử quan bắt ông sửa sử sách còn dễ hơn."
Bọn họ một cách buồn bã, cuối cùng đều về phía Tiết Nhạn, : "Vẫn là xin Tiết tiểu thư quyết định ?"
Tiết Nhạn bóng lưng Hoắc Ngọc về phía Tử Thần cung: "Vẫn là xem tình hình thế nào hãy ."
Vì , Hoa Thường và Tân Vinh cố gắng dậy, dìu , cùng Tiết Nhạn đến Tử Thần cung.
Vừa bước địa cung, liền thấy khói mù mịt, thể phân biệt phương hướng, chỉ thấy tiếng the thé của một nữ tử.
Nghe thấy giọng đó, Tiết Nhạn liền đoán đó là ai? Đó là giọng của Nhu phi.
Nàng mà thả khỏi địa lao của Thận Hình Ty. E rằng trận hỏa hoạn là do nàng gây .
Vừa Yến Đế thấy địa cung bốc cháy, lo lắng như lửa đốt, tỷ tỷ ở trong địa cung. Tiết Nhạn nhanh hiểu , Yến Đế dùng cách gì mà bảo quản t.h.i t.h.ể của Trưởng công chúa đến tận bây giờ, giờ địa cung cháy. Chắc chắn là do Nhu phi, ả điên đó, phóng hỏa thiêu t.h.i t.h.ể của Trưởng công chúa.
Vì , Yến Đế mới phát điên lên.
Nhu phi mù. Mắt bịt kín bằng vải trắng, mà dìu nàng , chỉ đường cho nàng chính là Thế tử Tiêu Diễm, trộn đám tử sĩ, dùng d.a.o hành thích Yến Đế.
Chắc chắn là Tiêu Diễm vì báo thù cho Nhu phi, nhân lúc hỗn loạn ám sát Yến Đế, nhưng ngờ Nguyệt phi đỡ đao cho Yến Đế, cuối cùng dẫn đến bi kịch.
Thấy Tiêu Diễm dẫn Nhu phi biến mất trong làn khói.
Tiết Nhạn với Tân Vinh: "Mời Tân tướng quân dẫn bắt nàng , đây nữ tử Miêu Cương tên Ngưng Hương chính là việc cho Nhu phi, độc thất hồn thảo cũng là do ả hãm hại Vương gia, chỉ cần bắt ả , ép hỏi thuốc giải, mới thể cứu Vương gia."
"Rõ," Tân Vinh vội vàng đuổi theo Tiêu Diễm và Nhu phi.
Tiết Nhạn thì men theo hướng ánh lửa xuyên qua làn khói trong, cảnh tượng mắt cho kinh hãi.
Ánh lửa phát từ một chiếc quan tài đá.
Mũ quan của Yến Đế rơi ở , tóc tai ông rối bù, buông xuống lưng, cả lao đống lửa.
"Tỷ tỷ đừng rời bỏ A Chiêu, tỷ tỷ đừng bỏ rơi A Chiêu nữa!"
Hoàn khác với bậc đế vương lạnh lùng, uy nghiêm, nắm giữ sinh sát đại quyền. Yến Đế mắt cố chấp và điên cuồng, tay ông bỏng đầy những bọng nước, lòng bàn tay cũng bỏng đến mức thịt nát m.á.u chảy.
Ông kéo t.h.i t.h.ể khỏi lửa, nhưng t.h.i t.h.ể tưới dầu lửa, cháy thành than, ông những kéo t.h.i t.h.ể Trưởng công chúa , mà ngược còn thương.
"Tỷ tỷ," ông đ.ấ.m mạnh xuống đất, m.á.u tươi chảy đầy tay, trái ngược với vẻ thờ ơ khi tận mắt chứng kiến cái c.h.ế.t của Nguyệt phi .
dù , Tạ Huyền vẫn dùng đao kẹp chặt gáy ông, cho ông tiến gần quan tài đá một bước.
Quát lớn: "Ta cho ngươi chạm nàng nữa! Ngươi những hại c.h.ế.t nàng , bây giờ còn khiến nàng c.h.ế.t thây, ngươi đáng thiên đao vạn quả, đời đời kiếp kiếp siêu sinh!"
Mắt Tạ Huyền đỏ hoe, nước mắt giàn giụa. Hắn từng cho đào hoàng lăng, tưởng rằng t.h.i t.h.ể nữ tử mục nát thể nhận dung mạo là Trưởng công chúa, nhưng ngờ Trưởng công chúa thực sự giấu trong địa cung, giấu suốt mười lăm năm. Mà mười lăm năm nay, Yến Đế mà ngay cả t.h.i t.h.ể của nàng cũng buông tha. Vẫn đến c.h.ế.t cũng chịu buông tha nàng.
