Tướng công nhà tỷ tỷ - Chương 91 (1)

Cập nhật lúc: 2025-03-29 15:40:15
Lượt xem: 127

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

91

 

Tiết Nhạn đỏ mặt, gật đầu đồng ý.

 

Thấy Tiết Nhạn đáp ứng, Hoắc Ngọc âm thầm câu môi. Kỳ thực cũng chẳng rõ ràng chuyện gì đang xảy , dường như quên mất những chuyện từng khiến vui vẻ, chỉ còn nhớ những hình ảnh đẫm m.á.u và c.h.é.m g.i.ế.t. thích nàng bầu bạn, thích nàng cận, thích ôm ấp và hôn nàng.

 

"Để chải tóc cho Hoắc lang nhé?"

 

Hoắc Ngọc đạt mục đích, trong lòng tự nhiên mừng rỡ, ngoan ngoãn gật đầu. Hắn mặc cho Tiết Nhạn tháo ngọc quan tóc, lấy ngọc trâm, nhẹ nhàng chải mái tóc dài xõa lưng. Tiết Nhạn nắm lấy tóc trong lòng bàn tay, tóc cứng thô, giống như tính tình , lạnh lùng cứng rắn, khó gần, thậm chí phần hỉ nộ vô thường.

 

Thái y trúng độc Thất Hồn Thảo, dẫn đến chứng cuồng loạn, lệ khí khó khống chế, dần dần sẽ quên những chuyện từng mang hạnh phúc và ấm áp, chìm đắm trong đau khổ của quá khứ. Hơn nữa, Hoắc Ngọc từng trải qua quá nhiều cay đắng, khoảnh khắc hạnh phúc hiếm hoi trong đời đều là do Hoàng thái tử và Nguyệt phi mang . đều còn nữa, những hạnh phúc khó , nắm chặt vĩnh viễn mất , tất cả đều khiến suy sụp.

 

quên hết chuyện, còn quan tâm đến bên cạnh, thậm chí dần dần sẽ quên bọn họ, quên cả nàng, Tiết Nhạn vẫn thử, thử đánh thức .

 

"Tam ca và Hoa Thường cô nương sắp thành . Đến lúc đó, Hoa Thần y vân du trở về, nhất định sẽ tìm thuốc giải Thất Hồn Thảo, nhất định thể giải độc cho Hoắc lang."

 

Khoé mắt nàng đỏ lên, một giọt lệ đọng mi, chực trào . "Phu quân của sắp trở về ."

 

Tuy giọng nàng nhỏ, nghẹn ngào, Hoắc Ngọc vẫn thấy. Không hiểu trong lòng cảm thấy bức bối. Nghe nàng hai chữ "phu quân", Hoắc Ngọc cảm thấy trong lòng dâng lên một nỗi bực dọc nên lời, giống như bảo kiếm yêu quý của khác dòm ngó. Đôi mắt như nhuốm máu, lệ khí nồng đậm, lập tức bộc phát.

 

Tiết Nhạn từ phía ôm lấy , áp má lưng . "Phu quân, nhanh chóng khỏe ." Cảm nhận thể căng cứng, đây là dấu hiệu của chứng cuồng loạn sắp phát tác, nàng vội vàng đặt tay lên trán Hoắc Ngọc, như thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ: "May quá, nóng."

 

Mấy ngày nay lên cơn cuồng loạn giảm nhiều, cũng cẩn thận kiềm chế bản , cố gắng giữ cho tâm trạng định bình yên, cố gắng phát cuồng thương. Hắn Tiết Nhạn luôn ở bên cạnh, mỗi Tiết Nhạn thừa dịp ngủ say mà đến Vân Nê phường xử lý vài việc ăn, nếu thấy Tiết Nhạn, sẽ phát cuồng.

 

Thì nàng gọi là phu quân chính là . Hoắc Ngọc ôm chặt nàng lòng, ngửi thấy mùi hương dễ chịu bên cổ nàng, thể căng cứng dần dần thả lỏng. Hắn thích hương thơm nàng, mùi hương thể khiến trái tim xao động của nhanh chóng bình tĩnh .

 

đồng thời Hoắc Ngọc cũng buồn phiền, mỗi mật với nàng, thể sẽ biến đổi. Khi nàng ôm hôn , luôn nhịn chuyện .

 

Hắn đột nhiên xoay , nắm lấy bàn tay đang chải tóc cho , tiếng xích sắt cổ tay va chạm leng keng. Tay vuốt ve vành tai nàng, thấy dái tai trắng nõn dần dần chuyển sang màu hồng nhạt, cúi xuống cắn lên vành tai nàng, xuống hôn lên dái tai.

 

Theo lực đạo dần dần tăng thêm, cảm thấy trong lòng kích động thôi, nhịn cắn lên dái tai mềm mại. Tiết Nhạn khẽ nhíu mày, dái tai đau tê dại. Mà tiếng thở dốc phả bên tai, kèm theo một trận ngứa ngáy.

