Tướng Quân Ở Dưới: Nông Môn Nương Tử Quá Cứng Cỏi - Chương 129: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-02 07:45:02
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nữ nhi của nàng là xinh nhất thế gian
Hạ Hi Dương chút gấp gáp, thấy Hạ Gia Lam nở nụ , “Gia Lam, bệnh cũ của nương tái phát , theo nhị ca xem .”
Nhắc đến nương, Hạ Gia Lam sửng sốt một chút, đó mới hiểu “nương” trong miệng Hạ Hi Dương là ai, nàng đầu với Chu Đại Miêu, “Đại Miêu tỷ, mang theo hòm t.h.u.ố.c của .”
Nói xong, nàng Hạ Hi Dương một bước khỏi cửa, cũng quan tâm bây giờ là hình tượng gì. Trước đây ở Tây Trấn Hạ Hi Dương nhắc qua một , giờ đến kinh thành, dù cũng xem .
Hạ Hi Dương và Hạ Gia Lam lên xe ngựa, xe ngựa chậm rãi tiến về phía , mất nhiều nhất nửa canh giờ, Hạ Gia Lam đến Hạ gia.
Hạ gia quả nhiên hổ là một trong những gia đình giàu tiếng nhất kinh thành, về việc quan trong triều, mà chỉ riêng thủ đoạn kinh doanh , cũng thứ hạng ở kinh thành . Hạ gia ở phía bắc kinh thành, diện tích đất chiếm nhỏ.
Xe ngựa của Hạ Hi Dương đến, tiểu tư liền vội vàng tiến lên hành lễ, cung kính gọi, “Nhị thiếu gia.”
Hạ Hi Dương dẫn Hạ Gia Lam thẳng Hạ gia, bước chân của Hạ Gia Lam nhanh, dù cũng là đến cứu .
Xuyên qua vài tòa cổng chạm hoa rủ, Hạ Gia Lam đến một viện nhỏ nhã nhặn. Dàn nha thanh tú đợi sẵn trong sân. Lão ma ma thấy Hạ Hi Dương tiến viện thì vội vã bước tới.
“Nhị thiếu gia, phu nhân hôm nay bắt đầu tức n.g.ự.c đến thở , uống t.h.u.ố.c mãi tác dụng, bây giờ phu nhân chịu uống t.h.u.ố.c nữa, vẫn cứ mãi giường.”
Hạ Hi Dương đầu Hạ Gia Lam một cái, hai cùng bước nhanh trong. Chu Đại Miêu khi phòng đưa hộp t.h.u.ố.c cho Hạ Gia Lam, quy củ đợi ở cửa, đây là lễ nghi nàng học trong thời gian .
Hai bước phòng, giọng ôn hòa của Hạ Hi Dương vang lên từ cửa, “Nương, con dẫn đại phu đến khám bệnh cho nương .”
Một tiếng nữ yếu ớt vang lên, “Nương khám , khám cũng vô dụng, cần thiết.”
Hạ Gia Lam tuân theo phép tắc của những gia đình quyền quý, nên nhiều nhiều, nên nàng xách hộp t.h.u.ố.c theo Hạ Hi Dương gian trong. Nàng bước , còn kịp chào hỏi, phu nhân giường gọi lớn, “Đóa Đóa.”
Hạ Gia Lam ngẩn , ngẩng đầu giường, càng ngỡ ngàng hơn. Người giường thật , dù tuổi tác còn trẻ, nhưng vẻ phong vận vẫn còn đó, dáng vẻ đáng thương yếu ớt, vẫn khiến Hạ Gia Lam nhất thời nghèo từ.
Thì dung mạo của Hạ Hi Dương là di truyền từ nương y, đúng là dòng dõi ưu tú.
Hạ Hi Dương cũng thấy tiếng gọi kìm của nương , vội vàng tiến lên bên mép giường, “Nương, đây là Gia Lam, bằng hữu của con, y thuật , nương hãy để nàng xem thử .”
Hạ Gia Lam đúng lúc tiến lên, “Phu nhân khỏe mạnh. Ta là Hạ Gia Lam, nếu phu nhân ngại, xin phép bắt mạch cho .”
Hạ phu nhân nữ nhi gần đến , giọng của nàng, đưa tay , nước mắt ngừng tuôn rơi. Hạ Hi Dương mẫu đè nén cảm xúc mười mấy năm , nếu bây giờ giải tỏa , nhất định sẽ sinh bệnh.
Y vỗ vai nương an ủi, “Thế nào , Gia Lam?”
Hạ Gia Lam ngẩng đầu, phu nhân gương mặt đẫm lệ, cuối cùng nhịn , đưa khăn tay của . Đó là một chiếc khăn trắng tinh, màu trắng thuần khiết, ngay cả một nét thêu cũng , nhưng Hạ phu nhân nhận lấy nắm trong tay, nỡ lau nước mắt.
Mèo con Kute
“Phu nhân những năm nay vẫn luôn tâm bệnh, vẫn luôn uất kết trong lòng. Sự đè nén lâu ngày khiến tâm bệnh lưu . Hiện giờ thời tiết giá lạnh, sức đề kháng vốn yếu, nên việc phát bệnh là bình thường.”
