Tướng công nhà tỷ tỷ - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-12-18 13:08:42
Lượt xem: 274
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
9
Tiết Nhạn đó lo lắng yến tiệc mừng thọ hôm nay quá đông, tìm cơ hội chuyện trực tiếp với Tạ Ngọc Khanh. Nghe Tạ Ngọc Khanh gặp , tức thì mày liễu cong cong, khóe miệng khẽ nhếch, ngay cả bước chân cũng bất giác nhẹ nhàng hơn nhiều, nàng để Phúc Bảo đợi ở ngoài cửa, thì ôm đàn bước trong sân.
Chỉ một trận tiếng bước chân dồn dập truyền đến, Tiết Nhạn nghĩ tới việc sắp gặp trong mộng bấy lâu, hồi hộp đến mức tim đập như trống.
Nàng nhắm mắt hít sâu một , trong lòng tự nhủ hàng chục những lời với Tạ Ngọc Khanh, mong tâm ý của một cách hàm súc, nhưng khiến đối phương cảm thấy lúng túng đột ngột.
Nàng cố gắng để bản tỏ ung dung tự tại, hành lễ với Tạ Ngọc Khanh: “Thỉnh an Nhị biểu ca.”
“Sao là ?” Tạ Ngọc Khanh nhíu mày, với Thanh Trúc: “Sao đưa nàng tới đây? Ngưng nhi ?”
Tiết Nhạn lập tức hiểu tại lúc nãy khi bước sân, tươi , bước chân vội vã, thì là tiểu đồng Thanh Trúc nhận nhầm nàng thành tỷ tỷ, Tạ Ngọc Khanh tưởng đến là tỷ tỷ, cho nên mới giấu nổi niềm vui trong lòng.
Mà Tạ Ngọc Khanh gặp là tỷ tỷ.
Tiết Nhạn cảm thấy lúng túng khó chịu: “Nhị biểu ca, là hỏi rõ ràng.”
Tạ Ngọc Khanh cũng cảm thấy lời của chút thất lễ , chắp tay đáp lễ với Tiết Nhạn: “Thật xin , là Thanh Trúc việc chu .”
Tiết Nhạn cảm thấy trong lòng nghẹn ứ khó tả, những lời ấp ủ bấy lâu, bởi vì thái độ lạnh nhạt của Tạ Ngọc Khanh, một câu cũng nên lời. Chỉ cảm thấy trong lòng chua xót đau buồn, nhưng nghĩ đến hôm nay nàng mang đàn đến chúc thọ, báo đáp ân tình bốn năm của Tạ Ngọc Khanh nên đặc biệt chuẩn quà đáp lễ. Tuy thể bày tỏ tâm ý, nhưng món quà thể tặng.
Vì nàng lấy hết can đảm: “Nhị biểu ca, …”
Mà đúng lúc , tiểu viện, báo tin cho Thanh Trúc, Thanh Trúc tiến lên nhỏ bên tai Tạ Ngọc Khanh vài câu, sắc mặt Tạ Ngọc Khanh biến đổi, với Tiết Nhạn: “Nhị biểu , đột nhiên việc gấp cần xử lý, mong Nhị biểu lượng thứ, xin phép cáo từ !”
Tạ Ngọc Khanh đầu , vội vã rời khỏi Thanh Tiêu viện.
Chỉ để một Tiết Nhạn ở trong Thanh Tiêu viện.
Mấy ngày liền mưa to, mặt đất chút ẩm ướt nhàn nhạt, gió mang theo nước mưa lạnh lẽo phất qua mặt, tóc mai nước mưa ướt, nước mưa theo gò má nhỏ xuống, nàng quên mất việc nấp mái hiên tránh mưa.
Phúc Bảo thấy Tạ Ngọc Khanh vội vàng đến, vội vàng , đến một khắc đồng hồ, liền đẩy cửa Thanh Tiêu viện.
Chỉ thấy Nhị tiểu thư vẻ mặt ủ rũ, đầy vẻ chán nản, liền Nhị tiểu thư thành công.
“Nhị tiểu thư, chúng đừng nản lòng, ngày tháng còn dài, chúng về còn cơ hội.”
