Tướng Quân Ở Dưới: Nông Môn Nương Tử Quá Cứng Cỏi - Chương 15: Một Đấu Bốn ---
Cập nhật lúc: 2025-11-02 07:42:53
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qTxv2arfV
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hạ Gia Lam cũng thấy lời của Hạ Như Lan, liền xông thẳng ngôi miếu đổ nát, “Tất cả mau dừng tay cho ! Nếu động đến và vật của , hôm nay sẽ cho các ngươi c.h.ế.t!”
Nàng chạy , Ngô thị cũng theo , những vây xem càng ngại chuyện lớn mà chen trong miếu.
Mèo con Kute
Quả nhiên, thấy một đống rơm, mí mắt hề mở, hẳn là c.h.ế.t .
Trong lòng đều nhạo rằng Hạ Gia Lam quả nhiên là đồ ngốc, nhặt một xác c.h.ế.t về cũng sợ xui xẻo.
Hạ Gia Lam trực tiếp giơ búa bổ củi lên, dùng sống d.a.o đ.á.n.h hai nhát con Ngưu thị đang cạnh Tiểu Hắc. Ngưu thị trở tay kịp, cũng ngờ Hạ Gia Lam dám vô lễ như ngay mặt bà nội.
Hai Hạ Gia Lam dùng sức mạnh lớn đ.á.n.h văng sang một bên. Phản ứng đầu tiên của Hạ Gia Lam là đặt tay lên mạch đập của Tiểu Hắc. May quá, may quá, cơn sốt lui một chút, chắc là do quá suy yếu nên mới ngất xỉu.
Hạ Gia Lam bấm nhân trung của . Mặc Quân Hành mở mắt , thấy khuôn mặt quen thuộc , tựa vai nàng, yếu ớt gọi một tiếng, “Du Du…” Tiếng gọi mang theo cả sự nũng nịu lẫn yếu mềm.
Hạ Gia Lam đỡ tựa tường, giọng nhanh chậm, thậm chí còn mang vài phần dịu dàng, “Chàng cứ nghỉ ngơi , giải quyết chút việc nhà sẽ lo t.h.u.ố.c cho .”
Mặc Quân Hành nhấc mí mắt thấy đầy trong miếu, đa là các bà các chị, đều đang với ánh mắt như xem khỉ. Trong thoáng chốc, vươn tay lấy bảo kiếm bên cạnh.
Hạ Gia Lam nắm c.h.ặ.t t.a.y , “Không cần tay, thể giải quyết .”
Mặc Quân Hành ngoan ngoãn ngừng động tác, híp mắt những trong miếu. Hắn thực sự còn chút sức lực nào, thậm chí thể mở to mắt, chỉ đành híp .
Hạ Gia Lam thẳng dậy, khí tức hung bạo toát , “Xem đủ ? Hay là các ngươi đều đến nhà đập phá một trận?”
2. Nàng chắc như đinh đóng cột, giọng mang theo uy nghiêm lạnh lẽo khiến rợn tóc gáy. Những ngoài nhanh chóng lùi mấy bước, dám xớn xác trong miếu, nhưng ai bỏ mà ở sân mấy đang đối đầu trong miếu.
Ngô thị há miệng mắng xối xả, “Đồ tiện phụ! Mặt mũi nhà họ Hạ đều ngươi vứt hết ! Không ngờ ngươi là chổi cô độc, đuổi ngoài mà vẫn an phận, còn giấu cả dã nam nhân, thật là mất mặt! Ta đ.á.n.h c.h.ế.t ngươi cái đồ tiểu xướng phụ !”
Hạ Gia Lam lạnh, Ngô thị cong , hung tợn vung tay tát . Hạ Gia Lam trực tiếp tát một cái khuôn mặt già nua của bà . Ngô thị ngờ tới, mặt đầy vẻ kinh ngạc. Hạ Gia Lam lên tiếng, “Đồ lão hóa! Ngươi mồm miệng cứ mất mặt nhà họ Hạ của ngươi, chẳng nhà ngươi đuổi ? Bây giờ ngươi và là dưng, nuôi dã nam nhân thì liên quan quái gì đến ngươi! Đừng ch.ó cậy thế chủ, xen chuyện của khác!”
