Khương Lệnh Chỉ và Tiêu Cảnh Dực về đến phủ  bao lâu, Tào công công trong cung liền đến.
 
Tào công công cung kính , “Vương gia, Vương phi, nô tài đến truyền khẩu dụ của Hoàng thượng, lệnh Mục Đại phu  cung một chuyến.”
 
Khương Lệnh Chỉ và Tiêu Cảnh Dực  lộ dấu vết   một cái, quả nhiên là nàng  đoán đúng .
 
Tiêu Cảnh Dực một mặt sai quản gia  gọi Mục Đại phu, một mặt giả vờ  , hỏi, “Trước mặt Hoàng thượng vẫn luôn là Triệu viện phán hầu hạ,    gọi Mục Đại phu?”
 
Tào công công cũng  nghĩ nhiều, theo  thấy, Hoàng thượng   bệnh nặng, bề ngoài  là vì điềm lành  b.ắ.n chết, nhưng thực chất là do Chu Quý phi hạ dược khiến thận khí của Hoàng thượng suy yếu mà thành.
 
Bí mật cung đình như  chung quy   chuyện  lành gì, Triệu viện phán là tâm phúc  Hoàng thượng tin tưởng, tự nhiên sẽ   lung tung.
 
Cho nên Hoàng thượng vẫn luôn chỉ để Triệu viện phán hầu hạ.
 
Nếu   kéo dài quá lâu, Hoàng thượng cảm thấy tính mạng quan trọng hơn thể diện, cũng sẽ  đồng ý gọi Mục Đại phu  cung.
 
Bởi , Tào công công  suy nghĩ một chút, liền đổ hết nguyên do lên  Triệu viện phán, “Vương gia cũng , từ  xuân săn Hoàng thượng liền  bệnh, Triệu viện phán ngày ngày bắt mạch, kê đơn thuốc, nhưng Hoàng thượng vẫn mãi  khỏe… Ngày tháng lâu dần, Hoàng thượng cũng  tránh khỏi phiền muộn, hôm nay  càng  chịu uống thuốc, Hoàng hậu nương nương liền đề nghị chi bằng gọi Mục Đại phu  cung xem ,  lẽ sẽ  những phương pháp khác.”
 
Tiêu Cảnh Dực  vẻ chợt hiểu , “Ồ, thì  là , long thể Hoàng thượng quan trọng, đúng là cần gọi thêm mấy đại phu cùng hội chẩn.”
 
Tào công công , “Vương gia  .”
 
Trong lúc  chuyện, Mục Đại phu cũng  vác hòm thuốc đến.
 
Quản gia   với ông là  trong cung đến gọi, ông liền tâm lĩnh thần hội mà mang theo viên thuốc Lan Khanh  đưa.
 
Tào công công thấy Mục Đại phu   mắt  mà vác hòm thuốc,  mặt liền nở nụ , cung kính , “Mục thần y,  phiền ngài theo gia nhà   cung một chuyến.”
 
Mục Đại phu mong  nhanh chóng cho Hựu Ninh Đế uống viên thuốc giải đó, để Dược Vương Cốc thoát khỏi liên quan đến chuyện , tự nhiên liền đồng ý.
 
Khẩu dụ của Hoàng thượng chỉ truyền cho một  Mục Đại phu, vì  Khương Lệnh Chỉ và Tiêu Cảnh Dực  thể cùng  cung.
 
Mục Đại phu từng theo tham gia yến tiệc cung đình  dịp năm mới, cũng từng châm cứu cho Hựu Ninh Đế trong tiệc thọ của Vinh Quốc công, vì , ông cũng  quá căng thẳng.
 
Tào công công  động tác mời, “Mục Đại phu, chúng   thôi chứ? Hoàng thượng triệu kiến, thực sự  thể chậm trễ.”
 
Mục Đại phu gật đầu, “Vâng.”
 
Khương Lệnh Chỉ vẫn luôn im lặng  đó bỗng nhiên cau mày, vẻ mặt đau khổ “ai da” một tiếng, đưa tay sờ lên bụng .
 
Tiêu Cảnh Dực chỉ cảm thấy hô hấp ngừng , lập tức xáp  gần, vô cùng căng thẳng, “A Chỉ, nàng  ?”
 
Mục Đại phu cũng khựng chân ,   gấp gáp chạy nhanh tới chỗ Khương Lệnh Chỉ, lập tức đặt tay lên mạch tượng của nàng, “Nha đầu,  ?”
 
