Thẩm Vân Thư  về nhà ngay, mà đưa Tiểu Tri Ngôn đến nhà máy ở phía đông con sông .
Nhà xưởng bây giờ   dọn dẹp gần như xong xuôi, công nhân cũng dễ tuyển, chỉ  việc đặt máy may là tốn kha khá thời gian,  mấy ngày so sánh, ba  chủ cuối cùng  nhờ Lục Thu Minh tìm mua một lô máy may cũ, giá rẻ hơn  nhiều, tuy nhiên, những chiếc máy  ít nhiều đều  vấn đề, đây điều    bán thông báo .
Trước khi giao tiền, Thẩm Vân Thư  đặc biệt  cùng Lục Thu Minh để xác nhận tình trạng của từng chiếc máy, các vấn đề đều  quá lớn, sửa chữa cũng dễ nhưng sẽ tốn thời gian và khá phức tạp, hai ngày nay Lục Thu Minh  theo sát việc .
Bọn cô  nhận  một đơn hàng,  lượng  lớn, coi như đơn hàng thử, kế hoạch của bọn cô là sửa xong tất cả máy may  thứ Sáu, cuối tuần  sẽ bắt đầu chạy thử hai ngày để xem  vấn đề gì thì điều chỉnh kịp thời,  nhanh chóng  thành đơn hàng cho khách.
Mặc dù đơn hàng  khách  yêu cầu gấp, nhưng đây là đơn hàng đầu tiên của bọn cô, chắc chắn  cho khách hàng thấy  năng lực giao hàng của bọn cô,  thể kéo dài đến phút cuối.
Tiến độ sửa chữa hôm nay khá nhanh, chỉ còn  hai chiếc cuối cùng, Lục Thu Minh   để sang ngày mai  mất thêm một ngày nữa,   dự định sửa xong hai chiếc cuối   mới về, chắc  đến tám, chín giờ tối mới xong.
Thẩm Vân Thư nghĩ  đến phòng bảo vệ để chào hỏi,  rằng bọn cô sẽ về muộn hơn một chút,  tiện đường sẽ  căn tin mua cơm về cho  Thu Minh và thợ cả.
Tiểu Tri Ngôn mải mê  thợ sửa máy mà  rời mắt, Thẩm Vân Thư gọi  nhóc cũng   thấy, Lục Thu Minh thấy một đứa trẻ con như nhóc  say mê những chuyện  đến , cảm thấy  lạ, bảo Thẩm Vân Thư cứ  ,    trông chừng Tiểu Tri Ngôn, sẽ  xảy  chuyện gì .
Thẩm Vân Thư cũng  sẽ   chuyện gì, nhưng  nhóc  ở trong tầm mắt cô, cô vẫn  chút  yên tâm, mua cơm xong,  ngang qua tòa nhà văn phòng, cô định lên lầu xem  khi nào thì về,   hai bậc thang, cô  dừng , lỡ  đang bận, cô lên cũng chỉ  tốn thời gian của ,  chuyện gì thì về nhà   cũng .
Cô     thì đối diện một   tới,  sững , trong đầu cô loáng thoáng hiện lên một gương mặt quen thuộc, hôm nay Hà Yến Đình  đeo kính, Thẩm Vân Thư chợt nhớ  tại  cô  thấy cô  quen mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuong-khac/chuong-100.html.]
Hà Yến Đình thấy Thẩm Vân Thư, bước chân cũng chậm , khi xem ảnh, cô   thấy  ấn tượng , bây giờ  thấy  thật, mới nhận  ảnh còn  lột tả  dù chỉ một phần mười vẻ  linh động của đôi mắt .
Cố Tùng Hàn  huýt sáo một bài hát nhỏ từ  lầu xuống, thấy cảnh , tiếng huýt sáo lập tức ngừng  trong cổ họng,   dùng giọng khoa trương gọi Thẩm Vân Thư: “Chị dâu, chị tìm  của em ? Tối nay    tiệc xã giao,   nửa tiếng , nếu chị  việc gấp, em gọi điện thoại cho   ngay bây giờ nhé.”
Mỗi bước mỗi xa
Thẩm Vân Thư đáp: “Không cần , chị   việc gấp tìm  , chỉ là đến xem   khi nào về thôi.”
Cái đầu  nhanh của Cố Tùng Hàn còn  kịp nghĩ  cách giới thiệu Hà Yến Đình thế nào, thì Hà Yến Đình   tới , đưa tay  với Thẩm Vân Thư và : “Xin chào,  là Hà Yến Đình.”
Thẩm Vân Thư nhận  cô  chính là   gọi điện thoại tối hôm đó, cô cũng đưa tay , đáp: “Xin chào,  là Thẩm Vân Thư.”
Cố Tùng Hàn sợ Hà Yến Đình  thêm gì nữa, liền cắt ngang lời cô : “Chị dâu, kỹ sư Hà từng du học ở Đức, lô dây chuyền sản xuất mới của nhà máy là sản phẩm của Đức, gặp  một  vấn đề về dịch thuật, nên mời kỹ sư Hà đến giúp đỡ vài ngày.”
Rồi    sang Hà Yến Đình: “Kỹ sư Hà, hình như kỹ sư trưởng Lục tìm chị  việc gấp,  đến văn phòng của chị mấy  , chị mau lên xem .”
Hà Yến Đình nhíu mày    một cái,  thể bịa  một lời  dối lộ liễu hơn  ?
Cố Tùng Hàn  ngượng ngùng.
Thẩm Vân Thư cảm nhận  sự căng thẳng của Cố Tùng Hàn nên  nán  lâu, cô chỉ    phiền hai  bận việc nữa, cũng  thẳng  ánh mắt dò xét của Hà Yến Đình, khẽ gật đầu, lịch sự  một tiếng “Hẹn gặp  kỹ sư Hà.”
Cố Tùng Hàn gạt mồ hôi lạnh  trán, thầm cảm ơn trời đất, may mà chị dâu thấu hiểu  nỗi khổ của  .