Tướng Quân Ở Dưới: Nông Môn Nương Tử Quá Cứng Cỏi - Chương 53:: Mọi thứ mới mẻ đều khiến lòng người thư thái ---

Cập nhật lúc: 2025-11-02 07:43:32
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Âm thanh đó là nàng gào lên thật lớn, thể Mặc Quân Hành vốn dậy liền khựng , vì sợ hãi ?

 

Những chú chim trong rừng thấy tiếng đó cũng hoảng sợ vỗ cánh bay vù vù. Trần Dư vốn đang trốn trong bóng tối, thấy tiếng , thể liền theo bản năng rụt về .

 

“Đại tướng quân, tự cầu phúc thôi. Người xưa kim cương thì đừng ôm đồ sứ’, chính là đó.”

 

Mặc Quân Hành thấy Hạ Gia Lam giận, Ngụy Cẩn Chu giúp đỡ . Ngụy Cẩn Chu ăn một ngụm lớn dưa muối mới che vị khó chịu trong miệng, “Cha, con cũng giúp , khó ăn quá.”

 

Mặc Quân Hành Hạ Gia Lam giải thích một chút, dù đây cũng là món dậy từ sáng sớm để , trong đó tâm tư và tâm huyết của , “Ta chỉ là nấu cháo bình thường thôi mà, chỉ là lúc đầu nước ít quá, thấy đủ nước nên thêm một chút, đó nước nhiều quá thấy gạo hình như đủ, thêm một chút. Lửa thì khó kiểm soát, lúc lớn lúc nhỏ, thế là cháy, nên thêm nước và đường......”

 

Hạ Gia Lam còn sức để mắng nữa, “Ngươi xác định là thêm đường chứ muối đó chứ?”

 

“Còn nữa, ngươi ‘trưa hè cuốc cỏ, mồ hôi rơi đất, ai trong đĩa, từng hạt nhọc nhằn’ ? Lãng phí lương thực là sẽ sét đ.á.n.h đó, ngươi bếp nữa, dù cũng đụng đồ bên trong, hả?”

 

Mặc Quân Hành cúi đầu, bưng hai bát cháo, trông như một đứa trẻ , “Ta .”

 

Hạ Gia Lam thể với vẻ mặt như khác ức h.i.ế.p đó, nàng thở dài một , “Ngồi xuống , cho các ngươi ăn, ăn mì ?”

 

Mặc Quân Hành vội vàng gật đầu, khóe môi nở nụ , “Ăn, ăn bất cứ thứ gì.”

 

Hạ Gia Lam để ý đến , loại mà khiến tức c.h.ế.t thì thật thiệt thòi cho bản .

 

Ngụy Cẩn Chu đó Mặc Quân Hành, “Cha, thật sự thiên phú .”

 

Mặc Quân Hành gắp một miếng cá trong bát , bỏ miệng , “Nói như thể ngươi thiên phú , ngươi còn kém nữa là.”

 

Hạ Gia Lam thấy tiếng hai cãi ngoài cửa, khẽ mỉm bắt đầu đun nước nấu mì. Đây mới chính là cuộc sống, , vì ba bữa cơm mà dốc sức tồn tại.

 

Chiều đến, Hạ Gia Lam bầu trời vẫn còn âm u, việc ngoài là thể. Nàng tìm Ngô Hà và Chu Đại Miêu, rằng nếu ai theo nàng lên núi đào t.h.u.ố.c thì cứ , chỉ cần là những loại nàng , đều thể đào về bán cho nàng, nhưng với một điều kiện là nàng sẽ mua t.h.u.ố.c của những nàng thích.

 

Nàng là Thánh mẫu, ngược , nàng là một kẻ thù dai tất báo. Những kẻ trong làng từng lạnh nhạt, chế giễu, thậm chí đ.á.n.h nàng, đừng hòng chiếm chút lợi lộc nào.

 

Ngô Hà cũng theo, “Gia Lam, đừng , ngay cả , cũng cho những kẻ đó theo , để họ thèm nhỏ dãi c.h.ế.t .”

 

Nhà Chu Đại Miêu là đầu tiên hưởng lợi, giờ Chu Đại Miêu mỗi cân t.h.u.ố.c còn thêm năm đồng tiền, tức là chỉ cần dẫn lên núi, chỉ điểm cách đào thuốc. Chu Đại Miêu vui mừng, khi bàn bạc xong với hai , Chu Đại Miêu bảo Hạ Gia Lam cùng nàng về nhà lấy đồ, nàng cho Hạ Gia Lam hai đôi giày mới, Hạ Gia Lam đến lấy.

 

Mèo con Kute

Hạ Gia Lam cùng Chu Đại Miêu đến nhà họ Chu, cửa thấy Chu Thuận Tử đang rửa mặt, mặt còn vương vết máu. Chu Đại Miêu vội vàng hỏi, “Ngươi ?”

 

Chu Thuận Tử đáp, “Không , cẩn thận va thôi.”

 

Hạ Gia Lam vết thương liền va chạm, mà giống như nắm đ.ấ.m đánh. “Thuận Tử, ai ức h.i.ế.p ngươi , sẽ báo thù cho ngươi.”

 

Hạ Gia Lam vẻ đại tỷ, nếu nàng đang mặc bộ váy màu cánh sen nhạt thục nữ thì trông nàng giống một sẵn sàng xả .

 

Chu Thuận Tử mặt lập tức đỏ bừng, ấp úng , “Không, .”