Ánh mắt Hạ phu nhân vẫn luôn nữ nhi mặt, mặc một bộ váy màu hồng nhạt, từng lúc nghẹn ngào đến nên lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuong-quan-o-duoi-nong-mon-nuong-tu-qua-cung-coi/chuong-129.html.]
“Vậy nương cách nào ?” Hạ Hi Dương mở lời.
Hạ Gia Lam quen với việc Hạ Hi Dương mỗi câu đều gọi “nương của ”, lúc cũng phản bác.
“Phu nhân căn cơ vốn yếu, thích hợp dùng thuốc. Có thể dùng liệu pháp ăn uống một thời gian, đợi đến mùa xuân dùng thuốc. Hơn nữa, phu nhân, ngày thường nên thả lỏng tâm tình, trong lòng đè nén lâu ngày sẽ tự tổn thương . Có chuyện gì thể với nhị ca, với nhà.”
Một câu “nhị ca” chỉ khiến Hạ phu nhân rưng rưng, ngay cả Hạ Hi Dương cũng xúc động vô cùng.
Hạ phu nhân c.ắ.n răng để gọi nhũ danh của nữ nhi, ngừng gật đầu.
Hạ Gia Lam cũng tận tâm tận lực, “Phu nhân hiện giờ tức n.g.ự.c khó thở, xin châm cứu cho phu nhân một chút, như sẽ dễ chịu hơn nhiều.”
Hạ phu nhân vẫn nàng gật đầu, cảm xúc hề bình tĩnh chút nào. Hạ Gia Lam cảm xúc kích động cho châm cứu, nàng kê đơn t.h.u.ố.c cho Hạ phu nhân, để phu nhân bình cảm xúc.
Lão ma ma cung kính dẫn Hạ Gia Lam ngoài kê đơn.
Hạ Hi Dương trong gian trong, nhỏ giọng với nương , “Nương, tiểu trở về , nương còn tâm bệnh gì thể giải tỏa ? Nương xem, nàng những bình an vô sự. Dù đây nàng chịu nhiều khổ cực, nhưng nàng tìm thấy , chúng sẽ đối với nàng, mãi mãi đối với nàng. Nương cũng nhanh chóng khỏe , đến lúc đó mới thể cùng nàng uống thưởng hoa, sách chuyện.”
Hạ phu nhân gật đầu, tay vẫn luôn nắm chặt chiếc khăn trắng tinh của Hạ Gia Lam, “Đóa Đóa của nương trở về .”
“Nương, bây giờ nàng tên là Gia Lam, đừng toạc . Tiểu tự tin độc lập, con cảm thấy bây giờ lúc cho nàng , bởi vì chúng cũng thực sự xác định nàng chính là tiểu , chúng là đủ .”
Hạ Hi Dương nghĩ, cho dù Hạ Gia Lam tiểu của y, y cũng sẽ mãi mãi đối với Hạ Gia Lam.
Lão ma ma nét chữ của Hạ Gia Lam cũng coi như tàm tạm, nàng đầy vẻ an ủi. Hạ Gia Lam cảm thấy nhà họ Hạ thật kỳ lạ, từng một nàng với ánh mắt lạ, ngoại trừ cảm thấy ác ý , Hạ Gia Lam giải thích tình huống thế nào.
“Ma ma, lá ngân hạnh ngày thường thể pha nước uống, cũng thể nghiền thành bột bánh. Còn giảo cổ lam , và sơn tra, đều thể dùng để thực liệu. Ta xuống ma ma cứ cho phu nhân.”
Lão ma ma cũng để tâm, vẫn luôn hỏi thế nào để giá trị d.ư.ợ.c liệu nhất, dùng lượng bao nhiêu. Hạ Gia Lam hiền hòa, “Thế , tới đến sẽ một ít mang đến cho ma ma, đến lúc đó sẽ ghi chú rõ lượng cho ma ma, ma ma cũng tiện.”
Lão ma ma gật đầu, “Tạ ơn tiểu thư.”
Hạ Gia Lam khiêm tốn, “Cứ gọi tên là , tên Hạ Gia Lam.”
Lão ma ma lời , trong mắt hiện lên hình ảnh bé con mũm mĩm của mười mấy năm , luôn nũng nịu gọi nàng, “Ma ma, cưỡi ngựa ngựa. Ma ma, ăn kẹo kẹo.”
Hạ Hi Dương từ gian trong , Hạ Gia Lam gật đầu với lão ma ma, hướng gian trong. Hạ phu nhân bình cảm xúc. Hạ Gia Lam nghĩ nàng tâm bệnh, nhất là nên giải tỏa, như sẽ chữa bệnh, dễ chữa hơn bệnh tim.
“Phu nhân thật .” Hạ Gia Lam cúi đầu chuẩn ngân châm.
Hạ phu nhân hiền từ những ngón tay thon thả của nàng, thuần thục cầm lấy ngân châm, từng cây từng cây ngâm rượu mạnh, “Gia Lam cũng . Các tiểu thư trong kinh thành đều sánh với nhan sắc của Gia Lam.”
Nữ nhi của nàng, chính là nhất thế gian .
Hai trò chuyện đầu cuối, liệu pháp châm cứu khô khan nhanh chóng trôi qua, cũng do tâm lý tác động , Hạ phu nhân cảm thấy tâm trạng thoải mái hơn nhiều.