Nói , nàng tiến thêm mấy bước về phía Ngô thị. Ngô thị sững sờ tại chỗ, “Hơn nữa, Hạ Gia Lam là thứ ngươi đ.á.n.h là đ.á.n.h . Ai đ.á.n.h , thường thì sẽ trả gấp mười . Thấy ngươi tuổi cũng nhỏ , đất đỏ lấp đến mắt , nên chỉ tính gấp ba thôi.”
Dứt lời, khi mấy vẫn kịp định thần, ba tiếng “Chát chát chát” vang lên. Hạ Gia Lam giáng ba cái tát Ngô thị, khiến khóe miệng bà bật máu.
Ngưu thị và hai cô con gái dọa c.h.ế.t trân tại chỗ. Ngô thị ôm mặt trực tiếp ngã xuống, bắt đầu lóc tố cáo tượng Bồ Tát, Hạ Gia Lam là đồ nghịch tử, ngay cả bà nội cũng dám đánh.
“Ngưu thị, ngươi ăn bám ? Thấy đ.á.n.h mà ngươi cứ , ngươi cũng c.h.ế.t ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tuong-quan-o-duoi-nong-mon-nuong-tu-qua-cung-coi/chuong-15-mot-dau-bon.html.]
Làm dâu nhiều năm thành bà lão, Ngô thị đối với Ngưu thị cũng cực kỳ khắc nghiệt. Ngưu thị là kẻ ỷ mạnh h.i.ế.p yếu, sợ Ngô thị nhất. Lúc , dù dám đến gần Hạ Gia Lam, nàng vẫn cứng đầu tiến lên. Hạ Gia Lam trực tiếp rút bảo kiếm của Tiểu Hắc , lưỡi kiếm vẫn lóe lên hàn quang, chĩa thẳng giữa trán Ngưu thị.
Mặc Quân Hành vẫn khép hờ mí mắt, cô gái đầy hung bạo . Nàng cầm kiếm, cả tỏa sát khí. Gia đình như thế nào mà khiến nàng thành như , nàng trải qua những ngày tháng nào?
“Đến đây! Cứ đến hết ! Ta Hạ Gia Lam là một mạng thối, hôm nay sẽ g.i.ế.c cả nhà mấy ! Có kẻ chôn cùng, lỗ!” Mũi kiếm phóng đại ngay giữa trán Ngưu thị. Ngưu thị mũi kiếm, dường như thể cảm nhận lạnh của kiếm đang lan tỏa trán . Nàng run rẩy, trực tiếp quỳ sụp xuống đất.
Hạ Gia Lam hạ kiếm thấp xuống thêm chút nữa khi nàng quỳ xuống, giọng bỗng chốc trở nên ôn hòa, “Thím hai, thím cứ yên tâm, mối ăn lỗ . Cả nhà bốn miệng của thím ở đây, mấy chúng cùng xuống địa phủ bạn chẳng hơn ? Thím yên tâm, sẽ tay nhẹ nhàng thôi. Hai đứa con gái ngoan của thím, hai chị của , cũng sẽ chăm sóc . Ta sẽ nhẹ nhàng cứa một đường cổ các nàng, các nàng sẽ chịu quá nhiều đau đớn .”
Giọng của Hạ Gia Lam dễ , như làn gió xuân lướt qua, nhẹ nhàng, êm ái. điều đó là với tiền đề bỏ qua nội dung lời của nàng lúc . Khoảnh khắc , nàng cầm kiếm, khóe môi nở nụ , dung mạo xuất chúng, trông đúng là ứng với bốn chữ: mỹ nhân lòng rắn.
