Tướng công nhà tỷ tỷ - Chương 90 (1)
Cập nhật lúc: 2025-03-29 15:38:52
Lượt xem: 118
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
90
"Ha ha ha..."
Nàng đ.â.m bụng, mà hề nhíu mày, còn ngân nga khúc hát. Từ nhỏ nàng phụ mẫu bỏ rơi, nuôi dạy thành tử sĩ. Để huấn luyện bọn họ tiết lộ bí mật của Bắc Địch, tất cả các loại cực hình đều từng trải qua. So với nỗi đau khi , một nhát d.a.o căn bản chẳng là gì, nàng cũng chẳng để mắt.
Mặc dù lưỡi d.a.o xé nát da thịt, nàng dường như cảm thấy đau đớn.
Nàng chỉ Yến đế, ánh mắt chất chứa nỗi đau khổ vì mất yêu, , nước mắt giàn giụa.
Bất chợt, khóe miệng nàng trào m.á.u tươi, thất khiếu đổ máu, ngã xuống đất.
Tân Vinh vội vàng tiến lên kiểm tra, bóp hàm nàng , ép nàng há miệng, mới phát hiện nàng giấu độc dược giữa kẽ răng, cắn vỡ nuốt xuống.
Tuy nàng mất đôi mắt, còn thấy gì nữa, nhưng thính giác vô cùng nhạy bén. Tiếng kêu kinh hãi của Yến đế khi c.h.ế.t, nàng rõ mồn một.
Người nàng yêu thương nhất c.h.ế.t, nàng cũng sống nữa. Cả đời thế cho Trưởng công chúa, nàng hận nhất chính là tất cả những gì liên quan đến Trưởng công chúa. Vì , khi đến sự tồn tại của địa cung , nàng quyết tâm hủy hoại t.h.i t.h.ể của Trưởng công chúa.
Nào ngờ cuối cùng hại c.h.ế.t yêu, cũng tự kết liễu đời .
"Hoàng thượng...", nàng dùng chút tàn cuối cùng, cố gắng bò về phía Hoàng đế. Nàng c.h.ế.t bên cạnh ông .
Nàng bất do kỷ mật thám, trả giá bao nhiêu gian khổ, nỗ lực mới leo lên vị trí thủ lĩnh. Như nàng sẽ giống như những kỹ nữ thấp hèn nhất, hầu hạ những kẻ ghê tởm trong hoàng tộc Bắc Địch. Cho đến khi nàng gặp Hoàng đế Yến quốc ở Lộc Minh biệt viện, thấy ánh mắt ông Trưởng công chúa nồng nàn và si tình. Vui mừng vì một câu quan tâm của nàng , đau khổ vì nàng nhắc đến trượng phu khuất. Rồi một ngày, Yến đế say rượu, nhận nhầm nàng là Trưởng công chúa, nụ hôn nồng cháy, tình cảm mãnh liệt nàng từng trải nghiệm, nàng cũng .
Vì , nàng âm thầm quan tâm ông mỗi ngày, thời gian càng lâu, nàng càng thế vị trí của Trưởng công chúa trong lòng ông .
Nàng bèn hạ độc Trưởng công chúa. Cuối cùng, Trưởng công chúa cũng c.h.ế.t, nàng vì giống Trưởng công chúa mà cung, thế mười mấy năm.
Nàng cứ ngỡ chỉ cần hủy hoại tất cả những gì liên quan đến Trưởng công chúa là thể chiếm trái tim Yến đế, nhưng nào ngờ Trưởng công chúa c.h.ế.t , ông càng quên nàng . Nàng trở thành ký ức tươi mãi mãi trong lòng ông .
Tiết Nhạn Nhu phi bò đến bên cạnh Yến đế, khỏi cảm thấy nản lòng: "Giải dược xem như lấy nữa ." Không khỏi thở dài ngao ngán: "Bọn họ đều là những kẻ tội nghiệt sâu nặng, nhưng đều vây khốn bởi chấp niệm, chính chấp niệm của hại c.h.ế.t."
Một hồi tiếng bước chân truyền đến, Hàn Thế Chiêu dẫn theo cấm vệ quân đến.
Tiết Nhạn hỏi: "Hàn tướng quân bắt Lục Tiêu ?"
"Mạt tướng dẫn binh truy kích, đuổi đến tận Tử Thần cung thì mất dấu Lục Tiêu. Sau khi lục soát khắp Tử Thần cung nhưng tìm thấy gì, mạt tướng mới phát hiện địa cung . Lục Tiêu chắc chắn đang trốn ở đây."
Thấy trong địa cung chỉ vài cỗ quan tài đá, còn chỗ nào khác để ẩn nấp, Tiết Nhạn chỉ những cỗ quan tài đó : "Hắn hẳn là đang trốn trong những cỗ quan tài ."
Vừa dứt lời, chỉ thấy Hoắc Ngọc tay cầm trường kiếm, mũi kiếm nhấc lên, mở nắp quan tài, chắc là tìm Lục Tiêu đang trốn bên trong.
Nắp của vài cỗ quan tài đá mở , là do Lục Tiêu quá may mắn , những cỗ quan tài Hoắc Ngọc mở đều là quan tài rỗng.
Trong địa cung chỉ còn một cỗ quan tài đá cuối cùng.
Hoắc Ngọc định mở nắp cỗ quan tài , mà trực tiếp nhấc nắp một cỗ quan tài khác đè lên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuong-cong-nha-ty-ty/chuong-90-1.html.]