 

Đồng thời, hai tay ôm lấy eo nàng, đặt nàng lên đùi, chỉ thấy một tiếng xé vải, xiêm y xé nát vứt xuống đất.

 

Ngón tay khẽ móc dây áo, chiếc yếm thêu hoa hải đường đùa bướm rơi xuống đất, lộ làn da trắng như ngọc.

 

Hắn ôm chặt nàng lòng, hai kề sát .

 

Như con thuyền nhỏ bão tố vùi dập giữa biển khơi, từng lớp sóng cuồn cuộn xô mạn thuyền. Ánh mắt Hoắc Ngọc nhuốm màu dục vọng, yêu dị một màu đỏ thẫm. Tình đến nồng nàn, những nụ hôn biến thành những vết cắn.

 

Bị cắn đau, Tiết Nhạn liền siết chặt lấy eo .

 

Tiếng xích sắt vang lên nhịp nhàng, đau đớn xen lẫn khoái cảm. Tiết Nhạn cắn răng chịu đựng, cho đến khi gục xuống nàng, thở dốc nặng nề.

 

Vẻ mặt Hoắc Ngọc lộ vẻ thỏa mãn, nhưng Tiết Nhạn đầy những vết xanh tím.

 

Trên cổ, xương quai xanh, đều là dấu răng.

 

Hắn cụp mắt xuống, vẻ mặt u ám: "Lại nàng thương ?"

 

Tiết Nhạn nhịn đau, lắc đầu: "Không đau." Nàng cố gắng nhẫn nhịn, chỉ là độc Thất Hồn Thảo quá mạnh. Nếu Hoắc Ngọc nghị lực phi thường, e rằng sớm trở thành quái vật mất hết ý thức, chỉ c.h.é.m g.i.ế.t. May mà tình hình đến mức tồi tệ như , ít nhất hiện tại còn cho phép nàng đến gần.

 

Nếu như Hoắc Ngọc ẩn nhẫn bộc lộ, trong như ẩn giấu một con mãnh thú, thì giờ đây con mãnh thú phóng thích.

 

Lúc dậy, hai chân nàng mềm nhũn, suýt ngã xuống, nhưng ngã lòng Hoắc Ngọc. Cảm nhận sự khác thường của cơ thể , nàng vội vàng bật dậy, nhưng Hoắc Ngọc giữ chặt bên hông.

 

"Muốn thêm nữa."

 

Có lẽ vì cắn nàng, trong lòng áy náy, bèn khẩn khoản: "Được ?"

 

Cảm giác thật tuyệt vời, bản như bao bọc trong dòng nước ấm áp, tâm thoải mái.

 

Trong lòng Tiết Nhạn âm thầm kêu khổ, Hoắc Ngọc lúc chính là một con mãnh thú, nếm vị ngọt, thể dễ dàng dừng ? Bình thường trong chuyện phòng the, cũng luôn như , tiết chế, thể chỉ một là thỏa mãn .

 

Chỗ cắn vẫn còn đau, như rã rời, Tiết Nhạn vội vàng cầu xin: "Vương gia, hôm nay mệt."

 

Thấy ánh mắt u ám, vẻ mặt thất vọng, cúi đầu nghịch ngợm sợi xích sắt trói buộc , Tiết Nhạn thực sự đành lòng: "Ngày mai cũng ."

 

Hoắc Ngọc vui mừng: "Vậy thổi cho nàng, sẽ đau nữa."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuong-cong-nha-ty-ty/chuong-91-1.html.]

 

Hắn đặt Tiết Nhạn lên đùi , vùi đầu cổ nàng nhẹ nhàng thổi.

 

Cảm giác tê dại lan khắp , Tiết Nhạn cảm thấy cơ thể càng nóng bừng khó chịu, nàng đặt ngón tay lên môi : "Phu quân, cần ."

Các tềnh iu bấm theo dõi kênh để đọc được những bộ truyện hay ho nhen. Iu thương
FB: Vệ Gia Ý/ U Huyễn Mộng Ý

 

Cảm giác như càng khó chịu hơn.

 

"Cái đó... quần áo." Nhìn y phục xé rách đất, ở tư thế nguy hiểm thế , e rằng sẽ ấn xuống đất, bất chấp ý của nàng, cưỡng ép thêm nữa.

 

Hoắc Ngọc giữ chặt bên hông, cho nàng dậy: "Không đồng ý tắm cùng ? Không cần vội mặc quần áo."

 

Tiết Nhạn đau đầu Hoắc Ngọc, nếu mắt đầy tơ máu, lúc nào cũng thể phát cuồng thương, hôm qua nàng chỉ rời một lúc, mất kiểm soát đánh thương Tân Vinh mang cơm đến, nếu , nàng thậm chí còn nghĩ đang giả vờ.