Tiết Nhạn hồn, trong đầu nghĩ đến lúc Tạ Ngọc Khanh rời sắc mặt khó coi, nghĩ thầm hẳn là Tạ Ngọc Khanh tin tức tỷ tỷ ban hôn, hẳn là vì chuyện mà đau lòng buồn bã. Lại nhịn lo lắng cho .
“Phúc Bảo, ngươi đem cây đàn giao cho Lam Nhi tiểu thư, để nàng chuyển giao cho Nhị biểu ca.”
Đáng tiếc nàng còn thể tận mắt thấy niềm vui của Tạ Ngọc Khanh khi nhận quà, cũng cơ hội đàn cây đàn cổ quý giá , thậm chí nàng còn tìm cơ hội tự tay tặng quà.
Phúc Bảo Tiết Nhạn vì sự lạnh nhạt của Tạ Ngọc Khanh mà buồn lòng, cũng dám khuyên thêm nữa, sợ khiến nàng càng thêm đau lòng, bèn ôm đàn tìm thứ xuất của Tạ Ngọc Khanh là Tạ Lam Nhi.
Tiết Nhạn một trong sân một lúc, mơ hồ thấy từ xa vọng một tiếng đàn ai oán, càng càng thấy đau lòng.
Thanh Tiêu viện vốn hẻo lánh yên tĩnh, Tạ Ngọc Khanh cố ý chọn nơi để gặp Tiết Ngưng, chính là để tránh hiềm nghi, mà Tạ Lam Nhi trưởng gặp Tiết Ngưng ở đây, nên cố ý sai tất cả nha trong viện chỗ khác, để trống sân, tạo điều kiện cho hai mượn cơ hội tâm sự.
Các tềnh iu bấm theo dõi kênh để đọc được những bộ truyện hay ho nhen. Iu thương
FB: Vệ Gia Ý/ U Huyễn Mộng Ý
Một lúc lâu , Tiết Nhạn bước khỏi sân, phát hiện nơi hẻo lánh, cách tiền viện Hầu phủ xa, đây nàng từng đến nơi , Tạ Lam Nhi vốn là thứ nữ, ở trong Hầu phủ cũng sủng ái, ngày thường Tạ Ngọc Khanh chiếu cố đôi chút, gian viện đơn sơ, thậm chí ngay cả đèn lồng cũng thấy thắp thêm mấy cái.
Trời đêm mưa gió còn tối hơn ngày thường, lúc gió lạnh mang theo mưa phùn tạt mặt.
Tâm trạng vốn buồn bã của Tiết Nhạn mưa dội như rơi xuống đáy vực, tâm trạng càng thêm chán nản.
Dưới mái hiên treo đèn lồng tỏa ánh sáng vàng mờ, Tiết Nhạn dường như thấy một bóng ở đằng xa, trường bào màu xanh trúc giống hệt Tạ Ngọc Khanh, phong thái nho nhã với mũ ngọc cao.
Tiết Nhạn xua tan mây mù, vội vàng tiến lên đón, nghĩ thầm lẽ Tạ Ngọc Khanh nghĩ đến việc nàng một ở Thanh Tiêu viện sẽ lạc đường, nghĩ đến đêm mưa mịt mù , nàng chỗ nào che mưa chắn gió!
Tiết Nhạn vốn kiên cường, cũng dễ dàng đau buồn, nghĩ đến Nhị biểu ca đêm nay chắc chắn buồn, liền tiến lên khuyên nhủ: “Nhị biểu ca, đừng buồn.”
Nơi ánh sáng lờ mờ, rõ sắc mặt của Tạ Ngọc Khanh, thấy gì, nghĩ thầm chắc chắn đang buồn, liền lấy hết can đảm khuyên nhủ.
“Nhị biểu ca chí hướng cao xa, đầy bụng tài hoa, tương lai nhất định sẽ thi đỗ, đem tất cả những gì học cống hiến cho triều đình, triển lộ hoài bão trong lòng.”
Tạ Ngọc Khanh vẫn im lặng, một tràng hùng biện mà Tiết Nhạn vắt óc suy nghĩ bỗng chốc còn chút khí thế nào.
Nàng hắng giọng, tiếp tục : “Những thất bại mắt đều chỉ là tạm thời, với nhân phẩm và tài học của Nhị biểu ca, chỉ cần buông bỏ quá khứ, tự khắc sẽ nữ tử tài sắc, hiền lương thục đức xứng đôi với Nhị biểu ca…”
Nàng càng mặt càng đỏ, cảm thấy càng càng kỳ lạ, giống như đang mặt dày tự tiến cử, nghĩ đến bản chỗ nào tài sắc vẹn , càng dính dáng gì đến hiền lương thục đức.