 

Chu Thuận Tử , hai cũng ai đ.á.n.h . Hạ Gia Lam đành từ trong lòng lấy một hộp t.h.u.ố.c mỡ, “Thuốc cầm m.á.u và liền da, ngày ba , nhớ bôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuong-quan-o-duoi-nong-mon-nuong-tu-qua-cung-coi/chuong-53-moi-thu-moi-me-deu-khien-long-nguoi-thu-thai.html.]

 

Chu Thuận Tử nhận lấy, “Cảm ơn Gia Lam.”

 

Hạ Gia Lam để ý đến tiểu tiết , cầm lấy đôi giày mới về nhà. Mọi thứ mới mẻ đều khiến lòng thư thái.

 

Còn ở nhà họ Chu, Chu Đại Miêu và Chu Thuận Tử đối diện , Chu Đại Miêu lạnh mặt, “Tại đ.á.n.h với Châu Nhị Cẩu?”

 

Chu Thuận Tử nổi tiếng là thật thà trong làng, hiếm khi cãi vã với ai, gì đến đ.á.n.h .

 

“Nhìn thuận mắt, thấy đánh.” Chu Thuận Tử lúc vẫn đầy một bụng tức giận.

 

Chu Đại Miêu đập bàn, “Ta hỏi ngươi tại ?”

 

Tỷ tỷ nổi giận, Chu Thuận Tử xoa xoa ngón tay, ngập ngừng , “Chỉ... chỉ là đó nửa đêm đến ức h.i.ế.p Gia Lam, mắt nên mới...”

 

Khi Châu Nhị Cẩu nửa đêm ức h.i.ế.p Gia Lam, hận thể đ.á.n.h c.h.ế.t Châu Nhị Cẩu. Thế nên sáng nay gặp Châu Nhị Cẩu từ nhà nào , tay xách cạp quần, Chu Thuận Tử hai lời liền xông lên ôm lấy Châu Nhị Cẩu mà đánh.

 

Châu Nhị Cẩu chỉ ăn mấy quyền của , còn Chu Thuận Tử dốc hết sức lực, đ.á.n.h Châu Nhị Cẩu ngã dúi dụi trong bùn đất thể dậy.

 

Chu Đại Miêu xoa t.h.u.ố.c cho , mặt mày đầy vẻ xót xa, đó là ruột của nàng, khác đ.á.n.h cho mặt mũi bầm dập, nàng thật sự đau lòng. “Ngươi để ý Gia Lam ?”

 

Chu Thuận Tử khựng , l.i.ế.m liếm đôi môi khô khốc, gật đầu, “Ta để ý nàng , ...”

 

Chu Đại Miêu vội vàng ngăn , tay dùng ít sức, Chu Thuận Tử đau đến nhe răng trợn mắt, “Câm miệng! Ngươi ngươi lời Gia Lam sẽ bao nhiêu đồn thổi ? Ngươi nàng trượng phu, nàng xuất giá ?”

 

Chu Thuận Tử vội vàng mở lời, “Tỷ, đó là giả mà, nàng và đó là vợ chồng giả, ban đầu Gia Lam chỉ là chữa bệnh cho đó, nhà họ Hạ cứ gây chuyện nên Gia Lam mới dùng hạ sách đó. Ta nghĩ đợi đó khỏi bệnh sẽ thôi.”

 

Chu Đại Miêu hiển nhiên tin, nàng ánh mắt đó Hạ Gia Lam, cũng dáng vẻ hai ở chung, mật như , dù vợ chồng thật thì cũng tình cảm.

 

“Thế nếu đó thì ?”

 

Chu Thuận Tử lập tức im bặt, “Ta...”

 

“Thuận Tử, Gia Lam là một cô gái chúng đều , cũng giỏi kiếm tiền. ngươi xem Gia Lam, dáng vẻ nàng như là sẽ ở thôn Vĩnh Định ? Chưa kể những lời nàng từng , chỉ riêng qua lời ăn tiếng , cử chỉ của nàng, ngươi cũng nên rằng như Gia Lam sẽ thôn Vĩnh Định mãi , Thuận Tử...”

 

Chu Thuận Tử một tay giật lấy thuốc, “Tỷ thì đừng bừa.” Nói xong liền chạy về phòng .

 

Chu Đại Miêu lớn hơn Chu Thuận Tử hai tuổi, nhận việc thấu đáo hơn Chu Thuận Tử. Nàng Hạ Gia Lam đột nhiên nhận thuốc, đây là bí mật của Hạ Gia Lam mà nàng dò hỏi.

 

đây khi nàng cùng Hạ Gia Lam đào t.h.u.ố.c nàng nhắc đến, nàng khắp Đại Chu mà ngắm, nàng chỉ khỏi trấn, nàng còn khỏi châu, thậm chí là cả Đại Chu. Hạ Gia Lam ôm ấp những ảo tưởng và khát vọng về thế giới bên ngoài, là một phụ nữ cam tâm tình nguyện cả đời ở thôn Vĩnh Định mà chăm sóc chồng con.

 

Hoặc lẽ từ một góc độ khác, nàng tin chỉ bằng của thể khiến Hạ Gia Lam cam tâm tình nguyện ở thôn , còn sinh con đẻ cái cho .

 

Hạ Gia Lam ngày càng xinh , với dung mạo và trí tuệ như , nàng thể đến kinh thành bước những gia đình quyền quý.

 

Nàng càng lún sâu, sớm nhận sự thật thì sẽ quá đau khổ. Chu Thuận Tử dường như lọt tai, e rằng đụng tường nam (gặp thất bại lớn) ở Hạ Gia Lam thì mới chịu đầu .

 

 

Loading...