Tướng công nhà tỷ tỷ - Chương 91 (2)
Cập nhật lúc: 2025-03-29 15:40:47
Lượt xem: 113
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong giấc mơ hỗn loạn, Thái tử hoàng giam trong ngục, tra tấn đến mức tiều tụy, cuối cùng rút kiếm t.ự s.á.t, đau đớn ngã xuống đất. Mẫu phi d.a.o găm ngực, m.á.u chảy lênh láng .
Các tềnh iu bấm theo dõi kênh để đọc được những bộ truyện hay ho nhen. Iu thương
FB: Vệ Gia Ý/ U Huyễn Mộng Ý
Hắn đột nhiên bật dậy, giật mạnh sợi xích , bồn chồn lo lắng.
"Các ngươi đều c.h.ế.t, tất cả đều c.h.ế.t!"
Tiết Nhạn tiếng xích sắt giật mạnh đánh thức. Thấy mắt đỏ ngầu, mơ thấy chuyện gì đáng sợ mà khiến chứng cuồng loạn phát tác.
Tiết Nhạn vội vàng tiến lên ôm lấy , nhưng hất mạnh , nàng lăn xuống giường, đập bàn, hai mắt tối sầm, ngất .
Không bao lâu , Tiết Nhạn tỉnh , gáy đau nhức, nhưng thấy bóng dáng Hoắc Ngọc, chỉ thấy sợi xích sắt đứt đất.
Nàng vội vàng chạy ngoài: "Người !"
Hoa Thường thấy động tĩnh vội vàng chạy đến, thấy Tiết Nhạn lo lắng như lửa đốt, trong phòng trống , mặt đất còn sót sợi xích sắt đứt đoạn, nàng kinh ngạc: "Đây là do Ninh vương điện hạ giật đứt ?"
Tiết Nhạn lắc đầu, nàng cẩn thận kiểm tra, sợi xích dùng kiếm c.h.é.m đứt, trong phòng còn thoang thoảng một mùi hương kỳ lạ, hẳn là dùng mê hương, Hoắc Ngọc bắt .
Vậy mà kẻ dám lặng lẽ đột nhập vương phủ cướp Ninh vương.
Hoa Thường an ủi: "Ta sẽ phái ám vệ điều tra, tin kẻ dám cướp Ninh vương từ vương phủ mà để dấu vết."
Tiết Nhạn xoa xoa gáy, tức giận đập tay xuống bàn: "Xem Thành vương và Dự vương sống chán ! Chúng dám động đến phu quân của . Muốn hoàng đế đến phát điên ?"
Hoa Thường từng thấy Tiết Nhạn tức giận như , e rằng chỉ một lát nữa thôi nàng sẽ vác đao xông đến mặt hai vị vương gia , c.h.é.m bọn họ thành tám khúc.
Nàng đột nhiên bật , thầm nghĩ Thành vương và Dự vương, hai kẻ vô dụng , chọc giận Ninh vương phi, coi như đá tấm sắt .
Cho dù vương gia tỉnh , e rằng cũng sẽ một kiếm c.h.é.m c.h.ế.t bọn họ, bọn họ dám bắt cóc vương gia, hãy tự cầu phúc .
Nàng sờ sờ vết thương do kiếm c.h.é.m cánh tay vẫn lành hẳn, cảm thấy vết thương ẩn ẩn đau đớn.
Tiết Nhạn lo lắng chuyện giải độc cho Ninh vương, vất vả lắm mới dỗ dành , mà hai tên vô dụng Thành vương và Dự vương bắt .
Nếu chứng cuồng loạn của Ninh vương trở nặng, khiến mất thần trí, nàng dù đuổi đến tận đất phong của Thành vương và Dự vương, cũng sẽ diệt sạch cả ổ của chúng.
Cơn giận trong lòng Tiết Nhạn kìm nén , nàng một bức thư, bảo Phúc Bảo gửi đến doanh trại quân đội đóng quân ngoài thành cho Tiết Nhiên, báo tin Thành vương và Dự vương dẫn binh kinh, cướp ngôi hoàng đế.
Nàng sắp xếp xong việc, mặc áo choàng, ôm lò sưởi tay, xe ngựa đến Vân Nê phường.
Giờ đây, ngoài trời tuyết rơi dày đặc, mái nhà và cành cây đều phủ một lớp tuyết trắng xóa. Giữa tháng chạp, tuyết bay mù mịt, khi bước mùa đông, Đại Yến là một mùa đông dài đằng đẵng.
Những bông tuyết bay theo gió luồn cổ, lạnh đến run .
Trong Vân Nê phường vẫn còn ánh đèn, Ngôn Quan đang cúi đầu tính toán, dãy dài sổ sách, nheo mắt, cong môi, thầm vui mừng.