Người nọ phì thành tiếng: “Vị nương tử thật thú vị.”
Từ đại nghĩa quốc gia đến việc khuyên Tạ Ngọc Khanh cưới vợ. Một tràng hùng biện hề che giấu tình cảm , nàng thể nghiêm túc thổ lộ như .
Trong những nữ tử mà Triệu Văn Hiên từng gặp, từng thấy ai thẳng thắn như Tiết Nhạn, hề che giấu tình cảm, dám thổ lộ nỗi lòng.
Nàng thật sự đặc biệt.
Thì , Tạ Ngọc Khanh Tiết Ngưng đêm nay đến yến tiệc mừng thọ, khi hỏi thăm mới Hoàng thượng ban hôn cho nàng và Ninh Vương, tự nhiên là đau khổ, khó chịu. Liền một đến Vọng Xuân đình gảy đàn.
Triệu Văn Hiên thấy tâm tình u uất, trong lòng chất chứa nhiều tâm sự, liền đến an ủi khuyên giải.
Sau đó vì thấy thời tiết đột ngột đổi, bỗng nhiên đổ mưa, cuối cùng Tạ Ngọc Khanh cũng quên Tiết Nhạn, liền nhờ bằng hữu đưa ô cho Tiết Nhạn.
Tạ Ngọc Khanh và Triệu Văn Hiên là bạn học, tài học của Triệu Văn Hiên vốn thua kém Tạ Ngọc Khanh, chỉ vì là trưởng tử của Triệu Khiêm, từ nhỏ dạy dỗ hành sự khiêm tốn, phô trương. Thêm đó tính tình trầm , giấu tài, cho nên ở kinh thành cũng nổi tiếng như Tạ Ngọc Khanh.
Vị trưởng tử của Hình bộ Thượng thư , cháu trai của Triệu Tiệp dư, năm mười tuổi chọn cung bạn , Triệu Văn Hiên tuyệt đối là tầm thường.
“Ngươi rốt cuộc là ai! Tại trốn ở đây lén.” Tiết Nhạn trách hồ đồ, nhận nhầm thành Tạ Ngọc Khanh, một lòng thành ý lén, cảm thấy vô cùng hổ, nhịn nhíu mày, trong lòng bực bội, tức giận nam nhân rõ ràng nàng nhận nhầm , lên tiếng ngăn cản, thật quá mất mặt.
“Sao ngươi lên tiếng nhắc nhở!” Tiết Nhạn đỏ mặt tía tai.
Triệu Văn Hiên dậy hành lễ tạ : “Tiết nương tử đừng trách, Tạ nhị lang lo lắng Tiết nương tử ở đây dầm mưa chịu lạnh, nhờ vả, tại hạ đặc biệt đến đưa ô cho nương tử.”
Triệu Văn Hiên cung kính đưa cây dù giấy dầu trong tay lên, lời hề ý mạo phạm.
Tiết Nhạn nghĩ thầm cũng trách quá sơ ý, trời quá tối, nàng rõ là Nhị biểu ca, nên nhận nhầm .
“Ngài là đại công tử của Triệu Thượng thư ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuong-cong-nha-ty-ty/chuong-9.html.]
Triệu Văn Hiên trong lòng kinh ngạc: “Nương tử quen tại hạ?”
Tiết Nhạn lắc đầu, nhà họ Tiết và nhà họ Triệu là kẻ thù, hơn nữa từ trong miệng phụ nhà họ Triệu đều , nếu Tiết Nhạn gặp nhà họ Triệu, nhất định sẽ tránh xa.
Chỉ là nàng ái mộ Tạ Ngọc Khanh, tất nhiên tốn ít công sức , về những điều thích và ghét, ngày thường kết giao với ai, tự nhiên đều bỏ công sức tìm hiểu.
Nàng trong những bằng hữu của Tạ Ngọc Khanh, một vị công tử tài hoa phong độ đều thua kém gì Tạ Ngọc Khanh, tính tình trầm khiêm tốn, chính là trưởng tử của Hình bộ Triệu Thượng thư, Triệu Văn Hiên.
