Tướng Quân Ở Dưới: Nông Môn Nương Tử Quá Cứng Cỏi - Chương 117: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-02 07:44:49
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiểu nữ tử hiên ngang lẫm liệt

 

“Thân thể ngươi đặc biệt, dùng t.h.u.ố.c để nuôi dưỡng vốn trái với quy luật tự nhiên. May mắn là hiện tại độc tố trong ngươi đang tự chế ước lẫn , ngươi sẽ nguy hiểm đến tính mạng trong thời gian ngắn. căn bệnh của ngươi gây ít phiền phức cho cuộc sống của ngươi.”

Mèo con Kute

 

Hạ Gia Lam lộ chút dấu vết quan sát đàn ông, thấy gì liền tiếp, “Bệnh của ngươi thể tiếp xúc với ánh sáng mặt trời, hoặc ánh nắng mạnh. Chỉ cần ánh nắng chiếu , da ngươi sẽ từ trắng biến đỏ, còn rỉ m.á.u ngoài. Trong tình huống đó, huyết áp của ngươi sẽ tăng cao, hô hấp khó khăn, tim đập nhanh, thậm chí còn bứt rứt khó chịu. càng như , ngươi càng khó chịu, càng khó chịu thì triệu chứng càng rõ ràng.”

 

Người đàn ông vẫn luôn gương mặt nàng. Những gì nàng giống hệt triệu chứng của , “Ngươi thể chữa khỏi ?”

 

Hạ Gia Lam gật đầu, “Ta thể chữa khỏi, bây giờ chúng hãy thương lượng điều kiện .”

 

“Ngươi gì?” Người đàn ông hỏi.

 

“Ta sống sót.” Hạ Gia Lam trả lời đơn giản, đó là giới hạn của nàng, bổ sung một câu, “Không trong cái viện của ngươi, sống tự do. Cho nên, hãy dẹp bỏ ý nghĩ giam lỏng để chữa bệnh cho ngươi . Ta chỉ là một tiểu nữ tử nhỏ bé, c.h.ế.t đáng tiếc, nhưng ngươi thì khác , cái trang viên rộng lớn của ngươi xem, há chẳng đáng tiếc ?”

 

“Nếu ngươi cảm thấy ơn cứu mạng mà chỉ báo đáp chút là ít ỏi, ngươi cho nghìn lượng vàng ròng cũng .” Nàng chẳng hề sợ hãi bộc lộ dã tâm, thẳng thắn trình bày yêu cầu của .

 

Người đàn ông ha ha lớn, “Tốt, cứ theo lời ngươi . Ngươi chữa bệnh cho , ngươi thể . Ngoài thể đồng ý với ngươi một chuyện. nha đầu, tiền đề là ngươi chữa khỏi cho , bằng dù ngươi trốn đến chân trời góc bể, ngươi đấy, đều thể bắt ngươi về.”

 

Hạ Gia Lam gật đầu, “Ta tuy là tiểu nữ tử, nhưng tục ngữ cũng là hiên ngang lẫm liệt. Nếu ngươi yên tâm, sẽ trực tiếp dạy ngươi cách châm kim huyệt. Đến lúc đó t.h.u.ố.c phương, ngươi tự châm kim, một liệu trình nửa tháng, nửa tháng ngươi sẽ cần đeo mặt nạ nữa.”

 

Tiếp đó, các hắc y nhân bên cạnh theo yêu cầu của Hạ Gia Lam rút kim đầu đàn ông, và rõ những điều cần lưu ý cho .

 

Đương nhiên hiện tại cơ thể thích hợp để châm cứu nữa. Nàng tất cả huyệt đạo cần châm, và các loại t.h.u.ố.c cần uống. Làm xong những việc , trời cũng sắp tối.

 

Nàng xoa xoa cổ tay, bút lông thật sự khó. Dù chữ bút lông của nàng cũng tạm coi là coi , nhưng nàng vẫn thích bằng bút cứng, “Trời sắp tối , đây. À mà, thuộc hạ của ngươi đ.á.n.h của , độc của của ngươi thì sẽ giải . Xuất phát từ lòng nhân đạo, nhắc nhở ngươi, hiện tại lẽ chỉ còn sống một canh giờ mà thôi.”

 

Hạ Gia Lam xong liền định bước ngoài, A Dư dễ dàng tha cho kẻ , dù kẻ bất kính mặt chủ tử. Người đàn ông lạnh giọng, “A Dư.”

 

A Dư yên, khi đầu thì cung kính đàn ông đeo mặt nạ.

 

“Trảm Nguyệt, tiễn khách.”

 

“Nha đầu, đừng quên ước định giữa ngươi và . Nếu ngươi giở trò, sẽ chuyện như nữa .”

 

Hạ Gia Lam một chân bước qua ngưỡng cửa, đầu khinh bỉ đàn ông đeo mặt nạ trong phòng, “Ta còn sợ ngươi nuốt lời kìa. Nói cho ngươi , nếu còn bắt một cách khó hiểu như , cũng sẽ bỏ qua cho ngươi .”

 

Nói lời cay độc ai mà chẳng .

 

Người đàn ông gì thêm, khóe môi lớp mặt nạ kỳ lạ cong lên, Hạ Gia Lam một tay nhấc bổng một nam nhân to lớn, bước chân nhẹ nhàng ngoài cửa.