Ngưu thị cứ thế bất ngờ sợ đến tè quần. Chỉ thấy nàng là một vũng ẩm ướt. Sắc mặt Hạ Gia Lam khó coi, nơi nàng khó khăn lắm mới dọn dẹp sạch sẽ, giờ ô nhiễm .
Nàng dùng kiếm đập khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy của Ngưu thị, “Ngươi c.h.ế.t đúng , bẩn địa bàn của lão nương.”
Hạ Gia Lam nghiến răng , Ngưu thị càng sợ hãi hơn, vội vàng mở miệng, “Ta dọn dẹp cho ngươi, dọn dẹp ngay bây giờ cho ngươi, ngươi tha cho .”
Ngưu thị định dậy dọn dẹp. Hạ Gia Lam liếc hai chị em đang run rẩy một bên, “Hai vị tỷ tỷ, lão mẫu của các ngươi kiểm soát đại tiện tiểu tiện , còn mau đến dọn dẹp cho bà ? Đây là mặt Bồ Tát đấy.”
Hai sợ thanh kiếm trong tay Hạ Gia Lam, vội vàng đỡ dậy, tìm đồ dọn dẹp. Giọng Hạ Gia Lam chợt lạnh, “Đừng động đồ của , động một cái c.h.é.m một ngón tay. Dám thì cứ thử xem.” Hạ Như Lan đang định vươn tay lấy cây chổi đơn giản bên cạnh liền khựng , vội vàng rụt tay về.
Ánh mắt Hạ Như Lan né tránh dám Hạ Gia Lam, “Vậy… dùng cái gì?”
Hạ Gia Lam trực tiếp đá cho nàng một cước, “Liên quan quái gì đến , dùng cái gì là chuyện của ngươi. Nếu trả như cũ, lão mẫu của ngươi hôm nay bỏ mạng ở đây đó.”
Hạ Như Lan trúng một cước, chân tê cứng đến thể vững. May mà nàng còn khá thông minh, vội vàng cởi áo ngoài bắt đầu lau chùi vết bẩn đất.
“Ném lão mẫu của ngươi ngoài, đừng bẩn chỗ của .” Hạ Như Hoa đá, liền đỡ Ngưu thị đang còn chút tinh thần nào ngoài. Ngô thị chỉ Hạ Gia Lam mắng lớn, “Ngươi bất hiếu, mặt Bồ Tát mà đại nghịch bất đạo, sẽ trời đ.á.n.h thánh vật!”
Hạ Gia Lam liếc tượng Bồ Tát lấm lem, “Nàng ? Ba chúng một nhà, ngươi nghĩ nàng sẽ giúp ngươi cái đồ lão xướng phụ mồm đầy phân nước ?”
Ngô thị vốn là một kẻ giỏi cãi vã, nhưng bất chợt Hạ Gia Lam , bà thực sự tìm lời nào để phản bác, chỉ lặp lặp “tiểu tiện nhân, tiểu tiện nhân” trong miệng.
Hạ Gia Lam trực tiếp nhấc bổng bà bằng một tay, ném thẳng ngoài miếu đổ nát, “Cút , đừng bẩn mắt , thấy ngươi cái đồ lão xướng phụ thật là buồn nôn, đồ ăn kiếp cũng ói hết .”
Những vây xem bên ngoài đều cảm thấy cái miệng của Hạ Gia Lam chắc chắn là đổi, nếu sắc sảo đến thế. Có giao hảo với nhà họ Hạ nhịn mở lời, “Gia Lam , đây dù cũng là bà nội và thím hai của ngươi, ngươi thực sự …”
Hạ Gia Lam liếc mắt một cái, lạnh, “Nếu nhà ngươi thiếu bà nội và thím hai, ngại mang đến cho ngươi , như ngươi thể thờ hai họ bàn thờ tổ tiên nhà ngươi, mỗi ngày dâng ba nén nhang phụng dưỡng .”