Tuy Tiết Nhạn từng gặp Triệu Văn Hiên, nhưng nàng từng năm đó nhà họ Tiết và nhà họ Triệu bất hòa bắt nguồn từ một chuyện cũ, đồn năm đó Hoàng thượng chọn bạn cho Thái tử, đồng thời chọn công tử nhà họ Tiết là Tiết Tịch và Triệu Văn Hiên cùng cung diện thánh, Tiết Tịch nhiều sách vở, thi đỗ Giải nguyên, còn Triệu Văn Hiên tuy mới nổi danh, nhưng cũng mới mười tuổi.
Hoàng thượng đề khảo nghiệm bài vở của hai , vốn đều cho rằng Tiết Tịch uyên bác đa tài sẽ chọn, nào ngờ Hoàng thượng chọn Triệu Văn Hiên mới mười tuổi, Hoàng thượng còn khen Triệu Văn Hiên tuổi còn nhỏ, linh khí, ắt tài lớn.
Sau đó, Tiết Viễn trong lòng phục, liền sai âm thầm dò la, mới Tiết Tịch khi thi cử những lời văn vẻ câu kì, mở miệng ngậm miệng đều là lời thánh hiền, những gì trong sách vở thì đối đáp trôi chảy, nhưng những gì ngoài sách vở thì chẳng hiểu gì, Hoàng thượng là chọn bạn cho Thái tử, chứ chọn một lão phu tử cổ hủ.
Sau đó, tin tức len lỏi truyền ngoài, cả kinh thành đều Tiết Tịch tuy nhiều sách vở, nhưng chút ngốc nghếch. Cho dù thi đỗ Trạng nguyên, Hoàng thượng cũng chỉ để Hàn Lâm viện biên soạn sử sách.
Ngoài , Tiết Quý phi cung sớm hơn Triệu Tiệp dư, nhưng Triệu Tiệp dư nhờ tài hoa mà Hoàng thượng sủng ái hơn, mẫu của Triệu Văn Hiên mất sớm, từ nhỏ cô mẫu nuôi nấng trưởng thành, học ít tài khí của Triệu Tiệp dư.
Tiết Nhạn nam tử mặt dáng vẻ thư sinh, cũng giống như Tạ Ngọc Khanh đều thuộc loại khí chất thanh lãnh xuất chúng, chỉ điều trầm hơn, liền đoán phận của .
“Ngài là Nhị biểu ca bảo ngài đến?”
Triệu Văn Hiên gật đầu mỉm .
Tiết Nhạn : “Đa tạ Triệu công tử lặn lội đường xa, Tiết Nhạn vô cùng cảm kích, để Triệu công tử chê .”
Triệu Văn Hiên : “Tiết nương tử thẳng thắn đáng yêu, cũng xin Tiết nương tử thứ cho sự đường đột của tại hạ.”
“Không , . Chỉ cần Triệu công tử chuyện , sẽ cho công tử mặt tỷ tỷ.”
Tiết Nhạn vẫn luôn nghĩ Triệu Văn Hiên rõ ràng nhận nhầm , lên tiếng nhắc nhở, nếu cố ý xem trò , thì nhất định là coi nàng thành tỷ tỷ, ái mộ tỷ tỷ thật nhiều, tiểu công tử nhà họ Triệu là Triệu Văn Phổ và đại công tử Triệu Văn Hiên đều thích tỷ tỷ.
Chẳng lẽ tỷ tỷ sắp thành ? chuyện tình cảm, thể tự khống chế , chẳng nàng cũng Nhị biểu ca trong lòng thích là tỷ tỷ, nhưng vẫn nhịn Nhị biểu ca thêm một chút, chuyện và ở bên cạnh Nhị biểu ca ?
Thì nàng và Triệu Văn Hiên là cùng cảnh ngộ, rõ ràng kết quả, nhưng cứ đắm chìm trong đó, thể tự thoát .
Triệu Văn Hiên Tiết Nhạn xong, trong lòng vô cùng kinh ngạc khó hiểu: “Tiết nương tử sẽ nghĩ rằng tại hạ ý với Tiết đại tiểu thư chứ?”
Thấy Tiết Nhạn ánh mắt vẻ “ đều hiểu”, Triệu Văn Hiên vội vàng giải thích: “Tiết nhị nương tử hiểu lầm .”