 

Ngoài cửa Trảm Nguyệt chuẩn sẵn xe ngựa cho họ. Lão Lục vẫn còn mơ mơ màng màng, nhưng may mắn là chỉ vết thương ngoài da. Hạ Gia Lam tạm thời bấm mấy huyệt đạo cho , liền tỉnh táo , thấy Hạ Gia Lam mảy may thương tổn mặt.

 

Trên gương mặt cương nghị của chợt lóe lên vẻ áy náy, định quỳ xuống, Hạ Gia Lam liền túm lấy, nhỏ, “Đi nhanh , về nhà .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuong-quan-o-duoi-nong-mon-nuong-tu-qua-cung-coi/chuong-117.html.]

 

Lão Lục liền nhanh chóng lên xe ngựa. Trảm Nguyệt đưa tới một tấm vải đen, Hạ Gia Lam nhận lấy nhanh chóng che mắt . Đừng những nàng đây là , chính nàng cũng , cũng đây nào nữa.

 

Không lâu , Trảm Nguyệt cho hai xuống xe. Hạ Gia Lam mới tháo tấm vải đen , là Tây Trấn. Hạ Gia Lam sắc trời, đỡ Lão Lục thuê ngựa.

 

“Còn thể cưỡi ngựa ?”

 

Lão Lục gật đầu, “Có thể, chỉ là vết thương ngoài da thôi.”

 

Hạ Gia Lam gật đầu, “Chúng vòng quanh chân núi hai vòng hãy về, đề phòng kẻ bám theo.”

 

Hạ Gia Lam cẩn thận thận trọng, nàng tình cảnh hiện tại của hai Mặc Quân Hành, thể chút sai sót nào.

 

“Tình hình trong nhà bây giờ thế nào?”

 

Lão Lục nhanh chóng trả lời, “Chủ tử chuyện , đang xử lý . Bọn họ cũng rút khỏi Vĩnh Định Thôn.”

 

Hạ Gia Lam và Lão Lục vòng quanh Tây Trấn mấy vòng, khi Lão Lục kẻ bám đuôi, hai mới về phía Vĩnh Định Thôn.

 

Hạ Gia Lam cho phép Lão Lục kể chuyện ngày hôm nay. Mặc Quân Hành đủ phiền lòng , nếu nàng khác bắt , lẽ còn lo lắng cho nàng nữa.

 

nàng hiện tại , cũng thương, Hạ Gia Lam bản năng kể cho Tiểu Hắc .

 

Khi hai về đến nhà, chỉ Lão Ngũ ở đó. Lão Ngũ và Lão Lục dù gặp chuyện gì cũng đều bảo vệ Hạ Gia Lam. Lão Ngũ thấy Lão Lục đầy vết thương, liền theo bản năng sang Hạ Gia Lam.

 

Sau khi thấy Hạ Gia Lam , mới tìm t.h.u.ố.c cho Lão Lục. Chưa tìm thấy, Hạ Gia Lam đưa t.h.u.ố.c trị thương , “Uống đúng giờ.”

 

Nói , Mặc Quân Hành khi nhận tin tức, liền dẫn núi để tránh tai mắt. Hắn cũng suy nghĩ giống Hạ Gia Lam, hiện tại lúc đối đầu, Ngụy Cẩn Chu cũng thể xảy chuyện gì.

 

Trải qua một ngày tập trung tinh thần cao độ, Hạ Gia Lam cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Vừa mới tắm rửa đơn giản ngủ , nàng liền thấy tiếng động lạ từ cửa sổ. Nàng vẫn ngủ say, liền mạnh mẽ dậy.

 

“Doanh Doanh, là .” Mặc Quân Hành sợ Hạ Gia Lam hoảng sợ, liền vội vàng lên tiếng.

 

Nghe thấy giọng quen thuộc, Hạ Gia Lam liền dậy vén chăn, chân trần chạy về phía cửa sổ. Nàng dám rằng thật về mà thấy ở nhà, trong lòng nàng đôi chút trống rỗng.

 

Nàng hành động nhanh, Mặc Quân Hành yên bên cửa sổ, liền Hạ Gia Lam xông tới ôm chầm lấy. Nàng là lao tới, nên hiện tại hai chân nàng kẹp chặt ngang hông , hai tay ôm ghì lấy cổ .

 

Mặc Quân Hành thoáng sững sờ, vì ngạc nhiên sự chủ động của Hạ Gia Lam. Hắn ngửi mùi hương d.ư.ợ.c liệu nàng, cúi đầu ôm nàng thật chặt, giọng dịu dàng từ tính, “Sao ?”

 

Hạ Gia Lam ôm gì. Vốn dĩ nhiều việc bận rộn, hiện tại tình cảnh của họ cũng nguy hiểm. Hạ Gia Lam lo lắng những chuyện đồng thời còn lo lắng cho .

 

“Không , chỉ là về thấy đèn sáng, chút khó chịu.” Nàng dịu dàng . Lòng Mặc Quân Hành ngứa ngáy mềm nhũn. Hắn nàng vốn dĩ là miệng độc tha ai, ngờ hiện tại chuyện dịu dàng như .

 

 

Loading...