Tào công công trong lòng sốt ruột, nhưng thấy Khương Lệnh Chỉ  vẻ hài nhi trong bụng  thoải mái, cũng  tiện thúc giục.
 
Khương Lệnh Chỉ cúi đầu, nhanh chóng  nhỏ một câu bên tai Mục Đại phu.
 
Lợi dụng lúc Mục Đại phu còn  kịp phản ứng, nàng  ngượng ngùng , “Ta  , chỉ là    chút chuột rút thôi. Mục lão đầu, Tào công công vẫn đang đợi đó, ông mau  cung .”
 
Mục Đại phu bắt mạch cho nàng quả nhiên   gì bất thường,  đó  nàng thật sâu một cái, “Được.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tuong-quan-song-khong-qua-ba-thang-sau-khi-doi-hon-ta-khien-chang-song-tram-nam/chuong-445-vao-cung.html.]
Ông vác hòm thuốc theo Tào công công .
 
Một chuyện nhỏ xen ngang như  cũng   mất nhiều thời gian, Tào công công liền  nghĩ nhiều.
 
Trên đường , Mục Đại phu ông  hỏi vài câu về tình hình của Hựu Ninh Đế, Tào công công thì  gì  nấy, Mục Đại phu trong lòng cũng  chút nắm chắc.
 
Rất nhanh  đến Dưỡng Tâm điện.
 
Hựu Ninh Đế   còn nghiêng dựa  gối mềm, lúc    xuống,  thở  nặng nề, sắc mặt cũng  chút u ám.
 
Ninh Hoàng hậu  bên cạnh giường, đang cẩn thận lau nước bọt cho Hựu Ninh Đế.
 
Thái tử Lý Thừa Tộ cũng  đến, thần sắc cũng trầm trọng.
 
Triệu viện phán cũng    quỳ  đất bao lâu,  hình  chút lảo đảo, nhưng vẫn  vẻ  dám thở mạnh.
 
Tào công công một đường chạy nhanh, Mục Đại phu cũng bước chân vội vã, cuối cùng cũng  đến Dưỡng Tâm điện.
 
“Ngài lão đợi ở đây một lát, gia nhà   trong thông truyền một tiếng.”
 
“Vâng, .”
 
Tào công công nhẹ nhàng bước  trong,  trong phòng  thấy động tĩnh đều  tới.
 
Hắn vội vàng bẩm báo, “Hoàng hậu nương nương, Thái tử điện hạ, Mục Đại phu  tới .”
 
“Mau truyền !”
 
Mục Đại phu  nhanh   mời  Dưỡng Tâm điện.
 
Y theo phép tắc hành lễ, Ninh Hoàng hậu  mệt mỏi phất tay, "Không cần đa lễ, nghĩ bụng Tào công công hẳn  tâu với thần y , triệu ngươi  cung là để bắt mạch cho Hoàng thượng."
 
Mục Đại phu gật đầu, "Phải."
 
Dừng một lát  , "Là  để lão phu cùng thái y hội chẩn."
 
Lời  dứt, Triệu Viện phán  quỳ  đất   từ bao giờ,  hình khẽ khựng ,  ngẩng đầu  Mục Đại phu một cái, tạ ơn y, nhưng rốt cuộc vẫn  dám khẽ động.
 
Ninh Hoàng hậu "ồ" một tiếng, "Cũng  sai. Phiền thần y hãy xem  một phen."
 
Mục Đại phu: "Vâng."
 
Y đặt hòm thuốc xuống, tiến lên phía  bắt mạch cho Hựu Ninh Đế.
 
Mạch tượng hư phù, thận khí quá yếu, cố tình cổ trùng   thoát  , còn gây  triệu chứng gan ứ trệ, trách gì càng ngày càng phiền muộn khó chịu.
 
Xem  phương thuốc Triệu Viện phán kê,  là những vị thuốc ôn hòa, khó trách Hựu Ninh Đế mãi  khỏe .
 
Thái tử Lý Thừa Tộ quan tâm hỏi, "Thế nào ?"
 
Mục Đại phu  trầm ngâm, nhớ  lời Khương Lệnh Chỉ  ,  liếc  Triệu Viện phán , liền cân nhắc , "Nhờ phúc của vị đại phu  khám bệnh cho Hoàng thượng từ , ngài  mới  nền tảng cơ thể . Hoàng thượng hiện giờ chỉ là chút triệu chứng ngoài da, ngược  dễ trị..."