Còn một tháng nữa là đến ngày giao hàng, khi lô hàng đưa đến Bắc Địch, thể thu về một khoản tiền lớn. Giờ đây vương gia thể bất an, Tiết Nhạn thể rời khỏi , chăm sóc vương gia, trọng trách quản lý Vân Nê phường liền giao cho .
Ngôn Quan chống tay lên má, cầm quyển sổ sách, bước tiếp theo nên mở chi nhánh, mở chi nhánh ở các nước lân bang Đại Yến như Đông Di, Tây Vực.
Thuyền chở hàng ở Lư Châu ngày mai sẽ đến, còn dẫn đến bến tàu kiểm kê hàng hóa. Bây giờ là canh tư, nghỉ ngơi thêm một canh giờ nữa là thể xuất phát.
Mấy ngày nay ăn ngủ đều ở Vân Nê phường, bận rộn nhưng vui vẻ. Lúc xuống chiếc giường êm ái, định nhắm mắt nghỉ ngơi vài canh giờ.
Cánh cửa đột nhiên đẩy , gió cuốn vài bông tuyết, Tiết Nhạn hất áo choàng, vài hạt tuyết rơi mặt Ngôn Quan.
Ngôn Quan suýt nữa thì nghĩ nhầm, dụi dụi mắt, Tiết Nhạn mắt tràn đầy tức giận, ánh mắt đầy lệ khí, dáng vẻ y như nữ chủ nhân của vương phủ, mí mắt giật giật: "Không Tiết nương tử đến đây giờ khuya khoắt như việc gì?"
Thấy nàng như , chẳng lẽ là đến gây sự? Ngôn Quan tự nhận cẩn thận, hình như từng đắc tội với nàng, ngoại trừ lúc bất đồng quan điểm về việc kinh doanh của Vân Nê phường, nhưng dù bất đồng, Tiết Nhạn cũng kiên nhẫn lắng ý kiến của .
"Có hai việc, cần Ngôn quản sự ."
Tiết Nhạn là phường chủ của thiên hạ nhất phường, Ngôn Quan việc cho Tiết Nhạn, những chưởng quầy đến hợp tác với Vân Nê phường đều gọi Ngôn Quan là Ngôn quản sự.
Hắn tự hào khi quản sự của Vân Nê phường , thích khác gọi là quản sự. Tiết Nhạn gọi , tưởng là chuyện ăn, liền vội vàng tiến lên, cung kính hỏi: "Không Tiết chưởng quầy việc gì phân phó?"
Tiết Nhạn : "Đi thả hết bồ câu , nhanh nhất thể động tĩnh của Thành vương và Dự vương. Còn việc thứ hai, chờ xong việc thứ nhất ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuong-cong-nha-ty-ty/chuong-91-2.html.]
Chỉ trong một đêm, tất cả bồ câu dùng để liên lạc với các chưởng quầy ở khắp nơi đều thả .
Hàng trăm hàng nghìn con bồ câu bay bầu trời kinh thành, bay về các châu.
Tiết Nhạn bàn, gõ nhẹ lên mặt bàn, nhắm mắt, lo lắng chờ tin tức.
Ngôn Quan thấy nàng nhíu mày trầm tư, cảm thấy bầu khí căng thẳng, chẳng lẽ vì ở bên vương gia lâu ngày, nàng cũng nhiễm sát khí vương gia? Trên nàng lúc là sát khí đằng đằng, thèm thu liễm, thật đáng sợ.
Ngôn Quan cảm thấy nên gì đó, vì vội vàng rót cho Tiết Nhạn một chén : "Phường chủ mời uống ."
"Ừm, cứ để đó !"
Hắn trong lòng cứ thấy bất an, ngữ khí và thần thái quá giống Ninh vương! Giống như Ninh vương chiến trường, bình tĩnh, điềm tĩnh, bày mưu tính kế.
Nửa canh giờ , tin tức từ khắp nơi truyền đến, Tiết Nhạn đặt chén xuống, nhận từ tay Phúc Bảo mười mấy tin tức do bồ câu đưa đến, nàng đập mạnh xuống bàn, chén bàn nảy lên.
"Tốt lắm!"
Ngôn Quan giật nảy : "Đã tin tức của vương gia ?"
Tiết Nhạn lạnh: "Hai tên vô dụng đó đưa vương gia đến Bắc Địch, định dùng vương gia để đổi lấy viện binh của Bắc Địch. Ta xem Bắc Địch vương dám nhận ?"
Bỏ qua hòa bình lâu dài, từ bỏ cơ hội ăn với Vân Nê phường, trở thành kẻ địch của Đại Yến? Nếu Bắc Địch thật sự dám xuất binh, hỏi bốn mươi vạn đại quân trong tay trưởng đồng ý .