 

Không ngờ trúng độc mà vẫn khó dỗ dành như .

 

Tiết Nhạn buồn bực , cảm thấy cách nào với . Thái y trúng độc Thất Hồn Thảo nhất định kiêng kỵ những cảm xúc biến động mạnh, sẽ khiến chứng cuồng loạn thêm nặng.

 

Vẫn chiều theo ý , Tiết Nhạn bất đắc dĩ gật đầu. Nàng vuốt ve dấu răng đau nhức cánh tay, cảm thấy đều đau.

 

"Được, tắm cùng ."

 

Hoắc Ngọc dang rộng vòng tay: "Cởi áo."

 

Tiết Nhạn kinh ngạc , suýt nữa thì nghĩ nhầm, phản ứng của cũng quá tự nhiên .

 

"Chúng phu thê ? Những chuyện chẳng phu thê đều ?"

 

Thấy dáng vẻ ngẩng đầu kiêu ngạo của , Tiết Nhạn nhướn mày, cong mắt: "Chàng đúng, chúng là phu thê, những chuyện phu thê đều ."

 

Nàng cởi dây áo cho Hoắc Ngọc, cởi y phục cho , đỡ dậy bồn tắm.

 

Cổ tay và mắt cá chân đều xích, khi phát tiếng leng keng. Ban đầu phản kháng, dùng sức giãy giụa bứt đứt xích, cổ tay và mắt cá chân đều trầy xước đến chảy máu.

 

Tuy Tiết Nhạn ở bên, thể an ủi cảm xúc cuồng loạn trong lòng , nhưng khi lên cơn cuồng, vẫn sẽ giật mạnh sợi xích trói buộc , thoát khỏi sự ràng buộc của xích sắt, cổ tay và mắt cá chân trầy da.

 

Tiết Nhạn vết thương sưng đỏ của , khỏi đỏ hoe mắt.

 

Hi vọng thể sớm tìm sư phụ của Hoa Thường cô nương, nghĩ cách giải độc Thất Hồn Thảo cho Hoắc Ngọc.

 

"Sao ?"

 

Tiết Nhạn nhẹ nhàng lau nước mắt: "Bị nóng hun đỏ mắt thôi."

 

Tóc buông xõa lưng, một nửa chìm trong nước, ướt sũng trông thật mềm mại, đôi môi thấm nước cũng mềm mại như , khiến hôn một cái. Hắn tựa thành bồn tắm, lạnh lùng như ngâm trong dòng suối lạnh, ánh mắt sáng như trời.

 

"Thiếp bôi thuốc cho phu quân."

 

Hoắc Ngọc lắc đầu, chẳng mảy may để tâm đến vết thương : "Chỉ là vết thương ngoài da, đau chút nào. Ta chuẩn xong, cùng phu nhân."

 

Tiết Nhạn ngây , hàng mi dài dính những giọt nước, nước theo gò má chảy xuống cổ, làn da trắng nõn như ngọc. Tuy vài vết sẹo cũ, nhưng vẫn , đặc biệt là cơ bắp n.g.ự.c và bụng, trông săn chắc mạnh mẽ. Nàng thầm đếm trong lòng, tám múi cơ bụng, nàng khỏi nuốt nước miếng, cảm thán: "Phu quân thật ."

 

Hoắc Ngọc nàng, khóe môi khẽ cong lên, đưa tay về phía nàng.

 

Tiết Nhạn cởi y phục, chậm rãi bước bồn tắm, tay chống lên n.g.ự.c , từ từ vòng cổ : "Phu quân, chúng sinh con nhé!"

 

Ánh nến trong phòng ngủ lay động, bóng hai chồng lên hiện bức bình phong, tiếng thở dốc khe khẽ vọng .

 

Tiếng nước ào ào, tràn cả đất.

 

Một canh giờ , Hoắc Ngọc bế nàng khỏi bồn tắm, về phía giường, cúi xuống, nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, mười ngón đan . Hôn lên dấu răng nàng.

 

Nhìn trong lòng mơ màng đáng yêu, lòng Hoắc Ngọc cũng mềm nhũn.

 

Nàng nhắm mắt, bĩu môi, Hoắc Ngọc liền chủ động hôn xuống.

 

"Phu quân, hôn xong thì ngủ thôi! Trời sắp sáng ." Thấy vẫn thỏa mãn, nàng thể cho cơ hội ăn sạch sẽ thêm nữa.

 

"Được."

 

Hoắc Ngọc ôm nàng lòng, để đầu nàng gối lên cánh tay , áp sát , ngửi thấy mùi hương nàng, hôn lên trán nàng, cọ cọ chóp mũi nàng. Nghe tiếng thở nhẹ nhàng bên tai, cũng theo nhịp thở nhắm mắt .

Loading...