Tướng Quân Ở Dưới: Nông Môn Nương Tử Quá Cứng Cỏi - Chương 88: --- Ảo cảnh có nàng
Cập nhật lúc: 2025-11-02 07:44:15
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần Dư mặt đầy sốt ruột: “Đại phu, bây giờ lúc chuyện . Viên t.h.u.ố.c hiệu quả ?”
Lão đại phu thu vẻ mặt thưởng thức viên thuốc, cẩn thận ngửi, bắt mạch một nữa. Trần Dư và mấy đều lão đại phu đầy hy vọng, mong rằng vị thể lời cứu sống tướng quân.
sự thật vĩnh viễn như bọn họ mong đợi.
Lão đại phu dậy: “Thuốc của ngươi thể dịu bớt một phần d.ư.ợ.c tính, đến mức tổn thương trái tim, nhưng đủ để giải độc. Ngươi vẫn nên nhanh chóng tìm chế loại t.h.u.ố.c . Nọc độc khó giải.”
Mấy sững sờ. Trần Dư kéo lão đại phu đang định rời . Lão đại phu đầu : “Ngươi giữ cũng vô dụng thôi. Nếu thời gian , thì mau đưa tìm . Hắn như thế , nhiều nhất là chống đỡ một ngày. Nếu tìm giải độc, tuyệt đối sẽ mất mạng.”
19. Bốn chữ “một mạng c.h.ế.t mất mạng” dọa Trần Dư đến nỗi ngón tay cũng mất hết sức lực. Cho đến khi lão đại phu rời , bên cạnh mới hỏi: “Bây giờ ?”
Trần Dư hồn, vội vàng với bên cạnh: “Đi, đến Tây trấn. Hạ cô nương lẽ thể cứu tướng quân!”
Lúc , Mặc Quân Hành trong mắt ngoài là đang hôn mê, nhưng thực chất y vẫn luôn mắc kẹt trong ảo cảnh của , thể thoát . Y rõ ràng đó là ảo ảnh, chân thật, nhưng y vẫn đắm chìm đó, bởi vì trong ảo cảnh , nàng.
Giữa rừng đào nở rộ, Yêu Yêu vận váy trắng tuyết, mang mạng che mặt mờ ảo, chạy nhảy vui đùa giữa những cánh hoa đào. Còn y, vẫn luôn dõi bước phía , tiếng vui tươi của nàng, ánh mắt nàng thường xuyên ngoảnh . Trái tim Mặc Quân Hành mềm nhũn, tê dại.
Một trận gió mát thổi qua, những cánh đào lất phất rơi. Mạng che mặt của Yêu Yêu theo gió trượt xuống, cùng với những cánh đào bay lả tả, nàng rạng rỡ như hoa, tựa thiên tiên hạ phàm.
Mặc Quân Hành cứ thế sững tại chỗ, nàng ngẩn ngơ, cho đến khi gốc cây bật thành tiếng, giọng dịu dàng quyến luyến, lảnh lót du dương.
“Tướng công, mau tới đây, giúp hái đóa hoa .”
Mặc Quân Hành chìm đắm trong khung cảnh , y động đậy. Người phía bước đến bên y vài bước, thuận tay khoác lấy cánh tay y, tựa đầu lên vai y: “Tướng công, đờ gì ?”
Y cảm nhận cánh tay khoác, cúi đầu là thể cận cảnh đôi mày mắt xinh của Yêu Yêu. Cảm giác chân thực, nhưng một chút nghi hoặc, đó là vì Yêu Yêu đối với y dịu dàng đến .
Bởi y bắt đầu giằng co giữa ý nghĩ đắm chìm nhưng điều chân thực. Tình trạng như của y, ngoài hề .
Trần Dư và mấy Mặc Quân Hành trong bộ dạng , dám chần chừ, đành cẩn thận đưa Mặc Quân Hành suốt chặng đường đến Tây trấn.
Vào lúc , Hạ Gia Lam bầu trời bắt đầu âm u, khóe môi nở một nụ lạnh. Trời âm u, khí tức vặn, đây chẳng là lúc để nghi thần nghi quỷ ?
Nàng thỏa mãn nhếch môi, trong viện trò chuyện cùng Vệ Cẩn Chu. Vệ Cẩn Chu chút dè dặt, chỉ sợ Hạ Gia Lam vì lão Ngũ và lão Lục ẩn nấp trong bóng tối mà cái về y.
Mèo con Kute
Bởi y cứ quấn quýt Hạ Gia Lam kể chuyện cho y . Hạ Gia Lam đêm nay tâm trạng cũng , từ chối Vệ Cẩn Chu, ngược còn kể cho y những sự tích hùng của các nhân vật lịch sử.
Vệ Cẩn Chu hiếu học, cơ bản những cuốn sách Quý Xuyên Dữ giới thiệu cho nàng đây y đều xong. Ngày mai nàng sẽ trấn để châm cứu cho Hạ Hy Dương. Hạ Gia Lam hỏi: “Ngày mai trấn, cần mang gì cho ngươi ? Sách yêu cầu gì ?”