Hắn một đao đ.â.m Yến Đế, nhưng tránh chỗ hiểm, nghiến răng nghiến lợi : "Ngươi c.h.ế.t như , thật quá dễ dàng cho ngươi. Ta công bố tội ác cướp thê tử , hãm hại , mưu hại cả nhà của ngươi cho thiên hạ !"
Mà Yến Đế mặt đất, ánh lửa trong quan tài đá dần dần tắt ngấm, ánh mắt ông trống rỗng, còn chút thần thái nào, lửa tắt , chỉ còn tro tàn, tỷ tỷ còn nữa, tia hy vọng cuối cùng của ông cũng còn nữa.
Ông từ bỏ giãy giụa, mặc cho m.á.u tươi trong ngừng chảy ngoài.
Tạ Huyền thấy ông đau khổ như , cảm thấy ông sống còn đau khổ hơn c.h.ế.t. Hắn ném con d.a.o . Nhìn Yến Đế đang quỳ mặt đất hối hận đau khổ, lớn ngớt.
"Là của trẫm, năm đó nàng tin ngươi còn sống, cãi một trận lớn với trẫm, gì cũng gặp ngươi. Trẫm tức giận liền nhốt nàng ở đây. Nghĩ nếu nàng vẫn gặp ngươi, trẫm sẽ nhốt nàng cả đời. Mà lúc đó đúng lúc Bắc Địch dẫn binh đến đánh, trẫm liền chinh dẫn binh trận. Mấy năm nay trẫm liên tục nhượng bộ, nàng mà cố chấp như , mãi cũng quên ngươi. Trẫm liền định dạy cho nàng một bài học, nàng chủ động xuống nước."
Yến Đế chỉ quỳ mặt đất, đau đớn ngừng. Chìm đắm trong nỗi đau thương, hồi tưởng chuyện cũ, vẻ mặt lúc đau khổ lúc ngọt ngào.
Kể chuyện cũ của và Trưởng công chúa.
"Không ngờ, trẫm thắng trận trở về nửa tháng, nàng mà đóng cửa nhốt trong phòng, còn phóng hỏa, tự thiêu để trả thù trẫm."
Yến Đế quan tài đá, ánh mắt đau khổ và thống thiết: "Tỷ tỷ, nếu năm đó trẫm tỷ tỷ quyết tâm c.h.ế.t, trẫm nhất định sẽ xuống nước, cho dù quỳ xuống cầu xin tỷ tỷ cũng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuong-cong-nha-ty-ty/chuong-89-2.html.]
Tạ Huyền ông kể từng chuyện từng chuyện một, tim như lăng trì.
"Khi trẫm vội vàng chạy đến, tỷ tỷ hít quá nhiều khói. Không thể cứu sống nữa."
"Hôm đó nàng nhốt trong phòng, đổ đèn nến, đốt cháy màn che..."
Ông tin nàng t.ự s.á.t, liền dùng hết sức chạy về cung, nhưng ngờ, ông màng đến lửa nóng, da thịt như thiêu đốt.
Ông liều mạng đạp cửa xông , cứu , nhưng xà nhà cháy gãy đổ xuống, ông kịp suy nghĩ gì, liền dùng lưng đỡ lấy xà nhà, xà nhà đập ông , bỏng một vết sẹo lớn bằng nắm tay lưng ông , đến bây giờ vết sẹo xí đó vẫn còn lưng ông , vĩnh viễn thể xóa bỏ .
Mà tỷ tỷ ngã xuống đất, trong tay vẫn nắm chặt một chiếc khăn ướt.
Ông sợ hãi, lóc thảm thiết.
Ôm tỷ tỷ tìm thái y, nhưng thông báo tỷ tỷ hít quá nhiều khói, c.h.ế.t vì ngạt thở, thể cứu sống nữa.
"Trẫm mà ngay cả t.h.i t.h.ể của nàng cũng bảo vệ , là trẫm vô dụng!" Nhiều năm , ông tận mắt chứng kiến trong lòng c.h.ế.t ngay mặt , bây giờ chỉ thể trơ mắt nàng tan thành tro bụi,
Ngay cả t.h.i t.h.ể của nàng cũng bảo vệ .
Cuối cùng, ông suy sụp , lóc thảm thiết, hối hận vô cùng.
Vị đế vương cao cao tại thượng , giờ đây vì mất yêu thương mà trở nên suy sụp, như một cái xác hồn, như sống thực vật.
Tiết Nhạn : "Nàng c.h.ế.t vì ngạt thở, mà là c.h.ế.t vì trúng độc."
Yến Đế kinh hãi vô cùng: "Ngươi gì!"
Trước khi c.h.ế.t, Trưởng công chúa đóng kín tất cả cửa sổ, để một khe hở nào, nếu thực sự là như , thì nàng nhất quyết c.h.ế.t.