Nàng bảo Phúc Bảo gửi tin tức bồ câu truyền đến cho trưởng, tất cả bồ câu trong kinh thành đều thả , khi nhận tin tức, các chưởng quầy của các cửa hàng lớn quốc cũng thả bồ câu đưa thư đến các chi nhánh ở các nước lân bang để dò la tin tức.
Tiết Nhạn thành lập phường hội ở kinh thành, vô tình trở thành nơi dò la tin tức, những thương nhân mở cửa hàng khắp nơi quốc, thậm chí mở đến các nước lân bang, tin tức vô cùng nhanh nhạy, hề thua kém Như Ý phường năm xưa.
Không đến nửa canh giờ, bọn họ dò la tin tức vương gia đưa đến Bắc Địch, còn tìm hiểu rõ cả tuyến đường hành quân của Thành vương và Dự vương.
Đêm đó, Tiết Nhiên bọn họ dám xông vương phủ cướp Ninh vương, tức giận: "Nếu bọn họ dám cướp vương gia, thì gánh chịu hậu quả, bổn tướng quân bắt gia quyến của hai tên đó đây."
Lập tức hạ lệnh chia quân hai đường tấn công, một đường bắc tiến nghênh chiến của hai vị vương gia, phái một đội nhân mã tập kích đất phong của hai vị vương gia, bắt gia quyến và con cái của bọn họ .
Bắc Địch ngàn dặm xa xôi.
Bắc Địch vương Thác Bạt Trác thiết yến khoản đãi Thành vương và Dự vương, trong lều tiếng tơ trúc vang lên, vũ cơ ăn mặc hở hang uốn éo vòng eo nhảy múa. Thành vương nhân cơ hội kính rượu Bắc Địch vương, đồng thời đề nghị Bắc Địch xuất binh giúp bọn họ đoạt vương vị.
Bắc Địch vương trả lời thẳng, chỉ liên tục mời bọn họ uống rượu, sai hầu hạ chu đáo.
Bỗng thấy tiếng roi ngựa vang lên bên ngoài lều, Bắc Địch vương giật nảy , coi trọng hòa bình giữa hai nước nhất, căm ghét nhất kẻ gây chiến tranh giữa hai nước, nếu hai vị vương gia ở đây, e rằng sẽ trực tiếp g.i.ế.t bọn họ.
Bắc Địch vương dậy, với hai vị vương gia: "Hai vị cứ từ từ dùng, cô y phục ."
Lời còn dứt, Thác Bạt Trường Ý xông : "Thác Bạt Trác, nước đầu óc ? Lại giúp Thành vương và Dự vương đánh Đại Yến lúc , vì hai tên vô dụng mà đắc tội với Đại Yến, phá hủy thương mại hai nước, xem ăn thế nào với bá tánh Bắc Địch đây."
Nghe thấy mắng là vô dụng, Thành vương và Dự vương mặt mày tái mét: "Công chúa điện hạ quá đáng ! Chúng dù cũng là bằng hữu của vương quân."
Thác Bạt Trường Ý quất một roi tới, Thành vương lùi mấy bước, tránh roi của nàng, lập tức nổi giận: "Nữ nhân man di thô lỗ !"
Mặt Bắc Địch vương sa sầm: "Người , tiễn khách."
Dự vương vội vàng xin : "Vừa chỉ là một câu đùa của Thành vương thôi, công chúa điện hạ thẳng thắn đáng yêu."
"Hừ." Bắc Địch vương hừ lạnh một tiếng, tức giận : "Các ngươi dám sỉ nhục công chúa tôn quý nhất của Bắc Địch , thì còn là bằng hữu của Bắc Địch nữa, , đuổi bọn họ ngoài."
Hai vị vương gia kịp giải thích cưỡng chế đuổi ngoài.
Thác Bạt Trường Ý : "Huynh cao tay hơn, đuổi hai tên vô dụng , thể thể hiện thái độ của Bắc Địch , sẽ địch với Đại Yến. Tiết đại tướng quân sẽ phái binh đánh Bắc Địch."
"Vậy Ninh vương giờ đưa đến Bắc Địch, bây giờ? Hay là giao cho hai vị vương gia , để bọn họ mang cục nợ !"
Thác Bạt Trường Ý nhíu mày: "Huynh hồ đồ ?"
Bắc Địch vương cau mày trầm tư, đột nhiên nghĩ cách: "Hay là để cưới , tác thành việc , thể hiện quyết tâm giao hảo với Đại Yến của nước , thấy chủ ý của cô thế nào?"
Thác Bạt Trường Ý lạnh liên tục: "Tốt lắm... chủ ý của lắm!"