Tiết Nhạn gật đầu, thần bí: “Ta hiểu mà. Yên tâm, sẽ ngoài .”
Triệu Văn Hiên càng giải thích, Tiết Nhạn càng cảm thấy Triệu Văn Hiên cũng giống như nàng, đều là si tình, ánh mắt tràn đầy đồng cảm và cổ vũ, còn mang theo vài phần thương hại.
Tiết Nhạn mỉm chào tạm biệt : “Đa tạ Triệu công tử, phía chính là Vọng Xuân đình, cáo từ!”
Thì còn cùng chung cảnh ngộ với nàng, thậm chí còn si tình hơn nàng, tỷ tỷ ban hôn, chuyện thể nào đổi, Triệu Văn Hiên vẫn luôn âm thầm dõi theo tỷ tỷ, thật khiến kính phục cảm động. Có lẽ là Triệu Văn Hiên cổ vũ, tâm trạng buồn bã của nàng đều tan biến hết.
Nàng thật sự buông bỏ Nhị biểu ca, đến Vọng Xuân đình một chút, nếu Nhị biểu ca , nàng sẽ hồi phủ.
Thấy trưởng chằm chằm bóng lưng của Tiết Nhạn, Triệu Văn Thiệp khẽ ho một tiếng: “Người xa , trưởng còn chằm chằm nữa!”
Triệu Văn Hiên hồn, nghiêm mặt : “Muội bậy bạ gì đó.”
“Ngược là , trong cung công việc bận rộn, hôm nay rảnh rỗi đến Vũ Đức Hầu phủ, theo trưởng , và nhà họ Tạ cũng giao tình riêng, chẳng lẽ Ninh vương điện hạ cũng đến.”
Triệu Văn Thiệp mặt đỏ bừng, cúi đầu xoa xoa hình thêu chim hạc y phục, khuôn mặt trắng trẻo thanh tú như nhuộm mây đỏ. “Huynh trưởng luôn giỏi thấu lòng , suy đoán nhất cử nhất động của khác đến tường tận. Nếu là ruột của , nhất định dám nhiều với một câu.”
Triệu Văn Thiệp giỏi thêu thùa, tất cả những tác phẩm thêu của nàng đều sinh động, như thật, nổi tiếng khắp kinh thành nhờ tài thêu thùa. Đôi tay khéo léo Triệu Tiệp dư yêu thích, đó Triệu Tiệp dư tiến cử cho Hoàng hậu, Thượng y cục nữ quan.
Nàng và Tần Mật là khuê mật, Tần Mật là chọn Thái tử phi năm đó, Thái tử cũng hài lòng vị Thái tử phi dịu dàng , nên thường xuyên để Trưởng công chúa sắp xếp một yến tiệc thưởng hoa thơ mời Tần Mật tham dự, mỗi Tần Mật đều rủ Triệu Văn Thiệp cùng, mà Thái tử lo lắng Hoắc Ngọc tính tình trầm , hòa đồng, nên luôn kéo cùng.
Mỗi khi Tần Mật và tiên Thái tử chuyện riêng, Triệu Văn Thiệp và Hoắc Ngọc liền ở xa canh chừng cho hai , lâu dần, Triệu Văn Thiệp thầm mến Hoắc Ngọc.
Hoắc Ngọc quanh năm chinh chiến bên ngoài, nàng và Hoắc Ngọc nhiều năm gặp, nhưng luôn thể tin chiến thắng, trong cuộc chiến kéo dài năm năm với Bắc Địch đại thắng, khiến Bắc Địch nguyên khí đại thương, thể xâm phạm lãnh thổ Đại Yến nữa.
Mỹ nhân tự nhiên ái mộ hùng, những năm tình cảm dành cho Hoắc Ngọc hề giảm bớt, một lòng gả cho .
Lần Hoắc Ngọc hồi kinh, liền cầu xin cô mẫu là Triệu Tiệp dư với Nguyệt phi nương nương. Mà Tiết Quý phi nhà họ Triệu lôi kéo hoàng tử, tuy là Ninh vương sủng ái, nhưng bà ở trong cung vẫn luôn bất hòa với Triệu Tiệp dư, tự nhiên thể trơ mắt nhà họ Triệu như ý, liền âm thầm tìm Nguyệt phi, vì nữ nhi của cả hai nhà họ Tiết và họ Triệu đều trở thành ứng cử viên cho vị trí Ninh vương phi.