Vệ Cẩn Chu nhớ những cuốn sách đó, hợp với y. “Nương mua đều , nương cứ chọn giúp con .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuong-quan-o-duoi-nong-mon-nuong-tu-qua-cung-coi/chuong-88-ao-canh-co-nang.html.]
Hạ Gia Lam gật đầu: “Vậy , ngày mai sẽ chọn mua cho ngươi vài cuốn.”
Hạ Gia Lam thầm nghĩ xem liệu thể gặp Quý Xuyên Dữ . Nếu thể gặp, nàng nhất định xin địa chỉ của , tiện bề tìm . Xem những cuốn sách giới thiệu .
Đêm đó, ngoài trời âm u thì hề mưa. Hạ Gia Lam và Vệ Cẩn Chu chẳng mấy chốc trở về phòng ngủ.
Cơ bản các hộ dân ở Vĩnh Định Thôn đều chìm giấc ngủ. Chưa đến nửa đêm, trong sân nhà Hạ Nhị bỗng vang lên một tiếng động, đó là giọng kinh hoàng của Ngô thị, ngay đó là tiếng Hạ lão đầu, cũng nhỏ chút nào.
Ngô thị run rẩy giường: “Đừng tới đây, đừng tới đây, đồ dơ bẩn, cút !” Giọng Ngô thị mang theo nỗi sợ hãi tột độ, nhưng trong phòng gì cả, ngoài bóng tối bao trùm khắp căn phòng, chỉ còn tiếng kêu kinh hãi của Ngô thị và Hạ lão đầu.
Hạ lão đầu sợ hãi về phía , miệng lẩm bẩm: “Lão đại, ngươi c.h.ế.t còn nhắm mắt? Ngươi đến gì?”
Ngô thị sợ đến mức lăn từ giường xuống. Bà thấy ruột c.h.ế.t của Hạ Gia Lam. Mẹ ruột của Hạ Gia Lam là một nữ nhân đoan trang, giống những phụ nữ trong thôn. Nàng quả thực trong thôn, mà là nha của một gia đình quyền quý trong trấn. Sau , gia đình quyền quý đó chuyển đến kinh thành phát triển, nàng liền giới thiệu mà quen Hạ Đại.
Hai ít khi về Vĩnh Định Thôn. Hạ Đại vẫn luôn công vặt trong trấn, còn của Hạ Gia Lam, Trương thị, thì chút công việc thêu thùa cho khác trong trấn. Cuộc sống hai vẫn coi là hạnh phúc, chỉ tiếc là ông trời chiều lòng . Khi Hạ Gia Lam ba tuổi, cả hai lượt lâm bệnh qua đời.
Hạ Gia Lam đưa về nhà chú duy nhất ở Vĩnh Định Thôn. Ở nhà Hạ Nhị, nàng ở mười mấy năm, mười mấy năm trâu ngựa.
Hiện giờ Ngô thị Trương thị mặt đầy m.á.u mắt, bà sợ đến nỗi hai chân run lẩy bẩy. Gương mặt Trương thị đột nhiên ghé sát , trong mắt mang theo nụ , còn nhẹ giọng : “Nương, con gái của , nương giúp chăm sóc thật . Bằng , sẽ bất chấp tất cả mà kéo nương xuống cùng.”
Ngô thị sợ hãi đến mức lăn lê bò toài chạy ngoài sân. Khi bà chạy ngoài, cẩn thận ngưỡng cửa vấp ngã, cả trực tiếp đổ sụp xuống đất. Khi bà đầu , thấy Trương thị phiêu phiêu hốt hốt đến bên , bà sợ hãi thét chói tai: “Cút , tránh xa , tiện nhân!”
Hạ lão đầu cũng sợ hãi xông khỏi phòng.
Cũng chính lúc , từ các phòng khác, lượt xông . Ngưu thị, Hạ Nhị, và ba chị em Hạ Như Hoa cũng sợ hãi mà chạy vọt ngoài.
Cả nhà họ, một ai may mắn thoát khỏi, từng từng một đều gào t.h.ả.m thiết như thấy quỷ. Cả sân viện nhà họ Hạ vô cùng náo nhiệt, dường như mỗi đều đang sợ hãi, mà như thể thứ họ sợ hãi là cùng một thứ.
Động tĩnh quá lớn, những xung quanh đều đ.á.n.h thức. Từng một mắt nhắm mắt mở về phía sân viện nhà họ Hạ, liền thấy cả nhà Hạ Gia Lam quỳ gối, run rẩy, cầu xin tha thứ.
Mọi ngạc nhiên hành vi kỳ lạ của nhà họ Hạ, kẻ nhịn đoán già đoán non, "Nhà họ Hạ là ma ám chứ."
Có lắc đầu, "Làm nhiều việc trái với lương tâm, chắc chắn là gặp quỷ ."
Có nhắc đến từ đó, trong lòng đột nhiên rợn tóc gáy, thêm đó cả nhà họ Hạ đều đang lóc om sòm, qua là ma ám.
"Nhà họ Hạ chuyện ác táng tận lương tâm, mau , cẩn thận tà ma lây sang chúng , mau mau ."
Lời thốt , từng một đều sợ hãi vội vàng trở về nhà, thậm chí còn bắt đầu tụng kinh.