Chỉ "Ầm" một tiếng vang thật lớn, nắp quan tài liền chồng lên .
Lục Tiêu đang trốn trong quan tài thấy tiếng bước chân thì hoảng hốt vô cùng, vốn định nhảy khỏi quan tài liều c.h.ế.t một phen, nhưng còn kịp ngoài thì bên tai vang lên một tiếng nổ lớn, chấn động đến mức đầu óc ong ong.
Hắn dường như cảm thấy vật nặng đè lên cỗ quan tài đang trốn, dùng sức đẩy nắp quan tài, nhưng dù dùng hết sức lực cũng thể đẩy . Lục Tiêu nóng như lửa đốt, gào lên trong quan tài: "Thả !"
căn bản ai để ý đến , nhiều chuyện ác, ai cũng c.h.ế.t trong cỗ quan tài , ai thả .
cứ chậm trễ thêm một khắc, càng thêm nóng ruột, cảm thấy khó thở, sắp thở nổi nữa , sắp chôn sống đến c.h.ế.t.
Còn những kẻ tiếp ứng ở bên ngoài cung đều Hàn Thế Chiêu dẫn tiêu diệt sạch sẽ. Kể từ khi Lục Tiêu tự xưng vương, phát động chiến tranh, cuộc nội loạn kéo dài nửa năm của Đại Yến cuối cùng cũng kết thúc ngày hôm nay.
Tiết Nhạn : "Lục Tiêu tác ác đa đoan, sát nghiệp quá nặng, đây chính là kết cục mà đáng nhận."
Các tềnh iu bấm theo dõi kênh để đọc được những bộ truyện hay ho nhen. Iu thương
FB: Vệ Gia Ý/ U Huyễn Mộng Ý
Nàng tiến lên nắm tay Hoắc Ngọc, mười ngón đan : "Mọi chuyện kết thúc , Hoắc lang, chúng về nhà thôi."
Cảm nhận thể rõ ràng chấn động: "Nhà?" Trong ký ức của , dường như từng ai nhắc đến chữ , cũng từng ai sẽ cùng về nhà.
Tiết Nhạn mỉm dịu dàng: "Phải, về nhà của chúng . Chàng cưới ? Đợi gả cho , chúng chính là phu thê, cũng là một nhà."
"Là phu thê, cũng là một nhà?"
Vô hình ảnh chợt lóe lên trong đầu, chữ "nhà" cũng từng nhắc đến với . Hắn trốn khỏi lãnh cung, cũng với - kẻ đang co ro trong góc tường - rằng sẽ đưa về nhà.
Hắn cố gắng nhớ xem đó là ai, nhưng trong đầu chỉ một bóng hình mơ hồ, hình ảnh chuyển đổi, đột nhiên xuất hiện trong đầu là những cung nữ, thái giám sỉ nhục, đánh mắng trong lãnh cung, cổ bọn họ vết d.a.o sâu, đầy m.á.u. Là g.i.ế.t sạch tất cả , m.á.u tươi đầy tay, mưa lớn xối xả trôi những t.h.i t.h.ể mặt đất, cuốn trôi vết m.á.u tay . Hắn những t.h.i t.h.ể la liệt đất.
Bỗng nhiên, sắc mặt biến đổi, hai mắt đỏ ngầu như đang nhỏ máu.
Tân Vinh nhận thấy điều bất thường, vội vàng nhắc nhở: "Tiết cô nương, Vương gia sắp lên cơn điên ."
Quả nhiên, Hoắc Ngọc bóp cổ Tiết Nhạn, Tân Vinh càng thêm kinh hãi, lớn tiếng : "Điện hạ, nàng là Vương phi, ngài thể nàng thương."
Hoắc Ngọc cứ ngỡ vẫn đang ở trong lãnh cung, những t.h.i t.h.ể la liệt mặt đất, nhớ bọn họ ức h.i.ế.p như thế nào. Mùa đông, bọn họ cướp than lửa, ném tấm chăn mỏng duy nhất của xuống giếng nước. Để sưởi ấm, chỉ thể ngủ đống rơm.
Thái giám trộn cát thức ăn của , khi còn tiểu tiện , ép ăn hết.
Lúc , coi Tiết Nhạn là những tên thái giám đáng ghét đó, trong lòng chỉ một ý nghĩ: "Ngươi c.h.ế.t!"
"Hoắc lang, là , là... Vương phi của , là thê tử mà cưới!"
hai mắt Hoắc Ngọc vẫn đỏ ngầu, vẫn mang vẻ điên cuồng, ánh mắt chất chứa phẫn nộ và thù hận.
Ngay khi lực đạo tay siết chặt, Tiết Nhạn cảm thấy sắp mất ý thức, nàng liền lấy một nắm hương phấn từ trong túi thơm, rắc về phía .
Hắn dường như ngửi thấy một mùi hương thoang thoảng, mùi hương len lỏi chóp mũi, làn hương quả thật dễ ngửi, nhưng khi ngửi xong, đầu óc choáng váng, giống như say rượu, thể mềm nhũn, ngã xuống, nhưng Tiết Nhạn đỡ lấy, ngã lòng nàng.
Vừa , Tiết Ngưng thấy Tiết Nhạn hại, lo lắng bộ dạng điên cuồng của Ninh vương sẽ nàng thương. Nàng bèn lén đưa cho Tiết Nhạn một ít hương phấn thể mê man.