Tuy là hai nhà tranh giành, nhưng nữ nhi của cả hai nhà họ Tiết và họ Triệu đều tài mạo song , đều là tài nữ hiếm , hai xưng tụng là “Kinh Thành Song Thư”.
Nguyệt phi tự nhiên là hài lòng với nữ nhi của cả hai nhà họ Triệu và họ Tiết, nhưng vị trí chính phi chỉ một, bà cũng khó mà quyết định, liền thiết yến để Hoắc Ngọc tự lựa chọn, Hoắc Ngọc tuy bỏ lỡ cung yến, nhưng Hoắc Ngọc chằm chằm bức họa của Tiết Ngưng, khiến bà nắm bắt một chút khác thường, liền cầu xin Hoàng thượng ban hôn.
Triệu Văn Hiên tự nhiên là hiểu tính tình của , tuy dung mạo của vài phần giống cô mẫu, đều là kiểu dung mạo thanh tú, tranh với đời, nhưng tính tình cũng giống, là đạt mục đích thì bỏ cuộc.
Lần vị trí Ninh vương phi nhà họ Tiết giành , Triệu Văn Thiệp thể cam tâm.
“Muội , thể quá, hành sự cần cân nhắc đến thể diện của nhà họ Triệu, là nữ tử, càng bảo vệ bản , đừng để tổn thương.”
Triệu Văn Thiệp cảm động, phụ bận rộn chính sự, luôn ở bên ngoài giao thiệp, cả năm cũng thấy bóng dáng, ngày thường đều là trưởng chăm sóc nàng và nhị ca: “Muội chừng mực, đa tạ trưởng nhắc nhở.”
Hai đang chuyện, thấy nha của phủ họ Tạ hành tung lén lút, cung kính dẫn hai nha từ cửa phủ, một trong đó Triệu Văn Thiệp nhận , chính là nha bên cạnh Tiết Ngưng là Huệ Nhi, còn tuy ăn mặc như nha , nhưng cử chỉ đoan trang, rõ ràng là một tiểu thư khuê các.
Triệu Văn Thiệp : “Huynh trưởng đoán đó là ai?”
Người nọ ở xa, chỉ thể thấy bóng lưng, Triệu Văn Hiên nhận , liền lắc đầu.
Triệu Văn Thiệp : “Ta đoán chắc chắn là vị Tiết đại tiểu thư .”
Tạ Ngọc Khanh và Tiết Ngưng từ nhỏ là thanh mai trúc mã, chuyện hai lén lút qua , tuy kín đáo bí mật, nhưng chắc thể giấu tất cả , thích hai nhà đều chuyện .
Sau khi Tiết Ngưng ban hôn với Hoắc Ngọc, Triệu Văn Thiệp thể cam tâm, liền âm thầm dò la chuyện của Tiết Ngưng, nhất là thể tìm sơ hở của Tiết Ngưng, nghĩ cách ngăn cản hôn sự .
Mấy ngày nay, nàng sai theo dõi Tiết Ngưng và Tạ Ngọc Khanh, chỉ chờ bọn họ gặp mặt, nàng sẽ nghĩ cách để Ninh vương bắt gặp.
Không ai thể chịu đựng việc thê tử sắp cưới của tư tình với nam nhân khác. Ninh vương phận tôn quý, quyết đoán, nhất định thể chịu đựng việc Ninh vương phi tương lai khác trong lòng.
Tin tức truyền , chỉ hôn sự thành, mà nhà họ Tiết cũng sẽ vì nữ nhi tư tình với Tạ Ngọc Khanh mà tội.
Chỉ điều, mục đích của nàng chỉ là Ninh vương chủ động từ hôn, nhưng Ninh vương cảm thấy là tâm cơ, nàng mua chuộc hạ nhân của phủ họ Tạ, cố ý báo tin Tạ Ngọc Khanh và Tiết Ngưng gặp cho Ninh vương.
Đợi đến khi Ninh vương đau lòng thất vọng, nàng kịp thời xuất hiện, ôn nhu an ủi, nhất định sẽ chiếm hảo cảm của Ninh vương.