đó nàng Tạ Huyền còn sống, nàng yêu Tạ Huyền sâu đậm như , yêu thương phu quân của như , nhiều năm gặp , đáng lẽ nghĩ cách gặp Tạ Huyền một , nhưng nàng tự thiêu.
Điều hợp lý.
Chỉ một lời giải thích, đó là nàng cũng trúng độc, trúng loại độc giống Hoắc Ngọc, hành vi khác khống chế, là bất do kỷ.
Mà kẻ hạ độc, Tiết Nhạn về phía Thế tử Tiêu Diễm và Nhu phi đang trói chặt.
Lớn tiếng : "Là ả ! Là ả hạ độc Trưởng công chúa, ả mới là hung thủ hại c.h.ế.t Trưởng công chúa."
Năm đó, Thanh Yến là đầu ám vệ của Bắc Địch, Hoắc Ngọc dẫn binh đến sòng bạc ngầm bắt , là Thế tử Tiêu Diễm che giấu cho ả chạy trốn, đó ả Trưởng công chúa cứu.
Ả trở thành thị nữ của Trưởng công chúa, mà ở Lộc Minh biệt viện, ả gặp Hoàng thượng, vì tìm một nơi ẩn náu, cũng vì lẻn hoàng cung, ả liền nảy sinh ý định g.i.ế.t Trưởng công chúa, hạ độc thất hồn thảo thức ăn và hương liệu hàng ngày của Trưởng công chúa.
Người trúng độc thất hồn thảo thể kích động, nếu kích động sẽ phát tác độc, thậm chí sẽ phát cuồng.
Nếu nàng đoán nhầm, là Nhu phi cho Trưởng công chúa tin Tạ gia diệt môn, Tạ Huyền cung hình.
Trưởng công chúa chuyện liền kích động mạnh, do độc phát tác dẫn đến phát cuồng, như thể giải thích , tại Trưởng công chúa vốn tính tình hiền lành đổi tính tình, cãi một trận lớn với Yến Đế, còn nhất quyết đòi gặp Tạ Huyền.
Tiết Nhạn lạnh: "Các ngươi, một vì báo thù mà cấu kết với kẻ thù g.i.ế.t hại Trưởng công chúa, một sủng ái kẻ thù g.i.ế.t hại Trưởng công chúa suốt mười mấy năm. Để cho ả hưởng thụ địa vị và vinh hoa phú quý. Các ngươi thấy mỉa mai ?"
Các tềnh iu bấm theo dõi kênh để đọc được những bộ truyện hay ho nhen. Iu thương
FB: Vệ Gia Ý/ U Huyễn Mộng Ý
Lời của Tiết Nhạn như giọt nước tràn ly.
"Các ngươi đều tự xưng là si tình, nhưng các ngươi rốt cuộc là vì yêu, là vì tư tâm và dục vọng của bản . Trưởng công chúa vốn tính tình lương thiện, từng vì hạn hán, vùng Hồ Quảng mất mùa, khắp nơi đều là nạn dân c.h.ế.t đói và lưu dân, nàng quyên góp tiền bạc và lương thực, xây dựng nơi trú ẩn cho bá tánh. Thậm chí vì cầu mưa cho bá tánh, nàng còn mỗi ngày đều đến chùa Bạch Long quỳ xuống cầu phúc, dù mưa gió cũng hề nghỉ ngơi. Mà Tạ vì báo thù, tùy ý tàn sát bá tánh, gây sóng gió, phát động chiến tranh. Làm tổn thương bá tánh mà Trưởng công chúa yêu quý và trân trọng nhất."
Mắt Tiết Nhạn ngấn lệ, lớn tiếng quát mắng: "Còn Hoàng thượng, tội ác của ngươi chất chồng như núi, từng chuyện từng chuyện một, đều nên ghi sử sách, để hậu thế phỉ nhổ!"
Tạ Huyền đột nhiên ngửa mặt lên trời lớn, rút kiếm t.ự v.ẫn. Cuối cùng ngã xuống đất.
Yến Đế Tạ Huyền, lớn: "Hắn c.h.ế.t ! Cuối cùng cũng c.h.ế.t ."
t.h.i t.h.ể của Tạ Huyền vấp ngã, thể mất kiểm soát ngã xuống, đập thanh kiếm trong tay Hoắc Ngọc, kiếm đ.â.m c.h.ế.t.
C.h.ế.t bên cạnh Tạ Huyền.
Hai bọn họ đều c.h.ế.t quan tài đá của Trưởng công chúa, ba dây dưa cả đời, cuối cùng về cùng một chỗ.
Đột nhiên, Tiết Nhạn trừng mắt Nhu phi đang Tân Vinh khống chế, nhặt con d.a.o găm dính m.á.u mặt đất lên, một đao đ.â.m Nhu phi: "Nói, thuốc giải của thất hồn thảo rốt cuộc ở ?"